• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày 1 tháng 7, Nước H thành phố Châu Đông.

Trong phòng họp lớn của tổng bộ tập đoàn Khai Hoàng ở số 37 đường Thiên Kiều, mười mấy công ty đang ngồi hai bên của chiếc bàn hội nghị, lắng nghe lời dạy bảo của Nhạc tổng.

Tập đoàn Khai Hoàng với tư cách là doanh nghiệp tư nhân minh tinh của thành phố Châu Đông, ngành nghề kinh doanh chính có liên quan đến phụ nữ.

Trong thế giới này, tiền của phụ nữ chính là thứ dễ kiếm nhất, những thứ mặc trên người, thoa trên mặt, cầm trong tay chỉ cần lắc lư nhưng trình độ cũng đủ cao, giá tiền cao đến mức đủ khiến người khác đau lòng, bọn họ sẽ khóc, hét đưa tiền tới, không thèm quan tâm chồng của họ kiếm tiền khổ sở như thế nào.

Hôm nay Nhạc Thanh Hà mở cuộc họp này là vì sau khi có người tiêu dùng dùng kem tẩy lông của công ty đã xảy ra hiện tượng dị ứng nghiêm trọng, may là cấp cứu kịp thời mới không dẫn đến việc chết người.

Đây là một chuyện lớn, Nhạc Thanh Hà không thể không coi trọng.

Phó tổng phụ trách sản xuất, Kiều Hồng Quân sau khi cuộc họp được bắt đầu, trên trán liên tục chảy mồ hôi, Nhạc tổng bình thường tương đối lạnh lùng, hôm nay lại vô cùng tức giận, ở trước mắt nhiều người như vậy mà cũng không thèm cho ông ta mặt mũi, thậm chí còn nói ra câu “Không làm được thì nghỉ việc đi, nhường lại vị trí đó cho người khác.”

Đến tận sau khi Nhạc tổng cầm cốc nước lên uống, châm một điếu thuốc, trong lòng mọi người mới xem như thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu thắc mắc tại sao Nhạc tổng lại tức giận như vậy.

Mọi người nào biết, nguyên nhân chính khiến Nhạc tổng tức giận như vậy là tháng trước trong chuyến công tác cuối cùng ở Mỹ, đã bất cẩn đánh mất lần đầu tiên của mình.

Hừ, thật là đen đủi mà, sao có thể trùng hợp như vậy chứ?

Khi làn khói xanh bốc lên, Nhạc Thanh Hà lại nhớ đến cảnh tượng khiến cô muốn độn thổ cho xong kia, và tên tiểu tử đã cướp đi lần đầu tiên của cô.

Thực ra, ngày hôm đó sau khi rời khỏi quán rượu, điều cô hối hận nhất chính là không bắn cho người đàn ông kia một phát

Nhưng đồng thời cô cũng có một loại cảm giác trả thù mơ hồ: Lần đầu tiên cho ai cũng tốt hơn rất nhiều cho tên quái vật ghê tởm kia.

Mười năm trước, tên quái vật kia lại dám nhìn trộm cô tắm rửa, sau khi bị phát hiện, anh ta bị người anh rể không có tiền đồ nhất trong nhà đánh đến mức nửa sống nửa chết, Nhạc Thanh Hà cảm thấy có chút thương hại anh ta.

Tối hôm đó chị gái đưa con quái vật kia đi, ông nội lại không quan tâm đến cảm nhận của cô, nói hai người bọn họ cũng xem như là có duyên, áp dụng quy tắc thứ tư của nhà họ Nhạc, sau khi trưởng thành sẽ kết hôn trở thành vợ chồng.

Cho dù năm đó Nhạc Tanh Hà mới có 12 tuổi, nhưng sau khi nghe thấy ông nội như vậy, còn bị dọa đến mức ngất luôn tại chỗ, nếu như không phải là vì mẹ, Nhạc Thanh Hà có chết cũng không gả cho tên quái vật kia.

Vì để cho người mẹ xuất thân bần hàn, tính cách lại nhát gan tránh xa cánh cửa hào môn tràn đầy sự đấu đá, có thể có những ngày tháng hạnh phúc khi về già, Nhạc Thanh Hà sau một ngày không ăn không uống mới đồng ý gả cho tên quái vật kia, nhưng trước tiên không được phép nói cho bất kỳ ai, hơn nữa nhà họ Nhạc phải chuẩn bị cho cô một phần của hồi môn hậu hĩnh cho cô, cô muốn đưa mẹ về sống với mình.

Ông nội Nhạc đồng ý với yêu cầu của cô, tập đoàn Khai Hoàng chính là của hồi môn của cô.

Nhạc Thanh Hà luôn cảm thấy số mệnh bất công, vì để bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, năm 16 tuổi cô đã gia nhập quốc an, trở thành một đặc công đầy quang vinh.

Ông nội Nhạc không phản đối cô đi làm đặc công, chỉ là ra điều kiện với cô: Muộn nhất là cuối tháng 6 năm nay phải giải ngũ, chuẩn bị kết hôn với Lý Thiên Đường.

Để bảo đảm chắc chắn cô có thể trở thành một tổng tài đúng tiêu chuẩn, hai năm trước Nhạc Thanh Hà đã chính thức tiếp nhận vị trí tổng giám đốc tập đoàn Khải Hoàng, để chuẩn bị cho việc xuất ngũ của cô.

Nghe nói tên quái vật kia năm đó sau khi nhìn trộm cô tắm không lâu sau đã bị anh rể đưa ra nước ngoài, không biết có chết ở bên ngoài hay không, đã nhiều năm như vậy cũng không có tin tức gì.

Nhưng quá sức tưởng tượng là tối qua ông nội đặc biệt gọi điện thoại đến nói, hôm nay tên quái vật kia sẽ đến Châu Đông để tìm cô, còn bảo cô đừng sợ hãi, vì bây giờ anh ta đã trở thành người bình thường rồi.

Cho dù anh ta có trở thành người bình thường, cũng là một tên quái vật kinh tởm!

Nghĩ đến cơ thể xinh đẹp, mềm mại của mình lại bị một tên quái vật kinh tởm đè dưới người mà chà đạp, Nhạc Thanh Hà đã muốn nôn, cho dù căm hận nghiến răng, cũng vang lên tiếng kẹt kẹt.

Sau khi những người điều hành nhìn thấy cô như vậy, tinh thần lại trở nên căng thẳng, thở cũng không dám thở, sợ sẽ phải nhận lấy cơn thịnh lộ của Nhạc tổng.

Trong phòng họp vô cùng yên tĩnh, kiềm nén đến mức khiến người khác cảm thấy ngột ngạt.

Sau khi phát hiện ra nhân viên của mình đã bị mình dọa sợ, vẻ mặt Nhạc Thanh Hà mới dịu xuống, thờ ơ nói: “Tan họp.”

Lúc này các giám đốc điều hành giống như được ân xá, rời khỏi phòng họp với tốc độ nhanh nhất, chỉ để lại thư ký của Nhạc tổng, Mẫn Nhu.

“Nhạc tổng, ngài không sao chứ?”

Thấy sắc mặt của Nhạc tổng rất bất thường, Mẫn Nhu giúp cô rót đầy nước vào cốc, khẽ hỏi.

“Tôi không sao.”

Nhạc Thanh Hà lắc đầu, đột nhiên hỏi: “Hôm nay có phải có một đợt tuyển dụng đặc biệt?”

“Vâng, cái này là tuần trước ngài đã căn dặn.”

“Ừ, vậy thì tốt.”

Nhạc Thanh Hà nghĩ một lúc, mới nói: “Lát nữa, nếu như trong số những người tham gia ứng tuyển phát hiện có một người tên Lý Thiên Đường, trước tiên không được làm ầm lên, đưa anh ta đến phòng làm việc của tôi là được.”

“Lý Thiên Đường?”

Mẫn Nhu sững sờ, gật đầu: “Vâng, Nhạc tổng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK