Hiện tại Vương Yến đang luyện tập chưởng tâm lôi, là một phép thuật cơ bản trong 'ngũ lôi chưởng', dùng nguyên khí ngưng tụ trong lòng bàn tay, hóa thành sấm sét, một chưởng đánh ra, có thể làm nổ ra một cái lỗ lớn trên mặt đất, uy lực cũng không tệ lắm.
Chỉ vì tu vi hiện tại của hắn không đủ, cho nên còn không thể hoàn toàn tu hành 'ngũ lôi chưởng', về phần 'ngũ lôi thiên cương hành quyết', thì càng không cần nói nhiều.
Từ khi dùng nguyên khí tẩm bổ cho kỳ hoa dị quả đến nay, đến nay đã hơn ba tháng, buổi sáng hôm nay lúc tu hành, hắn đã đặc biệt nội thị kiểm tra, phát hiện bốn cánh hoa này dài rộng hơn không ít, ánh sáng màu tím bao phủ ở phía trên cũng đậm hơn một tí.
Quả ở trong nhụy, lúc đầu tương đương cỡ hạt đậu, nay đã to bằng ngón út nhỏ, ánh sáng màu tím cũng cực kỳ đậm.
Vương Yến cũng không biết đây là đã trưởng thành hay chưa, cho nên vốn muốn đi thỉnh giáo sư phụ, nhưng cả một buổi sáng nay, sư phụ đang bế quan tọa thiền, hơn nữa có đồng tử ở ngoài cửa canh chừng, bất kỳ người nào cũng không thể đi vào quấy rầy.
Vương Yến không cách nào, đành phải trở về tiếp tục tu hành.
Gần chạng vạng, Vương Yến lần nữa đi vào chánh điện, cửa điện đã mở, sư phụ cũng đã hoàn thành xong việc tu hành nhập định.
Vương Yến tiến lên thi lễ, thuật lại tình huống của bản thân mình một lần.
Lão đạo liếc hắn một cái, chậm rãi nói.
"Kỳ hoa đã thành, dị quả còn thiếu chút lửa, cũng không nhất thời vội vã! Sau khi trở về, con có thể sử dụng phương pháp luyện hóa nguyên khí, thử đi luyện hóa cánh hoa."
Vương Yến nhẹ gật đầu, tỏ ra hiểu rõ.
"Mặt khác! Luyện hóa kỳ hoa cũng không đơn giản như luyện hóa nguyên khí, trong lúc này, tốt nhất là lựa chọn bế quan. Nhớ lấy không thể tham công liều lĩnh, thân thể có thể thừa nhận được bao nhiêu, thì luyện hóa bấy nhiêu!".
Nhờ kỹ những lời này ở trong lòng, đã nhận được đáp án mình muốn, hắn cũng không nên quấy rầy sư phụ nữa, lập tức cáo lui rời đi.
Đêm đó, Vương Yến nói với mấy sư huynh chuyện mình bế quan, dù sao Tai Dài cũng phải có người chăm sóc, cây mây đen cũng phải tưới tiêu mỗi ngày.
Hôm sau trời vừa sáng, hắn liền dọn vào trong phòng bế quan.
Bốn bức tường của phòng bế quan được làm bằng đá cẩm thạch, hiệu quả cách âm cực tốt, hơn nữa bên trong có nguồn thức ăn và nước uống, hơn nữa còn có Tịch Cốc đan, chống đỡ một hai tháng hoàn toàn không có vấn đề.
Ngay hôm đó lên, Vương Yến liền bắt đầu tu hành luyện hóa kỳ hoa.
Sư phụ nói quả nhiên không sai, luyện hóa kỳ hoa, quả thực khó hơn luyện hóa nguyên khí nhiều, ánh sáng màu tím phát ra từ bề mặt cánh hoa, có khả năng trung hoà khí hắn luyện hóa ra, nếu như không thể hoàn toàn nghiền ép về phương diện này, như vậy thì chỉ có tiêu phí thời gian mà thôi.
Mỗi ngày tiêu phí một chút, thì luyện hóa hết được một chút.
Ngay từ đầu tốc độ coi như tương đối nhanh, về sau, càng ngày càng khó luyện hóa, giống như một cái bình nhỏ đã đổ đầy nước, cho nên không thể chứa thêm được nữa.
Bất tri bất giác như thế, cho đến nửa tháng, hắn mới luyện hóa hoàn tất cánh hoa thứ nhất.
Trong khoảnh khắc, từ trong cánh hoa này tỏa ra nguyên khí cực kỳ nồng đậm, hơn nữa hết sức thuần khiết, lập tức lấp đầy đan điền của hắn, hỗn tạp không chịu nổi, mạnh mẽ đâm tới.
Vương Yến chỉ cảm thấy đan điền nóng lên, đồng thời truyền đến một cảm giác nhoi nhói.
Hắn không dám khinh thường, cố hết sức để dồn nén dung hợp luồng nguyên khí này và nguyên khí còn tồn đọng trong người, khiến nó dần bình phục trở lại.
Cũng không lâu lắm, luồng nguyên khí hỗn tạp tràn đầy này, bị hắn nén lại thành một cục, chậm rãi vận chuyển bên trong đan điền.
Thẳng đến khi một tia sáng màu ngọc bích nhàn nhạt, xoay quanh đỉnh đầu của hắn trong hai tuần, cuối cùng xông thẳng vào mi tâm.
Đây là dấu hiệu của sự đột phá trong cảnh giới, gọi là Nhân Hoa Tụ Đỉnh.
Trong thuật nội đan của Đạo Môn, có Tam Hoa Tụ Đỉnh, Ngũ Khí Triều Nguyên * mà nói, Tam Hoa này chính là nhân hoa, mà hoa, cùng thiên hoa, trong đó tinh là ngọc hoa, khí là kim hoa, thần là cửu hoa.
Cảnh giới nhân hoa tụ đỉnh tương ứng, chính là Luyện Tinh Hóa Khí, tinh là ngọc hoa, cho nên là ánh sáng màu xanh ngọc nhập vào lông mày quán.
Khi cảnh giới đột phá càng cao, loại hiện tượng này sẽ càng lộ rõ ra.
Cảm giác thân thể cũng không có cái gì không khỏe, Vương Yến dứt khoát liền tiếp tục luyện hóa cánh hoa thứ hai.
Mặc dù có nguyên khí khổng lồ chèo chống cánh hoa thứ nhất, nhưng Vương Yến luyện hóa cánh hoa thứ hai, so với cánh hoa đầu tiên, độ khó vẫn chỉ tăng chứ không giảm.
Phải mất gần một tháng, lúc này mới hoàn toàn luyện hóa xong.
Mà cảm giác lần này khác rất nhiều so với lần trước, tuy rằng trình tự giống nhau, còn phải dung hợp nguyên khí hỗn tạp thành một khối, nhưng loại cảm giác đau đớn chướng bụng này, lại cực kỳ mãnh liệt, quả thực làm cho người ta khó có thể chịu được
Thật vất vả luyện hóa hấp thu cánh hoa thứ hai xong, Vương Yến mở hai mắt ra, toàn thân đều là mồ hôi, quần áo cũng gần như ướt đẫm.
Một ánh sáng màu ngọc bích xoay ba vòng ở trên đỉnh đầu của hắn, cũng như lần trước, xuyên thẳng vào mi tâm.
Hắn hôm nay, đã đạt tới giai đoạn cuối của Luyện Tinh Hóa Khí.
Đối với trạng thái hiện tại của mình, Vương Yến rõ ràng cũng là vừa mừng vừa sợ, không thể tưởng tượn được hai cánh hoa cỏn con này, lại có tác dụng to lớn và kỳ dị như vậy, không hổ là Thượng Phẩm Linh Bảo hiếm có trên đời.
Nguyên khí mấy ngày nay mình tưới tiêu, xem ra cũng không có lãng phí vô ích nha!
Trên tường đá yên tĩnh bên cạnh có cơ quan gắn que đếm, mỗi khi qua một ngày, sẽ rơi xuống một que, hiện tại đã rơi xuống hơn bốn mươi que.
"Gần một tháng rưỡi rồi!"
Vương Yến thở dài ra một ngụm trọc khí, đứng dậy múc nước, tắm gội thay quần áo.
