Sau khi từ trường trung học số 3 về nhà, Úc Tri mở điện thoại nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng vẫn mở khung trò chuyện với Thích Đình Tiên, giải thích chuyện Hoắc Thanh sờ đầu cậu ngày hôm đó.
Thích Đình Tiên vẫn không trả lời.
Nhưng Úc Tri cũng không nghĩ đến việc nhận được bất kỳ phản hồi nào, biết Thích Đình Tiên đã từng đến tìm cậu đã đủ để cậu tin tưởng rằng con tim họ vẫn cùng một nhịp đập.
Vài ngày sau Vương Kiều Giảo cũng về nhà, lên cấp 3 rồi cô bé lại càng không hợp với Vương Châu nhưng ít nhiều gì cũng chú tâm hơn vào việc học, cũng rất yêu quý em gái cùng cha khác mẹ của mình, mỗi ngày ngoài làm bài đọc sách ra thì ở cạnh Úc Lan Hâm chơi với em út.
Úc Tri thở phào nhẹ nhõm, dù sao quanh năm cậu không có ở nhà, nếu Vương Kiều Giảo và Úc Lan Hâm có thể thân thiết với nhau nhờ em út Vương Ngọc thì cậu cũng yên tâm phần nào.
Úc Lan Hâm cười cậu suy nghĩ nhiều, nói rằng dù Vương Kiều Giảo giận dỗi với Vương Châu nhưng vẫn rất tốt với dì Úc là bà đây. Úc Lan Hâm cũng hỏi cậu có bạn gái chưa nhưng may mà không thúc giục cậu, Úc Tri chỉ kể vài chuyện thú vị ở trường đại học để chuyển hướng đề tài bạn gái.
Nghỉ đông này cậu lại tìm một công việc bán thời gian nên vì thế đã bỏ lỡ buổi họp lớp hàng năm.
Lâm Thiến rất không hài lòng với điều này, nhắn tin liên tù tì vào điện thoại của Úc Tri.
Thời gian dạy học của Úc Tri đã sắp xếp cố định với học sinh cả rồi nên không thể thay đổi, vì vậy cậu chỉ đành giải thích tới lui cho Lâm Thiến nhưng Lâm Thiến lại hiểu lầm, hỏi có phải lần trước ghép đôi cậu với Trương Du nên giận đúng không, "Trương Du có bạn trai rồi, lần này tui hứa sẽ không trêu hai người nữa!"
Úc Tri dở khóc dở cười.
Kể từ khi Trương Du biết cậu đã vượt qua kỳ tuyển sinh độc lập của đại học Kinh Châu thì cô nàng cũng lấy đó làm mục tiêu, chỉ là lúc thi không được tốt lắm, chỉ cao hơn vài điểm ở tuyến hai nên cuối cùng đã chọn một trường ở địa phương. Úc Tri cảm thấy tiếc cho cô bạn nhưng vì sợ hiểu lầm nên cũng không an ủi người ta, bây giờ nghe tin Trương Du có bạn trai rồi Úc Tri cũng vui thay bạn mình. Chỉ là cậu sẽ không vì chuyện của Trương Du mà đi họp lớp, Lâm Thiến không thuyết phục được chỉ đành hẹn trước với cậu vào năm sau mới chịu yên.
Đến ngày họp lớp đó, sau khi Úc Tri dạy thêm xong, tan làm xem điện thoại mới thấy toàn là tin của Lâm Thiến, "Trời ơi! Chu Tử Giai thật sự đến họp lớp đó!". ngôn tình hoàn
Úc Tri vẫn nhớ mấy năm trước Lâm Thiến từng kể với cậu Chu Tử Giai từng come out và bỏ nhà đi theo bạn trai, cậu ráng xem hết tin của Lâm Thiến nhắn mới biết lần này cậu ta quay về là vì mượn tiền gia đình nhưng lại bị gia đình đánh đuổi, hết cách rồi mới phải đến buổi họp lớp này muốn vay tiền từ các bạn học.
Lý do vay tiền là vì bạn trai cũng come out với gia đình nên tiền sinh hoạt bị cắt, hai người chỉ có thể sống nhờ bằng số tiền ít ỏi Chu tử Giai kiếm được từ công việc làm thuê, đến cuối năm lại tăng tiền nước tiền điện nên họ chưa đóng nổi tiền thuê nhà quý tiếp theo.
Chuyện Chu Tử Giai cãi cọ với gia đình thật sự rất lớn, các bạn học đều ở gần đây nên những lời đàm tiếu nhanh chóng lan truyền khắp nơi, đến khi Úc Tri về nhà còn nghe cả Úc Lan Hâm nói đến việc này, khi cậu đang rửa mặt còn hỏi vài ba câu.
"Con nói xem thằng bé này cũng thật là, không biết con trai yêu con trai là nghĩ thế nào nữa... Lại còn bỏ học bỏ nhà đi theo bạn trai, xong lại vì bạn trai về nhà vay tiền... Người làm cha mẹ nhất định là rất giận," Úc Lan Hâm cảm khái, "Nhưng gia đình người bạn kia của con cũng thật nhẫn tâm, nghe bảo đánh thằng bé bán sống bán chết, suýt chút nữa còn trúng vào mắt."
Úc Tri đánh răng không nói lời nào, nghe Úc Lan Hâm nói tiếp, "Dù có là đồng tính thì cũng là con mình, sao lại đánh đập như thế chứ, nghe thím Ngô nói thảm chùi chân ở cửa nhà còn có vết máu... Cũng không biết thằng bé có tiền đi bệnh viện không..."
Úc Tri cảm thấy bình thường Úc Lan Hâm không nhiều lời như thế, có lẽ là do sinh con khi lớn tuổi nên mềm lòng hơn, cậu nghe ra phần lớn đồng cảm của Úc Lan Hâm với Chu Tử Giai trong lời bà nói mà trong lòng thấy nhẹ nhõm hơn một ít.
Cậu rửa mặt xong Úc Lan Hâm lại hỏi cậu, "Nhưng đồng tính đâu phải là bệnh đâu đúng không? Con học hành nhiều, nói cho mẹ chút đi?"
Lúc Úc Tri còn quen Thích Đình Tiên đã từng cân nhắc đến việc thẳng thắn với Úc Lan Hâm, bây giờ bà chủ động hỏi, Úc Tri suy nghĩ rồi trả lời một cách khách quan thận trọng nhất có thể.
Úc Lan Hâm nghe xong ngẫm nghĩ một lúc, "Thằng bé ấy thật đáng thương nhưng mẹ cũng hiểu gia đình nó, con xem một thằng bé đang yên đang lành... dù biết đồng tính không phải bệnh hay biến thái nhưng rơi vào gia đình ai cũng khó mà chịu được..."
"Chẳng phải mực sống mẹ con dám ăn sao?" Úc Tri cười bà, "Vậy mà không chấp nhận được đồng tính?"
"Có thể chấp nhận cũng có thể hiểu," Úc Lan Hâm nghiêm túc gật đầu, "Nhưng nếu chuyện này xảy ra với hai đứa con của mẹ, mẹ và chú Vương Châu của con nhất định sẽ không chịu nổi."
Úc Tri mỉm cười, đi qua Úc Lan Hâm cầm lý rót nước uống, thoáng thấy vài cọng tóc bạc của mẹ dưới ánh đèn.
Cậu đè nén xúc sự thôi thúc dâng trào vừa rồi.
Một năm trước cậu nghĩ nếu Úc Lan Hâm có hỏi cậu thì cậu cũng sẽ không phủ nhận sự thật mình và Thích Đình Tiên yêu nhau, nhưng bây giờ cậu không dám.
Úc Lan Hâm già rồi.
Cậu không muốn từ bỏ Thích Đình Tiên, không thay đổi được xu hướng tính dục của mình nhưng cậu cảm thấy mình cũng không nên để Úc Lan Hâm bạc tóc hơn vì mình.