Hai tên quỷ tộc thành niên trước sau đứng thẳng, quỷ tộc đứng ở vị trí xa hơn một chút có gương mặt tái nhợt, thân hình cao ngất, dáng vẻ lạnh lùng mang theo vài phần hàn ý, nhưng hai má lại hơi mất tự nhiên khẽ ửng hồng, nhìn qua đúng là quỷ tộc thượng đẳng, một số chủ sạp ở xung quanh không tự chủ được âm thầm liếc mắt qua nhìn, quỷ tộc cao đẳng lại mang theo hơi thở suy yếu, chỉ cần để ý đường đi của nó, có lẽ có thể thông báo đồng bọn ở nơi khác vây bắt lại.
Một quỷ tộc khác đi lên phía trước, tình cờ nhìn quanh bốn phía, quỷ tộc trên mặt mang theo cảnh giác, thân hình cũng thấp nhỏ hơn một chút, nhìn qua cũng có vẻ tuổi còn nhỏ, có lẽ là mới vừa thành niên, nó nghe thấy Ngự Quỷ sư này nói, không khỏi liếc mắt nhìn qua vài loại viên thuốc kia một cái, trong ánh mắt rõ ràng xẹt qua một tia thất vọng, mở miệng hỏi “Không có thuốc giống của hắn sao, những thứ này quá thường gặp.”
Thẩm Tu lắc lắc đầu “Ta chỉ có vài loại này, hoặc các ngươi có thể nói qua nhu cầu của mình, nếu như ta mang theo loại nào đó có công hiệu tương tự, cũng có thể lấy ra trao đổi.” Trong túi đồ của hắn có một số vật phẩm loạn thất bát tao, không thể cùng một lúc đều lôi ra.
“… Thôi, nhìn dáng dấp của ngươi liền biết là người mới, phỏng chừng cũng không có vật gì tốt, lấy món nào đáng giá tiền nhất ra đây, ta vừa vặn có một cây cỏ cầm máu, nếu như không phải nhìn thấy ngươi đối với đồng tộc của ta coi như chăm sóc, mới không lại đây giao dịch.” Quỷ tộc nhỏ tuổi hơn lầu bầu nói, từ trong người lục lọi một chút, móc ra một cây cỏ cầm máu màu xanh nhạt nhìn qua có chút ủ rũ “Đừng nhìn nó đã héo, sau khi trở về ngâm trong nước là có thể sống sót, trực tiếp dùng làm thuốc cũng được.”
Thẩm Tu đối với cái này rất hài lòng, chỉ cần là một cây cỏ cầm máu thật là được, ở trong rừng tối hoang vu, giống nhau như đúc, các loại thực vật giỏi về ngụy trang cũng có rất nhiều, cho nên nếu như không có kinh nghiệm mà chạy đi tìm kiếm, rất dễ uổng phí thời gian, hắn suy nghĩ một chút, thứ đáng giá nhất trên người… Đương nhiên không thể lấy ra.
Nghiêm túc lục lọi túi vật phẩm của mình, lấy ra một hạt châu nhỏ màu trắng bạc, nhìn qua tương đối không đáng chú ý, hơn nữa còn không có lấy một chút sáng bóng nào, giống như một viên trân châu bình thường, hắn cầm hạt châu ở trong tay, nghiêm trang giới thiệu “Đây là Hàn Châu, chỉ cần truyền vào bên trong một chút năng lượng, có thể hấp thu một ít ảnh hưởng không tốt, trị liệu chấn thương, còn có thể sử dụng giống như vũ khí, phi thường thuận tiện.”
Quỷ tộc nhỏ tuổi híp mắt nhìn chằm chằm viên hạt châu nó có thể nhặt đầy ở trên đường một cái, một mặt mang dáng vẻ ngươi đùa ta, nhưng nhìn thấy tên đồng tộc mặt vẫn không thay đổi ở trong lồng ngực của hắn, lại cảm thấy người này cũng không xấu, có thể là thực sự rất nghèo, ngoại trừ vài viên thuốc cũng chỉ có vài thứ không đáng tiền. Nó cố gắng gật gật đầu “Được rồi, chúng ta cũng không có thời gian trở lại, liền trao đổi với ngươi.”
Cỏ cầm máu vốn là đồ tiện tay hái được, đối với chúng nó cũng chẳng có bao nhiêu giá trị.
Bên trong chợ đêm cũng không có cái gì được gọi là chế độ công chứng, cho nên chỉ cần người trong cuộc đồng ý, liền trực tiếp tiến hành giao dịch với nhau, hắc ăn hắc gì đó, đều không có người quản lý, toàn bộ đều dựa vào thực lực của chính mình. Chiến trường vốn dĩ luôn tàn khốc, chỉ biết nghĩ dựa vào người khác là không được. (N/A: hắc ăn hắc ở đây đại loại là cướp đoạt, gây hấn linh tinh hòng lật lọng đồ đó.)
“Cảm ơn đã trao đổi, cầm cái này cẩn thận, chú ý thời điểm sử dụng, đừng để bị thương, uy lực của nó khá lớn.” Thẩm Tu cầm cây cỏ cầm máu kia nhét vào trong túi đồ, chịu trách nhiệm dặn dò vài câu với khách nhân.
“…Đã biết.” Quỷ tộc nhỏ tuổi hơn nhếch nhếch khóe môi, thật sự là không có ý định vạch trần lời giải thích của Ngự Quỷ sư bần cùng này, chẳng lẽ là đang nhắc đến lúc chúng nó đánh đạn châu với nhau ở ngoài đường, uy lực của hạt châu này rất mạnh? Có một số trò chơi tuổi thơ của quỷ tộc cũng giống với trò chơi của con người, dù sao ngoại trừ cường độ cùng với hình thức huấn luyện không giống nhau, những chương trình giải trí lúc nhàn rỗi cũng chỉ quanh quẩn có vài thứ.
Quỷ tộc lớn tuổi hơn thấy hai bên giao dịch xong, liền quay người rời đi, từ đầu đến cuối cũng không nói một câu nào với Thẩm Tu, bất quá hắn cũng biết, tên quỷ tộc lớn tuổi hơn kia là bị khí lạnh xâm nhập vào trong cơ thể, có một số Ngự Quỷ sư trong lúc thu phục quỷ tộc mới, thường sẽ dùng trăm phương ngàn kế sử dụng một chút trừng phạt trên người đối phương, dùng cực hình thuộc tính băng hoặc là hỏa có thể khiến cho quỷ tộc khuất phục, là một chuyện vô cùng bình thường.
Hơn nữa khí lạnh sẽ từ bên trong thân thể gây nên thương tổn, sẽ không ảnh hưởng đến ngoại hình của quỷ tộc, cùng lắm là đau đến mức không muốn sống thôi, một ít Ngự Quỷ sư cũng không thích mang theo một ngự quỷ toàn thân dàm dề máu đi khắp nơi hành tẩu, họ rất coi trọng mặt mũi của mình.
“Đi giao nhiệm vụ xong, chúng ta có thể về nhà.” Thẩm Tu không có tâm tình để ý tới chuyện của người khác, giá trị của Hàn Châu có thể mua được toàn bộ cỏ cầm máu ở khu vực này, hơn nữa, bây giờ cũng không thấy nhiều Thuật Sĩ đi chế tạo Hàn Châu, hắn chỉ là trước đây để lại một viên mà thôi.
Lục Chiến từ trên đùi của chủ nhân đứng dậy, nó hỗ trợ thu thập túi vật phẩm, khóe mắt lại liếc nhìn về phía mà hai quỷ tộc thành niên kia rời đi, vừa rồi, khi quỷ tộc nhỏ tuổi làm giao dịch với chủ nhân, tên quỷ tộc thành niên kia có nói vài câu bằng tiếng lóng với nó, đó là điểm đặc biệt được thống nhất giữa các thôn xóm với nhau, có thể sử dụng thần ngữ cùng tới dùng tay ra hiệu làm phương thức trao đổi.
……………
Viêm Lam, đó là một quỷ tộc nằm trong nhóm những quỷ tộc cường hãn nhất ở trong thôn xóm, nó cũng bị vồ bắt… Sau đó may mắn trốn thoát, tên quỷ tộc nhỏ tuổi hơn kia Lục Chiến cũng có chút ấn tượng, hình như là đệ đệ của Viêm Thanh, hai đứa chúng nó ở đây một mặt là để giao dịch, ở một phương diện khác, là muốn giúp Lục Chiến trốn thoát khỏi trói buộc của Ngự Quỷ sư, một lần nữa trở lại thôn xóm trong quỷ giới, được tự do, cho nên mới đặc biệt ám chỉ hỏi Lục Chiến tình huống hiện tại như nào, có chuẩn bị sẵn sàng hay không.
Lục Chiến cúi đầu liếc nhìn viên hoàn đeo trên cổ tay, ngoại trừ một số ngự quỷ cam tâm tình nguyện chiến đấu cùng với cộng đồng Ngự Quỷ sư, cùng nhau lập ra khế ước, những năm gần đây tuyệt đại đa số bộ phận quỷ tộc đều bị loài người bức ép, chi phối, hết thảy đều do ngự quỷ hoàn xuất hiện, thành vũ khí lợi hại giúp Ngự Quỷ sư dễ dàng thao túng quỷ tộc. Trước khi, mối quan hệ giữa Ngự Quỷ sư và ngự quỷ là đồng bọn, mà không phải là chủ tớ, cũng không tồn tại vấn đề ngự quỷ chịu chết thay chủ nhân, bây giờ quỷ tộc bị bắt được, một khi đeo viên hoàn này vào, đến chết vẫn bị con người chế trụ.
… Nó nghĩ muốn tự do!
“Làm sao, tật chạy quá lâu nên mệt mỏi? Có muốn nghỉ ngơi thêm một lúc không.” Thẩm Tu cũng không hề cảm thấy chạy một đoạn đường ngắn có thể tạo nên được bao nhiêu áp lực cho thân thể, thế nhưng cần phải cân nhắc năng lực chịu đựng của người khác, năng lực chịu đựng của quỷ tộc cũng có giới hạn, hơn nữa Lục Chiến và hắn, cũng không tiến hành rèn luyện mỗi ngày, có vết xe đổ, hắn còn đúng giờ cho nó ăn thúy quả khô, nói không chắc còn dưỡng béo…
Mang theo một chút cảm giác thành tựu nho nhỏ, hắn vươn tay, nhéo nhéo chút thịt ở eo của quỷ tộc.
Lục Chiến thoáng ngẩn ra, nhất thời đôi mắt hơi rủ xuống, đưa thân thể tới gần, để cho chủ nhân có thể sờ được càng nhiều chỗ trên cơ thể nó.
N/A: =.=! mấy nay trung thu, nhà mình ồn ào, edit cũng không được yên nữa, hue hue =.=!