• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 36 Chương 36 : Vân Mộc Đại Đế - Vân Hỏa VS Mộ Nhất Bạch.

Chương 36: Vân Mộc Đại Đế - Vân Hỏa VS Mộ Nhất Bạch.

Sở Thanh Mộc nhìn thấy người của Thần Nữ Cung vừa đi cũng tiếp tục tuyên bố trận tiếp theo!.

"Trận đấu tiếp theo Vân Hỏa Thanh Vân Môn cùng với Mộ Nhất Bạch của Đoạn Nhạc Môn mời hai vị lên đài"

Bên ngoài hai thân ảnh từ vị trí của mình nhảy xuống Anh Tiên Đài.

Bên trên Đại Điện Hoàng Thất hai vị lão giả gầy, béo liếc nhìn thanh niên Mộ Nhất Bạch.

"Lão Béo, cuối cùng Ngũ Hoàng Tử, cũng ra sân đánh một trận đàng hoàng!"

"Lão Gầy, ngươi nghỉ tiểu tử kia có thể chịu được bao lâu trước Ngũ Hoàng Tử''

"Hai người các ngươi tập trung mà xem đi, đừng nói nhảm" Nữ Nhân ngồi trên bảo tỏa mở miệng căn dặn hai người.

Nữ Nhân này là Trưởng công chúa của Hoàng Thất, một thân tu vi Phá Hư Cảnh, lần này đến đây chủ yếu xem Ngũ Đệ của nàng biểu hiện ra sao, thứ hai là nàng cũng muốn xem thế hệ này có ai nổi bật, lọt vào mắt nàng hay không?

Nói tới Mộ Nhất Bạch người này xuất thân Hoàng Tộc đáng lẽ ra phải ở trong Hoàng Cung tu luyện, nhưng người này từ năm tám tuổi liền một mình cầm kiếm ra ngoài lịch luyện, đến nay đã hơn hai mươi năm, năm đó lịch luyện có duyên gia nhập Đoạn Nhạc Môn.

Được Tông Chủ Đoạn Nhạc Môn coi trọng thu làm đệ tử chân truyền về thân phận của hắn, vẫn luôn giấu kính bấy lâu nay, hắn một đường tu luyện đến nay không dựa vào quá nhiều tài nguyên của Hoàng Thất, chỉ có năm đó Mẫu Phi hắn giao cho hắn một quyển công pháp tu luyện đến hiện tại.

Công Pháp này cũng không tầm thường, là một quyển Thánh Cấp công pháp, tương đương với Luyện Quyết Trường Sinh Thể của Vân Mộc, không thua kém là bao, người này tu luyện lại hơn hai mươi năm tu vi hiện tại đã bước vào Thiên Nhân Hạ Vị Cảnh.

Bên phía Thanh Vân Môn, Vân Mộc đám người đánh giá Mộ Nhất Bạch cảm thấy người này tu vi thật sự quá cao, so với tất cả tuyển thủ tham gia, hắn thực sự vượt trội hoàn toàn.

"Bạch tỷ Tiểu Hỏa đệ ấy lần này gặp khó khăn rồi!"

"Tiểu Mộc à! Tiểu Hỏa Hỏa hắn phải nếm mùi bị người khác đánh mới trưởng thành được"

"Tiểu Hỏa không giống đệ thường xuyên cùng ta rèn luyện, thực lực thì hắn không yếu, nhưng kinh nghiệm lại quá tệ"

Bạch Hà cùng Vân Mộc đối thoại một vài câu, âm thầm đánh giá cả hai người.

Bên dưới Anh Tiên Đài, Vân Hỏa cùng Mộ Nhất Bạch cũng đã lên đài.

"Thanh Vân Môn Vân Hỏa xin được chỉ giáo" Vân Hỏa ôm quyền hướng Mộ Nhất Bạch chỉ giáo.

"Tiên Thiên Cảnh Sơ Kỳ, thật buồn cười, ngươi không biết có thể chịu được của ta một đòn hay không" Mộ Nhất Bạch một bên lau kiếm không thèm nhìn Vân Hỏa nói.

"Haizz, đến lúc ngươi có thể hạ ta bằng một đòn được hay không phải thử mới biết được".

Vân Hỏa cũng không nhiều lời, chân dậm thật mạnh xuống đất, bay thẳng về phía Mộ Nhất Bạch mà vung quyền đánh tới.

"Kình Phong Quyền" Quyền pháp cơ bản nhất hắn cùng Vân Mộc luyện tập suốt mười năm qua, Vân Mộc dạy hắn rất nhiều nhưng đến hiện tại hắn chỉ thành thục mỗi Kình Phong Quyền, cùng Phá Âm Chưởng.

Một quyền vừa tới, Mộ Nhất Bạch tùy ý lấy tay mà đỡ, nhưng hắn không nghĩ rằng một quyền này lại nặng cực kỳ, làm hắn lùi mấy bước ra phía sau.

"Quyền này không tệ, nhưng đến đây thôi" Mộ Nhất Bạch cũng không tiếp tục chơi đùa cùng Vân Hỏa nữa, rút kiếm chém về phía Vân Hỏa.

Vân Hỏa nhìn thấy kiếm khí vừa tới, chân đạp mạnh, bay lên không trung tung ra Thần Thông mạnh nhất của mình.

"Kỳ Lân Tứ Kích Kỳ Lân Bộ" Một thân ảnh Hỏa Kỳ Lân, như vương giả xuất hiện, bể nghể thế gian sóng xung kích từ bốn bước Kỳ Lân Bộ ập đến trên người Mộ Nhất Bạch.

ẦM ẦM!

ẦM ẦM!

Sóng xung kích từ Kỳ Lân Bộ phát ra đè ép, Mộ Nhất Bạch khụy người xuống dưới một chút, áp lực cực kỳ nặng nề đè ép thân thể hắn.

"Đoạn Nhạc Kiếm Pháp Kim Long Trảm" Kiếm khí từ Kim Long Trảm đánh tới chỗ Vân Hỏa, làm hắn không thể tiếp tục sử dụng Kỳ Lân Bộ.

"Kỳ Lân Nhất Tộc, không ngờ đối thủ của ta hôm nay lại là Kỳ Lân Tộc, ta đã quá xem thường ngươi rồi" Mộ Nhất Bạch có hơi thở dốc nhìn chằm chằm Vân Hỏa.

"Thế nào? Như vậy đã đủ để ngươi cùng ta đánh nghiêm túc hay chưa?" Vân Mộc cũng nhìn chằm chằm Mộ Nhất Bạch.

Mộ Nhất Bạch không nhiều lời liền xuất ra toàn bộ sức mạnh, những thứ hắn đã học trong suốt bao nhiêu năm qua, hắn xuất ra một kiếm chém trúng Vân Hỏa, máu me khắp người Vân Hỏa từ từ chảy xuống.

"Kinh Thiên Nhất Kiếm Đệ Nhất Kiếm Đoạn Kiếm"

SOẠT SOẠT!

SOẠT SOẠT!

Vân Hỏa tuy trúng một kiếm cực mạnh này, nhưng hắn cũng không lùi bước tiếp tục, dậm chân thật mạnh, đại địa như vỡ nát, cả Anh Tiên Đài nứt ra làm đôi, mới thấy sức mạnh nhục thân của Vân Hỏa mạnh cỡ nào.

Anh Tiên Đài nứt ra làm đôi, Vân Hỏa lợi dụng thời cơ tay phải xuất chưởng đánh thật mạnh về phía Mộ Nhất Bạch.

Mộ Nhất Bạch bị ảnh hưởng bởi Anh Tiên Đài không kịp phòng bị, liền trúng một chưởng bay ra xa mấy bước, trong miệng phun ra mấy ngụm máu tươi.

"Thần Thể Phá Âm Chưởng"

ẦM ẦM!

ẦM ẦM!

Mỗi người đều bị dính đòn của đối phương, tuy nhiên so về tu vi thì Vân Hỏa còn kém Mộ Nhất Bạch một đại cảnh giới, vì thế hắn bị thương cũng nặng hơn khá nhiều, nhưng nhờ vào nhục thân cường hoành của Yêu Tộc nên coi như công bằng.

"Ngươi chém ta một kiếm, ta trả lại ngươi một chưởng coi như công bằng " Vân Hỏa cười lớn nhìn về phía Mộ Nhất Bạch.

"Từ trước đến nay, ta chỉ toàn vượt cấp mà chiến, không ngờ hôm nay lại lâm vào hoàn cảnh tương tự"

"Đúng là Nhân Ngoại Hữu Nhân, Thiên Ngoại Hữu Thiên" Mộ Nhất Bạch cười một tiếng thật lớn trên tay thanh kiếm liên tục vung ra mấy kiếm.

Kiếm khí tầng tầng lớp lớp mà tới đánh thẳng về phía Vân Hỏa, làm cho hắn không kịp né tránh, liền bị trúng mấy kiếm liên tục bị thương không nhẹ.

"Kinh Thiên Nhất Kiếm Đệ Nhị Kiếm Hoành Vũ Kiếm!"

Vân Hỏa trúng mấy kiếm liên tục, thân thể lui lại mấy bước, thở hỗn hển, thực sự rất mệt mỏi, không biết hắn có thể tiếp tục cùng người này chiến đấu hay không.

Vân Hỏa cũng không nhiều lời mà nhìn Mộ Nhất Bạch, dậm chân bay thẳng lên bầu trời, lần nữa tiếp tục sử dụng Kỳ Lân Bộ.

Kỳ Lân Bộ tiếp tục mà ra, lần này Vân Hỏa dùng cực hạn của bản thân bước ra tám bước, chân trái bước ra Kỳ Lân Bộ Tám Bước, tay phải vung lên Phá Âm Chưởng mà liên tục đánh xuống.

ẦM ẦM !

ẦM ẦM!

Mộ Nhất Bạch lần này chịu áp lực cực kỳ lớn, không đơn giản phá giải như lần trước, lại liên tục phải né Phá Âm Chưởng, hắn liền tức giận liên tục vung kiếm đánh trả.

Chưởng pháp cùng kiếm khí va chạm vào nhau tạo nên một tiếng nổ cực lớn, lại cộng thêm dư ba mạnh mẽ của Kỳ Lân Bộ, một nữa Anh Tiên Đài hoàn toàn bị vỡ vụn.

ĐÙNG ĐÙNG !

RẮC RẮC !

Vân Hỏa cũng không dừng lại ở đó, trong miệng lại tung ra Phần Hỏa Thiên Viêm ngọn lửa cực kỳ nóng bức của Hỏa Kỳ Lân, hắn trước nay chưa từng dùng đến nó.

Hôm nay lại gặp đối thủ cực kỳ mạnh mẽ, liền dùng đến Thần Thông mà hắn dấu giếm bấy lâu nay.

"Phần Hỏa Thiên Viêm" Ngọn lửa cực kỳ mạnh mẽ, thổi xuống cơ thể của Mộ Nhất Bạch nhưng hắn cũng không phải loại tầm thường, thân là Hoàng Thất có Long Tộc huyết mạnh cũng sở hữu một hai loại Thần Thông nhất định.

"Khốn Long Hống" Long Ngâm vừa ra xua tan Phần Hỏa Thiên Viêm, cả hai cơ thể khắp người vết thương, Vân Hỏa chân trái bị thương rất nặng, không thể tiếp tục đứng được nữa.

Vân Hỏa linh lực hao hết ngã xuống mà ngất đi.

Phía bên kia Mộ Nhất Bạch cũng không khá hơn Vân Hỏa là bao nhiêu, tuy chiến thắng nhưng cơ thể cũng bị cháy đen phân nữa, tay trái lại bị gãy, một chân khụy xuống, máu từ trong miệng từ từ phun ra mấy ngụm, hắn tuy thắng trận này nhưng cực kỳ gian nan.

Nếu không phải đối thủ tu vi kém hơn hắn, hắn hoàn toàn không có cơ hội cùng người này giao thủ, thật may mắn.

Phía bên trên Đại Sảnh ba người Hoàng Thất khi xem trận chiến này, cực kỳ kinh ngạc, không ngờ hôm nay còn có thể thấy Kỳ Lân Bộ, không những như thế còn đánh Ngũ Hoàng Tử thành thảm trạng như vậy, nếu không phải Thần Thông Khốn Long Hống của Ngũ Hoàng Tử có lẽ đã thua.

"Người này không ngờ mạnh như vậy, chưởng pháp cực kỳ cao thâm" Lão gầy mở miệng tán thưởng.

"Đúng đúng, người này quá mạnh mẽ, so với thiên kiêu ở Hoàng Cung còn mạnh hơn không ít" Lão béo tiếp tục mở miệng táng đồng.

Mộ Nhược Lam không nói gì chỉ nhìn chằm chằm Vân Hỏa ở dưới khán đài, khuôn mặt lộ ra vẻ tán thưởng, không ngờ nàng chỉ đến xem đệ đệ, lại gặp một thiên tài như vậy, thật không uổng phí đi một chuyến.

Phía bên Thanh Vân Môn mọi người cũng thật sự kinh ngạc trước trận đánh của Vân Hỏa, không tin được người này tu vi chi có Tiên Thiên Sơ Kỳ lại có thể mạnh như vậy.

"Không ngờ tiểu tử dưới kia có Huyết Mạch Long Tộc" Bạch Hà một bên nhàm chán nói.

"Haizz, Tiểu Hỏa thật không ổn lần sau phải dạy cho đệ ấy hai chưởng còn lại thôi, nếu không như vậy không ổn" Vân Mộc một bên lo lắng cho sự an toàn của Vân Hỏa.

Ở bên dưới Anh Tiên Đài, Sở Thanh Mộc cũng không thể tin được đệ tử Thanh Vân Môn bọn họ lại đánh một trận như thế này.

Sở Thanh Mộc nhảy lên Anh Tiên Đài tuyên bố.

"Trận này Mộ Nhất Bạch của Đoạn Nhạc Môn thắng".

"Vì Anh Tiên Đài hư hại khá nặng nên trận đấu tiếp theo mọi người đợi một giờ sau, chúng ta quay lại tiếp tục Tông Môn Chi Chiến".
Chương 37 Chương 37 : Vân Mộc Đại Đế - Diệp Lạc VS Vương Tuyết Nghi.

Chương 37: Vân Mộc Đại Đế - Diệp Lạc VS Vương Tuyết Nghi.

Sau trận chiến của Vân Hỏa cùng Mộ Nhất Bạch, Anh Tiên Đài hư hỏng rất nặng, phải dùng trận pháp mất một giờ mới có thể khôi phục như lúc ban đầu.

Mọi người rời đi cũng rất nhiều, nhưng ở lại cũng không ít, nghị luận về trận chiến của cả hai rất nhiều, bàn tán rất sôi nổi.

"Không ngờ Vân Hỏa tu vi chỉ mới Tiên Thiên Sơ Kỳ có thể vượt cấp mà chiến như vậy, người này không tầm thường chút nào".

"Ngươi không nhìn thấy sao, hắn là Thần Thú Kỳ Lân, năng lực mạnh mẽ cũng không phải chuyện gì quá lạ".

"Ngươi nói như vậy không đúng, cho dù Thần Thú mạnh mẽ, nhưng vượt qua một đại cảnh giới chiến đấu như vậy cũng không phải ai cũng làm được".

Một đám khán giả, liên tục bàn tán sôi nổi về việc Vân Hỏa vượt cấp mà chiến cùng Mộ Nhất Bạch tuy thua nhưng hắn xứng đáng lọt vào bốn người mạnh nhất, những đối thủ khác nếu như gặp hắn chưa chắc có thể chiến thắng.

Sau một giờ, Anh Tiên Đài tu sửa hoàng chỉnh, các đại tông môn trở về lại chỗ ngồi của mình đã đầy đủ.

Sở Thanh Mộc từ trên cao nhảy xuống, tuyên bố tuyển thủ tiếp theo ra trận.

"Trận tiếp theo sẽ là Diệp Lạc của Thanh Vân Môn đấu với Vương Tuyết Nghi của Yêu Tông, mời hai vị lên đài".

Sau lời của Sở Thanh Mộc thân ảnh của hai tuyển thủ đã nhảy xuống Anh Tiên Đài.

"Vương cô nương, đã lâu không gặp" Diệp Lạc nhìn nàng chào hỏi, trước đây hai người cũng đã từng quen biết.

"Diệp huynh đã lâu không gặp, lần này ta không còn như năm đó " Vương Tuyết Nghi lạnh lùng nhìn thẳng Diệp Lạc trả lời.

Trước đây Diệp Lạc cùng Vương Tuyết Nghi giao thủ, cũng ở chính Anh Tiên Đài này, Vương Tuyết Nghi bị Diệp Lạc dùng một đao chiến bại, trận chiến năm đó làm nàng nhớ mãi không quên, nàng làm sao có thể quên được năm đó nàng cùng hắn bằng tuổi, đều là thiên kiêu một Tông Môn, nhưng nàng lại thất bại thảm hại như vậy.

Ngày hôm nay đứng trên Anh Tiên Đài này gặp lại đối thủ cũ, nàng Vương Tuyết Nghi tuyệt đối sẽ không bại lần nữa.

Vương Tuyết Nghi không chờ mà rút thanh kiếm bên hông, vung kiếm mà trảm tới Diệp Lạc.

"Phong Lôi Kiếm Pháp Kiếm Phong Sơn Hà" Kiếm Phong từ phía Vương Tuyết Nghi chém tới, Diệp Lạc cũng không vì chiến thắng năm đó mà khinh địch.

Thanh đao trên tay vung mạnh về phía Kiếm Khí vừa chém ra từ trong tay Vương Tuyết Nghi.

"Thanh Vân Đao Pháp Phá Sơn Trảm" Đao khí từ trong tay Diệp Lạc vung ra, đỡ đòn từ Vương Tuyết Nghi.

Kiếm khí cùng đao khí va nhau triệt tiêu lẫn nhau, cả hai lùi lại mấy bước, mấy chiêu thăm dò bọn họ cũng đã cảm nhận được thực lực của đối phương.

"Vương cô nương, thực lực tiến bộ không ít" Diệp Lạc vác đao trên vai hướng về phía Vương Tuyết Nghi cười nói.

"Diệp huynh, ta cũng không còn như năm đó nữa, Diệp huynh cẩn thận!"

Vương Tuyết Nghi vừa dứt lới, thanh kiếm trên tay liên tục mà vung kiếm về phía Diệp Lạc.

Diệp Lạc dơ đao đỡ đòn, người chém người đỡ, cứ như thế được mấy hơi thở cả hai đành dừng lại.

Đây đã là vòng đấu thứ hai, nàng suy nghĩ cũng nên làm cho mọi thứ thú vị lên rồi. Lại nói Diệp Lạc danh tiếng đều trên nàng, hôm nay nàng liền xuất toàn bộ thực lực thực sự cùng hắn đánh một trận, Diệp Lạc là người nàng từng rất ngưỡng mộ, nàng muốn đánh bại hắn, cảm giác chắc chắc sẽ rất thú vị.

Thiên tài số một của Thanh Vân Môn sao, hôm nay nàng liền đánh bại hắn.

Trong ký ức của nàng, từ này hai chữ Diệp Lạc sẽ không còn tồn tại nữa.

"Diệp Huynh, bây giờ chúng ta bắt đầu nghiêm túc được rồi, ta sẽ không nương tay."

"Vương cô nương cứ tự nhiên, tại hạ sẽ tiếp đón đến cùng"

Vương Tuyết Nghi tung người lên không, thanh kiếm để ngang cằm, cắn ngón trỏ, vuốt từ chuôi lên mũi kiếm, máu nhuộm đỏ thanh kiếm của nàng.

"Tư thế này"

"Vương sư tỷ sắp dùng chiêu thức đó hay sao?".

"Chắc chắn là như vậy, nếu ta nhớ không lầm thì đây là lần thứ hai ta được chứng kiến nó".

"Ta cũng vậy, còn nhớ tại một năm trước, Vương sư tỷ đã đem Huyền Linh sư tỷ đánh cho dậy không nổi".

Những lời bàn tán của đệ tử Yêu Tông xôn xao, khi nhìn thấy chiêu kiếm của Vương Tuyết Nghi sắp chém ra, đối với chiêu kiếm nọ ấn tượng trong lòng bọn họ rất sâu, vốn tưởng rằng bọn họ phải đợi đến trận đấu tiếp theo mới chứng kiến nàng sử dụng, không ngờ nàng lại sử dụng ngay tại trận đấu này.

Cũng phải thôi chiêu kiếm đó uy lực bực nào, bọn họ có thể hiểu được, nhưng đấu với Diệp Lạc người từng đánh thắng nàng, Vương Tuyết Nghi buộc phải dùng chiêu thức mạnh nhất để ứng phó.

Bao bọc trong luồng khí tức cuồng bạo và nóng rát, Vương Tuyết Nghi mở mắt, ánh lửa đang hiện hữu trên thanh kiếm nàng đang cầm.

ONG!

Sau một đợt sóng âm bất ngờ lan rộng, cả người Vương Tuyết Nghi lập tức biến mất.

Ngay sau đó, một vệt hồng quang đột ngột hiện ra ngay bên cạnh Diệp Lạc.

Hình dáng mở ảo, Vương Tuyết Nghi khí tức thực sự cường đại, nàng lúc này đã bước vào Thiên Nhân Hạ Vị Cảnh, lâm trận đột phá, một sự kiện quá kinh người.

Cùng với thanh kiếm rực đỏ trên tay, nàng hướng Diệp Lạc đâm tới.

XẸT! XẸT! XẸT XET!

XẸT! XẸT!

Tất cả mười sáu kiếm, tất cả đều trúng đích, mỗi một kiếm đều trúng đích, có lẽ bởi do tốc độ quá nhanh cũng như quỹ đạo quá khó lường mà Diệp Lạc đã chẳng thể cảm ứng được. Hiện giờ toàn thân Diệp Lạc đều đã bị thương khắp người. Tay, chân, bụng, tất cả từ trên xuống dưới, máu đang xối xả mà ra.

"Thập Lục Hỏa Thiên Kiếm" Mười sáu kiếm như một, mỗi một kiếm đều chém trúng đích, ắt hẳn sẽ làm đối thủ bị trọng thương hoặc mất mạng, kiếm này quá mạnh.

Diệp Lạc bị trọng thương rất nặng, nhưng hắn vẫn còn có thể tiếp tục thi đấu, hắn dù bị thương nhưng tình thần ý chí của hắn vẫn có thể gắng gượng được.

"Vương cô nương thực lực thực sự, làm cho người khác mở rộng tầm mắt" Diệp Lạc lau vết máu trên miệng, nhìn thẳng về Vương Tuyết Nghi cười nói.

"Diệp huynh xuống đài đi, huynh sẽ chết nếu tiếp tục" Vương Tuyết Nghi mở miệng khuyên ngăn, dù sao hắn từng là thần tượng của nàng.

"Vương cô nương đang xem thường tại hạ" Diệp Lạc nhìn nàng trả lời.

"Haizz, nếu đã vậy ta cũng không ép Diệp Huynh".

Diệp Lạc đại đao trên tay vung lên hướng về phía Vương Tuyết Nghi, dùng đòn mạnh nhất của mình mà đánh ra.

"Thanh Vân Đao Pháp Cửu Diễm Viêm Trảm" Một luồng hỏa đao khí vung ra thật mạnh, áp thẳng về phía Vương Tuyết Nghi.

Vương Tuyết Nghi thở dài, kiếm trên tay vung lên tiếp tục sử dụng Thập Lục Hỏa Thiên Kiếm, mười sáu kiếm liên tục mà chém về phía Cửu Diệp Viên Trảm, hai luồng hỏa diễm va chạm vào nhau.

Anh Tiên Đài bao phủ toàn bộ hỏa diễm, Cửu Diệp Viêm Trảm của Diệp Lạc bị Thập Lục Hỏa Thiên Kiếm đánh tan, kiếm khí đánh thẳng vào người Diệp Lạc làm cho hắn bay ra cách đó mấy dặm.

Trên người vết thương càng ngày càng nặng, vết bỏng khắp toàn thân, cơ thể rịu rời, từ từ ngã từ bức tường mà xuống, hắn bị thương rất nặng.

Thương thế của Diệp Lạc nếu như không xử lý tốt, hắn ngày hôm này triệt để bỏ mạng tại Anh Tiên Đài, trận chiến này đánh giá chiến lực của Vương Tuyết Nghi trong mắt tất cả mọi người hoàn toàn khác.

Diệp Lạc nằm trong Cửu Đại Thiên Kiêu của Thái Sơn Đại Lục một trong nhưng thiên tài cực kỳ mạnh mẽ, hắn hôm nay cùng với Mộ Nhất Vỹ một trong Cửu Đại Thiên Kiêu khác, đã ngã xuống, triệt để thất bại tại Tông Môn Chi Chiến.

Hai người Hàn Linh Nhi cùng Vương Tuyết Nghi lại được đánh giá cực cao trong vòng tiếp theo, hai người bọn họ đã đánh bại hai yêu nghiệt đương thời, nằm trong những thiên tài mạnh nhất đại lục.

Sở Thanh Mộc từ trên nhảy xuống, lắc đầu hắn cũng hết cách với tiểu tử này, thường ngày tập trung tu luyện, lần trước hắn thất bại tại tay Thập Nhất Trưởng Lão không tính là gì, lần nay hắn lại thua trong tay Vương Tuyết Nghi, không biết đạo tâm của hắn còn được vững chắc hay không.

Sở Thanh Mộc thở dài, đành tuyên bố người thắng cuộc của trận chiến này.

"Trận chiến này người chiến thắng thuộc về Vương Tuyết Nghi của Yêu Tông".

"Trận đấu tiếp theo sẽ là Vân Mộc của Thanh Vân Môn cùng với Hoài Nhược Tuyết của Thanh Y Lâu!"

Trận đấu tiếp theo sẽ là Vân Mộc cùng Hoài Nhược Tuyết lên sàn thi đấu, mọi người phía khán giả cùng nghị luận cực kỳ ầm ĩ, không biết ai sẽ chiến thắng, có người nói Vân Mộc sẽ thắng một cách dễ dàng như trận đấu với Thái Linh Lung.

Cũng có người nói Hoài Nhược Tuyết cũng không phải dạng tầm thường, nàng trước đây từng là người đứng đầu ở Tông Môn Chi Chiến, không biết vì lý do gì mấy lần tiếp theo không tham gia, lần này nàng xuất hiện chắc chắn sẽ không làm người ta thất vọng.

Dưới Anh Tiên Đài thân ảnh hai người đã xuất hiện, trận chiến cũng vì thế mà bắt đầu.
Chương 38 Chương 38 : Vân Mộc Đại Đế - Vân Mộc VS Hoài Nhược Tuyết.

Chương 38: Vân Mộc Đại Đế - Vân Mộc VS Hoài Nhược Tuyết.

Vân Mộc đang ngồi nói chuyện cùng Bạch Hà, nghe tiếng của Sở Thanh Mộc gọi tới lượt mình liền đứng dậy.

Vân Mộc từ phía Thanh Vân Môn nhảy xuống Anh Tiên Đài, nhìn thấy đối thủ của mình, hắn thật nghi hoặc nhìn đối thủ của mình, người này nhìn như Tiên Thiên Cảnh Đỉnh Phong nhưng có gì đó rất lạ, cảm giác người này tu vi ít nhất cũng là Thiên Nhân Trung Vị Cảnh, không thể nào là Tiên Thiên Cảnh được.

Hoài Nhược Tuyết bên cạnh liếc nhìn Vân Mộc không cảm nhận được gì nhiều, người này nhìn rất bình thường, nhưng căn cơ lại rất siêu phàm, không có sơ hở nào trong quá trình tu luyện, chứng tỏ người này trong cùng cấp không ai là đối thủ của người này.

Hai người đánh giá lẫn nhau một hồi vẫn chưa quyết định xuất thủ, đúng lúc này Vân Mộc nắm chặt tay trái, chân dậm thật mạnh lên mặt đất, bay thẳng về phía Hoài Nhược Tuyệt tung quyền.

"Kình Phong Quyền" Tuy chỉ là quyền thăm dò, nhưng hắn cũng dồn không ít sức lực.

Hoài Nhược Tuyết nắm tay đáp trả lại Vân Mộc một quyền, hai người quyền chạm vào nhau tạo ra một dư âm rất mạnh, đẩy hai người ra xa.

"Cô nương sức lực không tệ"

"Huynh đệ cũng rất không tệ"

Hai người nhìn nhau một hồi lâu, quyết định lao vào tung quyền đánh sáp lá cà.

ẦM ẦM!

ẦM ẤM!

Vân Mộc không muốn tiếp tục đánh nhau kiểu đó nữa, hắn tay phải vung chưởng đánh thẳng về phía Hoài Nhược Tuyết.

"Thần Thể Phá Âm Chưởng!"

Hoài Nhược Tuyết cũng không kém cạnh, tay trái nâng chưởng đỡ đòn mà Vân Mộc tung ra.

"Thanh Y Toái Không Chưởng!"

Hai chưởng lực va nhau tạo nên một vụ nổ mạnh, khói bụi mù mịt, toàn trường không nhìn thấy thứ gì.

Trên cao, bên phía Thanh Vân Môn, Bạch Hà cùng đám người đánh giá trận chiến của hai người.

"Tiểu Mộc, tuy sức mạnh lớn hơn nàng ta rất nhiều, nhưng tu vi lại kém hơn, khó mà chiếm được ưu thế, nhưng mà Tiểu Mộc trận này chắc chắn thắng!" Bạch Hà một bên quan sát, một bên đánh giá.

"Thập Nhất Trưởng Lão, đánh giá như vậy có phần phiến diện, dù sao Nhược Tuyết tiểu oa nhi, lần trước cũng là quán quân" Sở Thanh Huyền bên cạnh đánh giá.

"Đúng vậy, Thập Nhất Trưởng Lão đánh giá như vậy không được" Đại Trưởng Lão mở miệng bổ sung.

"Hừ, không thèm nói chuyện với các ngươi nữa" Bạch Hà xoay người nhìn xuống Anh Tiên Đài, không thèm để ý hai lão già nữa.

Bên phía Thanh Y Lâu, mọi người củng tập trung xem trận chiến, mấy năm nay Thanh Y Lâu bọn họ không có nhân tài nào nổi bật, Tông Môn Chi Chiến hoàn toàn bị các đại tông môn khác áp đảo.

Lần này Đại Sư Tỷ của bọ họ tiếp nhận thành công truyền thừa của Tông Chủ, thực lực đã tiến triển rất nhiều, đánh thắng Vân Mộc là một chuyện rất đơn giản.

"Tiểu Tử này không tệ nhưng khó mà có thể thẳng được Nhược Tuyết" Hàn Vân Y Tông Chủ Thanh Y Lâu mở miệng đánh giá.

"Tông Chủ cũng không thể xem thường tiểu tử này" Đại Trưởng Lão Thanh Y Lâu mở miệng nhắc nhở.

Bên dưới Anh Tiên Đài, Vân Mộc cùng Hoài Nhược Tuyết đều tung toàn bộ sức mạnh của mình, Vân Mộc cũng đã toàn bộ dùng ba chưởng của Thần Thể Chưởng nhưng Hoài Nhược Tuyết không bị thương một chút nào.

Hoài Nhược Tuyết cũng cảm thấy rất nghi hoặc, khi nàng cùng Vân Mộc giao thủ, rõ ràng nàng đã dùng đến toàn bộ sức mạnh, nhưng tại sao người này hoàn toàn không tổn hao chút nào, chẳng lẽ nàng phải dùng đến chiêu thức mà sư phụ truyền lại sao.

Hoài Nhược Tuyết từ trong trữ vật lấy ra một thanh kiếm màu đen, có phần cổ lão, như đã tồn tại rất lâu, thanh kiếm dài ba tấc, lưỡi kiếm đen tuyền, nàng vung kiếm lên chém một kiếm thật mạnh về phía Vân Mộc.

"Huyết Vũ Kiếm Pháp " Một luồng kiếm khí đánh thắng vào người Vân Mộc, tuy hắn đã dùng Kỳ Lân Bộ học từ Vân Hỏa mấy tháng trước nhưng vẫn không thể né tránh.

"Khụ, kiếm thật nhanh" Vân Mộc nhổ ra một ngụm máu, trước ngực một vết kiếm đã xuất hiện.

"Hừ, không ngờ ngươi vẫn có thể đứng được sau nhát chém vừa rồi!" Hoài Nhược Tuyết từ trên cao nhìn xuống nói.

"Cô nương ra tay rất mạnh, vậy ta cũng không khách khí nữa" Vân Mộc ở dưới đáp.

Vừa dứt lời Du Long Thương đã xuất hiện trên tay Vân Mộc, mọi người nhìn không ra phẩm cấp của cây thương này, nhưng nhìn cực kỳ không tầm thường.

Vân Mộc dậm chân một cái, Anh Tiên Đài nơi Vân Mộc đứng tạo thành một cai hố lớn, mây đen kéo đến, bầu trờ chợt trở nên tối sầm lại, sấm sét kéo đến một cách lạ thường, tay phải Vân Mộc cầm Du Long Thương đâm thẳng lên bầu trời, một tiếng Long Ngâm mang theo lôi điện đâm thẳng về phía Hoài Nhược Tuyết.

"Chấn Kinh Bách Lý" Tiếng Long Ngâm gào thét, cuồng phong hội tụ, trời đất rung chuyển, một thương cực kỳ mạnh mẽ.

"Bịch"

Hoài Nhược Tuyết từ trên bầu trời rớt xuống, toàn thân tê liệt do bị trúng Chấn Kinh Bách Lý, một ngụm máu trong miệng nàng phun ra, nàng bị thương cực kỳ nặng nề.

Trúng trực diện Chấn Kinh Bách Lý, chỉ bị thương coi như nàng rất may mắn, không bị thương nặng đã rất kết quả rất tốt đối với nàng.

Khuôn mặt nàng đỏ ngầu, cực kỳ tức giận, khí tức trên người bắt đầu tăng một cách chóng mặt, cảnh giới của nàng từ Tiên Thiên Đỉnh Phong chỉ trong chốc lác,nàng liền đột quá đến Thiên Nhân Cảnh Hạ Vị, chưa dừng lại ở đó lôi kiếp trực tiếp đánh xuống, nàng dùng một kiếm chém nát lôi kiếp thành công độ kiếp Thiên Nhân Cảnh một cách dễ dàng.

Khí tức, cảnh giới của nàng tiếp tục tăng mạnh cho đến khi dừng lại ở Thiên Nhân Trung Vị Cảnh mới dừng lại, nàng cầm trên tay Huyết Sát Kiếm từ trên bầu trời bễ nghễ nhìn xuống Vân Mộc.

Vết thương do bị Chấn Kinh Bách Lý đánh trúng, hồi phục nhanh một cách lạ thường, khí tức của nàng áp xuống Vân Mộc.

Vân Mộc bên này bị khí tức từ Hoài Nhược Tuyết áp xuống, cơ thể bị đè nén một cách khó chịu, hắn trước nay chưa từng chịu cảm giác này, cho dù lúc ngâm mình ở đáy Huyết Hà cũng không khó chịu như vậy.

Vân Mộc không nghĩ rằng, bản thân hắn có thể bị một người chỉ dùng khí tức đánh xuống hắn đã phải khụy người xuống.

"Tiểu Tử ngươi đã trực tiếp chọc giận ta, hôm nay ta quyết định giết chết ngươi!" Hai con mắt của Hoài Nhược Tuyết lộ lên một chia sát ý cực kỳ nồng đậm.

"Hừ, chỉ là tỷ thí ngươi lại muốn dồn ta vào chỗ chết, được hôm nay ta cùng ngươi đánh đến chỉ còn một người có thể sống sót" Vân Mộc cơ thể đau nhức cố gắng đứng dậy.

Hoài Nhược Tuyết trên không trung trực tiếp ngưng tụ một đạo pháp tướng cực kỳ mạnh mẽ, một thanh cự kiếm lớn hơn trăm trượng, hiện trên bầu trời, sát phạt quyết đoán kiếm này trảm xuống ắt hẳn phải có một người bỏ mạng.

"Huyết Long Trảm!"

"Chết!"

Phía dưới Vân Mộc cũng không đứng im mà chịu trận, hắn ngưng tụ một đạo pháp tướng, một người cầm thương đứng giữa bầu trời, nhìn thẳng thanh kiếm.

Vân Mộc ngưng thần tĩnh khí, chân phải dậm thật mạnh xuống đất, pháp tướng thiên địa trong tay cầm Du Long Thương đâm một nhát thật mạnh về phía đối diện.

"Pháp Tướng Thiên Địa!".

"Lục Hàng Thần Long Thương Kháng Long Bài Vĩ Thương".

"Phá cho ta!"

Kháng Long Bài Vĩ cương mãnh vô cùng, không gì không phá được một thương đâm thẳng lên bầu trời kèm theo tiếng Long Ngâm vang vọng cả hư không, xé nát bầu trời.

Phía trên Thanh Vân Môn!

"Tiểu Mộc lần nay lại dùng đến thứ này, không biết có thể thắng hay không" Tuy Bạch Hà rất thong dong nhưng cũng rất lo lắng, nếu như Vân Mộc xảy ra mệnh hệ gì, nàng liền giết sạch Thanh Y Lâu bồi theo Vân Mộc, nàng là Huyết Long tuy rằng đã áp chế tính khí của mình rất nhiều, nhưng bản tính của nàng cực kỳ thích giết chóc.

"Thập Nhất Trưởng Lão không cần lo lắng có trận pháp sẽ bảo vệ cả hai tuyển thủ, không thể xảy ra án mạng được" Sở Thanh Huyền mở miệng đảm bảo.

Phía trên Thanh Y Lâu!

"Tiểu Tử này không ngờ lại mạnh như vậy, có thể ép Tiểu Nhược Tuyết dùng đến sát chiêu, thua cũng không quá mất mặt" Hàn Vân Y mở miệng tán dương.

Mọi người xung quanh cũng rất kinh ngạc, không ngờ người phía dưới có thể ép Đại Sư Tỷ của bọn họ đến đường cùng như thế, mọi người cũng rất khó tin, nhưng sự thật rành rành ra trước mắt.

Phía dưới Anh Tiên Đài!

Huyết Long Trảm cùng Kháng Long Bài Vĩ Thương va chạm vào nhau, một tiếng nổ cực kỳ to lớn tạo ra, không gian xung quanh vặn vẹo, trời đất tối mịt, cuồng phong gào thét, một tràng cảnh tượng thật đáng sợ.

ẦM ẦM!

ẦM ẦM!

ĐÙNG ĐÙNG!

Trận pháp bảo mệnh không ngừng bị phá vỡ sau sự công kích cực mạnh của hai tuyển thủ, trận pháp bị phá, một tia Thương Ý kèm theo tiếng Long Ngâm đâm xuyên qua người Hoài Nhược Tuyết.

Nàng không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy bản thân nàng từ trên cao rơi xuống, máu me đầm đìa, trước bụng có một cái lỗ cực lớn, nếu không mau đi chữa trị nàng chắc chắn chết.

Vân Mộc thấy nàng rơi xuống, hắn cũng không thu tay lại trực tiếp nâng thương mà đâm tới, thương vừa đâm tới một bàn tay từ đâu đến liền ngăn cản hắn.

"Tiểu Tử, Nhược Tuyết đã thua, ngươi còn muốn giết nàng" Hàn Vân Y cực kỳ tức giận nhìn chằm chằm Vân Mộc.

"Nàng muốn giết ta, tiền bối nghỉ ta có thể để cho nàng sống" Vân Mộc không sợ hãi trực tiếp đáp lại.

"Tiểu Tử láo toét!" Một bàn tay cực lớn xuất hiện trước mặt Vân Mộc.

Một nhát kiếm từ đâu xuất hiện, chém nát bàn tay vừa rồi đánh xuống Vân Mộc.

"Ngươi thử làm đệ ấy bị thương thử xem, hôm nay ta có chém sạch cả Thanh Y Lâu nhà ngươi hay không" Bạch Hà không nhiều lời kiếm trên tay đã ra khỏi vỏ, chỉ còn đợi xuất kiếm giết người mà thôi.
Chương 39 Chương 39 : Vân Mộc Đại Đế - Bán Kết.

Chương 39: Vân Mộc Đại Đế - Bán Kết.

Vô Hối Kiếm trên tay Bạch Hà đã ra khỏi vỏ, kiếm khí tung hoành ngang dọc nổi lên, một thân tu vi bùng phát mà ra, làm chấn văng những người có tu vi kém hơn nàng ở gần đó.

"Hừ, ngươi là ai? Tại sao ta chưa từng gặp ngươi trước đây" Hàn Vân Y nhìn chằm chằm Bạch Hà, trước đây Thanh Vân Môn chỉ có một Phá Hư Cảnh Hạ Vị là tông chủ Sở Thanh Huyền, làm sao lần này lại xuất hiện thêm một vị Phá Hư Cảnh rồi.

"Ta là ai không quan trọng, ngươi dám ra tay với đệ đệ ta" Bạch Hà lạnh lùng tay cầm Vô Hồi Kiếm, đi thẳng tới gần Hàn Vân Y, kiếm khí tung hoành, chém nát tất cả mọi thứ mà nàng đi qua.

Một thân sát khí bắt đầu nổi lên, cả xung quanh trăm dặm đều bị sát khí bao phủ, những người tu vi yếu kém đều bị chấn đến lục phủ ngũ tạng đau nhức không thôi, Bạch Hà cực kỳ bá đạo, mà lao thẳng đến chém về phía Hàn Vân Y.

"Hôm nay gió rất lớn, rất thích hợp để giết người" Trong miệng Bạch Hà lẩm bẩm.

Kiếm khí cực kỳ nặng nề, đánh về phía Hàn Vân Y, Sở Thanh Huyền thấy vậy cũng không ổn, liền xuất thủ đánh tan kiếm khí mà Bạch Hà đánh ra.

"Thập Nhất Trưởng Lão dừng tay, đừng nên tổn thương hòa khí của hai Tông Môn" Sở Thanh Huyền ra tay hóa giải kiếm khí của Bạch Hà mở miệng nói.

"Ngài cũng muốn cản ta" Bạch Hà lạnh giọng nhìn chằm chằm Sở Thanh Huyền.

"Thần Thế Phá Âm Chưởng" Một bàn tay to lớn từ không trung, như xé rách hư không đánh thẳng mà xuống chỗ Sở Thanh Huyền.

Sở Thanh Huyền cũng hết cách đành dùng toàn lực đánh tan chưởng lực mà Bạch Hà đánh ra, nhưng mà làm cho hắn không nghĩ tới, thế là hắn phá không nổi.

Khi bàn tay to lớn sắp đánh xuống người của Sở Thanh Huyền, Lão gầy ra tay một quyền đánh nát Phá Âm Chưởng của Bạch Hà.

"Ngươi cũng muốn cản ta" Bạch Hà sát khí càng ngày càng nồng đậm, Pháp Tướng Long Tộc đã xuất hiện sau lưng nàng, một con rồng màu máu, bay lượng khắp hư không gầm thét, như xé rách cả bầu trời.

"Cô nương ta cũng chỉ nghỉ cho cô nương" Lão gầy mở miệng khuyên bảo.

"Nếu không mau chóng đưa tiểu tử kia đi chữa trị, có lẽ cũng sẽ không ổn, cô nương muốn đệ đệ mình xảy ra chuyện sao!".

Bạch Hà nhìn Vân Mộc bên cạnh thân thể bị thương rất nặng, sát khí thu lại, mọi thứ trở lại bình thường, nàng mang Vân Mộc rời đi, quay đầu lại liếc nhìn Hàn Vân Y một cái rồi biến mất không thấy đâu.

"Haizz, hết hồn, hết hồn" Sở Thanh Huyền thở dài cảm thấy may mắn, nếu không có Lão gầy ra tay, hắn chắc chắn cũng không dễ chịu.

"Đa tạ, tiền bối ra tay tương trợ" Sở Thanh Huyền khom người hành lễ.

"Không có gì, chỉ là ta không muốn đắc tội Long Tộc, tính ra nàng ta cùng Trưởng Công Chúa chúng ta có cùng huyết mạch" Lão gầy mở miệng đáp, thong dong rời đi trở lại chỗ ngồi của mình.

"Lão gầy, may mà ngươi ra tay, nếu không đám tiểu tử kia liền không xong" Lão béo cười cười nhìn Lão gầy nói.

"Trưởng Công Chúa nữ nhân vừa nãy không phải dạng tầm thường!" Lão gầy cung kính mở miệng nhìn Lam Y nữ tử.

"Ừm, huyết mạch của nàng cực kỳ tinh khiết, không nên đắc tội nàng, hiểu chưa" Lam Y nữ tử nhắc nhở.

"Chúng thần hiểu rồi, thưa Công Chúa".

Bên dưới Anh Tiên Đài!.

Mọi chuyện đã giải quyết êm đẹp, nhưng Sở Thanh Huyền hoàn toàn không hài lòng với cách cư xử của Hàn Vân Y, hắn liếc nhìn nàng mở miệng trách cứ.

"Hàn Tông Chủ, ngươi thân là trưởng bối lại đi ra tay với hậu bối, như vậy là không được, lần này ta có thể cản nàng, nhưng lần sau chưa chắc có thể"

"Đa tạ, Sở Tông Chủ".

Hai người nói một vài câu liền trở lại chỗ ngồi của mình, nghe Sở Thanh Mộc tuyên bố kết quả của trận chiến vừa rồi.

Sở Thanh Mộc đứng ở dưới, chứng kiến cảnh tượng vừa này cũng sợ hết hồn, nếu như Bạch Hà cùng Hàn Vân Y đánh nhau, sau này hai Tông Môn gặp nhau rất khó xử.

Hắn cũng ngán ngẩm thở dài, từ phía trên nhảy xuống Anh Tiên Đài, cũng như lần trước, hắn mở miệng tuyên bố người thắng cuộc.

"Trận đấu này chiến thắng thuộc về Vân Mộc của Thanh Vân Môn".

"Vòng thứ hai của Tông Môn Chi Chiến cũng kết thúc tại đây".

"Bảy ngày sau, vòng thứ ba Tông Môn Chi Chiến sẽ trở lại".

Mọi người trên khán đài, nghe thấy tiến Sở Thanh Huyền tuyên bố người thắng cuộc, cũng như vòng thứ ba bắt đầu sau bảy ngày, tất cả khán giả cùng các Tông Môn khác cũng rời đi, trở về tệ xá mà nghỉ ngơi.

Tông Môn Chi Chiến vòng thứ nhất cùng thứ hai, xảy ra một chút điều không may, nhưng tính ra cũng thành công tốt đẹp một nữa.

Mà bên ngoài lúc này Hoài Nhược Tuyết bị thương cực kỳ nặng nề, được Hàn Vân Y đưa thẳng về Tông Môn, không ở lại Tông Môn Chi Chiến lần này nữa, tất cả đệ tử đều trở về Thanh Y Lâu.

Lúc này bên trong bệnh xá của Thanh Vân Môn, mười mấy Y Sư liên tục băng bó vết thương, đem đan dược cho Vân Mộc sử dụng, mười mấy Y Sư cũng bó tay rồi, Thập Nhất Trưởng Lão quá hung hãn, liền xông thẳng vào mà không nói một tiến, làm bọn họ sợ vỡ cả mật.

Vết thương của Vân Mộc sau một hồi được các Y Sư liên tục chữa trị, cũng đã tiến triển rất tốt, một ngày sau Vân Mộc cũng đã mơ màng tỉnh lại.

Nếu không phải hắn tu luyện Luyện Quyết Trường Sinh Thể đến tầng thứ ba, không biết hắn có mười cái mạng cũng không thể sống trong hoàn cảnh lúc đó.

May mắn hắn không sao, vẫn còn có thể tỉnh lại được, nếu không Bạch Hà nổi điên lên, cầm kiếm giết đến Thanh Y Lâu thì lại không ổn.

"Bạch tỷ, ta đã không sao, tỷ không cần quá lo lắng" Vân Mộc nằm trên giường bệnh, mở miệng an ủi nàng.

"Đệ cùng Tiểu Hỏa rất to gan, tỷ thí cùng người khác lại vào bệnh xá cả hai người, nếu không mau khỏi ta liền đi tìm bọn chúng tính sổ" Bạch Hà tức giận nhìn hai người Vân Mộc cùng Vân Hỏa bị thương nằm trên giường bệnh.

"Bạch tỷ, đừng lo lắng, đệ cùng Tiểu Hỏa sẽ mau chóng khôi phục" Vân Mộc một bên trấn an nàng.

Sở Thanh Huyền cùng nhiều Trưởng Lão cũng đến thăm hắn cùng Vân Hỏa, bảy ngày sau Vân Mộc còn một trận chiến nữa, nếu không thể thi đấu chỉ có thể tính là hắn thua.

Bảy ngày sau.

Khi mặt trời mọc lên được chừng ba sải tay,Hoàng Thất và cả Bát Đại Tông Môn đều đã tề tựu về Anh Tiên Đài. Tất nhiên đó không còn là một đống đổ nát sau trận chiến của Vân Mộc cùng với Hoài Nhược Tuyết, hoàn toàn trái ngược, nhìn nó khá khang trang mới mẻ, độ bền gấp mấy lần cái bị phá hủy bảy ngày trước.

Tuy nói Thanh Vân Môn là một trong Bát Đại Tông Môn thực lực không tệ, bảo khố tồn trữ không ít đồ tốt, thế nhưng chỉ một tuần mà xây dựng được Anh Tiên Đài, phẩm cấp của Anh Tiên Đài hiện tại, thì cũng đang khen ngợi lắm. Chưa vội đề cập đến chất liệu làm sàn đấu, chỉ tính số trận pháp gia cố đã tăng lên gấp đôi so với bảy ngày trước. Xem ra lần này Thanh Vân Môn bỏ ra không ít vốn liếng,hẳn là sợ Anh Tiên Đài của mình bị kẻ nào đó cao hứng mà đem phá hủy nát như bảy ngày trước.

Thật ra nói thế cũng có lý do, cứ nhìn Anh Tiên Đài hiện giờ thì biết, vững chắc kiên cố, thiết nghĩ ngay cả tu sĩ tu vi Thiên Nhân Thượng Vị Cảnh cũng khó lòng mà phá hủy.

Đứng trên sàn đấu mới, sau một vài câu nói mang tính hình thức.

Sở Thanh Mộc hành lễ với ba người của Hoàng Thất, liếc nhìn Bát Đại Tông Môn rồi bắt đầu lấy ra một cuộn giấy không lớn như lần trước .

Vòng ba của Tông Môn Chi Chiến chỉ còn lại bốn tuyển thủ, bốn người này đều là tinh anh trong tinh anh, cực kỳ mạnh mẽ, chiến thắng đều hết sức thuyết phục.

Trong đó còn có hai người chiến thắng được Cửu Đại Thiên Kiêu, Hàn Linh Nhi cùng Vương Tuyết Nghi hai người này biểu hiện cực kỳ ấn tượng, trong vòng một và hai.

Tất cả mọi người đều mong chờ đến vòng thứ ba, xem hai người tiếp tục biểu hiện.

Sở Thanh Mộc mở ra cuộn giấy, mở miệng tuyên bố trận đấu tiếp theo.

"Vòng Ba của Tông Môn Chi Chiến hôm nay chính thức bắt đầu".

"Quy tắc luận lệ, các vị có lẽ đã quen thuộc, Sở mỗ không nhắc lại thêm nữa."

"Để không làm mất thời gian của mọi người, ta cũng không nhiều lời!".

"Trận đầu tiên của Vòng thứ ba Tông Môn Chi Chiến"

"Hàn Linh Nhi của Thần Nữ Cung đấu với Vương Tuyết Nghi của Yêu Tông, xin mời hai vị tuyển thủ lên lôi đài!".

Hàn Linh Nhi cùng Vương Tuyết Nghi, từ chỗ ngồi của mình nhảy xuống Anh Tiên Đài, thân ảnh của hai người đã xuất hiện bên trong Anh Tiên Đài.

Trận chiến đầu tiên của vòng đấu thứ ba, lại là hai vị mỹ nữ, mọi người đều chăm chú đánh giá, hai người này cũng cực kỳ không tầm thường, đều đánh bại Diệp Lạc cùng Mộ Nhất Vỹ, hai người kia đều là quái vật của thế hệ hiện tại.

Cả hai đều bị thương không quá nặng ở trận đấu trước đó, nên về phần thực lực cũng xem như tương đồng, chỉ là tu vi cùng cảnh giới Vương Tuyết Nghi có phần chiếm ưu thế mà thôi.

Trận đấu thứ nhất của Vòng thứ ba của Tông Môn Chi Chiến chính thức bắt đầu.
Chương 40 Chương 40:Vân Mộc Đại Đế - Bán Kết Bắt Đầu.

Chương 40: Vân Mộc Đại Đế - Bán Kết Bắt Đầu.

Tại đại hội này, tại Tông Môn Chi Chiến này, Hàn Linh Nhi thực sự không muốn đối đầu nhất với Vương Tuyết Nghi nàng biết thực lực của cả hai cách biệt như thế nào, vốn nàng nghỉ có thể vào vòng cuối cùng, nhưng hôm nay lại gặp Vương Tuyết Nghi, nàng đã hết hy vọng.

Tông Môn Chi Chiến lần này, thú thật đã trở nên vô vị với nàng từ lâu, thay vì chờ mong thì nàng chỉ muốn nó kết thúc thật nhanh để tiếng vào Hóa Long Trì. Quán Quân đã thuộc về Vương Tuyết Nghi rồi, nàng thực sự chênh lệch với hai người kia quá nhiều.

Mang theo nỗi phiến muộn, Hàn Linh Nhi đem kiếm lấy ra. Tuy nhiên lần này nàng muốn thử một lần đấu hết sức mình, nàng lấy ra ba thanh kiếm một lúc. Thanh thứ nhất là Huyễn Văn Kiếm, thanh thứ hai là một thanh kiếm đen tuyền, dài tầm bốn thước, cuối cùng là một thanh kiếm màu trắng, dài gần năm thước, cả ba linh khí không ngừng lưu chuyển, vừa nhìn đã biết không phải dạng Pháp Bảo tầm thường.

Tùy tiện treo kiếm lơ lửng trước mặt, nàng nhìn qua Vương Tuyết Nghi phía đối diện hỏi .

"Vương cô nương, chúng ta đánh đến điểm dừng là được".

Cảm nhận được sự cẩn trọng của Hàn Linh Nhi, trong lòng Vương Tuyết Nghi cũng quyết định không dùng hết sức. Đối phương tu vi kém nàng khá nhiều, nàng cũng không muốn làm khó Hàn Linh Nhi.

Giọng nói nhẹ nhàng,Vương Tuyết Nghi đáp.

"Ta biết rồi".

"Được vậy chúng ta cùng so chiêu".

Đối với sự bình thản của Vương Tuyết Nghi, Hàn Linh Nhi cũng hài lòng mà gật đầu.

Nhếch môi cười ngọt ngào, nàng chậm rãi nâng cánh tay của mình lên, đột ngột duỗi thẳng những ngón tay, khẽ hô.

"Đi".

Ngay lập tức, ba thanh kiếm ba màu sắc khác nhau, lao thẳng về phía Vương Tuyết Nghi.

Tất nhiên Vương Tuyết Nghi cũng sẽ không đứng yên mà nhìn. Dù cho có thật sự đánh đi chăn nữa nàng cũng không cần dùng đến toàn bộ thực lực, càng ít càng tốt, giữ sức lại đánh trận cuối cùng, dù sao trận này nàng chắc chắn thắng.

Vương Tuyết Nghi cầm kiếm trên tay phất nhẹ về phía ba thanh kiếm đang lao đến chỗ nàng, trực tiếp phá giải ba chiêu kiếm, một cách dễ dàng không có một chút khó khăn.

Vương Tuyết Nghi, cũng không cho Hàn Linh Nhi cơ hội tiếp tục xuất kiếm, nàng kiếm trên tay vung lên hướng thẳng về Hàn Linh Nhi mà đâm tới.

"Phong Lôi Kiếm Pháp: Kiếm Đoạn Sơn Hà!"

Sau nhát kiếm chém tới Hàn Linh Nhi, Vương Tuyết Nghi cũng không quay đầu nhìn lại, mở miệng nói.

"Chúng ta kết thúc thôi".

Tiếng nói vừa dứt, Hàn Linh Nhi đã bị thương, nàng cũng không còn gì để nói, dù sao nàng cũng đã xuất ra toàn bộ thực lực rồi, thất bại trước một đối thủ mạnh hơn quá nhiều, đối với nàng cũng không quá mất mặt.

Người ngoài nhìn vào cứ tưởng nàng cùng Vương Tuyết Nghi có thể đánh bại được Mộ Nhất Vỹ cùng Diệp Lạc nên đặt nàng cùng Vương Tuyết Nghi ngang hàng, nhưng mọi người không biết là Diệp Lạc thực lực thật sự mạnh hơn Mộ Nhất Vỹ rất nhiều.

Nàng lần này không xuất ra Băng Phong Chưởng, cũng là có lý do,cho dù xuất ra chưởng pháp mạnh nhất đi chăng nữa, cũng khó có thể đánh thắng được Vương Tuyết Nghi, nàng đành không sử dụng đỡ tốn công sức.

Cho dù xuất ra đi chăng nữa cũng sẽ dễ dàng bị Thập Lục Hỏa Thiên Kiếm nghiền nát, nàng không muốn nhìn thấy chưởng pháp thành danh của Thần Nữ Cung bị phá vỡ ở nơi nhiều người như vậy, không sử dụng là một quyết định cực kỳ đúng đắng.

Hàn Linh Nhi thở dài, đứng dậy hai tay ôm quyền nói.

"Đa tạ, đã thủ hạ lưu tình".

Hàn Linh Nhi cũng không tiếp tục nhìn nữa, quay đầu đi về phía Thần Nữ Cung, nàng đã cố gắng hết sức rồi, có thể tiến vào Hóa Long Trì đã mãn nguyện.

Nhìn thấy sở hai vị tuyển thủ đã rời khỏi Anh Tiên Đài, Sở Thanh Mộc nhảy xuống tuyên bố.

"Vòng thứ ba trận đầu tiên chiến thắng thuộc về Vương Tuyết Nghi của Yêu Tông".

"Vòng thứ ba, trận thứ hai Vân Mộc của Thanh Vân Môn đấu với Mộ Nhất Bạch của Đoạn Nhạc Môn mời hai tuyển thủ lên lôi đài".

Nghe xong lời nói của Sở Thanh Mộc, Bạch Hà nhìn qua Vân Mộc, dặn dò.

"Cẩn thận một chút, nếu đánh không lại đầu hàng là được, đừng để bị thương" Giọng nói dịu dàng của Bạch Hà dặn dò.

"Đệ biết" Vân Mộc nhìn qua Bạch Hà đáp lại.

Mỉm cười đáp lại, Bạch Hà bảo "Xuống dưới đi".

"Ừm".

Ngay khi Vân Mộc vừa đi khỏi, nụ cười trên mặt của Bạch Hà liền tắt, thay vào đó là một vẻ trầm lặng lo âu. Thật lòng mà nói đối thủ lần này không mạnh, nhưng Vân Mộc bị thương từ trận đấu trước chưa khỏi, nàng rất lo lắng trận đấu này tiếp tục làm hắn bị thương.

Tuy nói tư chất của Vân Mộc rất cao, xét cả tất cả các người nàng gặp trước nay, khi đi ra khỏi Hoang Vực thì chưa ai bằng hắn, những người khác tuổi đều vượt quá bốn mươi mới có thể bước vào Tiên Thiên Cảnh hoặc Thiên Nhân Cảnh, nhưng Vân Mộc chỉ mới hai mươi bảy tuổi đã bước vào Tiên Thiên Cảnh, phải biết hắn thiên tài như thế nào mới có thể bước vào Tiên Thiên ở độ tuổi này.

Nàng khác biệt với những người khác, thì không nhắc tới, nàng phải thuế biến tiến hóa nên thời gian lâu cũng không phải vấn đề, còn những người khác, tuy cùng là yêu tộc nhưng phải mất mấy chục, mấy trăm năm mới bước vào Tiên Thiên.

Vân Mộc nhảy xuống Anh Tiên Đài, đã thấy Mộ Nhất Bạch xuất hiện trước mặt hắn, hai người cũng không trực tiếp xuất thủ mà mở miệng nói chuyện.

"Mộ huynh ta huynh đều bị thương không nhẹ, chúng ta đánh đến điểm dừng là được".

"Ta không muốn lưỡng bại câu thương như lần trước, người quan tâm ta sẽ lo lắng, chắc hẳn Mộ huynh cũng nghĩ như vậy" Vân Mộc ôm quyền nhìn Mộ Nhất Bạch nói.

"Ta cũng không muốn cùng ngươi sống chết, ta thương thế chưa khỏi, nếu dùng toàn lực chưa chắc thắng được ngươi"

"Đánh đến điểm dừng là tốt, ta không vấn đề gì" Mộ Nhất Bạch nhìn Vân Mộc đáp.

Mộ Nhất Bạch cũng không phải kẻ thiếu suy nghĩ, nếu như Vân Mộc đánh với hắn dùng toàn lực như với Hoài Nhược Tuyết, cho dù hắn dùng toàn lực cũng chưa chắc có thể thắng.

Hắn cho dù là ngươi của Hoàng Tộc, tính tình hiếu thắng của hắn có thừa, nhưng hắn không ngu ngốc đặt bản thân vào chỗ chết, có thể tiến vào Hóa Long Trì đối với hắn mà nói coi như không tệ.

Ban đầu hắn rất tự tin với thực lực của mình, có thể dễ dàng chiến thắng Tông Môn Chi Chiến lần này, nhưng sau khi xem biểu hiện của những người khác, hắn không còn tự tin như lúc đầu.

Lúc đầu hắn tự tin như vậy vì tu vi của hắn đã là Thiên Nhân Cảnh, nhưng hiện nay Thiên Nhân Cảnh không phải chỉ có một mình hắn đạt được, những người khác mạnh hơn hắn không ít.

Không nói đến Thiên Nhân Cảnh, gặp những tên biến thái Tiên Thiên Cảnh như Vân Hỏa, Vân Mộc hắn đã khó có cơ hội đánh thắng, chứ đừng nói gặp những Thiên Nhân Cảnh kia.

Mộ Nhất Bạch, cũng không nhiều lời xuất kiếm từ bên hông, dùng kiếm mạnh nhất mà đâm tới Vân Mộc.

"Kinh Thiên Kiếm Pháp Đệ Tam Kiếm Vũ Động Càn Khôn" Vũ Động Càng Khôn vừa ra linh khí xung quanh bị hút sạch, tiếng gió gào thét, kiếm khí tung hoành, hướng thẳng Vân Mộc mà tới.

Vân Mộc cũng không kém cạnh, Du Long Thương đã ở trên tay, ngưng thần tĩnh khí, tập trung toàn bộ linh lực hiện có, xuất ra thương mạnh nhất.

"Lục Hàng Thần Long Thương Kiến Long Bài Vĩ" Thương ý kèm theo tiếng Long Ngâm bay thẳng về phía kiếm khí.

Thương ý mang theo Long Ngâm xuất động mà tới, kiếm ý mang theo phong vân tung hoành mà đi.

Hai thứ cực kỳ mạnh mẽ va vào nhau, tạo nên một vụ nổ không hề nhỏ, Thương ý của Vân Mộc chấn nát kiếm khí của Mộ Nhất Bạch.

ẦM ẦM!

ẦM ẦM!

Làm cho Mộ Nhất Bạch bay thẳng ra ngoài, phun ra một ngụm máu.

Hai người dùng một chiêu phân thắng bại, chiêu mạnh nhất của Mộ Nhất Bạch đã tan, hắn đã thua.

Mộ Nhất Bạch mỉm cười nhìn Vân Mộc nói.

"Ngươi thắng, ta thua".

Lời vừa dứt Mộ Nhất Bạch, quay người rời đi trở về Đoạn Nhạc Môn, Vân Mộc cũng không nán lại trực tiếp đi về phía Thanh Vân Môn.

Trận chiến của Vân Mộc cùng Mộ Nhất Bạch rất nhanh và chóng vánh, nhưng kết quả đã có, hai người Vương Tuyết Nghi cùng với Vân Mộc bước vào trận đấu cuối cùng.

Trên đại điện Lão gầy cùng Lão béo, đánh giá trận chiến của hai người vừa kết thúc.

"Ngũ Hoàng Tử không tệ, nhưng chỉ xui xẻo gặp những kẻ biến thái như này"

"Tiểu Tử kia đúng là mạnh, mới bao nhiêu tuổi, chiến lực cùng tu vi đã rất cao"

Hai lão già nghị luận một hồi cũng liền kết thúc, dưới Anh Tiên Đài Sở Thanh Mộc cũng đã xuất hiện.

"Trận đấu thứ hai của vòng ba đã kết thúc!"

"Chiến thắng thuộc về Vân Mộc của Thanh Vân Môn"

"Trận đấu cuối cùng thuộc về hai người Vân Mộc cùng với Vương Tuyết Nghi".

"Hai vị tuyển thủ nghỉ ngơi, hai giờ sau chúng ta tiếp tục đại hội"

Lời của Sở Thanh Mộc vừa dứt, tiếng nghị luận của tất cả mọi người cũng trở nên sôi nổi, trận đấu tiếp theo sẽ rất hấp dẫn, không một người rời đi, đều nán lại xem hết trận đấu cuối cùng.

Vân Mộc cùng Vương Tuyết Nghi, tu vi chênh lệch khá nhiều, nhưng cũng không thể đánh giá bên nào mạnh hơn, bên nào yếu hơn, trận đấu tiếp theo làm cho tất cả cao tầng của các Đại Tông Môn, hay cả ba người Hoàng Thất đều rất mong đợi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK