…………………………………………………………………………
Chu Phong nhận được mệnh lệnh của Kha Hùng, dùng thuộc tính tốc độ đi thông báo. Chẳng mấy chốc, cả nhóm đã tập trung lại đầy đủ. Lão Hắc nhìn Kha thủ lĩnh, cười cười.
- Hùng lão đại. Lầu này vậy mà lại chỉ có một số ít tang thi, còn không bằng một phần ba của tầng bên dưới.
- Lão Hắc huynh. Nhìn xem.
Kha Hùng giơ cao viên tinh hạch màu xanh có pha chút sắc vàng của tang thi trẻ con giết được tại phòng 205 cho Lão Hắc và mấy người vừa tới quan sát. Cả bọn vốn đang vui vẻ, vừa nhìn thấy, liền biến sắc.
Kha Hùng phân tích:
- Lầu hai này là địa bàn của con tang thi cấp hai. Lầu năm là khu vip, muốn vào đó, phải có thẻ điện từ để mở. Nếu không, phải dùng sức mạnh thật lớn cường công. Nhóm hộ lý còn sống, chứng tỏ nơi đó an toàn, không có gì đáng ngại. Như vậy, nguy hiểm sẽ chờ đón chúng ta ở lầu ba hoặc lầu bốn. Mọi người cần nhất nhất tăng cường cảnh giác, đề phòng.
Kha Hùng nói xong thì giao cho mỗi người một thanh trường súng AK 12 và một băng đạn. Dặn dò bọn họ thêm một chút rồi lại chia nhau đi.
Có điều, hắn chỉ dẫn theo Trần Tiểu An. Chu Phong hội nhóm cùng Trần Nhật Tân và hai người Quách Vũ, Quách Ngữ.
- Móa. Thứ hàng nóng này, đợi mãi cũng có thể sở hữu được một thanh.
- Hùng Ca. Em còn tưởng anh sẽ giấu chúng mãi đó chứ….
- Trong mắt các cậu. Anh đây bẩn vậy à?
- Hắc hắc…
…………………………………………………………………………
Lầu ba của bệnh viện Long Khoa.
Một đôi nam nữ mặc y phục vận động màu đen, khoác áo khoác bằng da, tay cầm trường súng AK, bước dọc theo hành lang. Thần sắc người nào người nấy đều khẩn trương cao độ.
Người đàn ông đi phía trước có đôi mắt màu vàng kim, gương mặt tuấn mỹ phi phàm khiến người người mê luyến, sợ hãi.
Mỹ nhân đi sau, so với người cạnh bên, tư sắc có phần thua kém, nhưng sự lạc quan, linh động truyền ra từ bản thân cô khiến người khác thấy gần gũi, thấy thân thiện thật nhiều.
- Tiểu An… một lát nữa, em chỉ cần bảo vệ thật tốt bản thân mình là được.
- Vâng. Em sẽ không tạo thêm phiền phức cho anh.
- Ngu ngốc.
Kha Hùng cảm thấy bất đắc dĩ với cô nàng. Nhiều lúc quá hiểu chuyện đến hắn cảm thấy đau lòng. Mặc dù bây giờ, hắn có tự tin bảo vệ được bà xã của mình. Nhưng mà, lại không thể tuyệt đối an tâm. Biết rõ ràng có nguy hiểm tiềm phục xung quanh, Kim nhãn cũng đã mở ra. Vậy mà phía trước vẫn là một khoảng mịt mờ, trống không, lặng im quỷ dị.
Hai người di chuyển chầm chậm, kiểm tra từng căn phòng.
Lầu ba, bắt đầu từ phòng 301 đến phòng 320. Nhiệm vụ của Kha Hùng và Tiểu An là một số phòng gần cầu thang giữa và các phòng khoa, phòng chức năng. Trong đó, dĩ nhiên bao gồm cả phòng trực của Khoa Huyết học.
Vừa tới đây, Kha Hùng bỗng dưng cảm nhận được một mối nguy cơ trước nay chưa từng thấy.
- Lôi thuẫn!
Sau tiếng hét của hắn. Một tấm màn bằng lôi điện màu tím được dựng lên. Tiếp theo đó, vô số đóa hoa huyết sắc từ trong “kho máu” sát phòng trực bay ra, đập vào tấm màn điện quang, phát thanh xèo xèo, không gian như rung lên theo trong làn khói trắng tỏa ra tại mặt ngoài lôi thuẫn.
- Chết tiệt. Là Huyết quỷ!
- Hùng ca. Huyết quỷ là gì?
- Huyết quỷ là thứ quái vật tạo ra từ máu tươi bởi Virus biến dị, do ở thể lỏng, nên có thể hóa ra muôn vạn hình dạng khác nhau. Đồng thời, khi bị huyết quỷ bắn vào người, viurs sẽ thông qua vết thương, dần dần đồng hóa rồi hấp thụ máu huyết của nạn nhân, khiến họ trực tiếp tử vong. Đáng sợ nhất, thi thể bị hút khô sẽ tan thành một nhúm bụi tro. Không để lại vết tích.
- Hùng ca, vậy đám người Chu Phong và Lão Hắc…
- Yên tâm. Chỉ cần chúng ta tiêu diệt được nó. Con huyết quỷ này sẽ không thể hại người.
Trong lúc Tiểu An và Kha Hùng trao đổi với nhau. Đợt tấn công của Huyết quỷ bên ngoài cũng chưa từng dừng lại.
Kha Hùng buộc Trần Tiểu An tạo ra một quả thủy cầu bao bọc bản thân. Còn hắn thì vận dụng Kim Tốc dưới chân, dùng lôi thuẫn mở đường, vọt vào kho huyết. Sau lưng hắn, một bức tường bằng Tử Kiếp Diệt Hồn lôi được dựng lên, hoàn toàn che kín cửa. Không cho Huyết quỷ có cơ hội tấn công những người ở bên ngoài.
Một con quái vật bằng máu tươi nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt của Kha Hùng.
Mặc dù con quái vật này không có ý thức, nhưng nó có thể tấn công theo bản năng. Việc hấp thụ máu huyết của sinh vật sống có thể khiến cho nó càng lúc càng mạnh lên, hệt như việc thăng cấp của dị năng giả hay tang thi biến dị.
Thấy Kha Hùng vừa lọt vào địa bàn của mình. Huyết Quỷ lập tức hóa thành vô số mũi tên máu, tạo thành một cơn mưa, ụp xuống đối phương.
Hai tay của Kha Hùng, lôi điện ào ào phóng ra, hóa thành hai cây dù thật lớn, xoay vòng vòng. Một cây cản ở phía trên. Một cây cản phía trước. Mỗi lần hắn di chuyển, hai cây dù cũng chớp động đi theo.
Trong kho huyết, hai màu tím và đỏ đan xen vào nhau. Mỹ lệ mà cùng yêu dã cực kỳ.
Thanh âm xèo xèo do huyết châu của quái vật bị thiêu đốt vang lên liên miên, bất tận.
Đây là cuộc đua giữa thể lực của dị năng giả và sức mạnh của quái thú. Cũng may, trong thời gian này, dị năng của Kha Hùng đã đạt tới cấp hai đỉnh cao. Trong không gian phật ngọc lại còn đầy ấp lôi châu. Con Huyết Quỷ xem như đụng phải khắc tinh. Bao nhiêu mũi tên máu chạm vào hai cây lôi tán đều “bốc hơi”, khiến cho Huyết quỷ càng lúc càng hao tổn, sinh mạng của nó càng lúc càng mỏng manh. Nó tức giận, phát ra thanh âm sùng sục như nước sôi. Thu lại tất cả huyết châu. Cơ thể càng lúc càng phồng to, rõ ràng là quyết định tự bạo.
- Khốn nạn. Muốn hòa lẫn virus biến dị vào không khí để giết ta. Không dễ đâu.
Kha Hùng nhếch mép cười. Triệu tập toàn bộ lôi điện, kể cả hai cây dù màu tím bên thân, ào ào bắn về phía Huyết Quỷ, hóa thành một quả cầu hoàn toàn bao lấy nó.
Thể tích của Huyết quỷ càng lớn. Quả cầu lôi kiếp càng lớn. Kha Hùng gần như đã vắt kiệt dị năng trong cơ thể. Cuối cùng cũng thành công vây kín nó. Hắn động ý niệm, thân ảnh lập tức trốn vào Phật Ngọc không gian.
Ầm……..
Một tiếng nổ thật lớn vang lên. Bên trong quả cầu lôi kiếp cực lớn giữa kho máu xuất hiện một màu đỏ loang lỗ, tựa như ai đó dùng máu tươi mà hất lên cửa thủy tinh. Nhưng chỉ chớp mắt sau. Toàn bộ quả lôi cầu khổng lồ đều trở lại màu sắc bình thường.
Huyết quỷ hoàn toàn bị tiêu diệt. Quả lôi cầu sau đó cũng nổ tung, thiêu cháy toàn bộ những thứ còn lại bên trong kho máu này.
Lúc Kha Hùng rời khỏi Phật Ngọc không gian. Cả căn phòng chỉ còn một mảnh cháy đen. Mà bên ngoài, Trần Tiểu An và tất cả những người khác đều đã có mặt, lo lắng nhìn vào bên trong. Vừa thấy bộ dáng suy yếu, vô lực của hắn, mọi người không giấu được sự lo lắng, quan tâm.
- Hùng ca. Thế nào rồi?
- Đã ổn. Chúng ta có thể lên trên.
- Vâng.
……………………………………………………………………..
Hai canh giờ sau.
Một đoàn năm chiếc xe từ trung tâm thành phố E xuyên qua biển zoombie, chạy về hướng Bắc.
Từ mấy chiếc xe, dị năng ào ào phóng ra, muôn màu muôn vẻ, mở đường cho đoàn xe thẳng tiến.
Tiểu An ngồi ở ghế lái phụ, thông qua kính chiếu hậu nhìn ba người hộ lý vừa được cứu. Mặc dù trải qua những ngày tháng không hề tốt đẹp. Nhưng trang phục trên người họ đều khá sạch sẽ, gọn gàng.
Người ngồi ở giữa, tuổi khoảng chừng bốn mươi tuổi. Tên gọi là Lê Mai – hộ lý trưởng của bệnh viện long khoa. Là “lãnh tụ tinh thần” của cả nhóm này trong thời gian sinh tồn tại lầu năm của bệnh viện.
Hai người còn lại, bên trái là Hoài Mẫn, bên phải là Đinh Tiểu Lan… cũng là hai người xuất sắc nhất trong nhóm tập sự của bệnh viện Long Khoa.
Lần này, Kha Hùng dẫn theo mọi người ra ngoài thu thập thuốc men và vật tư y tế để xây dựng một bệnh viện nho nhỏ cho căn cứ. Giờ, có thêm ba hộ lý, chính là thu hoạch ngoài ý muốn. Mấy người bác sĩ Hà, bác sĩ Hoa chắc chắn sẽ rất vui.
Trên chiếc xe thứ hai và thứ ba đều chở đầy máy móc, thiết bị của Long Khoa. Chiếc xe thứ tư của nhóm người Lão Hắc. Chu Phong, Trần Nhật Tân và huynh đệ Quách Vũ ngồi trên chiếc xe thứ năm.
- Quách Ngữ. Dị năng thăng cấp, cảm thấy thế nào?
- Rất tốt. Lực công kích tăng mạnh. Phạm vi điều khiển và khống chế thực vật cũng mở rộng gấp đôi.
- Cố gắng một chút. Phía trước căn cứ của chúng ta là Hà Mộng Lâm cùng Vu Lâm. Nếu như có thực vật biến dị xuất hiện trong đó, sẽ là một mối nguy hiểm tiềm tàng.
Chu Phong ngồi bên cạnh, nhìn hai anh em nhà này trao đổi với nhau, trong lòng lặng lẽ thở dài.
- Mạt thế chưa tới một tháng, vậy mà tang thi đã sắp đạt tới cấp ba. Đã vậy, còn xuất hiện Huyết Quỷ, Tang thi mèo và cả thực vật yêu… loài người như thế nào sinh tồn xuống tiếp.
- Vì vậy, chúng ta mới phải nhanh chóng trở lại căn cứ, tập trung hấp thu tinh hạch, nâng cao dị năng của mình.
- Đúng vậy. Cho lão tử năm trăm viên tinh hạch, lão tử không tin không thăng lên được cấp ba.
- Ha ha. Khi đó, để cho Chu đại ca ra ngoài dụ tang thi. Chúng ta chỉ việc đi theo sau, giết chúng là được.
- Cái đếch. Chưa gì mà mọi người đã nghĩ tới việc lợi dụng lão tử rồi. Một đám tiểu quỷ xấu xa.
- Ha ha.
………………………………………………………………………….