Mục lục
Nghịch Tập Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 635:

 

Cuối cùng Trần Hồng vẫn nghe theo lời Diệp Vô Phong,  cô ấy lấy rượu xoa lên người của A Mịch.

 

A Mịch nhanh chóng đã tỉnh lại

 

Lúc đầu cô bật dậy, gương mặt đầy cảnh giác. Nhưng sau khi nhìn thấy đồng nghiệp của mình cô ấy mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Cô thật nhanh bước xuống ghê và nói: “Thực sự xin lỗi, đã để mọi người phải lo lắng, Trịnh Phi và Lý Thích quả là xảo quyệt, đến tôi cũng bị bọn họ lừa.”

 

“Người không sao là tốt rồi. Tôi nghĩ chúng ta nên nhờ cục trưởng phái những người nằm vùng khác đi. Tình hình của cô thật nguy hiểm, không có sự phối hợp nào.”

 

“Đúng vậy, cô một mình nằm vùng ở chỗ TRịnh Phi thật sự quá nguy hiểm, lúc nào cũng có thể bị phát hiện, đặc biệt tính cảnh giác của bọn họ rất cao.”

 

A Mịch vẫn kiên quyết lắc đầu: “Tôi nhất định có thể làm được điều này, mong anh hãy yên tâm, tôi nhất định không để anh thất vọng.

 

Nghĩ một lúc dường như cô nhớ ra mình đã được ai đó đưa về. Cô nhìn bốn xung quanh

 

“Cô đang tìm ai vậy?” Trần Hồng hỏi.

 

A Mịch lắc đầu cười khổ: “Lúc tôi đi đến thang máy đã được một người cứu, người đó đã đưa tôi về đúng không.”

 

Trần Hồng lấy tấm ảnh chụp trộm Diệp Vô Phong ra: “Là người này sao.”

 

A Mịch cầm lấy điện thoại, gật đầu: ”Đúng là anh ấy rồi, anh ấy giờ đâu rồi.”

 

“Anh ấy về rồi.”

 

“Vậy cho tôi địa chỉ của anh ấy, tôi muốn gặp mặt để cảm ơn anh ấy.”

 

May mắn thay, khi Lâm Chí  khi  ghi lại lời khai của Diệp Vô Phong, anh ấy đã cho thông tin liên lạc và địa chỉ nơi ở hiện tại mình do đó  A Mịch  có được thông tin liên lạc và địa chỉ hiện tại của Diệp Vô Phong một cách đơn giản.

 

Nhìn bản ghi chép, sau khi Diệp Vô Phong quay trở lại khách sạn Snowton trên tay, cô nở nụ cười rạng rỡ: “Để tôi tìm anh ấy, tôi là người mang ơn phải trả ơn.”

 

Sau khi Diệp Vô Phong quay trở lại khách sạn Snowdon, anh tìm thấy Bạch Nhạn Phi, Bạch Nhạn Phi đang nói chuyện điện thoại với người nhà, mặt đỏ lên như đang xấu hổ.

 

“Làm sao vậy.” Vẻ mặt Diệp Vô Phong đầy nghi ngờ

 

“Không có gì, anh tới tìm tôi có việc gì?”  Bạch Nhạn Phi có chút tò mò.

 

Diệp Vô Phong mỉm cười: “Cô muốn mở rộng công ty vệ sĩ tới Liêu Tây không?”

 

“Loại chuyện này đương nhiên là tôi muốn, nhưng anh cũng biết rồi đó, muốn tiến vào một địa phương mới phát triển là rất khó. Đặc biệt là bản thân cái địa phương này đã có công ty bảo an rồi. Nếu như chúng ta đến tranh  giành làm ăn với họ thì căn bản là giành không nổi.” Bạch Nhạn Phi không biết làm sao.

 

Diệp Vô Phong hỏi: “Cô nói có phải là công ty Chính Hòa đúng không?”

 

Bạch Nhạn Phi có chút giật mình: “Anh cũng biết cái công ty này? Tôi còn cho là anh không biết nữa chứ, suy cho cùng thì anh và công ty Chính Hòa cũng không có nghiệp vụ cần thiết qua lại.”

 

“Vừa nãy tôi đánh hai người của công ty Chính Hòa rồi.” Diệp Vô Phong mỉm cười.

 

Bạch Nhạn Phi sửng sốt, cô ấy nghĩ mới đến Liêu Tây được mấy ngày? Chu Thông đã liên tục đắc tội với nhà họ Nguyên, xí nghiệp Chu Tinh, công ty Chính Hòa.

 

Đây là muốn nghịch thiên sao?

 

Cô ấy phát hiện chỉ cần nơi nào có Diệp Vô Phong thì nơi đó nhất định sẽ không yên bình, xem ra Liêu Tây lại bắt đầu xuất hiện một trận chấn động mới rồi.

 

“Cho nên cô nói với tôi cô không có hứng thú, nếu có hứng thú đóng quân ở Liêu Tây thì tôi có thể giúp cô.” Diệp Vô Phong mỉm cười.

 

“Anh giúp thế nào?”

 

“Công ty Chính Hòa đã đồng ý với tôi ba ngày sau sẽ rời khỏi Liêu Tây, ba ngày sau chúng ta tìm đến cửa nhà là được rồi, ông ta cũng đã đồng ý với tôi rồi.” Diệp Vô Phong mỉm cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK