Mưa nhỏ.
Đại đội trọng án đội cảnh sát hình sự thành phố Sở Nguyên.
Lúc này, đầu của thi thể người phụ nữ, hai tay và phần thân cũng lần lượt được phát hiện ở trên hai chuyến tàu dọc tuyến đường Bắc Kinh – Quảng Châu.
Do cảnh sát khu vực quản lý tuyến đường đã nhận được thông báo phối hợp điều tra, nên đều ngay lập tức báo cáo tình hình vụ án cho Sở Cảnh sát thành phố Sở Nguyên.
Qua điều tra, mảnh thi thể được phát hiện trên ba chuyến tàu đều thuộc cùng một nạn nhân, vụ án này vì thế mà được đặt tên là “Vụ án vứt xác trên xe lửa 64.” Trên thi thể cũng như trong bao tải không phát hiện ra quần áo, trang sức hay những vật phẩm khác có thể truy ra danh tính của nạn nhân.
Đầu và phần thân của thi thể đều đã bị phân hủy nặng nề, không thể nhận diện được hình dạng.
Khi đó, kỹ thuật mô phỏng mặt người trong nước mới đang ở giai đoạn khởi điểm, xác định danh tính nạn nhân trở thành một vấn đề khó khăn.
Tình hình mất tích nhân khẩu ở thành phố Sở Nguyên và những huyện thành lân cận đã được thống kê lên, trong đó có 17 – 18 người được nghi ngờ là nạn nhân, danh tính người bị hại vẫn chưa có cách nào để xác định.
Sau khi tôi cho tiến hành giám định toàn diện và giải phẫu mảnh thi thể, xác định nạn nhân là một phụ nữ trong độ tuổi 25 – 30, khi còn sống cao 165cm, cân nặng khoảng 48kg, thân hình hơi gầy.
Trên biểu bì thi thể và cơ quan nội tạng không có vết thương chí mạng, không bị gãy xương, có thể nhận định nguyên nhân dẫn đến cái chế.t không phải do vật nặng hoặc vũ khí sắc bén gây ra.
Trong âm đ*o của nạn nhân còn sót lại t1nh dịch, chứng tỏ trước khi chế.t nạn nhân đã bị xâm hại.
Qua hóa nghiệm, kẻ để lại t1nh dịch có nhóm má.u AB.
Do thời gian đã lâu, thi thể lại bị phân hủy nặng nề nên thành phần trong t1nh dịch đã bị phá hủy, không thể thu được nhiều thông tin hơn.
Bên trong dạ dày nạn nhân phát hiện thịt bò, tôm cá, cà rốt, rau muống, đậu Hà Lan,......!ở dạng dưỡng chấp (dạng bán lỏng của khối thức ăn bị tiêu hóa một phần ở dạ dày và được đẩy xuống qua van môn vị, vào tá tràng), đồng thời giám định ra thành phần cồn, chứng tỏ nạn nhân trước khi bị hại đã ăn cơm và uống rượu, hơn nữa lượng hấp thụ rượu khá nhiều, không loại trừ khả năng nạn nhân đã bị hại trong trạng thái say xỉn.
Sụn giáp của nạn nhân bị tổn thương nghiêm trọng, nghi ngờ bộ phận này đã bị chịu áp lực bên ngoài trong thời gian dài, nguyên nhân chế.t là do ghì cổ dẫn đến ngạt thở.
Gáy, khớp vai, khớp háng của thi thể có vết cắt, mặt cắt xương có hình răng cưa và ăn sâu vào xương, có thể đoán công cụ phân xác là một máy cưa lưỡi rộng.
Vết cắt nham nhở, trên một vài bề mặt xương có nhiều vết cắt, chứng tỏ hung thủ tuy tàn nhẫn, nhưng trong quá trình phân xác không hề sản sinh nỗi sợ hãi, nhưng do thiếu kiến thức giải phẫu học, lúc phân xác đã không tìm được những khớp nối chính xác nên có hơi tốn sức.
Sau khi tiến hành giải phẫu thi thể, tuy thu được một lượng lớn thông tin, nhưng không hề nắm được manh mối mà đội trọng án quan tâm nhất để có thể truy ra danh tính của nạn nhân.
Nhằm tiến thêm một bước để tìm ra mật mã danh tính nạn nhân, tôi đã lấy một lượng mẫu vật nhỏ từ lá gan, thận, tim, thực quản, dạ dày, tóc, huyết quản của thi thể, tiến hành phân tích hóa nghiệm.
Kết quả hóa nghiệm cho thấy, trong cơ thể nạn nhân có nhiều hợp chất Hóa học vượt ngưỡng, chủ yếu tập trung ở cơ quan nội tạng, hơn nữa những Ni-tơ, Phốt-pho, hợp chất lưu hóa này thường được tìm thấy ở trong thuốc trừ sâu và phụ gia thực phẩm, liều lượng rất nhỏ, không đủ để gây thương tật hoặc tử vong cho một người trẻ, có thể xác định rằng, nạn nhân khi còn sống đã hấp thụ chúng qua đường ăn uống.
Nhưng sự tồn tại của một nguyên tố kim loại khác với liều lượng lớn bên trong thi thể nạn nhân đã gây cho tôi sự chú ý.
Kim loại này là Platin, nó tồn tại với lượng lớn bên trong gan và tóc của thi thể dưới dạng muối Platin (-PtCl6-).
Chúng ta biết, cơ thể con người cần nhiều loại nguyên tố kim loại nặng (như Fe, Cu, Zn,......) để duy trì sức khỏe cơ thể và cân bằng nội tiết.
Nhưng tác dụng có lợi với cơ thể con người của Pt thì không đáng kể, ngược lại, hàm lượng muối Platin vượt ngưỡng, có thể khiến trung khu thần kinh của cơ thể người bị tổn thương hoặc làm suy kiệt cơ quan nội tạng.
Thế thì, lượng Pt vượt ngưỡng trong cơ thể nạn nhân từ đâu mà ra? Liệu có liên quan đến công việc mà nạn nhân làm trước khi chế.t hay không? Tôi liệt kê ra hết tất cả những nhân tố có thể dẫn đến hàm lượng Pt trong cơ thể vượt ngưỡng, phân tích lần lượt, đột nhiên một tia sáng lóe lên trong đầu: Tại sao mình lại bỏ qua nhân tố thường gặp này nhỉ?
Tiến hành giải phẫu lần hai với phần thân của thi thể.
Cắt mở bầu v* đã bị thối rữa nặng nề, một miếng độn silicon bất ngờ xuất hiện bên trong.
Nó chính là thủ phạm khiến cho hàm lượng Pt trong cơ thể vượt ngưỡng, cũng là một chứng cứ quan trọng để xác định danh tính nạn nhân.
Thông thường mà nói, ngực được độn silicon sẽ căng tròn, từ hình dạng, kích thước đến tính đối xứng đều không giống với ngực tự nhiên, chỉ nhìn một cái là nhận ra.
Nhưng do lần này thi thể bị thối rữa quá nghiêm trọng, phần ngực bị méo mó biến dạng, nên tôi đã bỏ qua điểm này trong lần giám định thi thể đầu tiên.
Trong quá trình giải phẫu thi thể truyền thống, thường chú trọng vào nội tạng, xương cốt, răng, bộ phận sinh dục của thi thể.
Qua bài học lần này, sau này khi giải phẫu những thi thể nữ vô danh, tôi sẽ kiểm tra phân tích thêm cả phần ngực, sống mũi, xương hàm, mỡ bụng và mông của họ, nhằm tránh bỏ lọt dấu vết của việc phẫu thuật chỉnh hình, những dấu vết này, đều đóng một vai trò hết sức quan trọng trong quá trình điều tra phá án.
Cặp miếng độn silicon được tìm thấy trong cơ thể nạn nhân này mang số hiệu 30580, được xác định là một sản phẩm có tiếng của một tập đoàn vật dụng y tế ở tỉnh lân cận.
Sau khi liên hệ với họ, cặp chế phẩm silicon này được đưa đi tiêu thụ ở thẩm mỹ viện “Tuyệt Đại Danh Ái” của thành phố Sở Nguyên.
Đội trọng án phái người điều tra ra ghi chép khám chữa bệnh của thẩm mỹ viện kể trên, trên đó có ghi cặp chế phẩm silicon này được cấy ghép vào bên trong cơ thể một bệnh nhân tên là Hứa Minh Minh, địa chỉ nhà mà cô ấy ghi trong bản đăng ký là một tiểu khu dân cư ở khu Thiết Tây thành phố Sở Nguyên, đồn cảnh sát quản hạt nhận được báo án từ người nhà, nói rằng cô ấy đã mất tích 10 ngày trước.
Đến đây, danh tính của nạn nhân đã được xác định.
Hứa Minh Minh, người dân thành phố Sở Nguyên, 27 tuổi, chưa kết hôn, sống cùng bố mẹ, có một người bạn trai đã quen biết được 2 năm.
Khi còn sống, cô ấy là giáo viên Tiếng Anh của trường Trung học số 32 trong thành phố.
Theo lời kể của bố mẹ Hứa Minh Minh, khi còn sống cô ấy thường hay cãi nhau với bạn trai, lúc hợp lúc tan, quan hệ không hòa hợp.
Bạn trai cô ấy thậm chí còn có lần đến tận trường cô ta để làm ầm ĩ, gây ảnh hưởng rất xấu.
Vào buổi tối hôm cô ấy mất tích, Hứa Minh Minh nói với bố mẹ mình rằng cô ấy ra ngoài để hẹn hò với người yêu, ai biết được đến 2 giờ sáng, lúc bà mẹ tỉnh giấc vẫn không thấy cô con gái trở về, mới lo lắng, gọi điện cho bạn trai cô ấy, đối phương lại nói tối hôm đó hai người không hề ở bên nhau.
Do Hứa Minh Minh thường xuyên về nhà muộn, bố mẹ cô ấy tuy lo lắng nhưng vẫn còn một tia hy vọng.
Đến 8 giờ sáng hôm sau, nhận được điện thoại từ trường Trung học số 32, chủ nhiệm bộ môn nói là Hứa Minh Minh không đi dạy, cũng không xin nghỉ, trường cũng đang đi tìm cô ấy khắp nơi.
Bố mẹ của Hứa Minh Minh hoảng hốt, gọi hết một lượt cho người thân bạn bè, nhưng vẫn không có chút manh mối nào của cô con gái.
Chiều hôm đó, bố mẹ Hứa Minh Minh đến sở cảnh sát quản hạt để báo án.
Đối với những vụ mất tích không có chứng cứ xác thực lại chẳng có lợi cho mình, đồn cảnh sát quản hạt sẽ ghi vào trong hồ sơ, sau đó cũng không có thêm động thái gì, nên việc báo án với không báo án thực ra chẳng có gì khác nhau.
Bố mẹ của Hứa Minh Minh liên tưởng tới mối quan hệ ngày càng lạnh nhạt giữa con gái mình và cậu bạn trai, Hứa Minh Minh đã nhiều lần tỏ ý muốn chia tay, nên đã nghi ngờ tên bạn trai kia đã làm gì với con bé, mấy lần đến tận cửa để tìm người, thậm chí còn đòi sống chế.t, nhưng tay bạn trai vẫn cứ khăng khăng không biết Hứa Minh Minh đã đi đâu, dù có giế.t chế.t cậu ta thì cũng chẳng nói được.
Bố mẹ Hứa Minh Minh đành chịu, mười ngày nay chỉ biết khóc, đốt hương bái phật để cầu nguyện..