Mục lục
Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần liếc nhìn nhau một cái, sau đó lướt qua kết giới trên người, xuất hiện trong phòng.

"Ai?" Khi hơi thở của hai người dao động xuất hiện, Tiểu La bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn thấy trong phòng đột nhiên xuất hiện hai nhân loại có diện mạo khác bọn họ, lập tức mở to mắt nhìn, ấp úng nửa ngày cũng không nói nổi một câu, một chữ.

"Chào ngươi." Hạ Thiên Tịch cười híp mắt, nụ cười cực kỳ hiền lành thân thiết, khi Lăng Thần hủy bỏ kết giới trên người hai người Lăng Thần đồng thời lập tức tạo kết giới cho căn phòng này, đề phòng bọn họ nói chuyện và hành tung bị bại lộ.

"Ngươi...... Các ngươi......" Tiểu La trừng lớn một đôi mắt, sau một lúc lâu  cũng nói không nên lời một câu.

"Chúng ta là người từ bên ngoài thới." Hạ Thiên Tịch nói tiếp.

Đồng tử Tiểu La bỗng nhiên co chặt, ánh mắt nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tịch: "Người từ bên ngoài tới!" Thanh âm nhóc chợt tăng cao.

Hạ Thiên Tịch gật gật đầu.

"Bên ngoài......" Đôi mắt sáng của Tiểu La nhìn chằm chằmHạ Thiên Tịch, chỉ sợ y sẽ lại lập tức biến mất không thấy ngay trước mắt mình.

"Bên ngoài cư nhiên còn có nhân loại!"

"Đúng vậy, bên ngoài vẫn luôn đều có nhân loại." Giọng nói của Hạ Thiên Tịch trở nên dịu dàng, khuôn mặt y vốn dĩ đã tinh xảo, cực kỳ khiến người yêu thương, hiện tại giọng nói của y lại dịu dàng, cả người càng khiến người khác không thể dời khỏi quang mang trên người y.

Lăng Thần nheo lại mắt phượng nhìn thoáng qua ymột cái, môi mỏng mím lại trầm mặc không nói.

Hạ Thiên Tịch tiếp tục nói: "Ngươi đừng lộ ra, chúng ta tới chủ yếu chính là muốn hiểu biết cuộc sống hiện tại ở Xích Tinh."

"Vậy...... Các ngươi......" Tiểu La bỗng nhiên tiến lên phía trước, hai tay gắt gao nắm chặt tay Hạ Thiên Tịch, trong giọng nói có khẩn trương: "Các ngươi sẽ cứu chúng ta ra ngoài sao?"

Lăng Thần nhìn động tác của nhóc, khó chịu nhíu mày, nhưng lại ngại hiện tại đang làm việc, cho nên cũng không tức giận.

Chỉ là mày càng nhíu càng sâu.

Hạ Thiên Tịch gật gật đầu: "Sẽ, nhưng hiện tại chúng ta chủ yếu muốn tìm hiểu một chút, sau đó thương lượng sẽ cứu các ngươi ra ngoài như thế nào, ngươi có thể đem những thứ ngươi biết nói cho chúng ta chứ?"

Tiểu La vội vã gật gật đầu.

Thì ra, sau khi Xích Tinh bắt đầu xuất hiện tang thi, đúng là có rất nhiều nhân loại bị chết, nhưng càng ngày càng nhiều nhân loại chết đi, hiện tại tang thi ở Xích Tinh liền không có đồ ăn, hơn nữa chiến tranh ở bên ngoài, tang thi bất ngờ bị trấn áp ở tình cầu bên ngoài Xích Tinh.

Mà Xích Tinh trở thanh đường ranh giới giữa nhân loại và tang thi, bên ngoài có quân đội trấn áp, không thể đi ra ngoài, cuối cùng những tang thi có được trí tuệ cao cấp liền nghĩ tới một biện pháp, dự trữ lương thực.

Lương thực trong miệng các tang thi, tự nhiên là đám nhân loại bình thường bọn họ, mấy trăm năm qua, bởi vì không có điện không có nước, nhân loại lần lượt chết đi, đã không có người biết thế giới bên ngoài có bộ dáng gì, nhân loại bọn họ sinh sống ở Xích Tinh đại khái có hơn 1000 người, hơn 1000 người này là đồ ăn của các tang thi, tang thi tự nhiên sẽ không thể để bọn họ lập tức chết đi.

Cho nên liền cung cấp đồ ăn thức uống cho những nhân loại này, nhưng đồng thời cũng quy định, cần phải lấy tinh hạch trong đầu tang thi đổi lấy, nếu không có những tinh hạch đó, bọn chúng sẽ không cung cấp đồ ăn thức uống cho nhân loại.

Cho nên nhân loại mới quyết định mỗi ngày đi ra ngoài săn thú, may mắn nhân loại vẫn tiếp tục tồn tại, người bất hạnh thì sẽ trở thành đồ ăn của tang thi, mà những người may mắn còn sống thì có nam có nữ, có thể sinh sôi nảy nở, trở thành đồ ăn về sau của các tang thi, cho nên nhân loại trên Xích Tinh cứ như vậy kỳ tinh tồn tại tiếp.

Mà đồ ăn tang thi cung cấp cho bọn họ, cũng chỉ có màn thầu và nước lạnh, những nhân loại bọn họ chưa từng ăn thứ gì khác ngoài màn thầu, lại bởi vì cả ngày ăn mấy thứ này, không đủ dinh dưỡng, tuổi thọ trung bình của người nơi này bọn họ cũng chỉ có 30 năm mà thôi.

Hỏi thăm xong chuyện này, Hạ Thiên Tịch lại dặn dò Tiểu La một phen, để nhóc không nói việc bọn họ xuất hiện cho người khác, sau đó mới cùng Lăng Thần rời đi.

Trong tòa nhà này có không ít phòng, bởi vì chưa tới thời gian bọn hộ hẹn gặp, khi hai người đi ngang qua một phòng trống, Lăng Thần liền ôm eo Hạ Thiên Tịch vào phòng.

Trong phòng tràn ngập bùi đất, còn mang theo một cỗ mùi vị ẩm mốc, cực kỳ khó ngửi.

"Ngươi dẫn ta đến nơi này làm gì?" Hạ Thiên Tịch bị bụi đất sặc liên tục ho khan, Lăng Thần nhíu nhíu mày, đi qua đem cửa sổ mở ra, thuận tiện thiết lập kết giới cho căn phòng này.

Học tập ma pháp chỉ có chỗ tốt này, có thể tùy thời bố trí kết giới, phòng ngừa người ngoài phát hiện, này quả thực chính là quá tiện lợi cho con người.

Cửa sổ mở ra, có gió lạnh ban đêm từ từ thổi tới, tan đi mùi ẩm mốc trong phòng, Hạ Thiên Tịch mới không ho sặc sụa như cũ nữa.

Mà Lăng Thần thì lấy giường lớn chăn ga gối đệm trong nhẫn không gian ra.

"Ngươi lấy mấy thứ này ra làm gì?" Hạ Thiên Tịch quả thực muốn trừng mắt.

Hắn cư nhiên còn có tâm tình ngủ?

Chẳng lẽ hắn không cảm thấy tức giận sao?

Nhân loại trở thành đồ ăn của tang thi!

Nhân loại ở nơi này rốt cuộc sống thế nào, còn bọn họ ở bên ngoài lại phồn hoa tựa cẩm như vậy, chỉ nghĩ tới đã khiến người cảm thấy tức giận.

Cho nên khi biết được tình hình, mày Hạ Thiên Tịch nhăn vẫn chưa giãn ra, khuôn mặt nhỏ tinh xảo càng thêm lãnh lệ, trong lòng đối với đám tang thi càng thêm căm thù đến tận xương tủy, bằng bất cứ giá nào, y cũng cần phải cứu những nhân loại này ra, càng muốn tiêu diệt hết đám tang thi kia, như vậy y mới có thể sớm một chút trở về với các con y.

Lăng Thần đi lên trước giơ tay nhéo nhéo mũi y, cười nói: "Đừng nóng giận, vì những quái vật đó mà tức giận là không đáng." Hắn vươn tay ôm người vào lòng, cúi đầu dịu dàng hôn lên trán y: "Ngoan, nhìn ngươi tức giận, ta đau lòng."

"Nhưng mà, ta không thể không tức giận." Hạ Thiên Tịch chu môi, giọng nói có chút ỉu xìu: "Vừa nhớ tới những người này cư nhiên phải sinh sống trong hoàn cảnh như vậy, cho dù ta không phải một người quá lương thiện, ta cũng cảm thấy bọn họ quá đáng thương."

"Ai nói ngươi không phải một người lương thiện!" Lăng Thần hôn lên trán y nói: "Nếu ai dám nói ngươi không phải một người lương thiện, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho kẻ đó. Bảo bối nhà ta là người lương thiện nhất, hơn nữa ngươi cũng không cần thiện lương ở trong mắt người khác, chỉ cần ở trong mắt ta thiện lương như vậy là được rồi."

Hạ Thiên Tịch giật nhẹ khóe miệng, thật đúng là không nghĩ tới, lời nói của Lăng Thần hiện quả thực còn êm tai hơn cả những lời âu yếm.

Hừ hừ!

Y tuyệt đối sẽ không thừa nhận vừa rồi trong lòng y rất là cảm động đâu. 

"Bảo bối, hay là chúng ta tới vận động một chút để ngươi quên phiền não đi!" Lăng Thần thâm trầm tươi cười, mắt phượng híp lại mang theo một hơi thở mị hoặc, môi mỏng hơi nhếch lên, ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch như phát sáng.

Nghĩ thầm, người nam nhân này thật đúng là một tên yêu nghiệt.

Đây là nam nhân của y, có thể lãnh diễm cao quý, có thể tà mị cuồng quyến, cũng có thể yêu nghiệt động lòng người.

Có điều, không cần phải nghĩ, Hạ Thiên Tịch cũng biết vận động trong lời Lăng Thần là vận động gì.

Cho nên cảm động vừa dâng lên trong lòng y kia lập tức không chút do dự bị y áp xuống, đẩy nam nhân trước mặt ra, Hạ Thiên Tịch không chút lưu tình nói: "Không cần, ta không có gì phiền não."

"Sao thế được?" Nam nhân vẻ mặt không tin: "Vậy vừa rồi là ai khuôn mặt nhỏ nhắn lãnh lệ như vậy?"

"Là ai?" Hạ Thiên Tịch chớp đôi mắt cực kỳ vô tội hỏi Lăng Thần.

Là y sao? Tuyệt đối không có khả năng!

Lăng Thần cong cong khóe môi trầm thấp bật cười, bảo bối như vậy thật đúng là cực kỳ đáng yêu.

Nhìn nam nhân hiện tại mị hoặc động lòng người như vậy, Hạ Thiên Tịch thực không biết cố gắng nuốt nước miếng, vì phòng ngừa hành động sói đói vồ dê con xảy ra, Hạ Thiên Tịch lập tức dời tầm mắt nhìn loạn khắp nơi: "Được, chúng ta mau chóng đi ngủ nghỉ ngơi, ngày mai còn phải tập hợp nữa."

"Ừ ừ, ngủ." Lăng Thần phụ họa, đặc biệt nhấn mạnh chữ ngủ.

Hạ Thiên Tịch: "......"

Thôi, dù sao y cũng rất muốn.

Kết quả là, một đêm điên đảo gối chăn.

Ngày hôm sau, hai người ngủ ngon lại lần nữa ẩn nấp thân ảnh hội họp với đám người Flina, trải qua một đêm tra xét, mọi người trao đổi tin tức, tin tức nhận được đều không khác mấy, hoàn toàn đồng nhất với tin tức Tiểu La nói hôm qua.

"Tang thi này quả thực quá đáng giận, cư nhiên đem nhân loại nuôi dưỡng thành...." Hai mắt Lạc Vô Dật như phun lửa giận, tức giận trong lòng quả thực muốn giết hết đám tang thi ở nơi này.

"Lão đại, chúng ta cũng đi giết tang thi đi, ta hiện tại thật sự không nhịn được nữa." Flina nắm chặt tay, thật muốn ngay lúc này vọt vào giết hết đám tang thi này cho không còn một mảnh.

"Đám tang thi này thật sự quá đáng giận." Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Tinh Dạ cũng không nhịn được.

Lancet và Thẩm Hạo tuy không nói gì, nhưng biểu tình của hai người cũng cực kỳ ngưng trọng.

"Được rồi, buổi tối hôm nay chung ta trước đi tra xét tang thi trong thành trung tâm này bình thường là cấp bậc gì, sau đó lại trở về thương lượng, có lẽ chũng ta cũng có thể dạy bọn họ làm một vài thi thố phòng bị tang thi, lát nữa ta và Tiểu Cửu thương lượng, nhìn xem có thể cho những người này học tập một chút ma pháp hay không."

Bởi vì những người ở đây đều là người thường, lại còn có không có năng lực phòng ngự gì, càng không phải là chiến sĩ cơ giáp, cho dù trong đám bọn họ thật sự có chiến sĩ cơ giáp, có lẽ bọn họ cũng không biết vận dụng như thế nào, cho nên trước mắt tăng lên thực lực nhanh nhất chính là tu luyện ma pháp, bọn họ có thể trở thành Ma pháp sư sơ cấp hoặc là trung cấp, cũng tốt hơn nhiều so với người bình thường.

Mọi người gật gật đầu, trước mắt cũng chỉ có biện pháp này.

"Chúng ta vẫn nên tách ra hành động, hiện tại đi điều tra, đều cẩn thận một chút, không biết tang thi ở nơi này có cấp bậc gì, cho nên ngàn vạn đừng để bị phát hiện."

"Được."

Mấy người đồng ý, bọn họ lập tức chia thành ba tổ, lại lần nữa tách ra, ẩn nấp thân hình đi điều tra.

..........

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK