Trước tiên không bàn đến việc cái từ ‘Quỷ vương’ này được sinh ra bằng cách nào, cũng không nói đến cái loại hành động hiếm thấy như ‘đăng cơ’ này làm sao lại xuất hiện, chỉ cần biết tổ chức Thánh Minh sắp có động tác lớn, liền khiến cho rất nhiều cao nhân ẩn sĩ trên Không Đảo nhất thời dồn dập xuống núi, tụ tập lại một chỗ, nghiêm túc thảo luận.
Tổ chức Thánh Minh chẳng tốt lành gì, điều đó ai cũng biết, một tổ chức là coi việc hủy diệt thế giới như nhiệm vụ của mình, thì có thể tốt ở chỗ nào, mấu chốt là có rất nhiều thiên tài đều nương nhờ bên đó, một lần nữa sáng tạo nên thế giới mới? Coi như những người nói câu đó đều là những kẻ say… Nhưng trên thế giới có rất nhiều con sâu rượu, cho nên người nguyện ý say cũng có rất nhiều, tổ chức Thánh Minh rất đông, cũng rất giàu có, có không ít phú hào đều có hoài bão trở thành một trong những người thuộc về một thế giới mới rộng lớn hơn!
Tầng cao nhất của bạch tháp hiệp hội Thuật Sĩ, tụ tập phần lớn đội ngũ những Thuật Sĩ cao cấp trên Không đảo, nếu để họ đi ra ngoài, đều là những nhân vật quyền cao chức trọng, để người kính ngưỡng, hiện tại lại quây lại với nhau, nhìn tấm thiệp mời đỏ thẫm trên bàn giống như nhìn một vật có thâm cừu đại hận với mình, bốn chữ lớn màu vàng nhìn thế nào cũng cảm thấy chướng mắt.
“Xem ra, sắp không yên ổn.” Lão đại của liên minh Đấu Linh dùng chân di di tấm thiệp mời kia trên nền đất, sắc mặt nghiêm nghị.
Cư dân trên Không Đảo từ trước tới nay đều kiên trì với nguyên tắc cộng hưởng, đặc biệt trong lúc tao ngộ nguy cơ trọng đại, nếu như mọi người có thể cùng nhau thương lượng, thảo luận, đồng thời đồng tâm kháng địch, cũng có thể bớt đi nguy cơ bởi vì lục đục nội bộ mà dẫn đến diệt vong. Những tinh anh ở trên Không Đảo cũng không phải người ngu, sẽ không kiêu ngạo tự mãn hoặc giữ mãi cái dã tâm cương ngạng cho rằng bọn họ có thể trở thành một con hoàng tước, ở phía sau chờ bọ ngựa bắt ve, bọn họ biết Không Đảo tồn tại, mới là nguồn gốc để bọn họ an thân lập mệnh, để bọn họ có thể đứng ở chỗ này chống lại quỷ giới, tránh cho việc bị dị tộc công phá cánh cổng lớn đi vào thế giới loài người.
“Nghe nói chưa, đại điển đăng cơ của Quỷ vương, mời cả ba nhân vật cao nhất của ba tòa Bạch Tháp đến dự!” Một Đấu Linh ngồi trên một bậc thang trước một quán nước nghỉ ngơi, đồng thời không nhịn được nói với một người khách qua đường cũng đang dừng lại ngồi uống nước ở bên cạnh.
“Đã sớm biết, địa điểm xác định tại trung tâm của Quỷ giới, ta còn chưa từng đến đó, không biết mấy đại nhân cao quý đó sẽ ứng đối chuyện này như thế nào…” Đáp lời lại cũng là một gã Đấu Linh, nhìn qua thì đẳng cấp của hai người không chênh lệch nhiều, đều gật đầu chào hỏi với nhau.
Loại Đấu Linh trung cấp, ở trên Không Đảo chỗ nào cũng có, Đấu Linh cùng Ngự Quỷ sư không giống nhau, thăng cấp rất nhanh, thế nhưng muốn đi lên cao cấp rất khó, ngược lại, Ngự Quỷ sư khi thăng lên cao cấp, đều dựa vào kỹ thuật điều khiển ngự quỷ mỗi lúc một mạnh mẽ, cùng với việc rèn luyện năng lực tích lũy, mấu chốt ở đây vẫn là hai đánh một, Đấu Linh cũng không thích đối chiến với Ngự Quỷ sư ngang cấp. Còn Thuật Sĩ, đó là một loại mà bất kể là tiền kỳ, trung kỳ hay hậu kỳ, đều chậm rì rì như ốc sên bò từng chút từng chút một bò lên, bất thình lình còn có thể bị rơi xuống dưới một đoạn, người bình thường cũng sẽ không đi chọn nghề nghiệp này, cũng không phải ai cũng có thiên phú, muốn trở thành Thuật sĩ, không phải là cứ dựa vào nỗ lực là có thể thành công.
“Ta nghĩ, trực tiếp đi phá là được! Cái gì mà Quỷ vương, chẳng lẽ còn phải cho bọn quỷ tộc kia thời gian nghỉ ngơi lấy sức, tạo cơ hội tụ tập lại ở chung với nhau?” Nói những lời này là một Ngự Quỷ sư, gã căm giận đứng dậy quát lên.
Thẩm Tu đi ngang qua bên cạnh quán nước, hắn đối với Không đảo cũng chẳng xa lạ gì, thế nhưng cũng không thân thuộc đến mức tùy tiện đi đến một cái góc đường cũng có thể nghe đến những chuyện linh tinh, tỷ như hắn chỉ có ý định đi ra khỏi phái Ngự Quỷ sư hóng mát một chút, nghe được vài chuyện bát quái, lập tức không biết bắt đầu từ lúc nào mục đích của hắn chuyển sang đi dạo.
Không đi qua những chỗ đông người, sẽ cảm thấy Không Đảo thật tốt, Thẩm Tu một bên cẩn thận quan sát phản ứng của người dân của Không Đảo, một bên âm thầm ghi nhớ lời nói của bọn họ, lấy được vài tin tức từ các phố lớn ngõ nhỏ, có thể hơi hơi suy đoán ra được mục đích của tổ chức Thánh Minh.
“Chuyện lần này, người biết không ít, thế nhưng người hiểu được vấn đề cũng không nhiều.” Hắn nhàn nhạt, thấp giọng lẩm bẩm “Cảm thấy cứ việc đi phá hoại là có thể thành công, người này chắc chắn lúc đi đối đầu với kẻ địch mạnh, cũng sẽ không lao lên trước.” Người như vậy, đương nhiên sẽ bài trừ sức chiến đấu của gã ra khỏi đội ngũ, cho gã làm hậu cần còn được, chứ còn lựa chọn người đi tham gia đại điển đăng cơ của Quỷ Vương, nhất định phải tìm người có dũng khí xung phong lên trước!
Không biết trung tâm Quỷ giới như thế nào, nơi đó giống như một thế giới khác, Thẩm Tu chưa từng tìm hiểu kỹ toàn bộ khu vực đó.
“Quỷ giới nguy hiểm, chủ nhân, mong ngài hãy suy nghĩ lại.” Lục Chiến đi theo phía sau Thẩm Tu, thấy đối phương lúc thì dừng bước suy nghĩ, lúc thì tự lẩm bẩm, không khỏi lạnh lùng lên tiếng.
Thanh âm kia hờ hững đến mức không giống với một lời khuyên can, Thẩm Tu quay đầu lại, liếc nhìn ngự quỷ của mình, khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt hẹp dài, ánh mắt bị bịt kín bởi một tầng hàn khí cùng với khí lức lẫm liệt, hắn vỗ vỗ bả vai của tên quỷ tộc cao đẳng, đầu ngón tay lơ đãng sẹt qua sợi tóc vương trên bờ vai của đối phương, cảm xúc trơn trượt nhu thuận khiến hắn dễ dàng liên tưởng đến tơ lụa cao cấp, Thẩm Tu khẽ cười nhẹ, nói “Lo lắng ta?”
Lại nói, tên quỷ tộc này với hắn đã không còn nửa mao tiền quan hệ, nếu nó tùy tiện tìm một cơ hội quay người chạy mất, hắn cũng không có khả năng dùng viên hoàn điều khiển quỷ tộc để đi tìm kiếm, Thẩm Tu vẫn luôn luôn không hiểu được, vì sao nó lại nguyện ý ở lại… Lại còn thuộc cái dạng chủ động tự giác ở lại, chẳng lẽ có nỗi khổ khó nói?
Thế nhưng hỏi cũng không nói, đứng ở chỗ đó giống như một cái cọc gỗ, còn mang theo bộ dáng bị điều khiển một cách phi thường thành thạo, hắn híp mắt một cái, người ta tồn tại bên cạnh hắn cũng lâu, khiến hắn luôn theo bản năng hầu hết đều cân nhắc thêm cả đối phương nào, cái này cũng là bất đắc dĩ, cho nên cái nghề Ngự Quỷ sư này, quả nhiên so với hai cái nghề nghiệp kia phức tạp hơn một chút. Đấu Linh chỉ cần tự lo chính mình, cùng lắm là khi tham gia nhiệm vụ lớn quan tâm đến hợp tác tổ đội một chút, còn Thuật Sĩ thì hoàn toàn là một mình đơn độc hành độc, trừ phi có chiến tranh cỡ lớn, còn không thì cơ hội sóng vai chiến đấu với những đồng nghiệp cực kì ít.
Dưới tình huống bình thường, chỉ cần một tên Thuật Sĩ có đầy đủ năng lực, cũng đủ để đặt vững chiến cuộc, pháp thuật công kích có rất nhiều chủng loại, có công kích xa, có công kích gần, rất khó đối phó.
Lục Chiến sắc mặt bình bình cụp mi mắt, thân hình thẳng tắp, âm thanh hờ hững “Đây là bổn phận.” Kèm theo động tác hạ thấp cần cổ, mái tóc dài buông xuống hai bên tai, khiến cho Thẩm Tu không nhìn thấy hai tai đang đỏ ửng.
Lại bị khen! Thế nhưng vì tráng cho chủ nhân không chán ghét, nó tận lực không hiện rõ vui buồn.
Thẩm Tu từ chối cho ý kiến, liền trầm mặc, hắn luôn cảm giác ở bên trong cử chỉ nghiêm cẩn cung kính của đối phương, thế nào lại hiện ra một loại khí tức thẹn thùng, nhất định là do hắn nghĩ nhiều.
“Đi ăn chút gì, chuyện Quỷ Giới, ta với ngươi nói một chút.” Nếu Quỷ tộc này nhìn qua trong thời gian ngắn cũng không có chuẩn bị rời khỏi hắn, hơn nữa trước mặt người khác hắn cũng không tiện vạch trần chuyện vòng điều khiển quỷ tộc kia đã mất đi hiệu lịch, Thẩm Tu liền nói chuyện này với nó, cái gì cũng giấu diếm, lưu trữ mốc meo làm gì “Chuyện Quỷ Vương đăng cơ thật giả còn chưa biết, cái tổ chức Thánh Minh kia, phát thiệp mời cho rất nhiều người, thời gian là bảy ngày sau, địa điểm là dưới tàng cây Ngân Hoa ở khu vực trung tâm của Quỷ giới, nghe nói nơi đó, tán cây bao trùm một khoảng không rộng lớn xung quanh thân cây, nhìn qua giống như một vương tọa khổng lồ để người cúng bái.”
Hắn liếc nhìn tên quỷ tộc này, nói không chừng đối phương biết địa điểm kia.
Quả nhiên Lục Chiến khẽ gật đầu, nói “Ngân Hoa là tên gọi của một thôn xóm, quần tộc đầu tiên của quỷ tộc vốn dĩ sinh sống ở nơi đó, là khu vực trung tâm của quỷ giới, trong thôn thật là có một cây cổ thụ cao lớn, tên là Ngân Hoa.”
Nguyên lai là như vậy, lấy tên cây làm tên thôn xóm, hoặc là lấy tên thôn xóm để đặt tên cây? Thẩm Tu nâng tay sờ sờ cằm, thôn xóm của quỷ tộc tuy rằng nói là một cái làng, thế nhưn người ta cũng chỉ coi đó như một loại đơn vị để phân chia quần tộc, cho nên một thôn cũng tương đương như một thành thị của con người, Ngân Hoa là thôn xóm lớn nhất.
“Ta nhận được thiệp mời, hẳn là sẽ đi xem.” Hắn nhìn tên quỷ tộc kia, nói “Nếu ngươi nguyện ý, có thể cùng đi với ta.”
Đến Quỷ giới…… Để ý một chút là có thể phóng sinh!
Thẩm Tu hỏi đối phương vài lần, vì sao cố ý làm một danh ngự quỷ, nhận được lại là một đôi mắt lạnh băng cùng với khuôn mặc nghiêm túc, đôi môi khẽ nhúc nhích, giống như muốn nói lại thôi, thế nhưng nếu hắn tiếp tục hỏi, đối phương lại bảo trì trầm mặc……
Khả năng thật sự là có chuyện gì đó khó nói, hắn không phải loại người thích bức bách đối phương phải nói thật, thế nhưng cứ như vậy cũng không phải biện pháp, Thẩm Tu vốn dĩ không nghĩ đến sẽ sống trong thân phận một Ngự Quỷ sư, đương nhiên vấn đề chính ở đây vẫn là tình huống của tên quỷ tộc kia, nếu như đến Quỷ giới, hắn có thể tìm đến phương pháp giải quyết triệt để cái nỗi khổ khó nói kia, thì thật sự tốt hơn.
Lục Chiến đương nhiên là lựa chọn đi theo bên cạnh chủ nhân, liền gật đầu đáp ứng, nói “Tuân lệnh, chủ nhân của ta.”
Thẩm Tu khẽ nhếch đuôi lông mày, sắc mặt không đổi, xoay người tiếp tục đi về phía trước, thầm nghĩ, gần đây xưng hô của tên quỷ tộc cao đẳng này đối với hắn có chút biến hóa, thực sự là mỗi ngày một tăng, đã không cấm được nó không gọi chủ nhân, nó lại còn bỏ thêm một vài từ ngữ vào cái từ chủ nhân đó nữa…
“Phía trước có bậc thang, xin ngài cẩn thận.” Đi đến bậc thang trước cửa một quán cơm, quỷ tộc liền lập tức nhắc nhở đúng lúc.
Thẩm Tu liếc nhìn cái bậc thang thấp bé… Được rồi, luôn luôn cẩn thận cũng không phải là sai, hắn cũng có thể sẽ sảy chân.
“Bên này gió lớn, chú ý giữ ấm.” Một cơn gió khẽ thổi qua, Lục Chiến chẳng biết từ lúc nào chuẩn bị một cái áo khoác mỏng, đưa cho Thẩm Tu, còn tỉ mỉ giúp hắn khoác vào.
Thẩm Tu “… Đa tạ.” Gió này, cũng miễn cưỡng có thể coi là lạnh.
Nhưng sẽ không dễ dàng khiến người cảm lạnh.
“Ngài cảm thấy thoải mái là được.” Quỷ tộc lạnh nhạt đáp lại, thuận tiện nhân lúc khoác áo cho hắn, quang minh chính đại đụng vào hắn nhiều hơn một chút.
Thẩm Tu âm thầm thở dài, sắc mặt hơi có chút biến hóa, bị người dính sát lại chăm sóc như vậy…. Nhầm, là bị quỷ.
Lục Chiến đi theo nhân loại đến quán cơm, trong lòng cũng rất khổ não, bên trong giáo dục của quỷ tộc, không nói đến việc muốn biểu đạt tình cảm thân mật thì phải làm như thế nào.
Nó không hiểu được cái loại chuyện cao thâm ví dụ như thông báo… (N/A: Aka tỏ tình)
Có thể kề cận là được!
Âm thanh lạnh lẽ dễ nghe khiến cho rất nhiều người liếc mắt nhìn, một ít Ngự Quỷ sư không có quỷ tộc tốt cũng không khỏi lộ ra vẻ mặt hâm mộ, cái loại tiểu áo bông tri kỷ như thế này, không phải ai cũng có thể dạy dỗ được, dựa vào cái gì bọn họ thỉnh thoảng cứ phải lo lắng bị ngự quỷ phản kháng, phản bội, tên nam tử này lại thản nhiên, tự tại hưởng thụ các loại ôn nhu săn sóc!
“Vừa nhìn chính là cậu ấm, có tiền có thế, tới ăn cơm ở cái loại quán cơm này, còn mang theo ngự quỷ cao đẳng, hừ, không biết là ngự quỷ của trưởng bối trong gia tộc nào đưa cho!” Có người ghen ghét nói nhỏ.
“Có người đưa, ta cũn muốn a!” Đương nhiên người hâm mộ vẫn chiếm đa số, bầu không khí của Không Đảo, vẫn luôn tương đối công bình, lòng ghen tị đương nhiên ai cũng có, nhưng chửi bới người khác thì sẽ không được mọi người chấp nhận.
Một tên Ngự Quỷ sư trong đó híp mắt suy nghĩ một chút, chợt nói “Tên nam nhân kia không phải sống bằng tiền của gia tộc, ta nghe nói, ngày đầu tiên đến Không Đảo hắn liền hoàn thành nhiệm vụ sơ cấp, mà còn là hành động một mình.”
Đám Đấu Linh ở bên cạnh mang theo sắc mặt không thể tin tưởng “Cái gì? Không thể nào! Liên minh Đấu Linh của chúng ta còn không dám khinh xuất như thế, huống gì đám Ngự Quỷ sư thân thể yếu ớt nhỏ bé như các ngươi…..”
“Lừa ngươi làm gì, chuyện này truyền khắp phái Ngự Quỷ sư, nghe nói Hải Thanh đại sư cũng rất xem trọng hắn.”
“… Vì cái gì ta cảm nhận được không công bình.”