Nàng vì mệt mỏi ngủ thiếp đi, Âu Dương Kỳ Thiên chống tay nhìn nàng, bộ dáng nàng lúc ngủ trông thật ngoan.
Hắn khẽ đưa tay sờ trán nàng, nhíu mày, sao lại nóng thế này?
Hoàng Thượng búng tay tách một cái, ẩn vệ mặc hắc y xuất hiện trong phòng, cung kính quỳ gối cúi đầu.
Hắn đưa mắt nhìn ẩn vệ: "Khăn, nước ấm, đem tới đây."
Ẩn vệ không nhiều lời, nhanh chóng biến mất.
Lúc sau quay lại đã dâng lên một chiếc chậu có nước ấm cùng một chiếc khăn mùi xoa vải mềm.
Âu Dương Kỳ Thiên cẩn thận vắt khăn, vén mấy lọm tóc lưa thưa trước trán của nàng rồi đắp khăn lên.
Nhưng vừa đắp lên, nàng đã lật người lại, miệng chóp chép: "Gà nướng~ cá nướng~ thịt nướng~"
Âu Dương Kỳ Thiên khóe moo giật giật, nàng thích ăn đồ nướng đến thế sao?
Nửa đêm, Nhất Tiểu Yến khó chịu nhíu mày, cả người nóng bừng, đổ mồ hôi, sốt cao.
Âu Dương Kỳ Thiên nhíu mày, nhanh chóng ẵm nàng dậy, thi triển kinh công trong đêm trở về cung.
Ẩn vệ theo đằng sau, thầm cảm thấy cô nàng này thật có phúc.
Hoàng thượng hôm qua đã nhường giường cho cô không ngủ, hôm nay còn nửa đêm ẵm cô trở về cung.
Chậc chậc.
Hoàng thượng cũng là quá để tâm tới cô đi?
Vừa đặt chân tới Dưỡng Tâm Điện, Nhã công công đã vội vàng chạy ra, vẻ mặt lo lắng: "Hoàng Thượng!" lại nhìn trên tay Hoàng Thượng còn đang ẵm cung nữ Nhất Tiểu Yến, cô không ngừng nhíu mày, mồ hôi đổ đầm đìa, ông cũng không hỏi dông dài, chỉ nhanh chóng truyền thái y.
Thái y vừa đội mũ vừa chạy đi, bộ dáng chật vật không tả nổi, mặt mày ông có chút cau có, có lẽ vì bị đánh thức khỏi giấc ngủ.
Ám vệ thấy ông có chạy thôi cũng rề rà, lại nghĩ tới lông mày Hoàng Thượng cứ một khắc qua đi lại nhíu lại thì không khỏi có cảm giác đầu lìa khỏi cổ.
Ám vệ trực tiếp đáp xuống đất, ẵm thái y gần hoa giáp* lên, thi triển kinh công nhanh hết cỡ lao về phía Hướng Tâm điện.
*60 tuổi
Nhã công công nhìn Hoàng Thượng đang lo lắng sờ trán Nhất Tiểu Yến mà không khỏi phiền lòng.
Thái y cũng lâu quá rồi đấy!
Nhưng vừa kịp dứt lời, ám vệ đã hạ Thái y mặt xanh xao (có tình trạng sắp sùi bọt mép) xuống đất.
Thế này cũng là trải nghiệm quá lớn đi?
Nhã công công há hốc mồm nhìn ám vệ, ám vệ thở dài một tiếng, mặc dù không nói nhưng ánh mắt rõ ràng đang muốn bảo là vì cái cổ, hắn không thể không ẵm ông ấy.
Nhã công công bất lực, nhanh chóng kéo Thái y vào bên trong.
Thái y thấy Hoàng Thượng đang ngồi bên cạnh giường, trên long sàng là một nữ nhân, không khỏi có chút ngạc nhiên.
Hoàng thượng từ lúc nào lại cho nữ nhân ở lại qua đêm vậy?
Âu Dương Kỳ Thiên liếc Thái y một cái khiến ông sởn gai ốc, vội vàng bỏ hộp thuốc xuống, đưa tay bắt mạch.
Âu Dương Kỳ Thiên nhìn tay Thái Y đang đặt trên tay Nhất Tiểu Yến mà cả người tỏa ra sát khí, Nhã công công thầm lắc đầu.
Ngài đến cả giấm chua của Thái Y hoa giáp mà cũng ăn sao?
Cảm thấy Hoàng thượng đang nhìn chằm chằm mình, Thái Y lạnh hết cả sống lưng, vội vàng kiểm tra qua loa rồi bốc thuốc, nhanh chóng chuồn lẹ.
Lúc đi còn thở phào một cái, thoát rồi! Thoát rồi!
Nhưng chưa đi được một đoạn đã hướng về khoảng không mà nói: "Này cậu ám vệ, cậu có thể ẵm ta trở về không?"
Ám vệ: "....".
Danh Sách Chương: