Hội trưởng của hiệp hội Thuật Sĩ còn hơi do dự, nhưng cũng đồng ý với đề nghị của Thẩm Tu, lão đại của liên minh Đấu Linh lại vô cùng thẳng thắn, tuy rằng không mở miệng biểu thị rõ ý định của mình, thế nhưng trong lúc hành động lại là đội hưởng ứng nhanh chóng nhất.
Thẩm Tu kết thúc trách nhiệm của mình, người của tổ chức Thánh Minh ẩn núp ở một nơi bí mật gần đó, rất khó có thể tìm được căn cứ địa của đối phương, cho nên phải chuẩn bị phòng ngừa chu đáo, nhiều chuẩn bị một chút, chỉ có lợi không có hại, hắn là một người không có quyền hành gì, có thể thông tri và câu thông tốt với người của cả ba tòa bạch tháp trong vòng vài ngày, cũng đã là một chuyện vô cùng khó khắn, trên thế giới này không có bữa cơm nào miễn phí, cũng không phải ai cũng có thể vung cánh tay rồi hô lên một tiếng, mọi người đều tập hợp.
Hạng Phi cũng bỏ ra không thiếu công sức, Lục Chiến lại đi trao đổi một ít thông tin cho Viêm Lam cùng tộc nhân, bảo đảm có thể sớm biết được sự thay đổi của quỷ giới, để tránh cho việc tạo thành một ít sai lầm không cần thiết.
Đáng tiếc, mọi người đối với một tổ chức đã biến mất ba năm như tổ chức Thánh Minh, những chuyện phải làm vẫn cảm thấy không đủ.
Ở trọ gần khu vực quảng trường hơn một tháng, người của tổ chức Thánh Minh không có bất cứ động tĩnh gì, Thẩm Tu lại nhận được thư của gia tộc, nội dung thứ nói thành thị bên kia bị hung ma công kích, hơn nữa thuộc trường hợp hung ma tập trung lại với nhau để công kích, hiện tại không đủ nhân thủ, muốn xin ít cứu viện trên Không Đảo, cố ý nói Thẩm Tu đã gia nhập phái Ngự Quỷ sư chịu trách nhiệm câu thông câu thông.
Sau khi Tần gia xuống dốc, hiện nay bên trong thành thị đó Thẩm gia trở thành vương.
Lúc nhận được phong thư được gửi từ thành thị xa đến, trong đầu Thẩm Tu lại chợt lóe ra một loại cự cảm bất thường, trực giác nói cho hắn không thể tin hoàn toàn, có đôi khi sẽ xuất hiện cái gì đó không đúng, ví như hiện tại, nếu hắn lập tức trở về đâu? Hay là ở lại nơi này chờ đợi cứu binh rồi cùng trở về……
“Không Đảo, ốc còn không mang nổi mình ốc, không chỉ phải đề phòng tình huống ở bên phía quỷ giới, còn phải để ý nhất cử nhất động của tổ chức Thánh Minh, có lẽ sẽ không phái quá nhiều chiến lực đi về cái thành thị nhỏ xa xôi này.” Hạng Phi sau khi nghe chuyện này, đưa ra suy nghĩ của mình, lại vô cùng đúng trọng tâm.
Lúc này, bọn họ đang ngồi xung quanh cái bàn tròn trong phòng trọ, trên bàn đặt một ít hoa quả cùng với ấm trà, vốn đang là giây phút nghỉ ngơi nhàn nhã, Thẩm Tu còn chưa buông bức thư trong tay xuống, Hạng Phi cũng trùng hợp đánh giá dáng ăn của con ngự quỷ ngồi bên cạnh hắn, ăn mấy quả thúy quả vào bụng, còn chưa đến một phút đồng hồ, quả nhiên, quỷ tộc hành động đều đề cao hiệu suất lên đầu?
Thẩm Tu hơi hơi gật đầu, thản nhiên nhìn về phía bầu trời bên ngoài cửa sổ, không phủ nhận điểm này, hơn nữa còn nói “Không Đảo sẽ không phái viện binh, bởi vì bọn họ hắn là nhận được thư tín từ cả bốn phương tám hướng.”
Hạng Phi nương theo tầm mắt của nam nhân nhìn ra bên ngoài cửa sổ, khắp nơi đều là đám tinh linh bay che kín cả bầu trời, chúng nó bay theo rất nhiều hướng khác nhau, trong tay đều ôm thư tín, cánh rung rung, tốc độ cũng không quá vội vã, hơn nữa dựa theo phương hướng chúng nó bay đến, hiển nhiên là mới rời khỏi thuyền, thủy khí trên người vẫn chưa tan hết, Hạng Phi không khỏi trừng lớn hai mắt, không thể tin, đứng dậy, cậu ta cương ngạnh, xoay người, nói “Động tĩnh lớn!”
“Tổ chức Thánh Minh, vốn dĩ không phải là một đoàn đội nhỏ.” Thẩm Tu híp mắt, mở cửa phòng ra, một cỗ không khí lạnh ập vào, thời tiết đầu hè, nhiệt độ không khí lại đột nhiên giảm xuống.
Hắn cảm nhận hơi nước ở bên trong bầu không khí, vươn tay, tựa hồ đang vuốt ve hai dòng khí vừa xẹt qua vai, bên tai vang lên tiếng gió rít gào, hình như còn mang theo âm thanh mơ hồ của thủy triều, Thẩm Tu ngưng thần yên lặng nghe, thậm chí có thể cảm nhận được một loại âm thanh sục sôi rít gào từ phía xa mãnh liệt lao tới.
“Làm sao, không khí ẩm ướt như vậy?” Hạng Phi đi ra cửa, gió hôm nay rất lớn, còn mang theo cả hạt nước, thời tiết nóng bức, hạt nước không phải là bốc hơi ngay nửa đường rơi hay sao, cậu ta nghi hoặc nhìn về phía bạn tốt đột nhiên trầm mặc, phát hiện sắc mặt của đối phương ác liệt dị thường.
Thái độ khác thường.
“Chủ nhân!” Quỷ tộc cao đẳng có một loại phản ứng vô cùng mẫn cảm đối với việc thời tiết phát sinh biến hóa, nó hít ngửi hơi nước trong không khí, suy nghĩ một lát, đôi đồng tử hơi co lại, thanh âm lạnh lẽo vội vàng, hô lên.
“….. Đáng chết.” Thẩm Tu co rút hai trong mắt, lạnh lẽo tràn ngập trong đáy mắt, hắn nghiêng người nhanh chóng nói với bạn tốt “Đừng thất thần, chạy mau, hỗ trợ sơ tán đám người!”
“Sơ, sơ tán?” Hạng Phi bị lôi kéo chạy như điên, thấy Thẩm Tu đi tìm một loại đồ vật loại ống hình trụ, sau khi tùy ý bố trí một loại thuật pháp đơn giản lên trên đó, lập tức bắt đầu cao giọng kêu to, người dân ở gần đó cũng giống Hạng Phi, hai mặt nhìn nhau cũng không nghe được lý do, thầm nghĩ rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì…
Lục Chiến đứng ở phía sau chủ nhân, mắt nhìn thẳng, chỉ là ánh mắt thoáng dừng lại ở màng pháp thuật bị chủ nhân khắc lên trên đồ vật kia, nhìn qua giống như một loại pháp thuật có khả năng khuếch tán giọng nói, hơn nữa phạm vi cơ hồ bao trùm từ quảng trường, lan ra ít nhất khoảng một phần ba Không Đảo, điều này hiển nhiên một Thuật Sĩ bình thường không thể làm được.
Không Đảo tuy rằng được gọi là đảo, thế nhưng nó chẳng nhỏ tí nào, mấy tòa thành phố lớn trên thế giới sáp nhập với nhau cũng còn kém diện tích nơi này một khoảng cách xa tít tắp, cho nên dù chỉ là một phần ba, cũng đã là một con số vô cùng lớn, nam nhân vẫn chỉ dành có một thời gian vô cùng ngắn để tạo pháp thuật, làm như vậy hiệu quả sẽ giảm đi rất nhiều, nếu có thời gian đủ để bố trí pháp thuật, sợ rằng diện tích ảnh hưởng bởi thuật pháp này, cũng không phải là không có khả năng bao trùm toàn bộ Không Đảo.
Lục Chiến cụp mắt, đôi mắt xẹt qua một tia hồ nghi, chủ nhân của nó, không phải chỉ là một Ngự Quỷ sư sao.
Thẩm Tu trong lúc nguy nan, cũng không quan tâm giải thích đến giải thích đi với những người bên cạnh, hắn thẳng thắn dứt khoát kêu gọi, Hạng Phi đứng ở khoảng cách gần nhất, đương nhiên là nghe được thông tin trực tiếp, cái thuật pháp khuếch tán giọng nói này thần kỳ ở chỗ, vô luận là cách nơi phát ra âm thanh gần, hay ở rất xa nơi phát ra âm thanh, khi truyền vào trong tay người nghe đều đồng loại một dạng âm lượng, có thể duy trì duy trì một loại âm lượng vừa đủ, dễ nghe và thoải mái, không đến mức người đứng gần bị hét thành kẻ điếc, người ở xa không nghe thấy cũng chẳng khác gì kẻ điếc.
Thế nhưng trong thời gian âm thanh truyền ra, người ở gần khẳng định nghe được sớm hơn người ở nha.
“Sóng thần!”
“Sơ tán!”
“Rời khỏi nơi này!”
Những từ ngữ nguy hiểm như vậy khiến Hạng Phí thiếu chút nữa á khẩu, cậu ta lập tức ngẩng đầu nhìn về phía chân trời ngoài biển rộng, mây đen dầy đặc, từng trận tiếng sấm…… Người bình thường đều cho rằng chỉ là đổ mưa mà thôi, cùng lắm chỉ là một trận mưa to, ai con mẹ nó có thể nghĩ tới nó là sóng thần?!
Hạng Phi sẽ không đi nghi ngời phán đoán của Thẩm Tu, cậu ta vừa nghe lời bạn tốt nói, liền bị một ít nhân sĩ không rõ ràng bao vây lại, có ý định muốn lôi người ra hỏi cho kỹ, không ngờ chưa đến một giây sau, đám người có tâm hiếu kỳ lập tức bị người dùng đấu khí trực tiếp đánh bay ra ngoài.
Thẩm Tu không có thời gian đi phản ứng những người này, muốn chạy thì lập tức nhanh chóng chạy đi, do dự thì cứ tiếp tục do dự, hắn không có lý do gì phải đi cứu toàn bộ mọi người, chuyện trọng yếu nhất hiện tại là liên hệ được với hiệp hội Thuật Sĩ, hơn nữa có thể thuyết phục những Thuật Sĩ đó nhanh chóng mở tầng phòng hộ ra, mà không phải để đến khi sóng thần sắp đổ ập vào Không Đảo mới đi chuẩn bị.
Khi đó, làm cái gì cũng thường không kịp.
“Chúng ta đến bạch tháp của hiệp hội thuật sĩ.” Thẩm Tu nhanh chóng chạy lên trước, Lục Chiến theo sát ngay sau, Hạng Phi lướt qua đám người đang chen lấn lẫn nhau, cũng chạy theo.
Sóng thần, đây là chuyện mà không phải cứ muốn tránh là được, Thẩm Tu trong lòng cũng có chút sốt ruột, mặc dù có thuật pháp thủy hệ, thế nhưng hắn là dạng người không biết bơi, đối mặt với loại thời tiết như thế này, chắc chắn không có quá nhiều lòng hiếu kỳ cùng với tâm tình đi xem xét.
Hải Thanh đại sư, ở bên trong phái Ngự Quỷ sư được coi như là ông già lớn tuổi nhất, hôm nay, ông đang bận bịu xem xét một ít chuyện tình liên quan đến tin tức nội bộ của tổ chức Thánh Minh, vốn dĩ không có nhiều cơ sở ngầm, gần đây nghe nói có vài người bị mất tích, ông già đau lòng đến mức không chịu nổi, còn đang ngồi trên ghế thở dài đâu, liền nghe thấy một âm thanh cảnh báo từ bên phía khu vực không ai quản lý.
Đương nhiên, lúc này không phải lúc ngồi thưởng thức âm sắc!
Sóng thần?! Hải Thanh đại sư suýt nữa thì trực tiếp nhổ rụng cả cọng râu của mình. Trần Phong sau khi nhận được tin tức, vội vàng chạy lên tầng cao nhất của bạch tháp phái Ngự Quỷ sư, sau đó phát hiện các nguyên lão đã tập trung hết ở nơi này, hơn nữa sau đó cũng có rất nhiều Ngự Quỷ sư ở tầng trung chạy lên.
Cái thanh âm kia, rất nhiều người đều nghe thấy, thế nhưng cũng không phải toàn bộ đều tin tưởng.
Bất quá chỉ là sắc trời có biến hóa mà thôi, ở Không Đảo đây là chuyện vô cùng bình thường, dự báo thời tiết đêm qua của hiệp hội Thuật Sĩ cũng không đề cập gì đến chuyện này, bọn họ có lo lắng cũng vô dụng, vẫn cần phải một người có quyền uy xác nhận mới được, nói không chừng có ai đó đã bịa đặt ra chuyện này.
“Theo ta thấy, bây giờ vẫn nên đi giải quyết cho thỏa đáng chuyện được đề cập trong đám thư cầu viện được gửi tới từ các thành thị nhỏ kia đi.” Một đại sư có một chòm râu dài nói với Hải Thanh đại sư “Chuyện sóng thần, phái người đi thăm dò, hiện tại còn chưa nhìn thấy dấu hiệu gì, cứ coi như là có, đến lúc đó cũng còn đủ thời gian để chuẩn bị, hơn nữa vị trí của Không Đảo cũng có ưu việt, chưa bao giờ gặp phải hiện tượng sóng thần, tin tức có đúng hay không, chờ xác nhận lại nói, bên phía hiệp hội Thuật Sĩ nói không chừng cũng đã đi chuẩn bị tầng phòng hộ thích hợp rồi.”
Nếu là lúc trước, Hải Thanh đại sự khẳng định là sẽ gật gật đầu, mặc kệ cho phía hiệp hội Thuật Sĩ đi lo chuyện này, nhưng bây giờ không giống lúc trước, hiện tại, người phát ra cảnh báo là Thẩm Tu! Là Thẩm Tu đại danh đỉnh đỉnh của ba năm trước! Thuật Sĩ! Đấu Linh! Không phải là một Ngự Quỷ sư!
Được rồi, hiện tại hắn đã là Ngự Quỷ sư……
“Nhưng mà, tên Thuật Sĩ phát ra cảnh báo kia, thực lực cũng vô cùng cường hãn, ta nghe thanh âm này, hình như đến từ khu vực quảng trường không có ai quản lý kia.” Một nam nhân trung niên mặc quần áo đơn giản mở miệng nói, trong giọng nói mang theo vài phần kính nể và tán dương “Niên kỷ cũng không thuộc tầng lớp chúng ta, hậu sinh khả úy.”
Kỳ thật Trần Phong nghe giọng nói cũng có chút quen tai, nhưng mà cũng không quá chắc chắn, trong đầu hiện ra một cái tên không có khả năng, cẩn thận nghĩ nghĩ, nghĩ lại cũng tuyệt đối không có khả năng!
“Là âm thanh của Thẩm Tu, ta có thể nhận ra được.” Hải Thanh thản nhiên nói.
……. Cư nhiên đúng là hắn?! Trần Phong nghe thấy câu nói của Hải Thanh đại sư, nhất thời trợn trừng mắt, lập tức ngây ngẩn cả người, chờ đến khi y nhìn thấy phản ứng các Ngự Quỷ sư khác đứng ở trong căn phòng này, miệng cũng không thể khép lại.
“Là Thẩm Tu?!”
“Cư nhiên là hắn?”
“Vậy còn chờ cái gì, nhanh chóng rút lui a!”
“Lập tức hành động, không cần mang theo đồ đạc, chỉ cần lấy những vật phẩm trọng yếu nhất, lập tức thông báo xuống dưới, phân tổ hành động.”
Lão nhân râu bạc lúc trước đưa ra dị nghịm nhất thời kích động, ông nói “Hải Thanh, ngươi đừng thất thần, những bức thư đó ném sang một bên đi, chuyện trọng yếu hiện tại là để cho toàn bộ người của chúng ta rút li, ngự quỷ không thể đối trọi được với sóng thần a.”
Một Ngự Quỷ sư cường đại xác thực có thể dùng các loại thủ đoạn để tự bảo, thế nhưng có thể cường đại đến mức đó cũng không có vài người, bọn họ còn phải chịu trách nhiệm với những thành viên còn lại.