Gần một tháng rưỡi, phá hai cảnh giới nhỏ, chỉ cần thuần túy khổ tu, đoán chừng những thiên tài thượng thừa kia cũng khó có thể làm được.
Nếu như không phải sợ thân thể của mình không chịu nổi, hắn thật muốn luyện hóa toàn bộ hai cánh hoa còn dư lại.
Nhưng cổ ngữ có câu: tham thì thâm, dục tốc bất đạt!
Đạo lý này hắn vẫn hiểu.
Sửa sang lại dáng vẻ, thu thập xong, Vương Yến chuẩn bị xuất quan.
Cửa lớn vừa mở ra, hai khuôn mặt quen thuộc xuất hiện ngay trước mắt.
"Sư phụ lão nhân gia người thật đúng là liệu sự như thần, sư đệ quả nhiên thật sự xuất quan!"
Tuân Thất nhìn Vương Yến, không khỏi từ nội tâm tán thưởng một câu.
"A? Vương sư đệ, đệ đột phá?"
Vẫn là Chư Cát Trường Thọ tâm tư kín đáo, nhìn thoáng qua chỉ cảm thấy so sánh với trước kia, vị sư đệ này có sự khác biệt rất lớn, bất kể là khí chất, hay là phương diện khí tức, rõ ràng đều có thay đổi lớn.
Hắn vừa nói ra, một bên Tuân Thất cũng khẽ giật mình, trong lòng kinh ngạc vô cùng, lập tức nhìn từ trên xuống dưới, cẩn thận quan sát hắn một phen.
Vương Yến mỉm cười, cũng không có phủ nhận, nhưng cũng không có ở phương diện cảnh giới đột phá nhiều thêm một câu.
"Ông trời không công bằng! Ta rõ ràng cố gắng như vậy. . ."
Tuân Thất có chút bắt đầu hoài nghi nhân sinh rồi.
Bế quan gần một tháng rưỡi, trực tiếp đột phá một cảnh giới nhỏ, đây là tuyệt thế yêu nghiệt gì vậy?
Chư Cát Trường Thọ còn tốt, tuy rằng nhìn ra hắn đột phá, nhưng cũng không biết hắn đột phá đến cảnh giới nào, hơn nữa cũng chưa kịp hỏi.
Nếu biết hắn trong gần một tháng rưỡi đột phá được hai cảnh giới nhỏ, đoán chừng Tuân Thất không chỉ là hoài nghi nhân sinh đơn giản như vậy.
"Sư huynh, mọi người ở đây canh ta xuất quan, là có chuyện gì sao?"
Vừa nãy nghe hắn nhắc tới sư phụ, Vương Yến cảm giác có chút bất thường, bởi vậy trực tiếp mở miệng đặt câu hỏi.
"Nha! Là như vậy, nhưng việc này nói ra. . . Đệ có khả năng không tin."
Chư Cát Trường Thọ hồi tưởng lại chính sự, sắc mặt bỗng nhiên có chút khó xử.
"Thôi để ta tới nói đi! Sư đệ này, trước khi đệ bế quan đó, không phải nhờ chúng ta chăm sóc con thỏ kia dùm đệ sao. . ."
Trong lòng Vương Yến "Lộp bộp" một tiếng, tiến lên hai bước, ngắt lời hắn.
" Tai Dài đã xảy ra chuyện?"
Tuân Thất khoát tay áo, ra hiệu hắn đừng nóng vội, rồi nói tiếp.
"Đệ yên tâm, nó không sao! Chỉ là gốc cây mây đen đệ bảo chúng ta tưới đó, hai ngày trước bỗng nhiên thành tinh. . ."
Chú thích:
1. Tam Hoa Tụ Đỉnh là pháp môn tu hành của Đạo Gia, là trạng thái của Tinh - Khí - Thần hợp nhất những nơi Thượng Đan Điền , Thượng Huỳnh Đình , Nê Hoàn Cung trên cơ thể.
- Đặc Trưng
a) Nhân Hoa: Luyện Tinh hóa Khí
Người vốn do sự hòa hợp của Tinh Huyết mà sinh sản cho nên Tinh là chuẩn tử của luân hồi. Kẻ tu tâm phải lìa hạ tiêu, tức là đường dẫn khí nằm trên bàng quang, chủ về phân biệt thanh trược (chỉ ra mà không vào). Có diệt trừ dâm dục, có đoạn được dâm căn thì Tinh mới đầy và Hoa Chì mới nở.
b) Địa Hoa: Luyện Khí hóa Thần
Người ta sống được là nhờ Khí, kẻ tu tâm phải lìa được trung tiêu, tức mạch dẫn khí nằm trong lằn trong bao tử. Không kinh sợ, không oán thù, giận hờn, ắt là Khí hòa thuận bình yên, đạo thông suốt, trung khí đủ thì không nghĩ đến ăn Hoa Bạc mới nở.
c) Thiên Hoa: Luyện Thần Phản Hư
Tinh Khí tuy đầy đủ song không có Thần ắt thân thể không có ánh sáng thì kể như chết, cho nên Thần là chủ tể. Kẻ tu tâm phải lìa thượng tiêu tức mạch dẫn khí nằm phía trên bao tử mới không chấp trước. Thần đầy tức không nghĩ tới ngủ, hồn trong lặng tỉnh táo ắt thoát xác trở về hư vô, vào cảnh giới hư không và Hoa Vàng mới nở.
Bởi vậy, người tu phải giữ trọn “Tinh, Khí, Thần” là ba món báu để luyện hầu đạt Đạo quả. Để đạt được trạng thái này, Con Người cần trải qua những khảo nghiệm của kiếp sinh, rất nhiều lý sự diễn ra đầy dẫy cám dỗ, hoặc là nỗi bi thương, tuyệt vọng đến cùng cực... để rồi sau những điều như thế, mọi chuyện diễn ra quanh người ấy đã chẳng còn gì có thể vướng bận nữa. Đây gọi là độ kiếp trên bước đường tu Đạo, chuyển hóa tâm thân một cách mạnh mẽ và vô cùng khắc nghiệt.
2. Ngũ Khí Triều Nguyên là pháp môn tu hành gia Đạo Gia dựa theo thuyết ngũ hành. Ngũ Khí vận chuyển trong cơ thể người ứng với Ngũ hành, Kim-Mộc- Thủy- Hỏa- Thổ .
- Đặc Trưng
Ngũ Hành gồm có:
Hành Mộc: ứng về phương Đông, với ngũ giới cấm là giới sát sinh, với ngũ luân là Đức Nhân, với ngũ tạng là buồng Gan nơi chứa Hồn.
Hành Kim: tương ứng với phương Tây, với ngũ giới cấm là giới du đạo, với ngũ luân là Đức Nghĩa, trong thân người là cái Phổi nơi chứa Phách.
Hành Thủy: ứng với phương Bắc, với ngũ giới cấm là rượu thịt, với ngũ luân là Đức Trí, trong người là trái Cật nơi chứa Tinh.
Hành Hỏa: ứng về phương Nam, với ngũ giới cấm là tà dâm, với ngũ luân là Đức Lễ, trong thân người là Tim nơi chứa Thần.
Hành Thổ: ở giữa bốn Hành ứng với Trung Ương, với ngũ giới cấm là giới vọng ngữ, với ngũ luân là Đức Tín, trong thân người là Lá Lách nơi chứa Ý.
Nói cách khác, người luyện Đạo thì NGŨ HÀNH trở về NGŨ LÃO, TAM HOA hóa TAM THANH, quy hoàn bản thể vô cực đạt cứu cánh viên thông sống. Tu quả là không khó, giữ trọn TINH KHÍ THẦN, tồn NHÂN NGHĨA LỄ TRÍ TÍN. Không đau buồn, vui sướng, dâm dục, giận hờn, ắt bản tính tự tại thành tựu được quả vị Kim-Tiên, tự nhiên siêu thoát ba cõi ra khỏi Ngũ Hành trần gian không có gì trói buộc được nữa!
----------
Bài viết được đăng mang tính tham khảo. Vui lòng thận trọng cân nhắc nếu làm theo.
Nguồn: Thiên Du Ký Pháp