Nhưng người phụ nữ ở trước mắt có chút lạnh lùng, nhan sắc không tồi nhưng nhìn có chút khó gần, lại vô cùng thờ ơ, vậy mà mẹ anh ta nói cô rất tốt, còn nói rất đáng yêu nữa.
Lạc Tử trên người mặc chiếc váy trắng có cổ dài đến gối, chân đi giày cao gót cùng màu, cô cũng đưa mắt đánh giá người ở đối diện mình, nhìn thôi đã thấy là kiểu người phong lưu nhiều phụ nữ.
“ Lạc Tiểu Thư, chúng ta kết hôn vì lợi ích hai bên nhưng nhu cầu sinh lý của tôi cũng có chút cao ”
Lục Bách Hiên thở dài chán nản, anh ta chính là bị mẹ ép cho nên mới đồng ý kết hôn với Lạc Tử, anh ta thật sự không muốn có vợ sớm chút nào.
Dáng vẻ phong lưu, cà lơ phất phơ không muốn quan tâm đến mọi thứ xung quanh của anh ta khiến cô nàng có chút khó chịu, nhíu mày nhìn anh ta.
Cô nhàn nhạt đáp “ Ừ, anh có thể ra ngoài tìm phụ nữ đừng để bị phát hiện là được, cũng đừng ở trước mặt tôi ”.
Lạc Tử cũng là do bị gia đình hối thúc cho nên không muốn dài dòng làm gì, kết hôn thì kết hôn nhưng ai làm việc nấy, không xen vào chuyện riêng cũng không được để báo chí đưa tin ảnh hưởng đến người khác là được.
“ Vậy em? em làm vợ tôi em lại bảo tôi ra ngoài tìm người khác? ”
Lục Bách Hiên có chút bất ngờ, ngàn lần tính cũng không tính đến chuyện cô sẽ nói như vậy, thật không ngờ lại có người chấp nhận chuyện chồng mình ra ngoài tìm phụ nữ khác để giải toả.
Điện thoại anh ta vang lên tiếng tin nhắn, nhìn sang liền thấy là của Cố Viễn Thần nói anh ta tối nay sẽ đến Lạc Vấn.
Đồng thời ở phía Lạc Tử, cô cũng nhận được tin nhắn của Thời Nhiễm nói hôm nay Tư Thành đến Hồ Thanh bảo cô nàng đến Lạc Vấn thử một lần, dù sao chỗ đó cũng là của Dương Lạc và cô mở cho nên cũng muốn đến xem xét.
“ Xong rồi, chúng ta quyết định vậy đi tôi về trước ” Lạc Tử nhìn đồng hồ đứng bật dậy rời đi.
Đây là lần đầu Lục Bách Hiên bị người khác khiến cho anh ta có cảm giác vừa thích thú vừa chán ghét thế này, đúng là không tồi một chút nào.
Lạc Tử sẽ đến ở cùng Dương Lạc, sau đó đợi cô chuyển nhà xong thì sẽ đến ở cùng cô, như vậy sẽ tiện hơn cho công việc sắp tới, cô nàng cũng đã xem thông tin chi tiết mà cô đã gửi qua mail.
Không ngờ lại có ngày về nước bị gia đình ép kết hôn với cái người gì đâu nhìn thôi đã biết ăn chơi đến cỡ nào, anh ta bao nhiêu tuổi rồi chứ còn nhuộn màu xám khói như con nít vậy.
Buổi tối Lục Bách Hiên không vui cho nên đến trước, trước giờ anh ta rất nhiều người thích nhưng lại chẳng có hứng thú với ai, lần này Lạc Tử thành công khơi dậy sự thích thú của anh ta đúng là không tệ.
Cố Viễn Thần cũng tan tầm đến sau một lúc, bọn họ hôm nay ngồi ở tầng vip hướng ra bên ngoài, nhìn những người bên ngoài nhảy nhót uống rượu một cách thản nhiên.
Chỉ là hai người đàn ông này trong lòng lại mang tâm trạng bực dọc đến khó tả.
Cánh tay của Cố Viễn Thần đột nhiên nắm chặt lấy ly rượu nhìn nhóm người vừa bước vào bên trong quán bar, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào người con gái quen thuộc.
Thời Nhiễm đi cùng một người là Dương Lạc anh biết, người còn lại thì anh chưa gặp qua, riêng người đàn ông sắc mặt nghiêm nghị kia thì tất nhiên không hề xa lạ đối với anh.
Viên Cảnh Sát Tư Thành, là người mà Thời Bắc từng đề cập đến rất thích Thời Nhiễm.
“ Bách Hiên! Cái người đi cùng em gái cậu hình như rất thích em ấy ”
Lục Bách Hiên nhìn thấy Lạc Tử đi cùng cô thì có chút bất ngờ, nhưng rồi cũng dời mắt nhìn sang Tư Thành chậm rãi nhấp một ngụm rượu rồi đáp.
“ Nghe Dương Lạc nói, cậu ta chuẩn bị hỏi cưới em gái tôi ”.
Cổ họng của Cố Viễn Thần trở nên khô khốc, rượu cũng không nuốt nổi nhìn chằm chằm người đàn ông đó không thôi.
Hình như bọn họ không có ý định lên phòng vip, vậy thì anh cũng chỉ đành xuống dưới tìm cô vậy.
“ Cố Viễn Thần, cậu để ý em gái tôi đúng không? ” Lục Bách Hiên nhíu mày hỏi.
“ Em ấy là bạn gái cũ của tôi, hơn nữa lúc trước là em ấy đá tôi, tôi có thể không để ý sao? ”
Cố Viễn Thần dừng bước hai tay vẫn đút bên trong túi quần nhìn lại anh ta, chả hiểu so với Bạc Lăng thì anh cảm thấy người trước mặt này có khó đối phó hơn nữa.
“ Thích thì nói thích, tôi đây không đối xử với cậu như Bạc Lăng đâu ”
Anh nhếch mép không muốn quan tâm tiếp tục đi đến cửa, để xuống dưới lầu. Lục Bách Hiên liền nhíu mày nhìn Lạc Tử sau đó gọi anh lại.
“ Cậu đi đâu? ”
Cố Viễn Thần vừa nói vừa bước đi “ Tình địch đến rồi, không đón tiếp thì thất lễ ”.
Một câu nói ẩn ý, nhưng hôm nay Lục Bách Hiên hiểu không sót một chữ nào, anh ta cũng đặt ly rượu xuống rồi cùng anh bước đi xuống bên dưới tầng của quán bar.
Thời Nhiễm ngồi cạnh Lạc Tử và Dương Lạc, bọn họ ngồi nói chuyện còn Tư Thảnh chỉ chăm chăm uống rượu, lâu lâu lại liếc mắt đưa nhìn cô vài cái, cũng tùy tiện trả lời mấy câu của bọn họ.
Bọn họ cầm ly rượu, đếm số sau đó doi một cái liền uống cạn.
“ Lạc Tử, cậu kết hôn thật sao? ” Dương Lạc và Thời Nhiễm cũng đưa mắt nhìn tò mò chuyện của Lạc Tử lần này.
Lạc Tử gật đầu “ Chẳng phải cậu cũng sắp được cầu hôn sao? ” Tư Thành nói với cô ta sẽ cầu hôn cô sau khi cô lên đại học, nhưng anh ta đợi mãi cũng không nhìn thấy được cô.
Cố Viễn Thần nhíu mày, nhìn bọn họ vừa nói chuyện vừa đùa, bọn họ vui lắm sao? nói chuyện hợp nhau đến mức cười mãi như vậy hả? anh ung dung không muốn ngó ngàng đến những người đang nhảy nhót xung quanh.
Lần này anh nhất định không bỏ qua nữa, lúc sáng thì bị đồn với Cố Bắc buổi tối lại đi cùng bếp trưởng đúng là không hề dễ dàng để cô thay đổi ý định.
Nhưng muốn cô thay đổi ý định thì phải em cô ấy đã cháy hết mình hay chưa.
Anh bước đến đứng trước mặt Thời Nhiễm khiến cô sững lại tâm trạng có chút bối rồi nhìn anh, mà lúc này dáng vẻ ung dung của em gái anh cũng thật giống quá rồi.