Mày kiếm bỗng nhíu lại, Âu Dương Kỳ Thiên trầm giọng nói: "Người tránh xa nàng ấy phải là ngươi mới đúng."
Nhã công công sợ hãi lùi ra sau một bước, sát khí của Hoàng thượng làm ông nổi hết cả da gà rồi!
Bạch Tử Dạ đằng sau thấy tình hình không ổn, liền đẩy Phong Thần ra, một cước đá Nhất Tiểu Yến về phía Âu Dương Kỳ Thiên.
"Ái daaa!!" Nhất Tiểu Yến bị đá lao thẳng vào người Âu Dương Kỳ Thiên, hắn thấy nàng bay tới phía mình, rất không hề do dự liền đưa tay ra đỡ.
Cũng may Âu Dương Kỳ Thiên phản ứng nhanh, nhẹ nhàng bắt được Nhất Tiểu Yến, ôm nàng trong vòng tay.
Nhã công công đằng sau há hốc mồm, ông thật không ngờ một cước của Nhị hoàng tử lại có công lực như vậy.
Không khí trong phòng lại yên ắng lần nữa.
Nhất Tiểu Yến nuốt một ngụm nước bọt, nhận thấy tay của mình đang vòng qua cổ Âu Dương Kỳ Thiên, chân thì bám chặt lấy eo thon của hắn, trong lòng không khỏi đổ mồ hôi hột.
Tiêu rồi tiêu rồi, như này rõ ràng là đang mạo phạm tới thánh giá, cái đầu này của nàng thật sự không giữ nổi nữa rồi!!
Nhất Tiểu Yến nghĩ tới cha mẹ, nghĩ tới đồ ngọt, bỗng dưng gào lên: "Ta không muốn chết!!"
Mọi người trong phòng đều đồng loạt giật mình, hiển nhiên là vì câu nói của nàng.
Nhất Tiểu Yến bấu chặt người Âu Dương Kỳ Thiên, không hề có ý định xuống, ngược lại còn vừa khóc vừa ăn vạ: "Âu Dương Kỳ Thiên là đồ xấu xa! Bạch Tử Dạ cũng là đồ xấu xa! Các người đều ỷ mạnh mà bắt nạt ta! Huhu! Nhã công công cũng là đồ xấu xa!"
"Ấy!!" Nhã công công lưỡi líu lại, phất trần trên tay cũng suýt thì rơi xuống.
Ông thế nào lại trở thành người xấu xa rồi???
Nhã công công ngẫm lại một hồi, hình như trước giờ ông hoàn toàn không đắc tội với nàng ấy...!
Nhất Tiểu Yến càng bấu càng chặt, càng mắng càng hăng, đem tất cả người trong cung mắng là đồ xấu xa, lại còn vừa khóc vừa mắng như thể nàng bị bắt nạt thật.
Âu Dương Kỳ Thiên cả người cứng đờ, thân thể nhỏ nhắn của nàng đang ở trong vòng tay hắn, mùi hương ngọt ngào trên cơ thể nàng khiến hắn không tài nào suy nghĩ được gì.
Bạch Tử Dạ thấy Nhất Tiểu Yến vùi đầu vào cổ hoàng huynh ăn vạ liền há hốc mồm, lại nhìn hoàng huynh hắn cả người như pho tượng, không khỏi có chút buồn cười.
"Hoàng huynh, mau dỗ dành nàng ấy!" Bạch Tử Dạ nói nhỏ.
Âu Dương Kỳ Thiên nhíu mày kiếm, tay chân bắt đầu trở nên luống cuống.
Việc dỗ dành nữ nhân, trước giờ hắn chưa từng làm.
Bạch Tử Dạ đỡ trán, hoành huynh thật là ngốc.
Nhất Tiểu Yến mắng hết một loạt người trong cung liền bắt đầu động tay động chân đánh cả Hoàng đế.
Phong Thần ở một bên không khỏi ngạc nhiên, hắn biết Hoàng đế là vua một nước, là một nhân vật lớn không ai dám động vào, vậy mà nàng ấy lại dám dùng bàn tay nhỏ nhắn ấy đánh Hoàng thượng?
Âu Dương Kỳ Thiên không khỏi cảm thấy có chút đau đầu, thiết nghĩ nếu dỗ không được thì chi bằng đánh ngất nàng ấy..
Và hắn đã làm như thế thật..
Trong phòng một mảng tĩnh lặng, sáu mắt đổ dồn về phía Âu Dương Kỳ Thiên.
Âu Dương Kỳ Thiên một bộ lãnh đạm lên tiếng: "Trẫm sẽ đưa nàng ấy về Dưỡng Tâm điện.
Bạch Tử Dạ đưa tên kia theo." nói rồi quay người đi.
Phong Thần nghe vậy ngoan ngoãn đi theo, linh cảm cho hắn biết tên Hoàng đế đó sẽ không làm hại nàng ấy.
---
Nhất Tiểu Yến sau khi tỉnh lại thấy mông ê ẩm, cổ cũng có chút đau.
Lại nhận thấy rằng mình đang nằm trên long sàng của Hoàng đế, nàng bỗng dưng mặt đỏ lựng, nghĩ tới việc không nên nghĩ.
Âu Dương Kỳ Thiên thấy trên giường có tiếng động, nghĩ rằng nàng đã tỉnh liền đi tới, bàn tay khớp xương thon dài nhẹ nhàng vén màn che lên, trùng hợp bắt gặp khuôn mặt đỏ lựng của Nhất Tiểu Yến.
Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tao, đôi mắt nước long lanh, đôi môi hồng hào chúm chím, làn da trắng như bạch ngọc..
Nhất Tiểu Yến thấy Âu Dương Kỳ Thiên nhìn mình, thẹn thùng kéo chăn lên: "Ta..."
Âu Dương Kỳ Thiên bông dưng nhào tới, kéo văng chăn của nàng đi, rồi thơm nhẹ lên má nàng một cái.
Ấy..
Nhất Tiểu Yến đưa tay chạm vào chỗ hắn thơm, chớp chớp mắt, nàng còn nghĩ là hắn định ăn thịt nàng luôn chứ.
"Nàng sao vậy?"
Nhất Tiểu Yến nghe hắn hỏi liền phụng phịu: "Ngươi đã làm gì ta? Tại sao mông ta lại đau như vậy?"
Âu Dương Kỳ Thiên: "Là do Bạch Tử Dạ."
Nhất Tiểu Yến sau ba giây ngớ ra liền nổi đóa, gào ầm lên: "BẠCH TỬ DẠ CÁI TÊN KHỐN KIẾP NHÀ NGƯƠI!!!!".
Danh Sách Chương: