• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Hành Đoan phi hành tới bên cạnh Hỏa Hổ đuôi đã gãy xương không thể cử động, ánh mắt trở nên nhu hòa vuốt ve nói:
  • Ài… Để ngươi chịu khổ rồi!


Tiểu Hổ cảm nhận được thân tình ấm áp Sở Hành Đoan truyền tới, tình cảm sâu trong lòng nó đối với Sở Hành Đoan tăng lên một bậc. Lương Việt Hưng trên lưng nó cẩn thận ẩn nấp nghe thấy tiếng của Sở Hành Đoan liền ló đầu ra khỏi đám lửa thưa thớt trên lưng nó nhìn về phía Sở Hành Đoan với vẻ mặt tội nghiệp, giới thiệu đôi chút việc xảy ra tại đây rồi mới đến những người tại đây:
  • Đoan thúc thúc! Ngươi xem hai tên tù binh song sinh của chúng ta, Hàm Phù, Hàm Phượng.


Có lẽ vẫn bị ảnh hưởng từ viên hỏa cầu màu vàng đó tới tinh thần Hàm Phù mà hắn vẫn còn đang run rẩy co quắp trên mặt đất, không hề để tâm tới xung quanh. Hàm Phượng thì thông qua đôi mắt phượng của nàng nhìn về Lương Việt Hưng lại nhìn tới hai người vừa mới xuất hiện, cả hai đều khiến nàng phải giật mình, tim đập loạn xạ. Cả hai người, nàng không thể nhìn thấu tu vi của ai cả!

Ánh mắt có chút biệt khuất lẫn nhu tình nhìn về phía Sở Hành Đoan, hi vọng hắn có thể cứu giúp nàng ra ngoài, tránh sau này trở thành một phần nguyên lực của Lương Việt Hưng, một phần dinh dưỡng của Tiểu Hổ.

Đáng tiếc, nàng có nhìn cả đỏ con mắt, tơ máu chằng chịt đi nữa thì Sở Hành Đoan cũng chẳng thèm để ý, ánh mắt lạnh băng liếc qua hai người liền nhìn về phía Lương Việt Hưng gật đầu, xem như đã biết.

Thất vọng tràn trề, nàng biết mình không còn chút hi vọng nào về việc thoát khỏi cái chết, liền trở về một góc lồng, cuộn mình suy ngẫm hồi lâu liền mang ánh mắt kỳ vọng Hàm Thanh Thiên huyết hóa có thể đánh bại được hai người mới tới này, giải thoát cho nàng và ca ca.

Lương Việt Hưng nói tiếp:
  • A! Đúng rồi… còn người tinh thể trong lồng kia là Hải Ngân Sơn, tộc trưởng của Đại Quy bộ tộc. Người huyết hóa kia là bên phe đối địch, Hải Ngưu tộc trưởng Hàm Thanh Thiên.


Lương Việt Hưng tự nhiên biết Hàm Thanh Thiên qua lời kể của Hải Tu tướng quân khi trận chiến còn chưa bắt đầu, thêm với kiến thức mà Sở Hành Đoan có của Sở gia, hắn càng biết thêm nhiều điều như huyết hóa tại nơi này là một thứ phương thức tà môn.

Sở Hành Đoan xem như nhận biết sơ qua hai người, chỉ là không biết sẽ dùng phương thức nào đánh với tên huyết hóa kia. Nếu đánh một cách nghiền ép thì hắn có thể trực tiếp thắng nhẹ nhàng, còn một cách khác thì có thể giúp Việt Hưng hiểu thêm về cách chiến đấu với những tên tu vi cao hơn.

Đồng thời hắn cũng phải cẩn thận nhiều vì một khi hắn hạ thấp tu vi như Hỏa Hổ mà mất máu thì Hàm Thanh Thiên huyết hóa hoàn toàn tu vi có thể đạt đến Xích Kim lục tinh, tuy thấp hơn hắn một tinh nhưng chiến lực của hắn lại không hề kém.

Còn tên Hải Ngân Sơn thì hắn không hề nhớ ra nổi, có lẽ do lúc Hải Ngân Sơn lên cầm quyền thì Sở gia hắn đã thoái lui ẩn cư tại Táng Địa cốc. Nhưng vẫn vì Đại Quy bộ tộc của lão bằng hữu mà hắn phải ra tay tương trợ.

Nhìn tầng băng dày đặc phong bế không gian giữa hai người, Sở Hành Đoan không thèm để ý trực tiếp tới gần, bàn tay vừa mới chạm vào băng liền tan rã, nước chảy ra.

Hải Ngân Sơn cảm nhận được có người hòa tan được băng của bản mệnh thần thông của mình, hắn kinh ngạc nhưng phát hiện mình nhìn không thấu đối phương cũng thấy dễ hiểu, ánh mắt vừa bất lực vừa bất đắc dĩ, không biết bạn hay thù, liền nghe thấy âm thanh xèo xèo vang lên cùng giọng nói trầm ổn:
  • Tiểu tử họ Hải! Mau chóng rời khỏi đây, để tên huyết hóa này cho ta!


Hải Ngân Sơn nghe thấy liền an tâm, vì hắn thấy Lương Việt Hưng cùng Tiểu Hổ bên ngoài vẫn an toàn liền ngoan ngoãn nghe theo không dám cãi lại. Ra bên ngoài, Hải Ngân Sơn nhìn về phía Sở Mạnh liền cảm thấy kinh ngạc vì có thể có được một người Hoàng Kim đỉnh phong bên cạnh, xem ra đứa trẻ này vô cùng được coi trọng, mỉm cười gật đầu xem như chào hỏi với Sở Mạnh.

Sở Mạnh cũng đáp lại xong liền nghiêm túc nhìn vào chiến trước trước mặt, trong ánh mắt không che dấu nổi sự hưng phấn vì hắn thực sự rất ít thấy tộc trưởng ra tay.



Khí thế của Hàm Thanh Thiên huyết hóa tăng cao từ Xích Kim nhị tinh lên hẳn tứ tinh, huyết khí cùng sát khí tỏa ra uy áp ép Sở Hành Đoan nhưng Sở Hành Đoan là người nào?

Người đã chủ trì toàn bộ đại cục sau khi lão gia chủ thoái vị nhường ngôi cho hắn, bồi dưỡng ra đám người có thể tồn tại ở bên ngoài tới bây giờ sao thực lực có thể thấp được. Nếu không phải lúc đó xuất hiện sự cố thì chỉ cần thêm vài năm nữa với tư chất chấp nhận được của Sở Mạnh thì hắn có thể bồi dưỡng tên này lên Ám Kim cấp, trở thành một người có uy quyền trong trưởng lão đoàn, tạo ra hàng loạt cơ hội phục hưng cho Sở gia.

Chỉ một tên tộc trưởng của một bộ tộc nhỏ bé sử dụng huyết hóa tới cảnh giới Xích Kim sao có thể ép được hắn hoảng sợ!

Sở Hành Đoan bình tĩnh nhìn tên này gào thét như muốn kéo dài thời gian, ánh mắt chuyển sang sắc bén cùng lạnh lẽo, nhìn Hàm Thanh Thiên như một người chết.

Phát động khế yêu hóa thành Hỏa Nham Bức Vương, Sở Hành Đoan chấn động hai cánh sau lưng, tay cầm thanh đinh ba rực lửa mang theo huyết khí lao tới với tốc độ nhanh chóng về phía Hàm Thanh Thiên. Tay hắn nhanh chóng huy động làm thanh đinh ba múa lấy vài vòng.

Hàm Thanh Thiên liền phản ứng lại, hai tay nhanh chóng cầm vũ khí bản mệnh của mình đối vũ khí bản mệnh của Sở Hành Đoan, tia lửa liên tục bay ra lung tung, rơi xuống mặt băng làm mặt băng xuất hiện một loạt lỗ nhỏ li ti.

Vũ khí của hai người đều vô cùng cứng cỏi, tuy của Sở Hành Đoan dài hơn nhưng không hề dễ gãy, lực đạo của Sở Hành Đoan lẫn tu vi đều lớn hơn không biết bao nhiêu lần nên có thể dễ dàng đánh bay mất một chiếc sừng trên tay Hàm Thanh Thiên.

Chiếc sừng bay ra, nhanh chóng cắm vào trên vách tường sau lưng Hàm Thanh Thiên, hoảng hốt một giây nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần né đi một kích quét dọc của Sở Hành Đoan.

Sở Hành Đoan quét không trúng liền đổi từ dọc sang ngang, thêm một quét nữa lại bị Hàm Thanh Thiên tránh đi. Thấy có chút không ổn, hắn liền đổi sang loại tấn công liên tục, để có thể nhanh chóng kết thúc trận chiến này.

Hàm Thanh Thiên vừa mới tránh đi một kích quét ngang của Sở Hành Đoan liền thấy hắn liên tục đâm ra một loạt hơn chục tàn ảnh cây đinh ba trên tay hắn kèm theo tiếng gió rít vang lên bên tai, tiếng không khí bị xé rách vô cùng chói như tiếng vài kim loại vào nhau.

Trên đầu cây đinh ba, Hỏa Mệnh của Sở Hành Đoan giờ đã thêm một cái lốc xoáy màu đỏ đi kèm chút hỏa diệm như lốc xoáy lửa. Hỏa Phong Toản đi theo tàn ảnh cây đinh ba đi ra không chút chậm rãi đâm tới, liên tục ép Hàm Thanh Thiên vào trong góc.

Hàm Thanh Thiên yếu thế dần phẫn nộ, muốn phát tiết lại không thể vì huyết hóa không khác nào đã bị khóa toàn bộ, chỉ có tu vi tăng tiến cùng thời hạn. Nhưng chính vì thế mà nguyên khí trong khí hải của hắn chẳng còn lại chút gì, khí hải của hắn cạn kiệt khác nào vùng đất khô cằn không có sự sống, có muốn phát động võ kỹ hay bản mệnh thần thông cũng không thể.

May mắn là vẫn còn đôi sừng cùng chiếc đuôi cá voi và vũ khí bản mệnh của hắn là kêu gọi ra được, không hề tốn kém nguyên khí. Chưa kể tới thân thể của Hàm Thanh Thiên tuy được khôi phục lại nhưng lại không thể cường tráng như những tộc nhân khác, nhanh chóng bị Sở Hành Đoan đâm thủng vài lỗ trên thân thể.

Máu tươi chảy xuống, giờ máu trong thân thể hắn đã không còn là màu đỏ tươi, mà chỉ còn là một màu thâm đen, tỏa ra mùi hôi tanh tưởi. Máu đen chảy ra nhưng không hề ảnh hưởng tới Sở Hành Đoan nhưng ảnh hưởng tới bên ngoài, khiến cả đám đều phải phát động nguyên khí tạo một màng chắn ngăn cách.

Máu của Hàm Thanh Thiên chảy ra không đồng nghĩa với việc tu vi hay thời hạn của hắn bị rút đi, chỉ là cơ thể hắn có chút bị động, không còn linh hoạt như trước cứng ngắc chẳng khác một con khôi lỗi. Hàm Thanh Thiên ngửa đầu lên trời gào to:
  • Aaaaa…!!! Tức chết ta mà!


Hắn vốn nghĩ rằng chỉ cần giết được Hải Ngân Sơn là đủ, nhưng ai ngờ giữa đường lại lòi ra một tên Sở Hành Đoan xông tới giết hắn. Liền lấy trong túi càn khôn bên hông ra một nắm hạt châu nhỏ đen ném ra, mang theo chút ánh lửa lóe lên trên đường lao tới phía Sở Hành Đoan.

Sở Hành Đoan thấy vậy có chút tò mò khó hiểu hạt châu đen này có thể làm gì mà hắn lại ném ra nhưng hắn vẫn cẩn thận lùi lại phía sau sử dụng nguyên khí của hắn tạo thành một tầng phòng hộ bảo vệ bản thân ở bên trong.

Hạt châu nhỏ vừa mới chạm vào tầng phòng hộ đó liền liên tiếp nổ ra, lực oanh tạc cực lớn làm chấn động tầng phòng hộ của Sở Hành Đoan cùng với chiến trường tạo ra bởi Băng Phong Thiên Địa này.

Từng tiếng ầm ấm liên tiếp xảy ra, bên ngoài chỉ thấy khói đen mù mịt ánh lửa lóe lên trong đám khói, những bức tường liên tục chấn động khiến đám người bên ngoài cũng phải trợn mắt nhìn, nhỡ kĩ uy lực của hạt châu đó.

Quả nhiên không thể khinh thường tộc trưởng một tộc, dù sao cũng từng thống lĩnh cả đại tộc đi đánh chiếm tộc khác, hiển nhiên cũng sẽ có hậu chiêu phía sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK