• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 6 Chương 6: Vân Mộc Đại Đế - Hoang Nguyên

Chương 6: Vân Mộc Đại Đế - Hoang Nguyên

Hoang Nguyên nằm ở phía Bắc Tứ Hợp Sơn là một phần nhỏ của Hoang Vực, Hoang Nguyên nằm giữa Hỏa Sơn cùng Mộc Sơn.Những địa hình ở nơi đây hoàn toàn tương phản với nhau,những ngọn đồi toàn đá, đá núi lửa và những cồn cát trải dài.

Hoang Nguyên cực kỳ to lớn nó nằm giữa Hỏa Sơn và Mộc Sơn nên hoàng cảnh sống ở đây rất khắc nghiệt, nơi đây Yêu Thú Tam Cấp, Tứ Cấp xuất hiện với mật độ rất cao, không may đi vào địa bàn của một con Lục Cấp Yêu Thú liền nguy cơ đối mặt với cái chết cực lớn.

Hoang Nguyên cũng là nơi khô cằng nhất Hoang Vực , bằng chứng cho thấy mấy ngàn năm nay chưa từng có một hạt mưa ở Hoang Nguyên, những nơi khác đôi khi vài năm vài chục năm liền có một trận mưa lớn, điển hình là Vân Thôn mấy ngày trước, Hoang Nguyên thì khác đã mấy ngàn năm không thấy mưa.

Tuy nói Hoang Nguyên không có mưa rơi suốt mấy ngàn năm nay, điều đặc biệt kì lạ Hoang Nguyên có 4 con sông rất lớn không biết đã tồn tại bao lâu vì sao mà hình thành, không những thế các con sông này đặc biệt khác nhau, con sông nằm ở gần Vân Thôn quanh năm nước ở đó lạnh đến thấu xương người bình thường thật sự không thể dùng được.

Không những thế trên Hoang Nguyên thực vật cũng không thể tồn tại, hoàn toàn khác biệt ở Tứ Hợp Sơn, đến cả Xương Rồng loài cây sống ở những nơi khô cằn cũng không thể tồn tại, không khí khô cằn, xác thịt Yêu Thú hôi thối khắp nơi tạo nên một cảnh tượng thật khiếp sợ.

Là một nơi khô cằn Hoang Nguyên đã tồn tại từ 2000 năm trước, từ khi Vân Thôn tồn tại đến nay, bọn họ chưa từng thấy một Nhân Loại nào khác ngoài người ở Vân Thôn, có lẽ không ai đi băng ngang qua được Hoang Nguyên mà đến Vân Thôn.

Vân Mộc từ khi xuất phát ở Vân Thôn đến hiện tại đã được 4 giờ, sắp ra khởi Tứ Hợp Sơn chân chính bước vào Hoang Nguyên, vùng hiểm địa vô số cái chết cùng cơ duyên đang chờ hắn.

'Sắp đến Hoang Nguyên cũng nên nghĩ ngơi một lát, ra khỏi Tứ Hợp Sơn liền không có thời gian nghĩ ngơi' Hắn suy nghĩ một hồi liền dừng lại nghỉ ngơi cách Hoang Nguyên vài dặm, nơi đây vẫn còn ở Tứ Hợp Sơn nên vẫn rất an toàn.

Dù Sao hắn cũng là một tên Luyện Tạng Cảnh Đỉnh Phong đám Yêu Thú ở Tứ Hợp Sơn hắn có thể đối phó một cách nhẹ nhàng, không như năm đó lần đầu tiên đi săn gặp một đầu Nhị Cấp Hắc Hùng dù đã bị trọng thương nhưng phải cần hắn và Vân Thái mới có thể đối phó.

Nghỉ ngơi được được nữa giờ, hắn liền thu xếp hành lí tiến vào Hoang Nguyên, đi ra một chút liền thấy Hoang Nguyên hoàn cảnh ở đây làm cho hắn cảm thấy rất kinh ngạc, cát vàng bay đầy trời, trăm vạn dặm mù mịt khó mà thấy đường di chuyển, có lẽ vừa xảy ra một trận cuồng phong ở nơi này.

Hắn cũng không dừng lại, lấy khăn quàn cổ chuẩn bị từ trước, bịt khắp mặt mũi liền tiếp tục đi, đi xa được một lúc hắn liền thấy mấy trăm đầu Yêu Thú chết tại đây, Tứ Cấp, Tam Cấp rất nhiều thậm chí có cả Ngũ Cấp Yêu Thú, rốt cuộc ở đây xảy ra chuyện gì liền gây ra cảnh tưởng kinh hoàng như này.

'Không được ta phải nhanh rời khỏi chỗ này quá nguy hiểm' Vừa suy nghĩ hắn liền tăng tốc lao thật nhanh về phía trước, thật sự hắn không may mắn cho lắm đi về phía trước thì liền gặp hai đầu Yêu Thú đang đại chiến, hắn mới biết được cảnh tượng ban nãy là do hai con Yêu Thú này gây ra.

Trên bầu trời cách đó vài chục dặm hai con Yêu Thú tiếp tục chiến đấu không biết bọn chúng đang tranh dành thứ đồ gì mà phải đánh nhau tạo ra một tràng cảnh đáng sợ như vậy, bổng có tiếng ai đó vang lên.

"Tên khốn kiếp nhà ngươi ta khó khắn lắm mới từ Huyết Hà trốn ra được ngươi lại một đường đuổi theo đến tận đây, ngươi muốn làm thứ gì hả tên khốn kiếp" Một con yêu thú giận giữ mắng.

"Mau giao thứ đồ ngươi lấy từ Huyết Hà ra đây, ta còn có thể tha cho ngươi một mạng" Một con khác cao hơn trăm trượng gào lên nói.

"Chu Yểm ngươi khinh người quá đáng, chiến thì chiến ai sợ ai, hôm nay ngươi sống ta liền không đi được" Con yêu thú ở trên bầu trời rống giận quát,

"Hừ Tinh Vệ nếu ngươi muốn chết hôm nay ta liền đưa ngươi đi" Chu Yểm liên vung quyền về phía Tinh Vệ

Tinh Vệ cũng không ngồi im mà chịu chết liền bay thẳng lên trời một cái Phong Trảo hướng về phía Chu Yểm mà đi, một quyền một trảo chạm vào nhau khí lưu rút hết, liền cuồng phong nổi lên, hắn đứng cách đó vài chục dặm liền hoảng sợ mà đào thoát.

"Hai con Yêu Thú đáng chết bọn chúng rốt cuộc là loại gì trước giờ chưa từng thấy, thật là xui xẻo" Hắn vừa bỏ chạy vừa nói.

Hai con Yêu Thú Cửu Cấp đại chiến tạo nên một tràng cảnh tưởng đáng sợ, Tinh Vệ phun ra một ngọn hỏa diễm làm trăm dặm gần đó tan thành bình địa, khắp nơi toàn là hỏa diễm, cảnh tượng này có lẽ là lần đầu tiên hắn chứng kiến trong đời.

"Khốn kiếp, khốn kiếp Chu Yểm là ngươi ép ta, dùng đến Bản Mệnh Hỏa Diễm" Tinh Vệ nhìn về phía Chu Yểm giận giữ tiếp tục ngưng luyện thêm một đầu Hỏa Diễm đánh thẳng về phía Chu Yểm.

"Hừ, nếu ngươi đã muốn lưỡng bại câu thương, ta cũng không tiếc cái giá đắt giết ngươi"Chu Yểm hừ lạnh nắm chặt hay tay lấy đà nhảy lên liền vùng quyền đối đầu với Thanh Chúc Hỏa Diễm mà Tinh Vệ vừa phun ra

"Phá Sơn Quyền"

Đây là một chiêu thức bản mệnh thần thông từ khi sinh ra đã tồn tại trong đầu nó, nó chưa bao giờ sử dụng chiêu thức này , quá hao tổn sức lực, phải còn bỏ ra mấy năm sinh mệnh để thi triển nhưng hôm nay không sử dụng nó liền phải bỏ mạng dưới tay Tinh Vệ.

Phá Sơn Quyền va chạm Thanh Chúc Hỏa Diễm khói bụi mù mịt, cuồng phong nổi lên, hỏa diễm bay toán loạn , Chu Yểm thấy thế liền nhân lúc Tinh Vệ không phòng bị nhảy lên, tung thêm một quyền vào giữa hai cánh của Tinh Vệ.

Tinh Vệ rơi xuống từ bầu trời trong miệng nhả ra một cái Đầu Thương ra xa vài chục dặm, đúng lúc đó Vân Mộc đang đào thoát không biết từ đâu có thứ gì đó từ trên trời rơi xuống đụng trúng hắn một cái liền ngã lăn ra đất, hắn cũng không chú ý đó là thứ gì tiện tay nhặt lên bèn đào thoát.

"Chẳng lẽ đây là đồ vật mà hai con Yêu Thú kia tranh đoạt sao, không được liền chạy nhanh".

Chu Yểm thấy Tinh Vệ ngã xuống liền lao tới hai tay xé hai cánh của Tinh Vệ ra vứt sang một bên, tiếng la hét của Tinh Vệ thấu trời, Chu Yểm liền không dừng lại tiếp tục nện quyền về phía Tinh Vệ, Tinh Vệ lúc này đã hấp hối mơ mơ màng màng nó thực sự hối hận lấy thứ đó từ Huyết Hà ra.

"Tinh Vệ, mau giao thứ đó ra đây cho ta, nếu không ta liền xé ngươi ra làm đôi, cho đám Ô Nha xâu xé" Chu Yểm tuy chiến thắng nhưng cũng hao hết mấy năm sinh mệnh hắn làm sao không tức giận.

"Haha, con khỉ ngu ngốc ta biết đánh không lại ngươi liền nhổ nó ra xa trăm dặm về phía Huyết Hà, ngươi có can đảm thì đi lấy nó về Haha"

Tinh Vệ biết bản thân mình hôm nay chắc chắn chết nơi này liền không để Chu Yểm đạt được như ý nguyện, nó thật sự hối hận về sự ngu ngốc của mình khi mang thứ không nên ra khỏi Huyết Hà.

"Con chim khốn kiếp, đáng chết đáng chết" Chu Yểm liên tục nện quyền về phía Tinh Vệ cho đến khi mất hết sinh cơ liền xé Tinh Vệ ra làm đôi giận giữ ném về phía Hỏa Sơn.

"Hử, sao lại có khí tức Nhân Loại ở đây, cách đây không kém trăm dặm, chắc chắn tên khốn khiếp kia giữ thứ đó" Chu Yểm liền giận giữ lao theo phía khí tức vừa cảm nhận được mà lao đến.

Cùng lúc đó Vân Mộc đang chạy trối chết liền không biết điều gì xảy ra 'May quá chạy khỏi được ra chỗ hai đầu Yêu Thú đại chiến'.

Hắn thực sự không biết rằng nguy hiểm đang lao nhanh về phía hắn, sau vài hơi thở hắn liền nghe tiếng chấn động đang lao về phía hắn.

"Nhân Loại, mau đứng lại giao đồ ra cho ta, nếu không chết!"Chu Yểm một đường chạy tới rống giận hét,

"Chết tiệt, thứ gì đang tới mau chạy, ta lúc nào chọc phải nó".

"Nhân Loại, mau đứng lại!"Chu Yểm giận rống lên.

Chu Yểm liền không còn kiên nhẫn liền vung quyền về phía Vân Mộc đang chạy, quyền vừa ra như Thái Sơn hướng về phía Vân Mộc, quyền phong vừa chưa chạm trúng Vân Mộc dư ba gây ra đã thối bay hắn bay về hướng khác, thân thể của hắn cũng vì như thế mà bị trọng thương.

Chu Yểm một bên rống giận hét to lên bầu trời.

"Nhân Loại, tốt nhất ngươi trốn cho thật kĩ, đừng để ta tìm được ngươi, nếu không ta sẽ rút gân lột da ngươi , bù lại tổn thất hôm nay ta phải nhận".

"Khốn kiếp Nhân Loại".

Cùng lúc đó Vân Mộc rơi vào một nơi, mà nơi này liền sẽ thay đổi cả cuộc đời hắn.

PS:Cuộc đời Tiểu Mộc Mộc sắp thay đổi rồi
Chương 7 Chương 7 : Vân Mộc Đại Đế - Huyết Hà

Chương 7 : Vân Mộc Đại Đế - Huyết Hà

Vân Mộc không biết bản thân rơi vào nơi nào, hắn mơ mơ màng màng cảm nhận được nơi này âm u, tử khí khắp nơi, hắn bất kể lúc nào cũng có thể chết.

'Rốt cuộc nơi này là nơi nào, chẳng lẽ ta bị con Yêu Thú kia đánh ra khỏi Hoang Vực, không đúng Hoang Vực nào dễ ly khai như vậy' Hắn nghi hoặc vừa suy nghĩ, cơn đau liền ập đến, hắn bị trọng thương, lục phủ ngũ tạng có lẽ tan nát, xương hai chân hình như đã bị gãy.

Cả thân thể hắn đau nhức, không thể cử động, tuy hắn còn một chút lý trí, cơn đau lại ập đến, chẳng lẽ hắn Vân Mộc phải chết như thế này sao, mạch suy nghĩ cắt đứt hắn liền gất đi.

Huyết Hà một dòng Sông nhuộm đỏ một màu máu, nơi đây không có một sinh vật tồn tại, nơi này chỉ có máu và máu, thi cốt chất thành đống, rãi rác khắp bờ sông, nơi đây còn có rất nhiều thứ như đao, kiếm, sách vỡ những thứ kì kì quái quái, nơi đây hẳn trước kia xảy ra một trận chiến rất thảm khốc.

Dọc hai bên bờ dòng sông một mảnh thi cốt kéo dài từ Thượng nguồn đến Hạ nguồn, con sông này trước kia được nốt liền với Trung Châu nhưng không biết vì lí do gì mà nó lại bị chặn đứng lại phía ngoài Hoang Nguyên.

Nơi này cũng là cấm địa của các loài Yêu Thú cho dù Cửu Cấp Yêu Thú xông vào cũng khó lòng mà đào thoát, Tinh Vệ cũng nhặn được Đầu Thương kia mà phải chạy trối chết mà ra nếu không nhiễm một tia Huyết Khí.

Nếu không may nhiễm phải tia Huyết Khí nó sẽ từ từ bòn rút thân thể nó cho đến khi chết, cũng vì vậy nói mới chiến lực suy giảm bị Chu Yểm chặn đường đánh giết.

Huyết Hà 2500 Năm trước sau trận đại chiến của hai vị Đế Cảnh, Hoang Vực đóng lại thế nhân không thể tiến vào, nhưng 500 Năm sau trận chiến đó đột nhiên Hoang Vực mở ra, mà con sông này nối liền với Trung Châu nơi các đại tu hành giả liền lần lượt kéo đến tìm bảo vật, con sông này vì vậy cũng tồn tại 2000 năm.

Tương truyền rằng năm đó sau trận đại chiến của hai vị Đế Cảnh, không gian loạn lưu mở ra, một vị tiền bối của Long Tộc bị không gian loạn lưu truyền tống mà đến.

Vị tiền bối Long Tộc này không biết nơi này là nơi nào, lúc đó hắn đang trong một bí cảnh tự nhiên không biết vì sao mà bị truyền tống đến nơi này, hắn không để ý đến những chuyện đó, thân thể tung ra vài quyền vào hư không liền không có tát dụng.

Hắn đành phải dùng đến vũ khí, hắn nâng tay lên liên tục vung Thương về phía bầu trời không biết bao lâu Đầu Thương liền rớt ở Thượng nguồn dòng sông, còn Cán Thương liền rơi vào đáy sông Huyết Hà.

Vị này Long Tộc liền tức giận lao thẳng lên bầu trời Hoang Vực liên tục vung quyền về phía bầu trời, suốt mấy ngày không có một chút phản ứng.Lúc đó thực sự không may không gian loạn lưu lại nổi lên oanh sát hắn liền làm hắn bị trọng thương hóa thành bản thể.

Bị không gian loạn lưu oanh sát hóa thành bản thể hắn tức giận liền vung người bay lên, bản thể của hắn là một loại Du Long, thân dài ngàn trượng hướng đến hư không mà oanh kích, cứ như thế trên bầu trời Hoang Vực lúc đó một đầu Du Long cứ thế vung trảo lên trời xanh.

Vị này Du Long ở Long Tộc cũng không yếu, tuy hắn cũng không phải cường đại nhất, nhưng cảnh giới phân chia của Long Tộc hắn liền là một đầu Thiên Long hùng mạnh.

Long Tộc chia cảnh giới sinh mệnh là: Phàm Long, Thiên Long,T hần Long, hắn đường đường là một Thiên Long đến từ Tiên Giới liền bị giam cầm nơi này hắn làm sao chịu được.

Tiếp tục như thế vài năm thân thể của vị Du Long này liền chịu không nổi, lại thêm bị nhiều vết thương từ không gian loạn lưu oanh sát mà thành, cứ như thế một vị Long Tộc liền rơi xuống dòng sông, máu nhỗm đỏ cả một dòng sông cứ thế một lỗ hổng liền được mở ra.

Tu sĩ nhân tộc liền tiến vào tìm kiếm Long Huyết cùng truyền thừa, năm đó hơn vạn Tu Sĩ tiến vào cảnh giới thấp nhất cũng là Tiên Thiên Cảnh.

Bọn họ vừa tiếng vào liền thấy một dòng Sông Long Huyết là tu sĩ bọn hắn liền biết Long Huyết quý giá cỡ nào, cứ thế hơn vạn Tu Sĩ lao vào đánh nhau.

Trong đó liền có 18 vị Phá Hư Cảnh liên thủ ngăn cản hai vị Thánh Cảnh lấy Long Huyết rời đi, trận đại chiến đó nổ ra dư âm trận chiến liền giết hơn ngàn Tu Sĩ, cứ như vậy suốt mấy năm Tu Sĩ càng ngày chết càng nhiều.

Máu của bọn họ nhuộm đỏ hai cánh rừng bên bờ Huyết Hà, từ đó cũng sinh ra Huyết Mộc, Huyết Mộc lại 1 năm cho ra một quả Huyết Quả.

Hai cánh rừng Huyết Mộc được tẩm bổ bởi máu của Tu Sĩ, từ đó bọn nó cũng trở thành Linh Mộc, tuy hằng năm Vân thôn có hơn trăm quả Huyết Quả.Những Huyết Quả đó nằm ở rất xa Huyết Hà, hằng năm cuồng phong lại thổi bay những Huyết Quả đó đến bên ngoài Tứ Hợp Sơn.

Cũng tại 2000 năm trước sau trận đại chiến đó, Vân Nhạc Thiên từ Tứ Hợp Sơn bị Yêu Thú truy sát mà chạy vào Huyết Hà, từ đó nhặt được nữa cuốn Tiên Thiên Công, công pháp này liền tu luyện được đến Tiên Thiên Cảnh.

Nhưng chỉ có nữa quyển với trời sinh không thông minh liền đổi tên công pháp thành Vân Luyện Quyết tu luyện được 3 phần đầu của cuốn Tiên Thiên Công liền đột phá Dung Luyện Cảnh về phần 2 phần sau không hiểu truyền lại cho đời sau lâu dần không ai luyện thành cũng từ đó biến mất, hắn cũng sáng tạo ra được Kình Phong Quyền, từ đó Vân Thôn được thành lập và truyền thừa cho tới nay.

Tu Sĩ cảnh tu luyện được chia làm chín cảnh giới bước đầu tu luyện huyết nhục rèn luyện thân thể cảnh giới này gọi là Luyện Thể Cảnh, sau khi đột phá cực hạn thân thể liền mở ra Linh Anh trong cơ thể thu nạp thiên địa linh khí trong cơ thể gọi là Linh Anh Cảnh, đây cũng là cũng là cảnh giới trở thành chân chính Tu Sĩ

Trên Linh Anh Cảnh còn có 7 đại cảnh giới khác gọi : Dung Luyện Cảnh, Tiên Thiên Cảnh, Thiên Nhân Cảnh, Phá Hư Cảnh, Thánh Cảnh, Đế Cảnh.

Từ Luyện Thể Cảnh đến Tiên Thiên Cảnh chia làm từ Sơ Kỳ đến Hậu Kỳ.

Từ Thiên Nhân Cảnh trở lên chia làm Hạ Vị Cảnh và Thượng Vị cảnh.

Năm đó 18 Vị Phá Hư Thượng Vị Cảnh ngăn cản 2 vị Hạ Vị Thánh Cảnh mang đi long huyết liền chiến đấu suốt 3 năm,18 vị Phá Hư

Thượng Vị Cảnh vẫn lạc gieo mình xuống Huyết Hà.

Tuy 18 vị Phá Hư Thượng Vị Cảnh vẫn lạc cũng kéo theo một vị Hạ Vị Thánh Cảnh, chỉ còn sót lại Vị kia Thiên Cơ Thánh Giả bị trọng thương, thân thể vỡ nát chỉ có thể ngồi im một chỗ mà chờ chết.

Trong trận đại chiến đó một đầu Bạch Xà từ bên ngoài lạc vào Huyết Hà, thấy cảnh tượng đó nó liền chui xuống Huyết Hà, cứ như thế 18 năm nó hấp thu Long Huyết lại đạt được truyền thừa thừa cùng kí ức của vị kia Long Tộc, sinh ra linh trí bò ra khỏi Huyết Hà.

Thân thể của nó cũng đã thay đổi so với 18 năm trước bây giờ đã dài đến trặm trượng, từ một đầu Bạch Xà, hóa thành một đầu Huyết Giao, thân thể nó cũng biến thành màu đỏ xẩm như màu máu.

Huyết Giao bò ra khỏi lòng sông Huyết Hà, nhìn thấy Thiên Cơ Thánh Giả ngã gục nằm một chỗ hiếu kì bò tới.Thiên Cơ Thánh Giả cảm thấy có thứ gì đó bò phía mình mở mắt ra nhìn liền thấy một đầu Huyết Giao.

"Nè nè, Nhân Loại ngươi từ đầu tới sao lại ngồi ở đây" Huyết Giao hiếu kì hỏi.

Thiên Thiên Cơ Thánh Giả thấy thế liền hỏi " Tiểu Xà Yêu ngươi không ăn ta sao".

"Phì Phì, ngươi có gì ngon mà ta phải ăn ngươi, ngươi ăn rất ngon sao" Nàng ngây thơ nhìn Lão giả trả lời.

"Ngươi biết Tu Luyện sao" Thiên Cơ Thánh Giả hỏi Huyết Giao dù sao hắn cũng không thể rời khỏi nơi này, liền một thân tuyệt học truyền dạy cho nàng cũng không tệ.

"Tu Luyện là thứ, có thể biến thành giống ngươi sao?" Nàng nhìn lão giả hỏi.

"Ngươi bái ta làm Sư Phụ ta liền truyền đạo cho ngươi?" Hắn mỉm cười nhìn nàng hỏi

"Bái, bái, Sư Phụ , Sư Phụ" Nàng vui vẻ trả lời.

"Hôm nay ta truyền cho ngươi một bộ công pháp Thanh Liên Thánh Tâm Kinh, cố gắng mà tu luyện"

Sau đó Thiên Cơ Thánh Giả liền điểm nhẹ lên điểm đầu Huyết Giao, Thanh Liên Thánh Tâm Quyết xuất hiện ở trong đầu nàng.

"Ngươi trở về Huyết Hà tu luyện có gì không hiểu liền tìm ta !" Hắn nhìn Huyết Giao căn dặn nói.

Cứ như thế Huyết Giao bò về Huyết Ha tu luyện suốt 18 năm đột phá đến Dung Luyện Cảnh liền hóa hình thành một thiếu nữ 17, 18 tuổi cực kì xinh đẹp, một thân Bạch Y nhìn như Tiên Nữ hạ phàm.

"Sư Phu, Sư Phụ, ta biến thành giống người" Nàng tuy đã là Dung Luyện Cảnh nhưng rất ngây thơ như một đứa trẻ 7, 8 tuổi gọi Thiên Cơ Thánh Giả.

"Ngươi hóa hình rồi sao, hôm nay ta dạy ngươi Kiếm Pháp , Chưởng Pháp , Bộ Pháp,dạy ngươi đạo lý làm người , đọc sách viết chữ đồng ý hay không?" hắn nhìn về tiểu cô nương hỏi.

"Học, Học!" Nàng vui vẻ đồng ý.

Thoái một cái đã 70 năm trôi qua thân thể Thiên Cơ Lão Giả liền không chịu nổi liền dặn dò Huyết Giao rồi hỏi.

"Ngươi có muốn rời khỏi nơi này hay không?"

"Sư Phụ ta muốn" Nàng nhìn vào sư phụ đau lòng trả lời.

"Được, hôm nay ta liền dùng một thân Tu Vi của mình bói cho ngươi một quẻ, tương lai như thế nào liền phụ thuộc vào ngươi".Thiên Cơ Thánh giả dặn dò xong, dùng một thân Tu Vi bói cho nàng một quẻ.

"Ngàn Năm sau sẽ có thiếu niên cùng ngươi rời Hoang Vực, thiếu niên đó là ai ta cũng không biết".

"Trong này là toàn bộ tài sản của ta, có đan dược công pháp , linh thạch rất nhiều đủ để ngươi tu luyện ngàn năm" Thiên Cơ Thánh Giả giao Nhẫn Trữ Vật của mình cho Bạch Y nữ tử liền tạ hóa.

Nàng đem thân thể của Sư Phụ chôn ở dọc bờ Huyết Hà, canh giữ ở đó 200 năm liền quay về Huyết Hà tu luyện.....
Chương 8 Chương 8: Vân Mộc Đại Đế- Huyết Giao Vương, Gặp Gỡ.

Chương 8: Vân Mộc Đại Đế - Huyết Giao Vương, Gặp Gỡ

Suốt hơn ngàn năm nàng vẫn ở đó chờ đợi thiếu niên mà Sư Phụ nàng năm đó tiên đoán, người mang nàng ra khỏi Hoang Vực, đã ngàn năm rồi nàng vẫn ở dòng sông Huyết Hà chờ đợi, ngàn năm nay chưa từng có Nhân Loại nào tiến được vào Huyết Hà, cho dù là Yêu Thú cũng không dám tiến vào.

Bọn chúng có là Cửu Cấp Yêu Thú tiến vào cũng nhiễm phải Huyết Khí từ từ bòn rút thân thể mà chết, nếu năm đó nàng không chui xuống lòng sông Huyết Hà hấp thụ Long Huyết nàng cũng không thể sống đến ngày hôm nay.

Cho dù không có Huyết Khí những con Yếu Thú khác cũng không dám tiến vào, nàng dù sao cũng là một Huyết Giao Vương cảnh giới tu luyện hơn ngàn năm nay, tu vi đã là Tiên Thiên Đỉnh Phong,một bước nữa nàng liền đột phá Thiên Nhân Cảnh, tiến vào Yêu Tôn.

Bước vào Yêu Tôn Cảnh nàng có thể tiếp thu toàn bộ trí nhớ, truyền thừa của vị Long Tộc kia, không hiểu tại sao đã mấy trăm năm nàng chỉ thiếu một bước liền không thể đột phá.

Thanh Liên Thánh Tâm Kinh nàng đã tu luyện đến tầng thứ ba đỉnh phong, cũng không thể đột phá đến tầng thứ tư, có lẽ cũng vì vậy nàng không thể tiến vào Thiên Nhân Cảnh.

Nàng cũng từng bay ra khỏi Huyết Hà chu du khắp Hoang Vực, nhưng chưa từng cảm nhận được một Yêu Thú hay Nhân Loại nào cảnh giới cao hơn Tiên Thiên Cảnh, ngàn năm nay Yêu Thú tu vi cao nhất nàng từng gặp, chỉ có một đầu Băng Phượng đạt đến Tiên Thiên Cảnh đỉnh phong mà thôi.

Về phần Nhân Loại ở đây cực kì yếu ớt nào có mạnh mẽ khí tức khủng bố như Sư Phụ nàng năm đó, tu vi cao nhất cũng chỉ Dung Luyện Cảnh mà thôi làm sao có người nào chui vào Huyết Hà dẫn nàng ra khỏi Hoang Vực được chứ.

Hôm nay một ngày rất đẹp, bầu trời trong lành, Huyết Khí đã tan bớt rất nhiều, nàng lại nhớ về năm đó cùng Sư Phụ sống ở nơi này, tuy Lão Nhân Gia ông ấy chỉ có thể ngồi một chỗ nàng lúc đó nàng thật vui vẻ.

Từ khi Sư Phụ tạ hóa đến nay nàng một thân một mình ở đây rất buồn chán, chỉ có tiếp tục tu luyện cứ như thế đã trôi qua ngàn năm, hôm nay lại có một Nhân Loại trọng thương sắp chết, nằm ở bên bờ Huyết Hà hấp hối, nàng hiếu kì liền mang hắn về nhà.

Sáng hôm sau Vân Mộc tỉnh lại thấy mình đã được chữa trị, hắn ở trong một ngôn nhà tranh, hoàn cảnh ở đây cũng không khác bên ngoài là bao, nơi này tử khí dày đặt, khí tức cũng âm u như bên ngoài kia.

Từ bên ngoài hắn thấy một cô nương, một thân Bạch Y tiếng vào thấy hắn tỉnh lại hỏi.

"Ngươi tỉnh lại rồi sao, vết thương đã ổn hay chưa ?".

"Đa tạ cô nương cứu giúp" hắn nhìn Bạch Y cô nương đáp.

"Không có gì, chỉ là tiện tay cứu ngươi mà thôi, ta thấy ngươi bị trọng thương nên đem ngươi về nhà" Nàng không để ý đến hắn quay người đi ra ngoài.

"Cô Nương đợi đã" hắn thân thể đau nhức cố gắng đứng dậy hỏi.

"Thân thể của ngươi còn chưa khỏi hẳn, có chuyện gì cứ nói, đừng nhúc nhích" Nàng hai tay chóng nạnh nhìn hắn nói.

"Nơi này là chỗ nào, tại sao ta lại ở chỗ này, nơi này là bên ngoài Hoang Vực sao" Hắn tò mò hỏi Bạch Y thiếu nữ.

"Hả, nơi này là chỗ nào ngươi còn không biết, làm sao ngươi tiến vào được đây?" Nàng nhìn hắn nghi hoặc hỏi.

"Ta bị một đầu Yêu Thú đánh trọng thương, rơi vào nơi này, tỉnh lại đã ở chỗ Cô Nương".

"Vậy sao, nơi này gọi là Huyết Hà, ngươi liền ở chỗ này đừng đi ra ngoài, nếu nhiễm Huyết Khí liền ta cũng không cứu được ngươi" Nàng nhìn hắn giải thích, vội vàng đi ra ngoài.

"Ta đi ra ngoài tìm kiếm một ít thảo dược , nấu thuốc trị thương cho ngươi".

"Đa tạ cô nương" Hắn thấy Bạch Y thiếu nữ rời đi liền an tâm nghỉ ngơi.

Nàng đi ra ngoài nghi hoặc suy nghĩ, tại sao có nhân loại lại có thể đi vào chỗ này tu vi hắn yếu như vậy, không bị Huyết Khí bào mòn sao, chẵng lẽ hắn là người Sư Phụ nhắc đến ngàn năm trước, nàng suy nghĩ một thoán thông suốt vui vẻ đi về phía rừng Huyết Mộc.

Nàng hái vài Huyết Quả, đi dọc đường tùy tiện nhặt thêm một ít Huyết Hoa, lá của Huyết Mộc đem về cho tên nhân loại kia sử dụng, nàng cũng không biết nhân loại ăn gì, đành phải tùy tiện mang vài thứ về.

Nữa giờ sau nàng về tới nhà trời cũng chuyển trưa, nàng đốt lửa nấu thuốc, tiện tay để Huyết Quả lên bàn, Vân Mộc lúc đó vừa tỉnh lại liền thấy rất nhiều Huyết Quả, hắn kinh hỉ không thôi nhưng cũng không dám tùy tiện lấy.

"Cô Nương Huyết Quả này từ đâu ra, sao lại có nhiều như vậy ?" Hắn nhìn Bạch Y thiếu nữ hỏi.

"Huyết Quả này bên ngoài rất nhiều, ngươi ưu thích nó sao, cho ngươi" Nàng vui vẻ cười nói đưa một giỏ Huyết Quả về phía hắn.

"Nơi này rất nhiều Huyết Quả sao?ở đây không phải rất nguy hiểm sao?" Hắn nghi hoặc nhìn về phía Bạch Y cô nương.

"Làm gì có nguy hiểm, ta từ nhỏ sống chổ này đâu có bị làm sao" Nàng tự nhiên vui vẻ trả lời hắn.

"Thật sao, Đa tạ cô nương cứu giúp, tại hạ Vân Mộc, xin hỏi cô nương tên gì ?".

"Tên sao là thứ gì, ta sống ở nơi này cùng Sư Phụ, ngàn năm trước Sư Phụ tạ hóa, Sư Phụ cũng không dạy ta tên là thứ gì" Nàng ngây thơ nhìn về phía hắn hỏi.

Nàng thực sự không biết tên là thứ gì, nàng ở cùng Sư Phụ trăm năm Sư Phụ nàng cũng không dạy cho nàng tên là thứ gì .Mấy trăm năm trước tuy nàng đi ra ngoài một chuyến,tìm người mà Sư Phụ tiên đoán năm đó, không có kết quả, nàng cũng như vậy mà quay về, không tiếp xúc với Nhân Loại.

"Cô nương đã sống tại nơi này ngàn năm, làm sao có thể cô nương nhìn giống thiếu nữ 17, 18 tuổi trong thôn ta làm sao có thể sống được ngàn năm!" hắn nhìn Bạch Y thiếu nữ không tin nói.

"Con người làm sao sống được ngàn năm, Lão Thôn Trưởng của chúng ta mới trăm tuổi đã rất già, sao có thể xinh đẹp được như cô nương" hắn tiếp tục nói.

"Hả trăm tuổi sao, cũng đúng có lẽ tu vi của Lão Thôn Trưởng của ngươi quá kém nên chỉ có trăm tuổi" Nàng bỉu môi nhìn hắn trả lời.

"Lão Thôn Trưởng ta đường đường là một Chiến Sư, người mạnh nhất trong thôn làm sao tu vi kém được, cô nương nói đùa!" Hắn nhìn Bạch Y thiếu nữ giải thích.

"Chiến Sư là thứ gì, Dung Luyện Cảnh sao, rất mạnh sao?" Nàng thờ ơ tiếp tục nấu thuốc hỏi hắn.

"Dung Luyện Cảnh là thứ gì, Lão Tộc Trưởng ta hay gọi nó mình Linh Anh Cảnh cường giả".

"Cường giả, chỉ là một cái yếu ớt Linh Anh Cảnh liền gọi cường giả, vậy ta đường đường là Tiên Thiên Cảnh rất yếu sao?" Nàng không thèm để ý đến hắn nữa liền tiếp tục nấu thuốc.

Hắn mơ hồ ngồi trên giường suy nghĩ Dung Luyện Cảnh, Tiên Thiên Cảnh rốt cuộc là thứ gì, còn mạnh mẽ hơn cả Linh Anh Cảnh Chiến Sư, chẳng lẻ Dung Luyện Cảnh siêu việt Linh Anh Cảnh sao.

Trong đầu hắn lúc này rất nhiều câu hỏi, không biết tìm ai giải đáp.

Nữa giờ sau thuốc cũng đã chín, nàng vui vẻ đem vạc thuốc chạy về phía hắn.

"Nè nè, ta thành công sắc thuốc ngươi mau uống" Nàng vui vẻ hiếu kì nhìn hắn , đây là lần đầu tiên nàng chăm sóc người khác, lần đầu tiền sắc thuốc cho người khác.

Hắn đang mơ màng nghe tiếng gọi liền tỉnh dậy, trước mặt hắn lúc này là một vạc thuốc đen nghịt, giống như thuốc độc vậy.

"Cô Nương, đây thực sự là thuốc sao?" Hắn sợ hải nhìn về phía Bạch Y thiếu nữ.

"Tất nhiên, ngươi mau uống, không uống ta liền giận giữ!"Nàng khuôn mặt đáng yêu nhìn hắn nói.

"Ta, ta uống , ta uống,cô nương ta uống hết vạc thuốc này cô nương có thể giải đáp vài nghi hoặc của tại hạ được không?"

"Được, mau mau uống, uống xong ngươi muốn hỏi thứ gì đều được" Nàng nhìn hắn vui vẻ đáp.

Hắn cắn răng liền uống một hơi liền hết vạc thuốc trên bàn, tiếp tục luyện hóa Huyết Quả, thương thế của hắn cũng khôi phục được một ít, hắn cảm thấy Bạch Y cô nương không hại hắn liền vui vẻ.

"Quao, ngươi uống hết rồi mà không chết , thật thần kì, ngươi thật giỏi" Hai mắt của nàng sáng lên nhìn hắn.

"Cô Nương nói gì tại hạ không hiểu?" Hắn nghi hoặc nhìn Bạch Y thiếu nữ hỏi.

"Không có gì , không có gì, ngươi uống hết rồi sao, muốn hỏi gì cứ hỏi ta giải đáp cho ngươi" Nàng chột dạ nhìn Vân Mộc trả lời.

"Xin hỏi cô nương Dung Luyện Cảnh mà cô nương nói là gì, tại hạ thật sự không biết xin cô nương giải đáp ?"

"Ngươi ngay cả cảnh giới tu luyện còn không biết sao, vậy hôm nay ta giải thích cho ngươi"

"Cảnh giới Tu Sĩ các ngươi hay gọi là :Luyện Thể Cảnh, Linh Anh Cảnh, Dung Luyện Cảnh, Tiên Thiên Cảnh, Thiên Nhân Cảnh".

"Ta cũng chỉ biết như thế thôi, Sư Phụ ta năm đó chỉ dạy ta bấy nhiêu thôi!".

"Hiện tại ngươi đang ở Luyện Thể Cảnh, một thứ yếu ớt nhất ta từng gặp!" Nàng vui vẻ nhìn hắn giải thích.

"Đa tạ, cô nương đã giải đáp".

Cứ như thế Vân Mộc biết rằng hiện tại ở Hoang Vực,hắn đơn giản mà nói quá nhỏ yếu, đến ngay cả một tiểu cô nương còn xem thường hắn.
Chương 9 Chương 9 : Vân Mộc Đại Đế - Tu Luyện.

Chương 9 : Vân Mộc Đại Đế - Tu Luyện.

Vân Mộc hiện tại biết được mình yếu ớt nhường nào, nghe Bạch Y thiếu nữ giải đáp về cảnh giới tu luyện hắn mới biết, mình trước đây đúng là ếch ngồi đáy giếng, Chiến Sĩ, Chiến Sư cái gì chứ trong mắt Bạch Y thiếu nữ hắn chỉ là một kiến hôi không đáng nhắc đến.

"Ngươi đừng quá tự ti, ngươi có thể từ từ mạnh lên mà !" Nàng khuôn mặt ngây ngô đáng yêu nhìn hắn.

"Đa tạ cô nương, ta chỉ có Nhị Cấp huyết mạch, thì có thể mạnh lên được bao nhiêu chứ" Hắn khuôn mặt ủ rủ cuốn đầu xuống dưới nói.

"Lão Thôn Trưởng chúng ta, Lục Cấp huyết mạch cũng chỉ có thể tu luyện đến Linh Anh Cảnh, ta cố gắng bao nhiêu nữa đời này của ta Luyện Thể Cảnh không thể tiến xa hơn được nữa" Vân Mộc có chút không cam lòng, bất đắt dĩ nhìn nàng nói.

"Ai nói ngươi chỉ có thể Luyện Thể Cảnh, ngươi có thể sống được ở đây, chứng tỏ ngươi rất giỏi" Nàng nhìn về phía hắn đáp.

"Là do công pháp của ngươi chỉ có như vậy, nên ngươi mới yếu đuối, ta dạy ngươi tu luyện được không?" Nàng mong chờ nhìn về phía hắn.

"Cô Nương thật sự dạy ta tu luyện sao? Sư Phụ nhận đệ tử một lạy!" Hắn thân thể chưa khỏi hẳn, cố gắng ngồi dậy dập đầu bái sư, hắn rất chờ mong, một ngày hắn sẽ cường đại như nàng.

"Đừng gọi ta Sư Phụ, gọi ta Tỷ là được !" Nàng vui vẻ thấy hắn đáp ứng.

"Ta có thể dạy ngươi, ngươi phải đáp ứng ta một yêu cầu được không ?" Nàng có vẻ khẩn trương nhìn hắn hỏi.

"Bạch Tỷ, yêu cầu gì của ngươi ta đều đáp ứng" Hắn làm sao có thể từ chối, đây là cơ hội có thể thay đổi cả cuộc đời hắn, cho dù bất kể điều gì hắn đều đáp ứng, chỉ vì một lí do hắn muốn cường đại, cường đại có thể bảo vệ Nương hắn, bảo vệ Vân Thôn.

"Ngươi sau này tu luyện có thành tựu, phải dẫn ta ra khỏi Hoang Vục, nhìn ngắm Trung Châu, nhìn ngắm thế giới bên ngoài".

"Sư Phụ nói với ta, bên ngoài rất vui, rất nhiều thứ mới mẽ, thế giới bên ngoài rất nhiều người, rất nhiều đồ ăn ngon!"

Nàng vui vẻ hai mắt sáng lên chờ mong ngày Vân Mộc thoát khỏi Hoang Vực, chờ mong Vân Mộc trở thành cường giả như sư phụ nàng tiên đoán.

"Nhưng mà trước khi tu luyện, ngươi phải nghỉ ngơi thật tốt." Nàng căn dặn hắn một chút vội ra ngoài, đi được vài bước nàng đứng lại quay đầu nhìn hắn.

"Vân Mộc đệ có thể đặt tên cho ta được không? Ta không có tên" Nàng chờ mong nhìn hắn.

"Bạch tỷ ta có thể đặt tên cho tỷ sao, như vậy hình như không tốt cho lắm"

"Được mà, được mà ta muốn có tên, ta muốn có tên" Nàng nhìn hắn vui vẻ cười nói rất chờ mong.

Cuối cùng sau ngàn năm nàng cũng có tên không còn ai gọi nàng là Huyết Giao nữa, nàng thật sự không thích cái tên gọi này.

"Bạch tỷ một thân Bạch Y, xinh đẹp nho nhã, tỷ sống ở nơi âm u, lạnh lẽo ta liền gọi tỷ Bạch Hà được không?"

Hắn lần đầu tiên đặt tên cho người khác, một cô nương còn rất xinh đẹp, làm sao hắn không động tâm cho được, nếu Bạch tỷ giống như thiếu nữ trong thôn, hắn liền cưới nàng làm Nương Tử.

Nhưng hiện tại hắn nào dám như vậy, Bạch tỷ tu vi cao như vậy, hắn chọc nàng tức giận lỡ như nàng giết hắn thì sao, Mỹ Nhân không ôm được về nhà còn mất luôn mạng ở chỗ này thì không được.

"Bạch Hà, ta tên Bạch Hà, cảm ơn Vân Mộc đệ đệ" Nàng đứng ngoài cửa vui vẻ nhảy lên, sau đó nhảy chân sáo quay đầu rời đi.

Vân Mộc nhìn thấy Bạch Hà rời đi, lẳng lẳng suy nghỉ một số chuyện, không biết bản thân mình tu luyện được đến trình độ nào, cũng nghi hoặc về thân phận của Bạch Hà, rốt cuộc nàng là ai tại sao xuất hiện ở nơi này.

Nàng là Nhân Loại hay là Yêu Thú sao có thể sống hơn ngàn năm, nàng rốt cuộc từ đâu đến, tu vi lại cao như vậy, nàng có mục đích gì mà dạy hắn tu luyện , nàng nói muốn hắn dẫn nàng ra khỏi Hoang Vực, thực lực của hắn như bây giờ, phải mất bao lâu hắn mới có thể đi ra Hoang Vực.

Những suy nghĩ lung tung trong đầu thiếu niên, hắn có rất nhiều câu hỏi, nghi hoặc nhưng biết làm sao bây giờ, nếu nàng đã muốn dạy hắn, hắn liền nghe theo,cũng rất chờ mong, cứ như thế hắn suy nghỉ một hồi, vết thương cũ lại tái phát, hắn đành nghỉ ngơi rồi dần dần thiếp đi.

Thời gian nháy mắt trôi qua, đã hơn mười ngày thương thế của hẳn cũng dần dần bình phục , suốt mấy ngày nay Vân Mộc được Bạch Hà chăm sóc rất chu đáo, nấu thuốc hái Huyết Quả cho hắn rất nhiều, hắn từ ban đầu khá là phòng bị nàng từ từ buôn bỏ phòng bị, sinh ra một tia hảo cảm.

Mấy ngày tiếp tục sau đó, thương thế của hắn cùng bình phục hoàn toàn.Ngày hôm nay hắn sẽ bắt đầu tu luyện nhưng đã đợi mấy giờ đồng hồ chưa thấy Bạch Hà xuất hiện, hắn rất lo lắng nàng xảy ra chuyện, tuy biết nàng cường đại nhưng dù sao nàng cũng là một nữ nhân .

(lúc này Tiểu Mộc chưa biết Bạch Hà là Yêu Thú nha mọi người , tuy trước đó, nàng có nói qua nàng là Huyết Giao Vương lúc đó Tiểu Mộc không chú ý nên không biết).

Thời gian hơn một giờ trôi qua, nàng tu luyện từ Huyết Hà quay lại nhà tranh, thấy hắn thương thế đã ổn định liền kéo hắn đi đến bờ Huyết Hà .

"Bạch Hà tỷ chúng ta đi đâu?" Hắn hiện tại không biết nàng dắt hắn đi đâu, đơn giản nàng quá mạnh, kéo một cái Vân Mộc liền không có sức phản khán, hắn cười cười vì ban đầu còn lo lắng cho nàng, đành vô lực đi theo .

Bạch Hà không trả lời, cứ thế dẫn Vân Mộc đi đến bờ Huyết Hà, nhìn thấy hắn mồ hôi nhể nhải, Bạch Hà chống nạnh nhìn hắn nói.

"Vân Mộc đệ yếu quá đi, di chuyển có một chút liền mệt như vậy?" .

"Bạch tỷ, tu vi ta rất thấp, đi xa như vậy tất nhiên rất mệt!" Vân Mộc vừa thở vừa nói, Vân Mộc lúc này thật sự là rất mệt rồi .

"Thôi được rồi đệ nghỉ ngơi đi , một giờ sau bắt đầu tu luyện" Bạch Hà ngồi trên một tảng đá nhỏ, khuôn mặt cực kì xinh đẹp, nàng nhìn xuống dưới đất không biết đang suy nghĩ cái gì .

"Đa tạ Bạch tỷ" Vân Mộc cũng không tiếp tục nhìn nàng, tìm một chỗ thích hợp nghỉ ngơi .

Một giờ trôi qua Bạch Hà liền gọi "Vân Mộc đệ, lại đây ta dạy đệ tu luyện, đừng ể oải nữa!" Bạch Hà ngồi trên tảng đá vẩy tay gọi Vân Mộc .

Vân Mộc nghe tiếng của Bạch Hà gọi liền chạy tới chỗ nàng, hớn hở nhìn nàng hỏi "Bạch tỷ, chúng ta bây giờ làm gì ?" .

"Đệ cởi hết quần áo ra" Nàng ngây thơ nhìn hắn bảo.

"Cởi quần áo sao? Như vậy không tiện cho lắm " Thiếu niên 17 , 18 nghe người khác kêu mình cởi quần áo làm sao không ngượng ngùng.

"Có gì mà không tiện,lúc đệ bị thương ta cởi quần áo cho đệ, đâu có bị sao?" Bạch Hà ngây thơ trong sáng như một đứa trẻ vậy, đối với nàng, những chuyện này thực sự không có một chút nào ngại ngùng.

"Đệ không cởi, ta giúp đệ cởi" Bạch Hà chuẩn bị động thủ.

"Ta cởi, ta cởi tỷ đừng lại đây!" Hắn ngại ngùng quay người sang chổ khác bắt đầu cởi quần áo.

Vân Mộc cởi quần áo quay sang chỗ khác , Bạch Hà rất hiếu kì tò mò nhìn hắn "Xong chưa , cởi quần áo làm sao lâu như vậy?".

"Xong rồi, xong rồi tỷ đừng lại đây" Hắn nghẹn ngùng trả lời.

"Nếu đã cởi quần áo xong, nhảy xuống Huyết Hà đi." Bạch Hà nhìn hắn bàn tay chỉ về phía Huyết Hà kêu hắn nhảy xuống.

"Bạch tỷ đừng đùa ta, nhảy xuống đó xương ta cũng không còn, làm sao tu luyện" Hắn nhìn nàng có chút sợ hải.

"Không chết được, không chết được, ta bảo như thế nào thì đệ làm theo ta là được, nếu đệ xảy ra vấn đề gì ai dẫn ta đi ra Hoang Vực". Bạch Hà nhìn Vân Mộc không hiểu , người khác muốn nhảy vào còn không được ngươi lại từ chối.

Thấy Vân Mộc sợ hãi như vậy nàng đành giải thích cho Vân Mộc hiểu, Huyết Hà quý giá như thế nào .

"Đệ có biết Huyết Hà từ đâu mà thành hay không?"Bạch Hà nhìn hắn hỏi.

"Không biết".

"Cả một dòng Huyết Hà này đều là tinh huyết của một vị Long Tộc ở Tiên Giới, ta một ngàn năm nay ở chỗ này tu luyện mới có tu vi như bây giờ, tuy bây giờ Long Huyết không còn nhiều như ngàn năm trước, nhưng đối với đệ cũng rất quý giá".

"Từ bây giờ ngoài thời gian ngủ ra, mỗi một ngày đều phải ở dưới Huyết Hà ngâm mình,thay đổi cơ thể đệ mới có thể mạnh hơn được, Huyết Khí còn không giết được đệ, nên đệ đừng lo lắng." Nàng thao thao bất tuyệt nhìn hắn giải thích.

"Ta nghe lời tỷ" Sau khi nghe Bạch Hà giải thích hắn liền nhảy xuống Huyết Hà.

Vừa nhảy xuống Huyết Hà như có ngàn ngọn lửa thiêu đốt thân thể hắn, gân mạch, xương cốt, da thịt từ từ bị bốc ra, hắn đau đớn không biết nhổ ra bao nhiêu ngụm máu,nhưng vẫn có gắng chịu đựng,hắn cảm nhận được thân thể mình mạnh lên rất nhiều.

Cứ như thế hắn tiếp tục ngâm mình, cơ thể nứt ra, hồi phục, nứt ra hồi phục, suốt mấy giờ, hắn liền không chịu nổi nữa mà ngất đi.

Sau một giờ hắn gất đi, tỉnh lại đã thấy mình nằm bên cạnh Bạch Hà, muốn nhúc nhích thân thể một chút liền đau đớn không thôi.
Chương 10 Chương 10 : Vân Mộc Đại Đế - Linh Anh Cảnh

Chương 10: Vân Mộc Đại Đế - Linh Anh Cảnh

Sau một giờ hắn gắt đi, tỉnh lại đã thấy mình nằm bên cạnh Bạch Hà, muốn nhúc nhích thân thể một chút liền đau đớn không thôi.

Bạch Hà bên cạnh thấy Vân Mộc tỉnh lại, nhìn hắn hài lòng, từ trong một chiếc nhẫn lấy ra một viên thuốc màu đen, đưa tới trước mặt hắn.

"Liệu Thương Đan đệ mau dùng, tiếp tục nhảy xuống ngâm mình, đến trời tối hãy nghỉ ngơi" Liệu Thương Đan là ngàn năm trước Sư Phụ giao nhẫn trữ vật cho nàng còn lại tới tận bây giờ.

Vân Mộc nhận lấy Liệu Thương Đan bỏ vào miệng, một dòng nước ấm từ đan dược từ từ chữa trị cơ thể của hắn, sau khi luyện hóa hết viên kia đan dược, hắn tiếp tục nhảy xuống luyện thể.

Thời gian trôi qua rất nhanh đã trời đã sắp tối, hắn cũng vất vả luyện thể được mấy lần, Bạch Hà tuy không hài lòng cho lắm với tốc độ tu luyện của hắn, đành phải quay người rời đi lúc nào không hay.

Trời tối không thấy Bạch Hà đâu, Vân Mộc cũng không bận tâm đến nàng nữa, dù sao Bạch Hà tu vi cao hơn hắn nhiều lắm, lo cho bản thân mình thì tốt hơn, đành quay người trở về nhà tranh.

Nghỉ ngơi một đêm sáng hôm sau đã thấy Bạch Hà, ngồi trước giường nhìn hắn không nói gì, hắn hoảng hốt nhảy cẩn lên.

"Dậy rồi sao, mau ăn cái này, tiếp tục tu luyện như ngày hôm qua" Bạch Hà thấy Vân Mộc tỉnh dậy liền vội đưa cho hắn một quả Huyết Quả ăn sáng.

Hắn cũng không nghỉ Huyết Quả trước kia đối với hắn trân quý như vậy. Mà ngày hôm nay một ngày 3 bữa toàn ăn Huyết Quả.

Nuốt xuống Huyết Quả lại luyện hóa một thời gian, hấp thu hết dược lực của Huyết Quả, Vân Mộc vội vàng chạy ra bờ Huyết Hà, cởi quần áo tiếp tục nhảy xuống Huyết Hà luyện thể.

Lần này nhảy xuống Huyết Hà tuy không còn thống khổ như trước, nhưng dẫn dắt đau đớn. Hắn tiếp tục vận chuyển Vân Luyện Quyết được một giờ, sực chịu đựng đã đến cực hạn, nhảy lên bờ ăn vào Huyết Quả, luyện hóa xong hết một quả Huyết Quả.

Tiếp tục nhảy xuống Huyết Hà luyện thể, đến trời tối lại về nhà tranh nghỉ ngơi, sau khi về nhà nghỉ ngơi một lát liền vận dụng Vân Luyện Quyết tiếp tục tu luyện, hiện tại hắn cảm thấy cơ thể của mình trường thành rất nhiều.

Vân Mộc cứ như thế luyện thể, ăn Huyết Quả, lặp đi lặp lại suốt mười ngày, thân thể của hắn cũng từ đó mà trưởng thành lên rất nhiều so với thời gian ở Vân Thôn.

Bây giờ hắn cao lớn như một thiếu niên thân cao 1m8, cơ thể đồ sộ, ngũ quan hài hòa, lộ ra một khuôn mặt rất tuấn mỹ, hai cánh tay bắp thịt to lớn hơn trước rất nhiều, bên ngoài hắn mang bộ một quần áo rách rưới, quần áo được vá khắp nơi nhưng không che giấu được cơ thể đồ sộ của Vân Mộc.

Bên ngoài đã sáng, hôm nay cũng là ngày thứ mười Vân Mộc ở chỗ này, lễ trưởng thành 18 tuổi của hắn còn hơn hai tháng, phải có gắng tiếp tục tu luyện, mới có cơ hội ra ngoài Hoang Nguyên bắt một đầu Tứ Cấp Yêu Thú.

Bạch Hà thấy hắn tỉnh dậy liền lôi hắn đi ra ngoài, bên bờ Huyết Hà một cái thùng lớn ở trong không biết thứ gì, Vân Mộc chỉ có cảm thấy rất nhiều loại thảo dược trong thùng lớn, không những thế còn thấy một màu đỏ xẩm của huyết dịch, không biết là thứ gì hỏi Bạch Hà.

"Bạch Hà tỷ đây thứ gì, nhiều thảo dược như vậy là để cho ta luyện thể sao?" Hắn tò mò hỏi Bạch Hà.

"Đúng vậy, tỷ tỷ của ngươi phải mất mấy ngày mới đem nhiều thảo dược về cho ngươi tẩm bổ thân thể, ta còn đích thân đi một chuyến Băng Phượng Sơn xin một vài giọt huyết dịch cho ngươi....."

"Hả huyết dịch của Cửu Cấp Băng Phượng trong truyền thuyết sao, chẳng lẽ tỷ còn mạnh hơn cả Băng Phượng" Hắn ngạc nhiên nhìn Bạch Hà há hốc mồm nói.

"A, Tiểu Mộc không muốn tắm thuốc của ta, ngươi không nghe lời ta, ta giận, ta giận không thèm để ý đến ngươi nữa....." Bạch Hà sợ hắn không đồng ý tắm thuốc của mình liền giở trò đùa nghịch.

"Ta tắm, Bạch tỷ đừng giận" Hắn bất đắc dĩ, lắc đầu nhảy vào thùng thảo dược mà Bạch Hà chuẩn bị.

Sau hai giờ một cỗ khí lãng hôi thối liền xộc vào mũi Bạch Hà, nàng cảm thấy khó chịu liền biến mất không còn một dấu vết ở gần đó, thật sự đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy hôi thối đến vậy.

Trong lúc đó Vân Mộc cảm nhận được mọt làng nước ấm, thanh tẩy thân thế hắn, tiếp lấy cảm giác khó chịu toàn bộ lồng ngực như dời sông lấp biển, khiến trong đầu hắn một trận ong ong khó chịu mơ mơ màng màng gắt đi.

Tiếp tục hai canh giờ, một thùng thảo dược đỏ xẩm, biến thành màu đen tuyền tỏa ra một mùi hôi thối, Vân Mộc cũng từ đó tỉnh lại, cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng, thoải mái, cảm giác cực kỳ dễ chịu.

Lúc này Bạch Hà đã quay trở lại, Vân Mộc bây giờ mới chú ý Bạch tỷ.

Nàng một thân Bạch Y trắng xóa có một vài chỗ nhô ra chứng minh như có một thứ gì đó cất dấu sau lớp áo, đôi chân dài miên man trắng nõn, mái tóc đen tuyền như thác nước, làn da trắng mịn như tuyết, đôi mắt long lanh như muốn hớp hồn người khác, toát ra một vẻ dịu dàng mà nhu mì, nàng làm người khác nhìn không rời mắt.

Vân Mộc dẹp bỏ cái ý nghĩ vừa rồi trong đầu, liền nhảy xuống Huyết Hà luyện thể. Bạch Hà cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, thấy Vân Mộc nhìn mình ngây ngươi một lát tự nhiên đỏ mặt nhảy xuống Huyết Hà.

"Tiểu Mộc Mộc đệ làm sao vậy, tự nhiên nhìn tỷ xong nhảy xuống Huyết Hà, trên mặt tỷ có dính thứ gì sao?" Nàng nghi hoặc đứng trên bờ Huyết Hà nhìn xuống hỏi Vân Mộc.

"Không có, không có, đệ chỉ tranh thủ thời gian tu luyện mà thôi, tỷ đừng để ý đến đệ " Hắn lúng túng từ mặt nước ngoi nhìn Bạch Hà trả lời..

Trời cũng đã tối Vân Mộc quay về nhà tranh, vừa quay về nhà tranh thì hắn thấy Bạch tỷ hôm nay xuất hiện ở nhà tranh, đầu tóc ướt nhẹp rối bù, lộ ra cái cỗ trắng nõn, thấy Vân Mộc đã về Bạch Hà liền gọi

"Tiểu Mộc Mộc đã về, lại đây giúp tỷ chảy đầu, đã ngàn năm rồi không ai chải đầu cho tỷ" Nàng cánh tay trắng nõn vẫy vẫy gọi hắn lại.

Vân Mộc vừa tiến lại gần thì một hương thơm Nữ Nhân xông vào mũi hắn, lại thêm khuôn mặt xinh đẹp không thôi, làm hắn đỏ mặt lung túng, liền ba chân bốn cẳng chảy vội ngoài.

Hắn bên ngoài đi dạo suốt cả đêm, hồi hộp không thôi, cảm giác cực kỳ khó chịu, từ trước đến đây lần đầu tiên hắn cảm thấy bản thân thất thần lâu như vậy..

Trời cũng đã sáng, hắn nhìn thấy Bạch tỷ đi ra bên bờ Huyết Hà chạy lại phía hắn.

"Tiểu Mộc Mộc đêm qua làm sao, tỷ chỉ nhờ đệ chải tóc hộ ta đệ liền bỏ chạy?" Bạch Hà có chút tức giận nhìn Vân Mộc hỏi.

"Không có gì, đêm qua đệ chỉ cảm thấy khung cảnh xung quanh rất đẹp nên liền đi tản bộ một đêm, Bạch tỷ đừng lo lắng" Hắn lúng túng trả lời Bạch Hà.

"Được rồi, không nói chuyện đêm qua nữa, hôm nay tỷ truyền cho đệ một bộ công tháp Luyện Thể"

"Công Pháp này là Liệt Quyết Trường Sinh Thể, nó gồm năm tầng, đệ phải tự tìm hiểu, ta chỉ thấy công pháp này trong trữ vật của Sư Phụ cảm thấy phù hợp với đệ nên đưa cho đệ"

"Ta trước giờ chưa từng tu luyện công pháp này nên không biết giải thích cho đệ ra sao!"

Bạch Hà giải thích xong từ trong trữ vật lấy ra, một quyển sách cùng hai lọ đan dược đem đến trước mặt Vân Mộc dặn dò.

"Hai lọ đan dược này là Tôi Thể Đan, mỗi lần đệ nhảy xuống Huyết Hà tu luyện Trường Sinh Thể liền phục dụng nó!"

"Đa tạ Bạch tỷ" Vân Mộc cầm lấy công pháp cùng hai lọ đan dược quay người đi ra sang một bên ngồi, lật công pháp gia xem, cảm thấy rất kinh ngạc.

Tầng đầu tiên của Luyện Quyết Trường SinhThể, muốn tu luyện hoàn toàn Trường Sinh Thể, bước đầu tiên liền phế bỏ toàn bộ tu vi, bắt đầu từ việc Luyện Cốt từ lần đầu tiên, phải đập đi xây lại, hắn có một chút do dự, khuôn mặt lại có một phần kiên quyết.

Vân Mộc cắn răng phế toàn bộ tu vi, thân thể đau đớn gấp trăm ngàn lần so với lần trước bị trọng thương, liền như chết đi sống lại hàng ngàn lần, hắn cầm viên Tôi Thể Đan bỏ vào trong miệng, bắt đầu vận chuyện pháp quyết nhảy xuống Huyết Hà.

Một tháng trôi hắn từ sáng sớm cho đến chiều tối, đều ở dưới dòng Huyết Hà tu luyện, lúc đầu rất đau đau đớn, nhưng sau một thời gian hắn cảm thấy bản thân mạnh mẽ, tu vi cũng đã đột phá Luyện Nhục Đỉnh Phong.

Bước vào Linh Anh Cảnh liền hoàn thành tầng đầu tiên của Luyện Quyết Trường Sinh Thể, vài ngày sau hắn cảm thấy thân thể nóng rực, dấu hiệu đột phá Linh Anh Cảnh sắp tới, hắn nhảy ra khỏi Huyết Hà.

Bắt đầu xung kích mở ra Linh Anh, hấp thụ thiên linh khí trong trời đất đột phá, sau một canh giờ trôi qua, Vân Mộc cảm thấy có một luồng khí ấm tràng vào cơ thể, Vân Mộc đột phá thành công Linh Anh chân chân chính chính trở thành Tu Sĩ.......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK