• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngoài ra, tôi nói lại với cậu một chuyện.”

Lão Nhạc nói: “Sư mẫu của cậu phái cậu đến bảo vệ Thanh Hà, đây là chủ ý của tôi. Bởi vì bây giờ tên của nó đã bị treo trên nền tảng OF. Lý Thiên Đường, cậu sẽ không thể không biết nền tảng OF đâu nhỉ?”

“Cái gì? Cô ấy vậy mà bị treo trên nền tảng OF?”

Lý Thiên Đường lần này thật sự có hơi bất ngờ, thật sự không ngờ dựa vào bản lĩnh ít ỏi đó của Nhạc Thanh Hà, sao có thể vinh quang lên được nền tảng sát thủ lớn nhất, có hiệu suất cao nhất, cũng nổi tiếng nhất trên toàn thế giới?

“Đồng thời, chuyện này tự cậu xem mà làm. Tôi sẽ không quản. Bất luận cậu coi nó là dì nhỏ, hay là vợ mà đối đãi. Nếu như Hắc U Minh không thể bảo vệ sự an toàn của nó, vậy thì chứng minh nó thật sự nên chết rồi.”

Lão Nhạc trầm mặc một lúc, lại nói: “Đừng nói với nó. Khi con gái đang chịu kinh sợ, tóm lại sẽ già nhanh hơn.”

Câu nói cuối cùng trước khi lão Nhạc cúp máy đó, Lý Thiên Đường nghe rất quen tai, anh trước đây ở thành phố Châu Đông, ông già đã từng nói, xem ta, Nhạc Thanh Hà thật sự nguy hiểm rồi, còn không thể nói với cô.

Có điều điều này tính là cái gì chứ, mấu chốt là anh hình như bắt buộc phải ở bên Nhạc Thanh Hà, nghĩ đến mấy chục năm dài đằng đằng phía sau, sáng mở mắt thì có thể nhìn thấy gương mặt ngang ngược đó, Lý Thiên Đường cảm thấy đau trứng không thôi, rùng mình một cái: “Nhất định phải tìm cơ hội thuyết phục sư mẫu, để người thay đổi chủ ý.”

Chuyện này tạm gác lại, trước mắt còn có chuyện đau đầu hơn đợi Lý Thiên Đường đi giải quyết.

Dân thường không biết nền tảng này là gì, nhưng Lý Thiên Đường lại hiểu rất rõ.

Nền tảng OF là nền tảng sát thủ, thiên đường của lính đánh thuê, là ao tiền cho bọn họ kiếm, bất kỳ ai may mắn bị treo trên nền tảng này, khoảnh khắc tên của bạn xuất hiện thì sẽ gặp phải vô số các loại ám sát không ngừng nghỉ, chỉ có chết đi mới có thể an toàn.

Theo quy tắc của nền tảng, sau khi tên của Nhạc Thanh Hà bị ‘treo bảng’, những thông tin về vóc dáng ngoại hình, quốc tịch tuổi tác, thói quen sở thích, nghề nghiệp bối cảnh của cô đều không còn là bí mật nữa.

Sát thủ trước tiên sẽ tranh giành để được giết cô, sau khi nhập được mật khẩu được cài đặt đặc biệt, thì sẽ nhìn xem được những tài liệu về cô.

Thời gian nền tảng OF cho sát thủ chuẩn bị chỉ có một tháng, cũng tức là mỗi sát thủ sau khi nhận nhiệm vụ sát Nhạc Thanh Hà, nếu như trong một tháng không hoàn thành nhiệm vụ, vậy thì cho dù anh về sau có đắc thủ, cũng sẽ không lấy được tiền hoa hồng, sẽ lập tức có sát thủ mới đến nhận nhiệm vụ thay anh ta, vẫn là thời hạn trong vòng một tháng.

“Ài, bà cô, cô phải đắc tội với bao nhiêu người mới có thể có vinh hạnh như này?”

Lý Thiên Đường nặng nề thở dài, rút điện thoại lên mạng, tìm kiếm trang chủ của nền tảng OF.

Trang chủ của nền tảng OF, không phải dùng anh cốc cốc hay chị google thì có thể tìm ra, phải tải app riêng, phí mỗi năm của hội viên phổ thông lên tới 100 nghìn USD, những người làm công, làm nông đọc tiểu thuyết cũng đọc bản lậu thì cả đời này đừng mơ có tài khoản ở nền tảng OF.

Lý Thiên Đường là một người nghèo, tự nhiên không có tài khoản, có điều người khác có, ví dụ như Diệp Tiểu Đao.

Bắt đầu từ ngày hai người quen biết, anh Lý đã cố chấp cho rằng, đồ của Diệp Tiểu Đao chính là của anh.

Đăng nhập tên tài khoản của Diệp Tiểu Đao, load một cái trang chủ đã xuất hiện, toàn màn hình đều dán đầu người, phía dưới có giá cả, đơn vị tính giá đều từ chục nghìn, dùng đô la để tính.

Cơ bản đại đa số đều là đàn ông, có cả đại gia giàu nhất thế giới, chú Bill, nhiều hơn là tên mặt trắng thối không ngửi được buôn bán ma túy, tham lam, còn bắt cóc ông trùm buôn ma túy.

Những đại gia treo bảng này không phải tùy tiện một hội viên thì có thể ăn được, vậy còn cần kim bài hội viên sao, đừng quên phí mỗi năm của kim bài hội viên chính là 2 triệu đô.

Theo Diệp Tiểu Đao nói, tính đến hiện nay, kim bài hội viên trên nền tảng OF cũng mới có khoảng trăm người, đại đa số đều là tân thủ 100 nghìn đô, không có tư cách tranh giành con mồi có hoa hồng vượt qua triệu đô.

Giống như trang web tiểu thuyết tràn lan bây giờ, đầu sách bán chạy sẽ được ghim ở trang đầu, con mồi ngon có hoa hồng cao, cũng được treo ở trang đầu.

Có điều Lý Thiên Đường đối với những con mồi này không có hứng thú gì cả, nghe nói chú Bill làm từ thiện trên khắp thế giới, giết người tốt như thế anh sẽ cảm thấy hổ thẹn.

Đương nhiên rồi, bọn họ cũng không dễ bị giết, bên cạnh luôn có cao thủ hàng đầu có tiền mời về, nghe nói đến từ đội hải quân lục chiến Mỹ cũng chắc chắn có những kẻ ôm theo may mắn, cố gắng kiếm hoa hồng khổng lồ này, nhưng kết quả bình thường đều trở thành cái cớ ông chủ thưởng cho vệ sĩ.

Trang đầu không có tên của Nhạc Thanh Hà, trang thứ hai, trang thứ ba cũng không có, điều này chứng minh tiền thưởng của cô không quá cao, nhưng Lý Thiên Đường không có vì thế mà thở phào, sắc mặt ngược lại càng ngưng trọng.

Tiền thưởng càng thấp, đại biểu độ khó của mục tiêu cần giết càng thấp, nhưng lại có thể gợi lên hứng thú đại đa số của những hội viên phổ thông: kiếm tiền, ai không thích kiếm được một cách dễ dàng chứ?

Lý Thiên Đường hiểu rồi, tối qua dấu chân của người lạ mặt anh nhìn thấy ở dưới cửa sổ chính là do sát thủ muốn phát tài để lại.

Đồng thời chứng minh, Nhạc Thanh Hà lúc nào cũng trong cảnh nguy hiểm bị ám sát.

Lý Thiên Đường có hơi hối hận rồi, không nên ham hưởng thụ mà ở nhà, nếu như sát thủ ở trên đường Nhạc Thanh Hà đi và tan làm ra tay, đừng thấy cô thổi phồng cô lợi hại cỡ nào, khả năng bị làm thịt là rất cao.

Sau khi nghĩ đến đó, Lý Thiên Đường muốn gọi điện cho Nhạc Thanh Hà trước, bảo cô chú ý an toàn, nhưng sau đó lại từ bỏ suy nghĩ này: hai người chết tiệt đều biết con gái chịu kinh sợ sẽ già đi nhanh, anh tiếp tục làm như thế thì không hay rồi.

Tên của Nhạc Thanh Hà ở hàng cuối cùng của trang thứ bảy, tiền thưởng là 200 nghìn đô.

Lý Thiên Đường có thể chắc chắn, đầu của cô cứ tiếp tục dán ở đó, tiền thưởng cũng sẽ tăng cao, bởi vì theo quy tắc của nền tảng OF, sát thủ giành được nhiệm vụ này mà bất bại, tiền thưởng sẽ tự động tăng lên 100 nghìn đô nếu người thuê đồng ý.

Giả dụ người thuê không đồng ý, đầu của cô sẽ không rớt giá.

Lý Thiên Đường có thể chắc chắn tiền treo thưởng của cô sẽ tăng, đó là vì anh tuyệt đối nắm chắc, khiến mấy tân thủ không biết sống chết gặp phải đả kích.

Hy vọng người thuê sẽ xót tiền, hạ giá của cô xuống, nếu không đợi sau khi tên của cô tiến về phía trước thì sẽ có sát thủ đồng vàng, bạc trắng thậm chí kim bài dần dần xuất hiện.

Lý Thiên Đường tự thấy đối phó với mấy kim bài sát thủ đó cũng không có vấn đề, nhưng giết người này đến người khác, không phải sẽ mệt chết hay sao?

“Bà cô của tôi, tôi thật lòng phải gọi cô một tiếng bà cô rồi, cô mau chóng biến mất ở trên đây được không? 3, 2, 1, biến mất!”

Giống như một tên ngốc, say khi đếm ngược, trên màn hình điện thoại đôi mắt có hơi đào hoa của Nhạc Thanh Hà vẫn mỉm cười nhìn chằm chằm Lý Thiên Đường, khiến anh không nhịn được mà há miệng phả hơi lên đó.

Ban ngày ban mặt nằm mơ điều này xem ta không được rồi, phải chơi chút mới được.

Suy nghĩ một lát, Lý Thiên Đường để treo một cuộc gọi quốc tế đường dài.

Sau khi điện thoại được kết nối, lập tức truyền đến tiếng hét của thất thanh của phụ nữ truyền đến, còn tiếng va đập bùm bụp, sau đó đến tiếng gào của người đàn ông đang thở phì phò: “Fuck. Cho mày ba giây nói ra mày là ai, tìm ông đây có có chuyện gì, nếu không tao vặn đầu mày xuống.”

“Diệp Tiểu Đao, tôi thấy anh sớm muộn gì cũng chết trên bụng phụ nữ.”

Lý Thiên Đường cơ thể ngả ra sau, nửa nằm trên ghế sô pha, hai chân gác lên bàn.

“Lý Thiên Đường? Vãi, rất lâu rồi không thấy tin tức của cậu, tưởng cậu chết rồi đó biến sang một bên đi, đừng làm phiền ông đây nói chuyện với người anh em!”

Trong loa truyền ra tiếng vỗ mông, còn có tiếng hét sau khi cô gái chịu đau.

“Ha, ha ha, mỹ vị của ngọc trai đen thật sự không gọi không, đặc biệt sảng khoái.”

Diệp Tiểu Đạo ở bên kia cười ha hả, hỏi: “Lão Lý, có muốn đến thử không? Tôi phá lệ mời khách một lần, ba ngọc trai đen tùy tiện để cậu chơi, bảo đảm khiến cậu thoải mái!”

Lý Thiên Đường nhàn nhạt nói: “Bớt nói nhảm đi, tôi có việc quan trọng muốn nói với cậu, kêu mấy người phụ nữ đó cút đi.”

Đầu dây bên kia lập tức truyền đến tiếng thét của phụ nữ, ai oán, cuối cùng là tiếng cảm ơn vội vàng, đây tự nhiên là vì khi Diệp Tiểu Đao đuổi người đi đã đập một xấp đô la ra.

“Cắt ngang chuyện vui của tôi, nếu như không có chuyện quan trọng, cẩn thận tôi lột da cậu.”

“Đăng nhập nền tảng OF, hàng cuối cùng trang thứ 7, cậu sẽ nhìn thấy biểu tượng của một mỹ nữ.”

Lý Thiên Đường tự động phớt lờ mấy lời hăm dọa này của Diệp Tiểu Đao, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính.

“Vãi, cậu vậy mà kêu Đao gia xem con mồi của trang thứ bảy? Đó là sỉ nhục đối với tôi!”

Diệp Tiểu Đao làu bàu: “Có điều, nể tình cậu nói là một mỹ nữ, Đao gia đành xem một lần.”

Diệp Tiểu Đao là kim bài hội viên ‘lâu năm’ của nền tảng OF, bình thường trước nay không chú ý những con mồi sau trang thứ ba, tiền ít không nói, mấu chốt là không có bất kỳ tính khiêu chiến gì cả.

Lý Thiên Đường châm một điếu thuốc, chờ đợi Diệp Tiểu Đao nói chuyện.

Sau vài phút, giọng nói khoa trương của Diệp Tiểu Đao vang lên: “Vãi nhái, thật sự là mỹ nữ! Hừm, hừm, hừm, nhìn ánh mắt này, câu hồn đoạt phách như thế, nhìn cái miệng này, có thể chứa được thứ đó của Đao gia...”

Lý Thiên Đường lạnh lùng cắt ngang lời của anh ta: “Đó là Dì nhỏ của tôi. Diệp Tiểu Đao, nói dám nói năng linh tinh, tôi cắt cái đó của cậu, để cậu đến phố Thái Lan đứng.”

“Cái gì?”

Diệp Tiểu Đao sững sờ: “Cô ta, cô ta chính là Dì nhỏ mà cậu từng nói!”

“Phải, chính là Dì nhỏ của cậu.”

“Shit chó, là Dì nhỏ của cậu.”

Diệp Tiểu Đao mắng: “Lý Thiên Đường, cậu lại dám lừa tôi nhiều năm như thế! Cậu nói cô ta xấu dã mãn, hại tôi mấy lần gặp ác mộng, không ngờ thì ra lại khuynh quốc khuynh thành như thế. Ông trời ơi, ông sao không đánh chết cái tên nói năng vớ vẩn này đi? Lão Lý, nói thử coi Dì nhỏ của cậu có dễ chung sống không?”

“Im cái mồm thối của cậu lại.”

Lý Thiên Đường lần nữa cắt ngang lời của anh ta: “Tôi gọi điện cho cậu chính là muốn tìm cậu thương lượng một cách.”

“Có cách shit chó gì, cậu đâu phải không biết bất cứ ai đều không thể khiến nền tảng OF gỡ tên, trừ phi Dì nhỏ của cậu biến mất trên thế giới này mới có thể khiến những con ruồi đó yên tĩnh lại.”

Diệp Tiểu Đao ở đầu bên kia cười gian vài tiếng: “He he, có điều chuyện này không có gì, Đao gia hai năm nay rảnh đến đau trứng, tiền cũng đủ tiêu rồi, miễn phí cho mấy vãn bối đó vài bài học, coi như hành thiện tích đức!”

“Tìm người nghe ngóng, xem thử có thể tìm người thuê là ai không, tiêu thêm ít tiền cũng không sao, chỉ cần có thể xử lý được. Tốn bao nhiêu, đều tính cho cậu.”

Lý Thiên Đường vừa nói đến đây, Diệp Tiểu Đao ở đầu dây bên kia quát lên một tiếng: “WTF, dựa vào đâu mà tính cho tôi? Tiền của tôi là gió từ trên trời thổi xuống sao?”

“Dựa vào việc tôi bây giờ sống rất không có tôn nghiêm, cậu lại ở đó tiêu tiền xả láng.”

“Vãi chó, còn có thể nói như thế à?”

“Cứ quyết định như thế đi, nắm chắc thời gian, sức kiên nhẫn của tôi có hạn.”

Lý Thiên Đường nói xong, ngón tay ấn vào màn hình, cúp máy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK