Hạ quyết tâm, ngự quỷ bắt đầu âm thầm ôn tập lại nội dụng của mấy quyển sách kia, Thẩm Tu cũng không làm phiền thời gian trầm tư lúc sáng sớm của đối phương, chỉ là chui ra khỏi lều, đã nhìn thấy người đại diện mà tổ chức Thánh Minh phái tới, thật quen mặt, là Tam Diện, một nam nhân khi nở nụ cười thì khiến người khác cảm thấy hắn cười thật tươi.
Mà đi theo phía sau Tam Diện, bảo trì cự ly khoảng năm mươi mét, là Tứ Diện với gương mặt lạnh tanh, người của tổ chức Thánh Minh vốn dĩ trước giờ không quá thích hành độc đơn độc nhỏ lẻ, đối với bọn họ mà nói, bọn họ đắc tội rất nhiều địch nhân, nếu không sử dụng một ít thi thố hữu hiệu, rất có khả năng sẽ tạo nên thương vong thảm trọng, bởi vậy, trong những trường hợp bất đắc dĩ, bọn họ vẫn sẽ lựa chọn phương thức tạo thành tiểu đội đi làm nhiệm vụ, cho dù là thành viên đó có kiệt ngạo bất tuân, cũng không thể không vì cái mạng nhỏ của mình mà suy xét một chút.
Tứ Diện không có lại gần chỗ bọn họ, hiển nhiên là đã chuẩn bị tốt tinh thần đi tiếp ứng, để tránh rơi vào trong mai phục. Thẩm Tu tính toán cự lý, dù cho chỉ có năm mươi mét, cũng đủ để mở rộng phạm vi quan sát, do đó tiến hành chuẩn bị phòng ngự tốt hơn, Tam Diện trước giờ đều có thói quen tỉ mỉ cẩn thận, ước định vị trí với Tứ Diện như vậy, hắn cũng có thể hiểu được.
Người phụ trách của ba tòa Bạch Tháp mặt đầy ác liệt đứng ở đầu vị trí, bên phía quỷ tộc phái ra đại biểu là Viêm Lam và Ô Minh, Thẩm Tu còn nhìn thấy tên ngự quỷ Nham Thạch kia, chắc là sáng nay mới vội vàng đến, chuyện vòng điều khiển quỷ màu vàng nhạt tương đối quan trọng, hẳn là sẽ gợi ra sự chú ý của rất nhiều quỷ tộc.
“Các ngươi đến làm cái gì?!” Người phụ trách của liên minh Đấu Linh – Vương Lĩnh dẫn đầu lên tiếng, một thân cơ nhục rắn chắc phồng lên, nam nhân với thể trạng cường kiện đi lên phía trước, nhưng không có tiếp tục tiến lại gần, mà là làm ra tư thế chuẩn bị chiến tranh một cách vô cùng cẩn thận, điều này, đối với người phụ trách lớn nhất của liên minh Đấu Linh mà nói, có thể coi như là đã vô cùng cẩn thận.
Không khinh địch, đây là một chuyện tốt. Thẩm Tu trong lòng thầm nghĩ, mặt không đổi sắc chen qua đám người, vị trí đứng hơi hơi gần lên phía trước, quỷ tộc cao đẳng kia không biết từ khi nào cũng đi theo sát ở phía sau hắn, giống như đang làm nhiệm vụ của một bảo tiêu, nếu tối hôm qua hắn không nhìn thấy mấy quyển sách người lớn, Thẩm Tu thật đúng là đoán không ra được đối phương còn có điểm khả ái như vậy.
“Cẩn thận chút.” Hắn thấp giọng nhắc nhở ngự quỷ của mình “Khả năng là đến cũng không chỉ có hai vị này.” Nín thở tập trung tinh thần, liền có thể cảm giác được xung quanh có dị động. Trực giác của Thẩm Tu vốn rất chuẩn, loại bản năng chiến đấu mà hắn phải vượt qua vô vàn thử thách để luyện ra được, cũng không phải chí nói một câu do vận khí tốt, hoặc là có thiên phú là có thể nói rõ ràng được, không chỉ cần trải qua hoàn cảnh rèn luyện nghiêm khắc, còn cần ông trời ưu ái cho nhiều tài nguyên để rèn luyện…… Tỷ như, cha mẹ hắn sẽ làm thời khóa biểu chế định huấn luyện cho hắn, tỷ như, lúc trước hắn vẫn lén lút đi tham gia các loại nhiệm vụ.
“Chúng ta không có ác ý, chỉ là muốn đến đây thương lượng một số vấn đề mà thôi.” Tam Diện vẫn tủm tỉm cười như lúc trước, không vì chuyện mọi người vẫn luôn tỏ thái độ đối địch mà lộ ra nửa điểm không vui. Thế nhưng, lời nói của hắn liền lộ ra một chút ý tứ sâu xa.
Thẩm Tu thấy người của tổ chức Thánh Minh cư nhiên cho thành viên trên Không Đảo và quỷ tộc đầy đủ thời gian để chuẩn bị sẵn sàng, liền đoán rằng bên trong nội bộ của đối phương có thể là đã xảy ra chuyện gì đó, không thì sẽ không để bọn họ có một đoạn thời gian ngắn để nghỉ ngơi, cũng sẽ tuyệt đối không giống như lúc này, hắn chậm rãi tiến lên, híp mắt, chờ Tam Diện tiếp tục giải thích.
“Liền không nói nhiều lời với các ngươi, nói như vậy mọi người đều sẽ thắc mắc, ta cần có một cái lều được bố trí thuật pháp cách âm, ít nhất là không thể cứ đứng ở chỗ này trực tiếp thương nghị đi?” Tam Diện nói đến đây, đột nhiên dừng một chút, tựa hồ là đã nhận ra cái gì đó, gã nâng tay lên, ra hiệu cho Tứ Diện, sắc mặt có chút ác liệt, Tứ Diện sau khi nhận được tin tức, vẫn không tiếp tục đi theo gã, mà gật gật đầu, sau đó xoay người đi đến ven đường, nhanh chóng trèo lên một cái cây cổ thụ cao lớn, mọi người chỉ nhìn thấy tán cây lay đông, rung rung, thành viên của tổ chức Thánh Minh lập tức biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, mặc dù là quỷ tộc có giác quan vô cùng minh mẫn, cũng không phát hiện được hướng đi của gã.
Khi Tứ Diện đã đi được một đoạn rất xa, Thẩm Tu cũng cảm giác được cái ánh mắt theo dõi kia cũng biến mất, hẳn là Lục Diện, nếu xem xét vị trí vừa rồi của bọn họ, bọn họ hẳn là phải cùng một nhóm mới đúng, làm sao lại đột nhiên đi thành hai nhóm? Thẩm Tu quan sát góc độ vươn tay thủ thế của Tam Diện lúc nãy, hơi hơi nghiêng một chút, có thể thấy được là gã không phải làm cho mình Tứ Diện xong, đồng dạng là âm thầm ra hiệu cho Lục Diện.
“Các ngươi đến cùng là muốn thế nào.” Âm thanh của Vương Lĩnh khàn khàn mang theo một chút thô ráp, thấy Tam Diện thật sự không có tản mát ra một chút khí tức nguy hiểm nào, mới hơi hơi thu liễm sát khí của chính mình, nhưng vẫn không dám thả lỏng. Nhiều người như vậy đánh một người, cho dù là đánh hai, bọn họ cũng không dám chắc chắn nhất định sẽ chiếm được thượng phong, vấn đề chiến đấu, chưa kết thúc, căn bản sẽ không biết ai sẽ chiến thắng, hiện tại người có đòn sát thủ thì nhiều lắm, không cẩn thận sẽ thả ra vài con hắc mã, lơ đãng sẽ bị đập chết trên bờ cát.
…… Thương không được.
“Không bằng chúng ta đi bên trong trò chuyện?” Tam Diện tốt bụng tùy ý chỉ chỉ cái lều lớn nhất ở gần đó, ít nhất là nó cao bằng hai người lớn, chỗ đó thật ra chỉ là do mọi người tạm thời dựng lên, để làm nơi cho mọi người bàn bạc chuyện tình.
Hải Thanh đại sư liếc mắt nhìn Thẩm Tu, thấy nam nhân kia hơi hơi gật đầu, lúc này mới mở miệng nói “Có thể, chúng ta vào rồi nói.”
“Đừng giở trò.” Vương Lĩnh cảnh cáo một câu, cũng nghiêng người đi vào, phó hội trưởng của hiệp hội Thuật Sĩ lập tức đi theo bên người Vương Lĩnh, dưới sự bảo vệ của Đấu Linh, cũng cùng tiến vào bên trogn cái lều kia, hơn nữa cố ý bố trí thuật pháp phòng hộ, để tránh cho đối phương ôm ý tưởng muốn đồng quy vu tận, toàn diệt bộ phận lãnh đạo của Không Đảo thì làm sao được.
Viêm Lam và Ô Minh liếc nhau, cũng đi cùng Hải Thanh đại sư vào trong lều, Nham Thạch ở bên ngoài chờ đợi, nhìn bốn phía xung quanh, tên thành viên của tổ chức Thánh Minh kia, tùy lúc có khả năng xuất hiện, những thành viên còn lại của Không Đảo cũng đồng thời chia nhau ra từng chỗ chuẩn bị bất kỳ cho tình huống xảy ra xô sát, không ít người tò mò đi tới gần lều trại, chờ đợi nghe tiếng đàm phán vang lên ở bên trong.
Thẩm Tu và Lục Chiến không nằm trong bộ phận cao tầng, nhưng vẫn tiến vào làm đại diện…… Coi như là khách quý đặc biệt, nhưng hình như bên trong không có đủ chỗ ngồi, nên một người một quỷ chỉ có thể đứng nói chuyện. Nhưng mà hình như Tam Diện không có ý định quanh co, đơn giản chọn những thông tin quan trọng tóm tắt tình huống hiện tại, kết quả thật sự ra ngoài ý liệu của mọi người.
Thẩm Tu híp mắt, đứng một bên im lặng lắng nghe, nhưng không có mở miệng quấy rầy, bởi vì hắn đang suy nghĩ khả năng đối phương nói thật là bao nhiêu phần trăm.
“Bên trong tổ chức của chúng ta đích xác xuất hiện hai phe đối lập, ít nhất là ở trong số những thành viên cấp bậc nguyên lão vẫn còn sống đến bây giờ, Nhất Diện, ta, và Tứ Diện đều đứng ở phía của các ngươi, bởi vì mọi người cảm thấy, mỗi ngày đều phải suy nghĩ xem làm thế nào để thống trị thế giới, thật sự là quá mệt mỏi, hơn nữa cũng sẽ khiến người ta cười nhạo……”
“Hừ, các ngươi còn biết bản thân bị chê cười?” Lời nói của Vương Lĩnh không có chút khách khí nào “Đảo loạn cuộc sống của dân thường, gây ra đủ loại thoải họa, một câu quá mệt mỏi liền muốn rũ bỏ toàn bộ trách nhiệm sao!”
Tam Diện liên tục xua tay, nói “Cũng không phải như vậy, chúng ta kỳ thật cũng là không thể không làm theo mệnh lệnh của các thành viên khác, cường giả vi tôn, người của tổ chức Thánh Minh ngay từ ban đầu kỳ thật cũng không phải một tổ chức thích làm việc ác, chẳng qua trong số các thành viên cấp bậc nguyên lão xuất hiện một số sâu mọt, đảo loạn hòa bình vốn có, Thất Diện và Bát Diện, các ngươi hẳn là chưa gặp bao giờ, bọn họ mới là chân chính đầu sỏ cho vụ này! Lục Diện cũng là đứng ở phía của bọn họ.”
Đám người Hải Thanh nhìn nhau, vẫn nghi ngờ như cũ, thế nhưng hiện tại đổi thành bán tín bán nghi, chung quy Tam Diện một mình tiến vào đây thương nghị cũng đã phiêu lưu rát lớn, nếu không phải nội bộ phân tá, người của tổ chức Thánh Minh thật sự là không có cớ để đi chơi cái trò mèo này, những người đó thực lực cũng không phải dạng yếu ớt gì.
“Theo ta được biết, Nhị Diện, Ngũ Diện, Cửu Diện, Thập Diện đều đã chết, cũng tức là nói, hiện tại trong số sáu thành viên cấp bậc nguyên lão vẫn còn sống, một nửa các ngươi, đứng ở lập trường khác.” Ô Minh lạnh lùng nói, nó còn cố ý nhìn về phía Thẩm Tu và Lục Chiến, cái chết của bốn thành viên cấp bậc nguyên lão, tựa hồ nam nhân này không thoát khỏi liên quan.
Thẩm Tu không có lảng tránh ánh mắt của tên quỷ tộc kia, tuy rằng hắn giết rất nhiều người, nhưng mà trong số người bị giết cũng có Hạng Phi ra tay, thế nhưng hắn không tất yếu phải phủ nhaank, hắn còn phát hiện, nguyên lai ở trong quỷ giới, tin tức lan truyền vẫn rất nhanh chóng, không nghĩ tới ngay cả Ô Minh cũng biết tổ chức Thánh Minh đã mất đi bốn vị nguyên lão.
“Đích xác như thế, chúng ta đã chia nhóm, thực lực của thủ hạ cũng ngang nhau, nếu đấu với nhau thắng bại khó mà biết được, bởi vậy cần tìm kiếm sự hỗ trợ từ bên ngoài, liền không biết ý kiến của các ngươi thế nào.” Tam Diện nhún vai, vẫn duy trì nụ cười khéo léo như lúc đầu “Đương nhiên, hiện tại có thể lập tức ký kết một ít hiệp nghị, biết các ngươi chắc chắn sẽ không thật tin tưởng ta, thế nhưng ta có thể cam đoan là, lúc chống lại Thất Diện và Bát Diện, chúng ta có thể xông lên phía trước, các ngươi chỉ cần đừng quá chú ý đứng ở một bên nhìn là được, chúng ta có thể liên thủ kích sát bọn họ.”
“…… Chúng ta cũng không thể tin tưởng ngươi.” Phó hội trưởng hiệp hội Thuật Sĩ nãy giờ vẫn trầm mặc thản nhiên nói, hắn khác với hội trưởng, làm việc vẫn luôn muốn chắc chắn, không có hứng thú đi mạo hiểu “Hợp tác với các ngươi, không khác gì đi bảo hổ lột da.”
Hải Thanh và Vương Lĩnh liếc nhau, cũng cảm thấy tính phiêu lưu quá lớn, ai biết người của tổ chức Thánh Minh đột nhiên chạy tới nói cái gì mà liên hợp lại, đến cùng là đang chơi trò mèo vờn chuột a. Viêm Lam và Ô Minh cũng không hiểu tư duy của nhân tộc, đầu tiên là làm chuyện xấu, sau đó lại nói bản thân bị ép buộc, lập tức bỏ gian tà theo chính nghĩa xong chạy về đây? Nếu ngay từ đầu đi tin cái lý do thoái thác như vậy, đó mới là kẻ ngốc, dù sao cũng phải điều tra rõ ràng mới được.
Tam Diện tựa hồ cũng nghĩ đên được cục diện hiện tại, thấy bộ phận cao tầng đáy mắt tràn ngập hoài nghi, không khỏi mỉm cười, nói “Lần này đến đây, ta còn mang theo lễ gặp mặt.” Gã vừa dứt lời, liền dẫn đầu đi ra khỏi lều, người và quỷ bên ngoài nhất thời tập trung mọi ánh mắt lại đây, bắt đầu cảnh giác.
Tam Diện mở miệng kêu lên một tiếng mơ hồ không rõ, lúc này, tán cây lay động, Tứ Diện cư nhiên nhảy xuống từ giữa tán cây, điều này khiến cho sắc mặt của người phụ trách phòng nhự như Nham Thành không quá dễ nhìn, nó cư nhiên không phát hiện được nhân tộc này đi đến sát nơi này từ lúc nào! Trong tiếng kinh hô của mọi người, Tứ Diện ném ra một casid dầu, Tam Diện vững vàng nhận lấy, sau đó nói với bộ phận cao tầng đang đi theo đằng sau.
“Đây là thành ý của chúng ta!” Gã cười tủm tỉm nói “Gã đến đây giám thị mọi người, chết rồi, nơi này có thể an toàn hơn rất nhiều.”
Thẩm Tu híp mắt, lướt nhìn cái đầu trong tay đối phương, Lục Diện chết còn không nhắm mắt, đồng tử đã tan rã.
Phía trước, rõ ràng tụ tập thành một nhóm đi đến đây, hắn không nghi ngờ phán đoán lúc trước của bản thân, Lục Diện đây là bị đồng bạn bán đứng.