Mục lục
Nghịch Tập Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bóng dáng của Hồi Vân Tử bay lên, đột nhiên rút trường kiếm ở phía sau lưng ra bổ về phía Diệp Vô Phong!

Thanh kiếm sáng lên, mặc dù thanh kiếm chưa đến gần nhưng Diệp Vô Phong đã cảm nhận được vô số sát khí, rõ ràng thanh kiếm này đã từng giết không ít vong hồn! Thế mà tên này lại giết người như ngóe?

“Lùi về phía sau!” Diệp Vô Phong hét lên một tiếng, anh đã từng luyện qua những công phu quan trọng của Long Môn, tất nhiên là anh biêt sự lợi hại của thần phù đoạt mệnh.

Loại thần phù đoạt mệnh này, khi mới bắt đầu vẽ thì ngưng kết công lực của người vẽ bùa, sau đó thông qua việc bổ sung sức mạnh của người khác, khiến cho công lực của thần phù đoạt mệnh trở nên vô cùng mạnh mẽ, cái danh xưng đoạt mệnh này, ra tay một cái, chắc chắn là sẽ chết!

“Vút!” Diệp Vô Phong vừa hét vừa bấm ngón tay, bốn đạo chân khí vô hình bắn r4 từ đầu ngón tay, bay đến ngăn cản bốn đạo thần phù đoạt mệnh kia.

“Bụp bụp bụp bụp” Bốn đạo chân khí và bốn đạo tần phù đoạt mệnh gặp nhau, phát ra âm thanh vô cùng chói tai, thần phù đoạt mệnh đánh về phí Diệp Vô Phong bị anh mạnh mẽ cản lại, cuối cùng rơi trên mặt đất.

Mà thần phù đoạt mệnh bay về phía ba người Tiêu Sắc thì bị chân khí của Diệp Vô Phong đáng trật hướng một chút,  tuy rằng bị ảnh hưởng dừng trên không trung một lúc, nhưng vẫn bay về phía ba người bọn họ!

“Mau tránh đi’” Diệp Vô Phong chỉ kịp nhắc nhở một tiếng.

Trong lúc khẩn cấp, Tiêu Sắc móc ra một con dao găm, đón nhận đạo thần phù đoạt mệnh kia!

Sau khi dao găm với thần phù đoạt mệnh va chạm với nhau, Tiêu Sắc bị đánh lùi lại năm bước, nhưng Tiêu Sắc nhanh chóng đứng vững lại, trong lòng cảm thấy hoảng sợ một trận.

Tiêu Ngưu Nhi cũng nhìn thấy thần phù đoạt mệnh đang sắp tới gần,  cậu ta nghiêng người né tránh nhưng không tránh thoát nổi, cuối cùng đành liều mạng đấm một phát về phía thần phù đoạt mệnh kia!

Đồng thời, bởi vì cậu ta ở khá gần Tiết Phi, một đám còn lại của cậu ta đánh về phía thần phù đoạt mệnh đang đánh úp về phía Tiết Phi.

“Phụt!” Tiêu Ngưu Nhi đánh trúng thần phù đoạt mệnh đang đánh úp về phía mình, thần phù kia bao lấy tay phải của quấn chặt lấy tay phải của Tiêu Ngưu, khiến Tiêu Ngưu Nhi lập tức tục lùi lại phía sau!

Một tay khác của Tiêu Ngưu Nhi cũng đánh về phía thần phù đang đánh úp Tiết Phi, khiến nó bị đình trệ lại lần nữa.

“Á!” Tiết Phi có công lực yếu nhất, tuy rằng anh ta cũng vung nắm đấm đánh về phía thần phù, nhưng mà thần phù kia lại giống như là một vật sống, vừa mới chạm vào nắm đấm của anh ta đã quay người đánh về phía ngực của anh ta!”

“Hả.” Tiết Phi phản ứng rất nhanh, cả người lăn một vòng, đùi phải cảm thấy tê rần!

“Ối!” Bóng dáng Tiết Phi đình trệ lại, Tiêu Ngưu Nhi vội vàng đi tới đỡ anh ta: “Anh thế nào rồi?”

“Tôi…” Tiết Phi muốn nói cái gì đó nhưng anh ta vừa nâng mí mắt lên đã lập tức hôn mê.

“Bụp bụp.” Lúc này Diệp Vô Phong đã đấu với Hồi Vân Tử mấy chiêu, kỹ năng dùng kiếm của Hồi Vân Tử rất tốt, có thể ép Diệp Vô Phong lùi về phía sau hai bước.

Diệp Vô Phong nói: “Đỡ lấy Tiết Phi! Còn có thể cứu!”

Kiếm của Hồi Vân Tử lóe lên những tia sáng tối: “Sắp chết tới nơi rồi còn cứu cái gì? Ngược lại là thằng nhóc mày, thế mà lại học lén phù thuật của phái Long Môn chúng tao, mày muốn chết sao?”

Lúc này Diệp Vô Phong đã tức giận ngập trời, lúc này anh đột nhiên lắc mình vào đám người đang xem chiến ở xung quanh, cướp lấy một thanh đao dài hơn bốn mươi centimet, sau đó lại lao về phía Hồi Vân Tử lần nữa.

Hồi Vân Tử cười một tiếng: “Chết đi!”

Diệp Vô Phong sử dụng thanh đao như một ngọn giáo, dùng tư thế liều lĩnh đâm về phía Hồi Vân Tử.

“Hả? Tên này không muốn sống nữa sao?” Hồi Vân Tử cảm thấy chiêu thức của Diệp Vô Phong vô cùng kỳ quái, không khỏi giơ cao kiếm lên, lùi về phía sau hai bước.

“Hồi Vân Tử, xem tao bổ chết mày như thế nào!”

Bởi vì tốc độ quá nhanh, cả người Diệp Vô Phong như biến thành một cây giáo, mũi giáo chính là thanh đao ngắn kia.

Hồi Vân Tử giơ kiếm ngay trước ngực, khinh thường nói: “Sắp chết tới nơi rồi!”

Một âm thanh lớn vang lên, cả người Hồi Vân Tử ngây ra: “Điều này… Làm sao có thể?”

Trường kiếm trong tay ông ta bị thanh đao ngắn của Diệp Vô Phong đâm gãy!

Không những thế, thanh đao ngân của Diệp Vô Phong còn phá kiếm công vào, trực tiếp đâm vào trong lồng ng.ực của Hồi Vân Tử!

“Mình thật sự sắp chết sao?” Cảm giác được sinh mạng đang nhanh chóng trôi đi, trước mắt Hồi Vân Tử lập tức trở nên tối tăm, “bụp” một tiếng, ông ta ngã trên mặt đất.

 

“Hồi Vân Tử chết rồi”

“Có người đã giết sư thúc Hồi Vân Tử rồi!”

“Nhanh báo với các thầy đi~”

Những du khách ở trước Tiềm Long Quan nhìn thấy Hồi Vân Tử đang cúi đầu chết trước cửa Tiềm Long Quan thì đều hoảng hốt, tụ tập thành từng nhóm nhỏ từ ba đến năm người, thì thào không ngớt.

“Rốt cuộc là ai? Sao dám giết đạo sĩ Tiềm Long Quan?”

“Đúng vậy, bốn người này là xui xẻo rồi! Gi3t ch3t Hồi Vân Tử, chắc chắn sẽ kéo cả thầy của Hồi Vân Tử ra đây rồi!”

“Chúng ta vẫn nên tránh xa một chút đi, kẻo dính máu đầy người.”

Lúc này, Diệp Vô Phong không muốn nghe những lời thảo luận của bọn họ, bởi vì anh đang chữa trị cho Tiết Phi!

Hai chị em Tiêu Sắc tận mắt chứng kiến Diệp Vô Phong sử dụng một số thủ thuật kỳ lạ lên người Tiết Phi, Tiết Phi dần dần tỉnh lại rồi.

“Anh tỉnh rồi, thật tốt quá!” Tiêu Ngưu Nhi hưng phấn mà xoa xoa hai tay: “Tiết Phi, vừa rồi anh bị gã đạo sĩ dùng phù chú như vậy, tôi còn tưởng rằng anh xong đời rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK