Mục lục
Truyện Thiếu Chủ Bí Mật - Lý Phàm - Cố Họa Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 391: GIẢI ĐẤU QUYỀN ANH BẤT HỢP PHÁP QUỐC TẾ

Ở bên kia bờ đại dương xa xôi.

Trong một trung tâm nghiên cứu ở thung lũng của một khu rừng rậm.

Trương Gia Đông nằm bất tỉnh trong khoang điều trị, tia tử ngoại chiếu vào người Trương Gia Đông làm toàn thân anh ta phát ra quầng sáng màu tím.

Một nhóm nhân viên nghiên cứu tóc vàng mắt xanh mặc áo blouse đang đứng quan sát từ bên ngoài khoang điều trị, cả nhóm đều liên tục lắc đầu.

“Đã rơi vào trạng thái hôn mê sâu, điện não đồ liên tục yếu đi, điều đó có nghĩa là cơ thể anh ta đã trải qua quá trình cải tạo sơ cấp, nếu không anh ta đã chết trên đường được đưa về rồi.”

“Khốn kiếp, vật thí nghiệm sơ cấp khó lắm mới thành công mà lại thành ra thế này, phải làm thế nào với lần nghiên cứu tiếp theo? Boss rất tức giận đấy!”

“Tình hình hiện tại chỉ có thể duy trì mạng sống của anh ta, nhưng tôi rất tò mò, dù sao cũng có thể làm tổn thương vật thí nghiệm, sức chiến đấu của anh ta vô cùng mạnh mẽ, mặc dù chỉ là cải tạo sơ cấp.”

Tiến sĩ Charles, người lớn tuổi nhất vẫn luôn có vẻ mặt u ám, lắc đầu: “Mang kết quả kiểm tra đến phòng họp đi, ngài Brut đang đợi chúng ta.”

“Boss đích thân đến? Trời ạ, có khi nào chúng ta đều bị xử tử hết không? Linh hồn của tôi đang run rẩy.”

Vẻ mặt của nhóm nhân viên nghiên cứu đều trở nên khó coi, họ cảm thấy trái tim mình như đang run lên khi nghĩ tới tự tàn nhẫn của tước sĩ Brut.

“Nhanh lên, chuyện của vật thí nghiệm không liên quan tới chúng ta, boss muốn trút giận thì cũng trút lên người con khỉ da vàng kia.”

Lời tiến sĩ Charles nói khiến mọi người bình tĩnh lại, cả nhóm yên lặng đi theo tiến sĩ Charles về phía phòng họp.

Sau khi đi qua một loạt cánh cửa kim loại và trải qua nhiều lần kiểm tra, nhóm người tiến sĩ Charles bước vào phòng họp được canh phòng nghiêm ngặt.

Tước sĩ Brut tóc hoa râm đang nhắm mắt ngồi trên ghế sofa, nghe thấy tiếng bước chân của nhóm người tiến sĩ Charles bèn từ từ mở mắt ra.

“Tình hình của họ Trương sao rồi?”

“Anh ta rơi vào hôn mê, điện não đồ đang dần yếu đi, có thể có khuynh hướng trở thành người thực vật. Sau khi đánh giá, chúng tôi cảm thấy anh ta không có khả năng tiếp tục tiến hành giai đoạn hai của thí nghiệm.”

Ngón tay tước sĩ Brut gõ nhẹ lên tay vịn ghế sofa hai lần, ông ta nói với vẻ mặt u ám: “Có hy vọng cứu được không?”

“E rằng rất khó, vấn đề về não rất khó nói.”

Tiến sĩ Charles đưa ra một câu trả lời mơ hồ.

“Vậy có nghĩa là hy vọng không lớn, cần phải dùng hết giá trị sử dụng của vật thí nghiệm. Các ông nghiên cứu cách làm các chức năng của cơ thể cậu ta chuyển biến tốt nhất có thể, sau đó thực hiện giai đoạn hai của thí nghiệm, ghi chép chi tiết dữ liệu thí nghiệm, cũng coi như để cậu ta hoàn thành sứ mệnh.”

Trong lòng nhóm người tiến sĩ Charles run lên, nói vậy là ông ta không thèm để ý tới sự sống chết của Trương Gia Đông.

Nhưng nghĩ tới việc Trương Gia Đông cũng chỉ là một vật thí nghiệm, không biết bao nhiêu người đã chết trong thí nghiệm cải tạo, Trương Gia Đông cũng là một trong số đó thôi.

Cùng lắm thì Trương Gia Đông được coi như là người có cái chết đặc biệt nhất, dù sao anh ta cũng đã vượt qua đợt cải tạo giai đoạn một, hơn nữa còn là người duy nhất.

“Vâng, thưa tước sĩ, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.”

Tiến sĩ Charles kính cẩn đáp.

Tước sĩ Brut vung ngón tay, nhóm người tiến sĩ Charles lần lượt ra khỏi phòng họp.

Đợi sau khi nhóm người tiến sĩ Charles rời đi, vẻ mặt của tước sĩ Brut trở nên vô cùng cáu kỉnh.

“Con khỉ chết tiệt này, đang yên lành tự nhiên chạy về làm gì không biết, lần này làm rối loạn kế hoạch của tôi rồi! Tom, cậu đã tìm được người làm Trương bị thương chưa?”

“Boss, tôi đã tìm được thông tin cụ thể, nhưng thân phận của đối phương hơi đặc biệt.”

Tom, một người ngoài ba mươi, có mái tóc vàng bồng bềnh như vua sư tử, cầm tài liệu bước ra.

“Thân phận đặc biệt? Thế giới phương Đông chết tiệt có người nào có thân phận đặc biệt?”

“Long Môn.”

Bàn tay đang quơ giữa không trung của tước sĩ Brut khựng lại, trong mắt ông ta lóe lên tia sáng kinh ngạc.

“Chết tiệt! Là vị kia của Long Môn ra tay à?”

Tom đưa tài liệu cho tước sĩ Brut, thứ đập vào mắt tước sĩ Brut đầu tiên là ảnh của Lý Phàm.

Tước sĩ Brut bắt đầu lật xem tài liệu, sau khi xem xong toàn bộ tài liệt và tóm tắt tình hình hôm Trương Gia Đông gặp chuyện, ánh mắt tước sĩ Brut chợt lóe.

“Thiếu chủ từng bị phế bỏ của Long Môn giờ lại trở thành người thừa kế Long Môn? Nhưng cho dù cậu ta có tiếp quản Long Môn cũng không nên phá hỏng thí nghiệm của tôi!”

“Boss, tôi nghĩ đây là cơ hội, chúng ta hãy ra lệnh cho người đi bắt cóc cậu ta. Có cậu ta, chúng ta sẽ có thể thương lượng với Long Môn. Tôi cảm thấy một số sách cổ phương Đông giúp ích rất nhiều cho thí nghiệm của chúng ta, nhưng số sách cổ đó đều nằm trong kho của Long Môn.”

Brut suy tư một lúc rồi mở mắt ra bảo: “Trước hết cứ thăm dò đi, địa điểm tổ chức giải đấu quyền anh bất hợp pháp gần đây nhất vẫn chưa được quyết định. Cậu có thể thu xếp đến Hán Thành, tìm cách để Lý Phàm lên sàn đấu.”

“Khà khà, tôi sẽ đi làm ngay, giải đấu quyền anh bất hợp pháp có Wilf tham gia chắc chắn sẽ vô cùng đặc sắc, đó là gã đô con đã giành chức vô địch quyền anh bất hợp pháp liên tiếp mười năm.”

Tom cười tủm tỉm rời đi để bắt đầu sắp xếp giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế.



Đêm khuya, Sở Trung Thiên bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Nhìn số điện thoại lạ hiển thị trên màn hình, Sở Trung Thiên sững sờ một lúc mới chợt nhận ra đây là số điện thoại nước ngoài.

“Quái lạ, sao lại là số điện thoại nước ngoài nhỉ? Tôi con mẹ nó có quen người nước ngoài nào đâu?”

Sở Trung Thiên lẩm bẩm một câu, sau đó vẫn nhấn nút nghe máy.

“A lô, có phải ông Sở Trung Thiên không ạ?”

Tiếng phổ thông rõ ràng khiến Sở Trung Thiên hơi hoảng hốt.

Ông ta lại nhìn vào số điện thoại được hiển thị, đây đúng là số điện thoại nước ngoài.

“Tôi đây, ai đấy?”

“Tôi là người tổ chức giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế. Tôi muốn mở rộng giải đấu này sang nước ông, chúng tôi có ý định sẽ tổ chức giải đấu tại Hán Thành, không biết ông có ý định đứng ra đăng cai không?”

Sở Trung Thiên sửng sốt, sau đó tim đập loạn xạ vì kích động, đăng cai giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế, đây là truyện trọng đại!

Việc này không chỉ có thể nâng cao độ nổi tiếng về địa vị và thân phận, quan trọng hơn là nó có thể kiếm tiền.

Cơn kích động qua đi, Sở Trung Thiên bình tĩnh lại, nghi ngờ hỏi: “Sao lại tổ chức ở Hán Thành? Các anh là lừa đảo à?”

“Ông Sở suy nghĩ nhiều rồi, chúng tôi sẽ cử đội chuyên trách mang hợp đồng chính thức đến bàn bạc kỹ hơn với ông, tôi chỉ báo trước cho ông biết một tiếng.”

“Tại sao các anh lại làm vậy? Hoặc nói các anh có được lợi ích gì từ việc này?”

Sở Trung Thiên hỏi tới tấp.

“Để duy trì sự mới mẻ cho giải đấu thì cần phải có sự xuất hiện của những gương mặt mới. Theo chúng tôi dự đoán, nếu có người mới đến từ phương Đông thần bí tham gia sẽ làm giải đấu trở nên gay cấn và hay hơn.”

“Các anh muốn để ai tham gia?”

Sở Trung Thiên cau mày, mơ hồ cảm thấy có thể là nhằm vào Lý Phàm.

“Chúng tôi nhận được video vật lộn của một người tên là Lý Phàm. Sau khi xem xong, bộ phận kỹ thuật nghĩ rằng cậu ấy có tiềm năng rất lớn nên muốn để cậu ấy tham gia giải đấu năm nay. Nếu ông có thể sắp xếp cho cậu ấy tham gia, quyền đăng cai giải đấu quyền anh bất hợp pháp năm nay sẽ giao cho ông.”

CHƯƠNG 392: ĐÁNH

Quả nhiên là nhằm vào Lý Phàm!

Trong lòng Sở Trung Thiên kinh ngạc, vẻ mặt trở nên âm u: “Thế à, vậy trước hết tôi phải suy nghĩ lại đã, khi nào nghĩ kỹ tôi sẽ cho các anh câu trả lời chắc chắn.”

“Ha ha, tất nhiên chúng tôi sẽ cho ông Sở thời gian suy nghĩ rồi, nhưng thời gian ông Sở suy nghĩ cũng không nhiều, tôi mong có thể nhận được câu trả lời từ ông trước mười hai giờ trưa.”

“Tôi biết rồi.”

Sở Trung Thiên lạnh lùng nói, thầm nghĩ ông trả lời mới lạ, chờ trời sáng ông sẽ nói cho Lý Phàm biết truyện này, ông sẽ không đồng ý với chúng mày đâu.

Người ở đầu dây bên kia như biết được suy nghĩ của Sở Trung Thiên, người nọ giễu cợt bảo: “Đúng rồi, trong hộp thư của ông có một email, ông có thể xem video trong email cho kỹ, khi nào xem xong thì quyết định.”

Đối phương cúp máy, Sở Trung Thiên nhíu mày lại.

“Video? Các anh có thể quay được video gì? Cùng lắm là video tôi ngủ với phụ nữ, các anh thích thì cứ đăng đi.”

Sở Trung Thiên lẩm bẩm, sau đó vẫn dùng điện thoại đăng nhập vào email.

Quả nhiên trong hộp thư có một email mới, Sở Trung Thiên nhấn mở, trong email không có nội dung gì, chỉ có một video đính kèm.

Sở Trung Thiên tải video xuống rồi bật lên, vài giây đầu của video là một căn phòng trống, mấy giây sau ống kính lắc một cái rồi bắt đầu di chuyển.

Sau đó một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện trong mắt Sở Trung Thiên.

Con trai Sở Trung Thiên bị trói trên ghế, khắp người toàn là vết thương, sắc mặt cực kỳ tái nhợt.

“Sở, đây là video quay cho ba cậu xem, cậu nhanh cười lên nào, chào ba mình một tiếng, nói cho ông ta biết điều kiện của chúng tôi đi.”

Con trai Sở Trung Thiên òa khóc hét lên: “Ba, mau cứu con, ba nhất định phải cứu con, nếu không họ sẽ giết con mất. Ba mau bảo Lý Phàm tham gia giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế đi, nếu không họ sẽ chém con ra thành từng mảnh!”

“Ha ha, cậu nói tàn nhẫn quá, chúng tôi không chém cậu ra thành từng mảnh mà là dùng cưa điện cưa cậu ra.”

“Con không muốn, con không muốn chết, không muốn bị cưa điện cưa, ba nhất định phải tìm cách cứu con. Ba chỉ có một đứa con trai là con, ba đừng bỏ mặc con!”

Video dừng lại, Sở Trung Thiên cực kỳ kích động vén chăn xuống giường, vừa đi qua lại vừa thở hổn hển.

Chúng bắt cóc con trai đe dọa Sở Trung Thiên khiến ông ta cảm thấy vô cùng tức giận.

Nhưng nghĩ tới con trai ruột của mình, trong lòng Sở Trung Thiên lại đau đớn.

“Nên làm gì đây? Con mẹ nó, một đám khốn nạn! Nếu biết trước sẽ như vậy đã không cho con trai ra nước ngoài rồi, đi làm cái quái gì chứ!”

Sở Trung Thiên ảo não ngồi xuống, đưa tay túm chặt lấy tóc của mình.

Sau một lúc chần chừ, Sở Trung Thiên cảm thấy mình không thể đưa ra quyết định gì, vẫn nên đợi trời sáng đi tìm Lý Phàm, phải xem Lý Phàm có thái độ gì về chuyện này.

Nếu Lý Phàm không muốn tham gia giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế, Sở Trung Thiên chỉ có thể nghĩ cách khác.

Thế nhưng còn cách nào khác nữa?

Liên hệ với Hồng Môn sao?

Có lẽ đây là chuyện Hồng Môn cũng không giải quyết được.

Sở Trung Thiên chán nản nằm trên sofa, suy nghĩ lung tung cố thức đến khi trời sáng.

Trời vừa tờ mờ sáng, Sở Trung Thiên đã chạy tới dưới nhà Lý Phàm.

Đợi đến tám giờ sáng, Sở Trung Thiên đoán Lý Phàm hẳn đã thức dậy, lúc này mới lấy điện thoại ra gọi cho Lý Phàm.

Lý Phàm đang ăn sáng thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại, anh hơi ngạc nhiên nhìn tên người gọi.

Người gọi đến là Sở Trung Thiên, Lý Phàm khẽ cau mày nghe máy.

“Lão Sở, có chuyện gì thế?”

“Cậu Lý, tôi đang gặp rắc rối lớn, cần cậu Lý giúp tìm cách giải quyết.”

Sở Trung Thiên nói với giọng khàn.

“Ông đang ở đâu?”

“Đang ở dưới nhà cậu.”

“Lát nữa tôi sẽ xuống.”

Lý Phàm cúp máy, trong lòng tự hỏi Sở Trung Thiên gặp phải rắc rối lớn gì, chẳng lẽ lại có người cướp địa bàn của ông ta ư?

Vương Cẩn Mai trừng Lý Phàm: “Cậu lại định ra ngoài với mấy đứa bạn chẳng ra gì à? Cậu là một tên thất nghiệp, đừng giả vờ như một ông sếp lớn trăm công nghìn việc, ngoan ngoãn ở nhà làm việc đi!”

“Mẹ, chắc chắn Lý Phàm có chuyện nên mới muốn ra ngoài, mẹ đừng làm phiền nữa.”

Cố Họa Y khuyên can.

“Cậu ta có thể có chuyện gì được, một tên vô dụng cứ ra ngoài suốt ngày, lúc trước còn biết làm chút việc nhà, bây giờ bị con nuông chiều thành hư, ngay cả việc nhà cũng không làm.”

Giọng điệu của Vương Cẩn Mai càng bất mãn hơn.

Lý Phàm nhanh chóng ăn cơm xong rồi nói với Cố Họa Y: “Bà xã, lão Sở gặp chút chuyện, anh xuống dưới xem thử ông ta có chuyện gì. Em cứ từ từ ăn, lát nữa anh đưa em đi làm.”

“Ừm, anh đi đi.”

Lý Phàm đứng dậy ra ngoài, Vương Cẩn Mai trừng mắt nhìn theo bóng lưng của Lý Phàm một cách hung tợn.

“Họa Y, con không cảm thấy Lý Phàm càng ngày càng quá đáng sao? Con phải dạy dỗ cậu ta thật tốt, cho cậu ta biết phép tắc, không thể cứ nuông chiều cậu ta được!” Vương Cẩn Mai mắng một câu.

“Mẹ, con hiểu rồi, mẹ không cần nhọc lòng đâu.” Cố Họa Y trả lời.

Vương Cẩn Mai bất đắc dĩ thở dài, biết Cố Họa Y không để lời nói của mình vào tai.

Lý Phàm đi ra khỏi cửa tòa nhà thì nhìn thấy Sở Trung Thiên đang cúi đầu đứng bên cạnh chiếc Mercedes, anh lập tức bước tới.

Sở Trung Thiên thấy Lý Phàm tới như nhìn thấy người thân, ông ta lập tức bước qua nắm lấy tay Lý Phàm.

“Cậu Lý, thật ngại quá, sáng sớm đã đến làm phiền cậu, nhưng tôi thật sự không còn cách nào khác.”

Mặt mũi Sở Trung Thiên tràn đầy lo lắng, người đàn ông mạnh mẽ giờ đây đôi mắt đã đỏ hoe, nước mắt như sắp rơi xuống.

“Đừng sốt ruột, có chuyện gì ông cứ từ từ nói.”

Lý Phàm nhẹ nhàng nói để Sở Trung Thiên bớt căng thẳng.

Sở Trung Thiên hít sâu một hơi, kéo cửa xe Mercedes ra nói: “Chúng ta lên xe rồi nói.”

Lý Phàm gật đầu, sau đó ngồi vào trong xe.

Sở Trung Thiên lên xe sau rồi lấy điện thoại, bật video cho Lý Phàm xem.

Lý Phàm nói với vẻ mặt bình tĩnh: “Chúng bắt cóc con ông để ép tôi tham gia giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế?”

“Đúng vậy, hơn hai giờ sáng tôi nhận được cuộc gọi từ một số điện thoại nước ngoài, đối phương nói để tôi đăng cai giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế, điều kiện là nhất định phải bắt cậu đi thi. Tôi nghĩ mình chắc chắn không thể làm thế được nên đã trả lời vài câu cho qua, nhưng sau đó chúng nói đã gửi email cho tôi, bảo tôi xem video trong email, là video này đây.”

“Tôi chỉ có một đứa con trai này thôi, bình thường cũng nuông chiều nó hư theo. Nó nói muốn đi du học nên tôi cũng cho nó đi, ai ngờ lại gặp phải chuyện như vậy. Tôi biết đánh quyền anh bất hợp pháp quốc tế rất nguy hiểm, vì thế, vì thế tôi cũng không dám yêu cầu cậu phải đi tham gia, chỉ, chỉ mong cậu sẽ trả lời cho tôi biết cậu có đánh hay không thôi.”

Sở Trung Thiên thấp thỏm nói, ông ta nhìn Lý Phàm bằng ánh mắt có chút mong đợi, lại có chút căng thẳng.

Nếu Lý Phàm có thể đồng ý thì mọi chuyện sẽ có thể dễ giải quyết.

Lý Phàm không hề nghĩ ngợi mà quyết đoán đáp: “Đánh.”

CHƯƠNG 393: THẦY PHONG THỦY

Sở Trung Thiên ngẩn ra một lúc, sau đó trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.

“Cậu Lý, cậu thật sự đồng ý tham gia giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế ư? Nhưng, nhưng đó là giải đấu rất nguy hiểm, mỗi năm đều sẽ có rất nhiều quyền thủ bỏ mình! Ý tôi là cậu đừng đưa ra quyết định vì chuyện của con trai tôi, tôi có thể tìm cách khác cứu nó.”

Lúc này Sở Trung Thiên cực kỳ lo lắng, mặc dù Lý Phàm đồng ý đi thi, nhưng Sở Trung Thiên lại lo lắng Lý Phàm sẽ xảy ra chuyện.

Nếu Lý Phàm gặp bất trắc gì trong giải đấu, Sở Trung Thiên nghĩ cả gia đình mình cũng gặp xui xẻo theo.

Sở Trung Thiên hơi phiền muộn vỗ trán, hai tay nắm chặt quần: “Cậu Lý, là do tôi nghĩ sai rồi, không nên để cậu bất chấp nguy hiểm cuốn vào truyện này, tôi liên hệ với bạn tôi bên Hồng Môn xử lý vậy.”

Lý Phàm vỗ vai Sở Trung Thiên: “Lão Sở, lời ông nói bây giờ mới sai đó, chưa kể ông từng liều mình cứu tôi, nói đơn giản hơn, họ làm vậy không phải vì nhằm vào tôi sao?”

“Hình như là nhằm vào cậu.”

Sở Trung Thiên rối như tơ vò, nghĩ mãi không hiểu ý của Lý Phàm.

“Chẳng phải vậy là xong rồi sao? Nếu chúng nhằm vào tôi thì đương nhiên tôi phải đi đối mặt. Cho dù không làm vậy với ông, chúng cũng sẽ đi tìm lão Vương, lão Lý gì đó để gài bẫy hại tôi. Vì vậy, dù thế nào đi chăng nữa tôi cũng phải đứng ra.”

Lúc này Sở Trung Thiên mới hiểu được hàm ý trong lời nói của Lý Phàm, nhưng cũng biết Lý Phàm đang làm mình yên tâm.

Nếu ông là Lý Phàm, ông nghĩ chắc chắn mình sẽ ngồi yên không quan tâm, dù sao nguy hiểm khi tham gia giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế quá lớn.

“Cảm ơn cậu Lý, sau này cậu có ra lệnh gì, Sở Trung Thiên tôi sẵn sàng thịt nát xương tan hoàn thành mệnh lệnh của cậu!”

“Không cần phải nói nghiêm trọng vậy đâu, ông trả lời với họ đi, tôi cũng muốn xem rốt cuộc là ai đang ngấm ngầm giở trò sau lưng.”

Lý Phàm không nghĩ ra là ai chủ mưu bắt mình tham gia giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế, lẽ nào là mấy bị Long Vương khác? Hay là âm mưu của Trương Đức Võ sau khi ông ta không cam lòng bỏ đi?

Lý Phàm nhìn ra ngoài cửa sổ xe, thấy Cố Họa Y đang đi ra thì lập tức vứt hết suy nghĩ trong đầu ra ngoài.

“Được rồi, ông mau trả lời chúng đi, tôi phải đi làm với vợ rồi.”

Lý Phàm mở cửa xuống xe, mỉm cười bước về phía Cố Họa Y.

Cố Họa Y thấy Sở Trung Thiên lái xe đi bèn nhỏ giọng hỏi: “Là Sở Trung Thiên? Anh có cảm ơn người ta đã cứu anh không?”

“Cảm ơn rồi, em đừng quan tâm mấy chuyện này, mau tới công ty đi.”

Lý Phàm lo lắng Cố Họa Y sẽ hỏi Sở Trung Thiên tìm mình có chuyện gì, vì thế lập tức đổi chủ đề.

Cố Họa Y thở dài, lắc đầu nói: “Không biết bác cả nghe ai nói mà lại mời thầy tới công trường xem phong thủy, hình như còn muốn sửa lại bản thiết kế xây dựng, thật không biết ông ấy nghĩ gì nữa.”

“Ồ, nghe thú vị đó, chúng ta cũng đi xem náo nhiệt đi?”

Lý Phàm cười bảo.

“Bác cả bắt em qua đó, chúng ta không muốn đi xem cũng phải đi thôi, chỉ hy vọng ông thầy phong thủy đó sẽ không quá quá đáng.”

Trong lòng Cố Họa Y có chút lo âu, nếu thầy phong thủy sửa lại hoàn toàn bản thiết kế xây dựng, e rằng sẽ rất phiền phức cho việc lắp đặt dây chuyền sản xuất sau cùng, dù sao thì thiết kế của nhà máy cũng dựa trên dây chuyền sản xuất, sửa quá nhiều chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề.

Hai người lên xe, Cố Họa Y lái xe đi đến công trường.

Không lâu sau xe chạy đến công trường rồi dừng lại ở lối vào, Lý Phàm và Cố Họa Y cùng nhau xuống xe.

Cố Thiệu Phong đang đứng chắp tay cách đó không xa, xung quanh ông ta còn có rất nhiều lãnh đạo bên phía xây dựng, cả đám vây quanh Cố Thiệu Phong cười nói.

“Họa Y đến rồi à, mau lại đây, bác cả cháu đi đón thầy Trương rồi. Thầy phong thủy này là một người có lai lịch lớn, lát nữa hai đứa phải cẩn thận một chút, đừng nói những lời không nên nói.”

Cố Họa Y khẽ cau mày: “Đã thời đại nào rồi mà còn tin vào mấy thứ mê tín phong kiến này thế ạ?”

“Ha ha, Họa Y, cháu đừng nói lung tung, thầy Trương không phải người bình thường đâu, bí thuật mà nhà họ Cố xem phong thủy được truyền thừa hơn nghìn năm, đó là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy trong giới phong thủy, nghe nói thầy Trương rất lợi hại. Sếp Vương à, các ông nói cho đứa cháu gái của tôi biết sự lợi hại của thầy Trương đi.”

Cố Thiệu Phong ra vẻ người bề trên nói, sau đó ông ta và đám người sếp Vương, người của bên nhận xây dựng, lần lượt hào hứng kể về câu chuyện của thầy Trương.

“Gia thế của thầy Trương cũng không cần nói nhiều, gia tộc của ông ấy là thế gia phong thủy nghìn năm, phải nói là đứng số một trong giới phong thủy. Chúng tôi sẽ nói về những chuyện thầy Trương đã làm, cô Họa Y hẳn đã nghe nói về đại chiến phong thủy Hương Giang rồi nhỉ?”

“Lối thiết kế mũi đao vô song của tòa nhà ngân hàng Trung Đạo là kiệt tác của thầy Trương, nó đã phá vỡ phong thủy của ngân hàng đối diện, việc kinh doanh của ngân hàng đó giảm nhanh chóng, cuối cùng họ phải mời thầy phong thủy đến sửa lại mới xua đuổi được xui xẻo.”

Cố Họa Y nở nụ cười khinh thường, cảm thấy tất cả chỉ là tin đồn.

Nhìn thấy vẻ mặt khinh thường của Cố Họa Y, sếp Vương tiếp tục nói: “Ví dụ như ở Hán Thành chúng ta, chắc hẳn cô Họa Y cũng đã nghe nói về bố cục phong thủy Quy Tuy Thọ của khách sạn Thanh Tùng, trải qua sự thay đổi phong thủy của thầy Trương, giờ khách sạn đó làm ăn phát đạt, ngày càng đi lên.”

Sếp Vương kể ra một đống ví dụ dài dòng, Lý Phàm coi như đang nghe chuyện xưa, anh cảm thấy rất thú vị.

Cố Họa Y thở dài, nhìn thấy dáng vẻ say mê của đám người sếp Vương cũng không nói gì, dù cô có nói nhiều hơn nữa cũng không thay đổi được quan điểm của họ.

Một chiếc Hummer chạy nhanh tới, sau nó là một hàng xe nối đuôi nhau.

Hummer lao thẳng đến chỗ mọi người, không hề có ý định giảm tốc độ.

Cố Thiệu Phong và đám người sếp Vương nhanh chóng lùi lại, Lý Phàm cũng lạnh mặt kéo Cố Họa Y lùi về sau mấy bước.

Trong lòng Lý Phàm rất khó chịu với cách làm kiêu ngạo như vậy của xe Hummer.

Hummer trượt bánh sau một phát rồi dừng lại làm khói bụi bay mù mịt.

Một người trẻ tuổi mặc Hán phục xuống xe rồi nhìn đám người Lý Phàm bằng ánh mắt khinh bỉ.

“Thầy Trương đến mà các ông không biết xếp hàng ngay ngắn chào đón hả? Các ông tụ tập nói ra nói vào cái gì, có phép tắc hay không?”

Cố Thiệu Phong và đám người sếp Vương hơi khom lưng, cười ngượng ngùng đứng thành hàng.

“Sơ suất, sơ suất thôi, chúng tôi đứng thành hàng ngay đây.”

Lý Phàm và Cố Họa Y lạnh lùng đứng bên cạnh nhìn, không hề có ý định xếp hàng chào đón.

Thanh niên mặc Hán phục nhìn hai người, sau đó đảo mắt nhìn Cố Họa Y hai lượt.

“Sao hai người không xếp hàng chào đón? Anh nhanh vào hàng đi, người đẹp kia đi qua đây mở cửa xe cho thầy Trương.”

Thanh niên Hán phục vênh mặt hất cằm sai khiến.

Trong mắt Lý Phàm hiện lên tia sáng lạnh, anh cười khẩy: “Nằm mơ.”

“Lý Phàm! Cậu ăn nói kiểu gì đó! Mau làm theo lời cậu ấy đi!”
CHƯƠNG 394: CÔ ẤY CÓ DUYÊN VỚI TÔI

Cố Thiệu Phong trừng mắt nhìn Lý Phàm như ước gì có thể tát cho anh một bạt tai, một truyện lớn như tiếp đón thầy Trương mà lại mắc lỗi, thật sự đã đắc tội với thầy Trương, người ta làm chút thủ đoạn là có thể khiến nhà họ Cố cửa nát nhà tan.

Người đọc sách không nói chuyện yêu ma quỷ quái, nhưng khi nó dính dáng với mình, ai cũng sẽ kính sợ, Cố Thiệu Phong của bây giờ là như thế.

Lý Phàm cười khẩy lắc đầu, nói một cách khinh thường: “Thầy phong thủy gì chứ, chỉ là bọn bịp bợm giang hồ mà thôi, không cần phải kính trọng một tên lừa đảo vậy đâu.”

Nghe Lý Phàm nói thầy Trương là lừa đảo, Cố Thiệu Phong sốt ruột giậm chân, chỉ vào mũi Lý Phàm quát: “Cậu muốn chết đúng không? Dám bất kính với thầy Trương! Cố Họa Y, mau đuổi thằng chồng vô dụng của cháu đi đi, đây không phải nơi để cậu ta nói lung tung!”

Bốn thanh niên Hán phục đều lạnh lùng nhìn Lý Phàm, họ chậm rãi bước lại gần Lý Phàm, mơ hồ bày ra thế bao vây.

“Mày dám nói thầy Trương là lừa đảo! thầy Trương là thầy phong thủy chân truyền, hiện tại ông ấy là người duy nhất được gọi là thầy phong thủy!”

Thanh niên Hán phục lạnh lùng nói: “Lập tức quỳ xuống xin lỗi thầy Trương, nếu không thì một khi thầy Trương nổi giận, ông trời sẽ hạ sấm chớp!”

“Khoác lác mà không viết nháp luôn, hôm nay trời trong mây trắng, bảo thầy Trương kia hạ sấm chớp xuống cho tôi xem nào!”

Lý Phàm trêu tức.

Thanh niên Hán phục ngẩn ra, nói ông trời hạ sấm chớp là cách ví von phóng đại thôi, ai mẹ nó bảo mày coi là thật?

“Thầy Trương là thầy phong thủy, thông thạo địa lý phong thủy, chứ không phải Thiên sư!”

Thanh niên Hán phục trợn mắt đáp.

Lý Phàm cười tủm tỉm nói: “Cho nên? Vừa rồi cậu chỉ đang khoác lác thôi, không có bản lĩnh nhất định không thể nói lung tung.”

“Mẹ mày, lên hết cho tao, đánh cậu ta tàn phế để xem cậu ta còn kiêu ngạo bằng cách nào!”

Bốn thanh niên Hán phục chuẩn bị tư thế, lúc đang định ra tay với Lý Phàm thì một giọng nói hùng hồn vang lên.

“Các cậu làm gì thế, tôi đã dặn trước là phải khiêm tốn, đừng có suốt ngày làm ba cái trò mèo giả dối đó, tôi cũng không phải Tinh Túc lão tiên.”

Người nói là một ông lão râu tóc bạc phơ, mặc trang phục nhà Đường, nhìn như tiên trên trời, có phong thái của cao nhân.

Cố Thiệu Dũng hơi khom người đi theo bên cạnh ông lão, ông ta liếc nhìn Lý Phàm với vẻ không vui, thầm nghĩ tên này lại gây rắc rối cho ông, đúng là nên dạy cho cậu ta một bài học!

“Là do học trò tôi có thái độ không tốt, xin thầy Trương đừng tức giận với cậu ta, tôi nhất định sẽ dạy dỗ cậu ta thật tốt.”

Cố Thiệu Dũng nói một cách hèn mọn.

Mặc dù thầy Trương nói không muốn làm trò mèo, nhưng ai biết được trong lòng thầy Trương nghĩ gì, loại người ngoài cười nhưng lại đâm sau lưng người khác cũng nhiều lắm.

Dù cho thầy Trương nghĩ sao nói vậy, nhưng chưa chắc đám học trò bị răn dạy sẽ không có ý đồ gì, Cố Thiệu Dũng nghĩ không nên đắc tội với những người hiểu về huyền học.

Sau khi hèn mọn nói với thầy Trương, ông ta bước nhanh về phía Lý Phàm, cao giọng quát lớn: “Tên vô dụng nhà cậu chỉ biết gây chuyện! Mau mau xin lỗi thầy Trương và học trò của ông ấy!”

“Bác cả, Lý Phàm không cố ý nói vậy đâu.”

Cố Họa Y nhỏ giọng nói.

Lý Phàm cười mỉa: “Ông dựa vào đâu bắt tôi xin lỗi, không tiếp đón ông ta là có lỗi ư? Họ bắt Họa Y đi mở cửa xe cho thầy Trương, đây được coi như cưỡng ép tự do của người khác, việc này cũng tính là phạm tội rồi.”

“Thằng khốn miệng lưỡi sắc bén này! Giờ mà cậu còn dám cãi sao?”

Cố Thiệu Dũng tức giận đến mức chỉ ước có thể cầm dao đâm chết Lý Phàm.

Đám người sếp Vương thấy chuyện bị làm lớn đều tới khuyên can.

“Em Lý, em đừng cố chấp nữa, nhanh đi nhận lỗi với thầy Trương đi. Thầy Trương là người có đạo hạnh, không thể bất kính được.”

“Nói thầy Trương là thần tiên sống còn chưa đủ kìa, bất kính với thầy Trương là thật sự sai lầm. Nếu sau này muốn sống yên ổn thì nên cúi đầu, những người từng động tới thầy Trương đều có kết cục cửa nát nhà tan đấy.”

“Không phải chỉ bảo vợ cậu mở cửa xe cho thầy Trương thôi sao? Điều này có nghĩa là có phúc duyên đó. Nếu thầy Trương coi trọng vợ cậu, nhận vợ cậu làm học trò, sau này cậu nhất định sẽ được ăn ngon uống say.”

Lúc đám người sếp Vương khuyên Lý Phàm, cả đám học trò mặc Hán phục đã đi lại vây quanh thầy Trương.

“Rốt cuộc đã cãi nhau vì chuyện gì? Người tu hành như chúng ta nên nhiệt tình giúp đỡ mọi người mới đúng. Minh Đức, con nói rõ nguyên nhân đi.”

Thầy Trương nhìn về phía người học trò vừa mới kiêu ngạo.

Minh Đức nhìn Lý Phàm rồi quay người, khom lưng với thầy Trương: “Thưa thầy, người này không chỉ không tiếp đón thầy mà còn nói thầy là lừa đảo, việc này khiến người ta không thể chịu đựng được.”

“Hửm?”

Thầy Trương “hửm” một tiếng, dù nghe thế nào cũng thấy có vẻ bất mãn.

Đường đường là thầy phong thủy lại bị người ta nói thành lừa đảo, đây là điểm mấu chốt của thầy Trương, những người nói thầy Trương là lừa đảo trước đây cuối cùng đều bị ông ta làm cho cửa nát nhà tan.

Câu chuyện cửa nát nhà tan của những người đó cũng dần được truyền tai nhau rồi đúc thành uy danh của thầy Trương.

“Thầy Trương, Lý Phàm chỉ nhất thời nói bậy, không phải cố tình nói ông là lừa đảo, anh ấy làm thế cũng vì bảo vệ tôi thôi.”

Cố Họa Y bước lên nói.

Ánh mắt thầy Trương nhìn về phía Cố Họa Y, trong mắt ông ta chợt lóe tia sáng.

Người đẹp thế này nên làm học trò, ngày đêm hầu hạ ông mới đúng, làm vợ cho một gã đàn ông bình thường nghèo nàn thì thật là đáng tiếc.

“Ồ, ra là thế, tình vợ chồng sâu đậm có thể hiểu được. Minh Đức, sau này tác phong làm việc không được lỗ mãng, nhìn rắc rối mà con gây ra kìa.”

Thầy Trương khiển trách học trò một câu không đau không ngứa, Minh Đức khom người đáp: “Học trò đã biết.”

“Ừ, nên đặt chính sự lên hàng đầu, để tôi xem tình hình phong thủy chỗ các ông thế nào trước đã.”

Thầy Trương nói xong thì nhìn lướt qua Cố Thiệu Dũng và những người khác, cuối cùng nhìn vào Cố Họa Y.

“Cô ấy có duyên với lần xem phong thủy này, để cô ấy đi theo bên cạnh tôi đi.”

Thầy Trương thản nhiên bảo.

Cố Thiệu Phong trừng mắt nhìn Lý Phàm như ước gì có thể tát cho anh một bạt tai, một chuyện lớn như tiếp đón thầy Trương mà lại mắc lỗi, thật sự đã đắc tội với thầy Trương, người ta làm chút thủ đoạn là có thể khiến nhà họ Cố cửa nát nhà tan.

Người đọc sách không nói chuyện yêu ma quỷ quái, nhưng khi nó dính dáng với mình, ai cũng sẽ kính sợ, Cố Thiệu Phong của bây giờ là như thế.

Lý Phàm cười khẩy lắc đầu, nói một cách khinh thường: “Thầy phong thủy gì chứ, chỉ là bọn bịp bợm giang hồ mà thôi, không cần phải kính trọng một tên lừa đảo vậy đâu.”

Nghe Lý Phàm nói thầy Trương là lừa đảo, Cố Thiệu Phong sốt ruột giậm chân, chỉ vào mũi Lý Phàm quát: “Cậu muốn chết đúng không? Dám bất kính với thầy Trương! Cố Họa Y, mau đuổi thằng chồng vô dụng của cháu đi đi, đây không phải nơi để cậu ta nói lung tung!”

Bốn thanh niên Hán phục đều lạnh lùng nhìn Lý Phàm, họ chậm rãi bước lại gần Lý Phàm, mơ hồ bày ra thế bao vây.

“Mày dám nói thầy Trương là lừa đảo! thầy Trương là thầy phong thủy chân truyền, hiện tại ông ấy là người duy nhất được gọi là thầy phong thủy!”

Thanh niên Hán phục lạnh lùng nói: “Lập tức quỳ xuống xin lỗi thầy Trương, nếu không thì một khi thầy Trương nổi giận, ông trời sẽ hạ sấm chớp!”

“Khoác lác mà không viết nháp luôn, hôm nay trời trong mây trắng, bảo thầy Trương kia hạ sấm chớp xuống cho tôi xem nào!”

Lý Phàm trêu tức.

Thanh niên Hán phục ngẩn ra, nói ông trời hạ sấm chớp là cách ví von phóng đại thôi, ai mẹ nó bảo mày coi là thật?

“Thầy Trương là thầy phong thủy, thông thạo địa lý phong thủy, chứ không phải Thiên sư!”

Thanh niên Hán phục trợn mắt đáp.

Lý Phàm cười tủm tỉm nói: “Cho nên? Vừa rồi cậu chỉ đang khoác lác thôi, không có bản lĩnh nhất định không thể nói lung tung.”

“Mẹ mày, lên hết cho tao, đánh cậu ta tàn phế để xem cậu ta còn kiêu ngạo bằng cách nào!”

Bốn thanh niên Hán phục chuẩn bị tư thế, lúc đang định ra tay với Lý Phàm thì một giọng nói hùng hồn vang lên.

“Các cậu làm gì thế, tôi đã dặn trước là phải khiêm tốn, đừng có suốt ngày làm ba cái trò mèo giả dối đó, tôi cũng không phải Tinh Túc lão tiên.”

Người nói là một ông lão râu tóc bạc phơ, mặc trang phục nhà Đường, nhìn như tiên trên trời, có phong thái của cao nhân.

Cố Thiệu Dũng hơi khom người đi theo bên cạnh ông lão, ông ta liếc nhìn Lý Phàm với vẻ không vui, thầm nghĩ tên này lại gây rắc rối cho ông, đúng là nên dạy cho cậu ta một bài học!

“Là do học trò tôi có thái độ không tốt, xin thầy Trương đừng tức giận với cậu ta, tôi nhất định sẽ dạy dỗ cậu ta thật tốt.”

Cố Thiệu Dũng nói một cách hèn mọn.

Mặc dù thầy Trương nói không muốn làm trò mèo, nhưng ai biết được trong lòng thầy Trương nghĩ gì, loại người ngoài cười nhưng lại đâm sau lưng người khác cũng nhiều lắm.

Dù cho thầy Trương nghĩ sao nói vậy, nhưng chưa chắc đám học trò bị răn dạy sẽ không có ý đồ gì, Cố Thiệu Dũng nghĩ không nên đắc tội với những người hiểu về huyền học.

Sau khi hèn mọn nói với thầy Trương, ông ta bước nhanh về phía Lý Phàm, cao giọng quát lớn: “Tên vô dụng nhà cậu chỉ biết gây chuyện! Mau mau xin lỗi thầy Trương và học trò của ông ấy!”

“Bác cả, Lý Phàm không cố ý nói vậy đâu.”

Cố Họa Y nhỏ giọng nói.

Lý Phàm cười mỉa: “Ông dựa vào đâu bắt tôi xin lỗi, không tiếp đón ông ta là có lỗi ư? Họ bắt Họa Y đi mở cửa xe cho thầy Trương, đây được coi như cưỡng ép tự do của người khác, việc này cũng tính là phạm tội rồi.”

“Thằng khốn miệng lưỡi sắc bén này! Giờ mà cậu còn dám cãi sao?”

Cố Thiệu Dũng tức giận đến mức chỉ ước có thể cầm dao đâm chết Lý Phàm.

Đám người sếp Vương thấy chuyện bị làm lớn đều tới khuyên can.

“Em Lý, em đừng cố chấp nữa, nhanh đi nhận lỗi với thầy Trương đi. Thầy Trương là người có đạo hạnh, không thể bất kính được.”

“Nói thầy Trương là thần tiên sống còn chưa đủ kìa, bất kính với thầy Trương là thật sự sai lầm. Nếu sau này muốn sống yên ổn thì nên cúi đầu, những người từng động tới thầy Trương đều có kết cục cửa nát nhà tan đấy.”

“Không phải chỉ bảo vợ cậu mở cửa xe cho thầy Trương thôi sao? Điều này có nghĩa là có phúc duyên đó. Nếu thầy Trương coi trọng vợ cậu, nhận vợ cậu làm học trò, sau này cậu nhất định sẽ được ăn ngon uống say.”

Lúc đám người sếp Vương khuyên Lý Phàm, cả đám học trò mặc Hán phục đã đi lại vây quanh thầy Trương.

“Rốt cuộc đã cãi nhau vì chuyện gì? Người tu hành như chúng ta nên nhiệt tình giúp đỡ mọi người mới đúng. Minh Đức, con nói rõ nguyên nhân đi.”

Thầy Trương nhìn về phía người học trò vừa mới kiêu ngạo.

Minh Đức nhìn Lý Phàm rồi quay người, khom lưng với thầy Trương: “Thưa thầy, người này không chỉ không tiếp đón thầy mà còn nói thầy là lừa đảo, việc này khiến người ta không thể chịu đựng được.”

“Hửm?”

Thầy Trương “hửm” một tiếng, dù nghe thế nào cũng thấy có vẻ bất mãn.

Đường đường là thầy phong thủy lại bị người ta nói thành lừa đảo, đây là điểm mấu chốt của thầy Trương, những người nói thầy Trương là lừa đảo trước đây cuối cùng đều bị ông ta làm cho cửa nát nhà tan.

Câu chuyện cửa nát nhà tan của những người đó cũng dần được truyền tai nhau rồi đúc thành uy danh của thầy Trương.

“Thầy Trương, Lý Phàm chỉ nhất thời nói bậy, không phải cố tình nói ông là lừa đảo, anh ấy làm thế cũng vì bảo vệ tôi thôi.”

Cố Họa Y bước lên nói.

Ánh mắt thầy Trương nhìn về phía Cố Họa Y, trong mắt ông ta chợt lóe tia sáng.

Người đẹp thế này nên làm học trò, ngày đêm hầu hạ ông mới đúng, làm vợ cho một gã đàn ông bình thường nghèo nàn thì thật là đáng tiếc.

“Ồ, ra là thế, tình vợ chồng sâu đậm có thể hiểu được. Minh Đức, sau này tác phong làm việc không được lỗ mãng, nhìn rắc rối mà con gây ra kìa.”

Thầy Trương khiển trách học trò một câu không đau không ngứa, Minh Đức khom người đáp: “Học trò đã biết.”

“Ừ, nên đặt chính sự lên hàng đầu, để tôi xem tình hình phong thủy chỗ các ông thế nào trước đã.”

Thầy Trương nói xong thì nhìn lướt qua Cố Thiệu Dũng và những người khác, cuối cùng nhìn vào Cố Họa Y.

“Cô ấy có duyên với lần xem phong thủy này, để cô ấy đi theo bên cạnh tôi đi.”

Thầy Trương thản nhiên bảo.

Cố Thiệu Dũng đẩy Cố Họa Y ra: “Công trường này vốn là do Họa Y phụ trách, con bé đi theo bên cạnh thầy Trương cũng là điều nên làm. Họa Y, mau qua đó đi theo thầy Trương đi.”

Cố Họa Y do dự một lúc rồi cuối cùng vẫn đi về phía thầy Trương.

Lý Phàm nhíu mày đi theo.

Khi Lý Phàm vừa nhấc chân lên, Minh Đức đã đưa tay kéo anh lại, mà Cố Thiệu Dũng ở phía sau cũng túm lấy áo anh.

“Anh không được đi.”

Minh Đức lạnh giọng nói.

Cố Thiệu Dũng kéo vạt áo đằng sau của Lý Phàm: “Tên khốn nhà cậu còn dám gây chuyện! Ngoan ngoãn đứng đợi cho tôi!”

“Tôi muốn đi theo Họa Y, lỡ như cô ấy có chuyện gì tôi còn lo được.”

Lý Phàm nhìn chằm chằm thầy Trương nói.

Thầy Trương nheo mắt lại, cười nói: “Đi theo tôi còn lo lắng việc gì, cậu không cần nghĩ nhiều, sẽ không xảy ra bất trắc gì đâu.”

“Lý Phàm, anh đừng gây rối nữa. Em chỉ đi theo thầy Trương một vòng công trường thôi, sẽ không sao đâu.” Cố Họa Y khuyên Lý Phàm, không muốn để anh gây thêm rắc rối.

CHƯƠNG 395: DỤ DỖ CỦA ĐỊA SƯ

Cố Họa Y đi theo bên cạnh Thầy Trương , trong sự vây quanh của đám đệ tử Thầy Trương mà đi về phía công trường.

Minh Đức mang theo sáu tên đệ tử ở lại, ai ai cũng nhìn chằm chằm Lý Phàm, coi Lý Phàm là nhân tố không ổn định.

Đám người Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong thấy Thầy Trương không nổi giận, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

“Cậu là cái đồ vô dụng, vừa rồi bị ngu à? Đó là thầy Trương đấy, vậy mà cậu cũng dám nói lời mạo phạm, là muốn Thầy Trương nổi giận phá hủy phong thủy của nhà chúng ta hay sao!”

Cố Thiệu Dũng tức giận trách mắng Lý Phàm.

Lý Phàm không để ý đến Cố Thiệu Dũng mà nheo mắt nhìn đám người Thầy Trương đang đi về nơi xa, trong lòng luôn cảm thấy thấp thỏm không yên, dường như sắp xảy ra truyện không tốt.

Nhìn thấy Lý Phàm không để ý đến mình, Cố Thiệu Dũng nhất thời thẹn quá hóa giận, cảm thấy Lý Phàm đang muốn khiến mình mất thể diện trước mặt mọi người, thế là đẩy Lý Phàm một cái thật mạnh.

“Nói với cậu đấy! Giả vờ điếc gì chứ! Thầy Trương khoan dung độ lượng thả cậu, nhưng trong lòng cậu lại không biết cao thấp, mau mau xin lỗi thầy Minh Đức.”

Minh Đức khoanh hai tay trước ngực, cười mà như không cười nhìn Lý Phàm: “Ha ha, thoạt nhìn thằng nhãi này rất cứng đầu, nhưng bây giờ cũng không cần trừng trị anh ta, chờ sư phụ vui vẻ rồi, tất nhiên sẽ quay lại trừng trị đồ rác rưởi này.”

“Anh có ý gì?”

Lý Phàm nhìn Minh Đức, trong mắt lộ ra ý muốn giết người.

“Ha ha, có ý gì thì nói cho anh anh cũng không hiểu, chờ đến ngày mai tự nhiên anh sẽ biết, chắc hẳn sẽ khiến anh rất ngạc nhiên, ha ha ha.”

Minh Đức ngông cuồng cười lớn.

Cố Họa Y và Thầy Trương sóng vai mà đi, khoảng cách giữa hai người chừng hai mét.

Ánh mắt của Thầy Trương không ngừng di động khắp người Cố Họa Y, không ngừng lại gần bên cạnh Cố Họa Y, rất nhanh khoảng cách hai mét đã biến thành một mét, rồi từ một mét biến thành nửa mét.

Thấy Thầy Trương càng ngày càng gần, trong lòng Cố Họa Y càng ngày càng căng thẳng.

“Thầy Trương , không phải ông xem phong thủy sao, không cần xem la bàn à?”

Cố Họa Y căng thẳng nói ra.

“Ha ha, lão phu chỉ cần bấm đốt ngón tay đã có thể tính được đến trình độ âm dương địa huyệt rồi, căn bản không cần loại đồ vật như la bàn, không biết cô Cố có ý kiến gì về việc giữ gìn tuổi thanh xuân mãi mãi không? Lão phu có mấy bộ công pháp, sau khi tu luyện có thể bảo đảm cho cô trẻ mãi không già.”

Thầy Trương sử dụng loại lời nói thường dùng để dụ dỗ phụ nữ, không có người phụ nữ nào muốn già nua, trẻ mãi không già là ước mơ mà mỗi người phụ nữ đều tha thiết.

Trước đây nhắc đến vấn đề này đều sẽ lập tức khơi dậy hứng thú của người phụ nữ, Thầy Trương tung ra thêm đôi câu cổ văn là có thể lừa dối, khiến cho người phụ nữ hứng thú bừng bừng, cuối cùng có thể lừa gạt bọn họ khóc lóc đòi song tu.

“Trẻ mãi không già? Đó là chuyện không thể nào, không có người nào sẽ không già đi.”

Cố Họa Y lắc đầu nói ra.

“Trẻ mãi không già chỉ là một cách nói, ý là chỉ cần cô tu luyện cùng tôi, đảm bảo sau này tốc độ già yếu của cô sẽ vô cùng chậm, đến khi cô sáu mươi tuổi, thoạt nhìn bề ngoài chỉ lớn hơn bây giờ mấy tuổi mà thôi.”

Lần này Cố Họa Y lại hơi tin tưởng, cô cũng từng nghe một số truyền thuyết tương tự.

“Không biết phương pháp tu hành Thầy Trương nói là như thế nào? Phải làm thế nào mới có thể học tập?”

Nhìn thấy Cố Họa Y động lòng, Trong lòng Thầy Trương mừng thầm: “Phương pháp tu hành là bí pháp truyền thừa của sư môn tôi, chỉ cần cô trở thành đệ tử của tôi, một lòng một dạ theo hầu bên cạnh tôi, tôi có thể truyền dạy, đồng thời có thể chỉ dẫn cho cô.”

“Như vậy không được rồi, tôi còn bận chuyện trong nhà.”

Cố Họa Y lắc đầu nói.

Thầy Trương nhíu mày, trước đây nếu nói đến bước này, trên cơ bản phụ nữ đều sẽ yêu cầu trở thành đệ tử ký danh.

“Sẽ không chậm trễ chuyện của cô, trở thành đệ tử ký danh của tôi, đêm nay tôi có thể truyền dạy bí thuật cho cô, sau đó cô có thể tu luyện ở nhà.”

Ánh mắt Thầy Trương chợt lóe, nói.

Cố Họa Y suy ngẫm một lát, xuất phát từ tính cách thích trưng diện trời sinh của phụ nữ, đối với cách nói của Thầy Trương , cô cũng hơi động lòng rồi.

“Không biết khi tu luyện có gặp nguy hiểm gì không? Nghe nói rất nhiều người đều luyện ra khuyết điểm.”

Cố Họa Y xoắn xuýt nói.

“Ha ha ha, đó đều là người không đi theo danh sư tu hành, tu hành với tôi sẽ không có chuyện này, sau tiệc tối cô theo tôi vào phòng tu hành là được, cũng coi như là duyên phận giữa cô và tôi.”

Thầy Trương thấy Cố Họa Y hơi đề phòng, vì vậy hạ thấp yêu cầu, chỉ cần có thể dụ dỗ Cố Họa Y đến phòng của mình là được, sau khi vào phòng, tất cả đều không còn thuận theo ý của Cố Họa Y nữa rồi.

Cố Họa Y im lặng một lát, nhỏ giọng nói: “Chờ lát nữa tôi hỏi ý kiến chồng tôi, xem anh ấy nói như thế nào.”

Thầy Trương kinh ngạc nhìn Cố Họa Y, lại nghĩ đến thái độ vừa rồi của Lý Phàm, trong mắt lóe ra ánh sáng hung tàn.

“Ha ha, đây chính là cơ duyên tôi tặng cho cô, mong rằng cô Cố có thể suy nghĩ kỹ càng, nếu chồng cô ngăn cản, vậy cũng thật sự đáng tiếc.”

Cố Họa Y hít sâu một hơi, lắc đầu nói: “Vẫn mong Thầy Trương xem phong thủy thật tốt.”

“Được rồi.”

Thầy Trương đưa mắt nhìn bốn phía, ngón cái tay phải không ngừng bấm lên các đầu ngón tay còn lại, giống như đang suy diễn điều gì.

Một lát sau, Thầy Trương dừng lại động tác bấm đốt ngón tay, sắc mặt nghiêm trọng nói ra: “Đây là mảnh đất chí âm cực kỳ nguy hiểm, nếu động thổ ở nơi này, e rằng sẽ gặp phải tai họa không ngừng có người chết.”

“Trời?”

Cố Họa Y phát ra tiếng hô khiếp sợ, bị tình huống Thầy Trương nói dọa sợ.

“Không, không phải chứ, Thầy Trương có phải ông xem nhầm rồi.”

Cố Họa Y căng thẳng nói.

“Tôi sẽ không nhầm, không tin các cô cứ khởi công, sau khi khởi công ba ngày chắc chắn sẽ có người chết đột ngột.”

Thầy Trương nói chắc như đinh đóng cột.

Cố Họa Y không biết nên tin hay không tin, dựa vào tên tuổi của Thầy Trương thì cô nên tin tưởng.

“Vậy có biện pháp phá giải hay không?”

“Trái lại cũng có biện pháp phá giải, nhưng tôi sẽ bị tổn hại rất lớn.”

Thầy Trương lắc đầu, trong lòng lại âm thầm đắc ý.

Thầy Trương làm thế này là để đánh nát toàn bộ đề phòng trong lòng Cố Họa Y, khiến Cố Họa Y mất hết cảnh giác, chỉ cần Cố Họa Y coi mình là thần tượng, vậy sau này có thể tùy tiện đòi hỏi nơi Cố Họa Y rồi.

Còn Lý Phàm, Thầy Trương định bụng sau khi giành được Cố Họa Y về tay sẽ sai các đệ tử đánh nát tứ chi Lý Phàm, sau đó ném đến vùng biên giới cho tự sinh tự diệt.

“Nếu đã vậy thì mong Thầy Trương đi nói tình hình này với bác cả tôi, chuyện lớn trong nhà đều do bác cả làm chủ.”

Thầy Trương cười gật đầu: “Được, vậy thì đi nói chuyện với ngài Cố Thiệu Dũng, nhưng mà nếu như thật sự muốn phá giải phong thủy Âm Sát ở nơi này, còn cần cô Cố giúp tôi một chuyện nhỏ.”

“Tôi? Tôi có thể giúp ông cái gì?”

Cố Họa Y nghi hoặc không hiểu.

“Bây giờ vẫn chưa thể nói, thiên cơ không thể tiết lộ, nhưng chắc chắn là chuyện nhỏ cô Cố có thể làm được.”

Thầy Trương tỏ ra cao thâm khó lường nói.

Cố Họa Y gật đầu: “Chỉ cần tôi có thể làm được, chắc chắn sẽ làm hết sức mình.”

“Cô Cố đồng ý giúp đỡ là tốt rồi, đến lúc đó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK