Hai đầu gối ông ta đập mạnh xuống đất!
Bàn tay Lý Hàng đặt lên vai Lão Lục như thể rất nhẹ nhàng.
Còn lúc này, toàn thân Lão Lục đều toát mồ hôi lạnh.
Ông ta nỗ lực phản kháng, dùng hết sức bình sinh muốn đứng dậy.
Nhưng dù cố gắn nhấc nổi chân ki Hai tay Lý Hàng giống như núi Thái Sơn đè lên, khiến cho Lão Lục không thể động đậy!
“Tôi hỏi ông lần nữa, có bao nhiêu người như ông tới đây?”
“Nếu ông đã đứng ở cửa nhà tôi, vậy chắc cũng đã phái người đi bắt Cố Ngôn Hy rồi?”
“Oắt con, có ngon thì đấu với tao, đừng có chơi chiêu với †ao, thả tao ra, chúng quyết một trận thẳng thua!”
Lúc này, năm ngón tay Lý Hàng nắm lấy vai Lão Lục, nhẹ nhàng dùng sức.
“Răng rắc!”
“ÁP Lão Lục đau đến mức trán đổ mồ hôi, cơ thể bất giác run lên.
‘Vai ông ta truyền đến một cơn đau thấu tim!
Giờ phút này, Lão Lục rốt cuộc cũng đã hiểu được ý tứ trong lời Lý Hàng vừa nói.
Lý Hàng giết hai cao thủ Tông Sư kia.
Thực sự vì muốn muốn đổ tội cho người khác.
Tuy nhiên, lý do cậu †a đổ tội không phải vì sợ hãi!
Bây giờ Lão Lục mới có thể cảm nhận rõ ràng thực lực.
của Lý Hàng.
Nó còn trên cả Đại Tông Sư!!
Lão Lục vừa bước vào ngưỡng cửa Đại Tông Sư, bình thường đấu với gia chủ Uông Tố Lang, ông ta còn đánh được chừng hai mươi hiệp.
Nhưng ở trước mặt Lý Hàng, năng lực của ông ta giống như đứa trẻ lên bai Lý Hàng không phải vì sợ nhà họ Uông.
Cậu ta là đang chơi đùa.
Cậu ta đang chơi đùa với cả gia tộc họ Uông và các đại gia tộc ở Thượng Hải! !
Lão Lục dùng giọng nói run rẩy hỏi: “Ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
Lão Lục không thể tưởng tượng nổi đại gia tộc nào có thể nuôi dưỡng một người đàn ông đáng sợ như vậy.
Tuổi còn trẻ nhưng thực lực của cậu ta đã vượt xa Đại Tông Sư!
Toàn bộ khu vực phía Đông.
Ngoại trừ những môn phái và cao nhân ẩn dật.
Ai có thể là đối thủ của người đàn ông trước mặt này chứ!?
Ngay cả ở nơi có nhiều đại gia tộc như phía Bắc, người như Lý Hàng cũng có thể có chỗ đứng của riêng mình!
“Tôi hỏi ông nốt lần cuối, có bao nhiêu người như ông đến đây?”
Lão Lục sợ hãi.
Ông ta nhanh chóng thành thật trả lời: “Một người, lão gia phái tôi mang theo hai mươi cao thủ đến Thượng Hải”
“Một tiếng nữa, sẽ có hai cao thủ đi bắt cô ca sĩ tên Cố Ngôn Hy đó”
Lý Hàng khẽ gật đầu: “Tôi rất hài lòng với câu trả lời của ông. Bây giờ ông có thể đi chết rồi “Đợi đãi”
Lão Lục sợ hãi, hoảng loạn và hoang mang.
Ông ta nhanh chóng nói: “Tôi đã trả lời câu hỏi của cậu, †ại sao cậu lại giết tôi?”
“Vốn là tôi không muốn giết ông, nhưng ai bảo ông với thuộc hạ của ông làm mẹ tôi bị thương chứ?”
“Rắc rắc!”
Tay Lý Hàng tức khắc liền bẻ gãy cổ Lão Lụ!
c“Hựt”
Lão Lục mở to hai mắt, trước khi chết, ông ta nói một câu: “Bà ấy chỉ là sợ tới mức ngã xuống”
“Làm mẹ tôi sợ thì các ông đừng hòng sống”
“Bà ấy ngã, các người càng đáng phải chết!”
Lão Lục đã tắt thởi Lý Hàng tiện tay ném thi thể Lão Lục cho Lý Nhị Ngưu phía sau, hỏi: “Các cậu đánh lại ông ta không?”
Mấy người Lý Nhị Ngưu đồng loạt lắc đầu.
“Vậy thì bây giờ các anh càng phải cố gắng hơn, nhất định phải theo kịp bước chân của ta, nếu không, các anh sẽ bỏ lỡ rất nhiều điều thú vị”
“Vâng!”
Mấy người Lý Nhị Ngưu nắm chặt tay!
Lần nào Lý Hàng cũng làm mới nhận thức của họ.
Sức mạnh của Lý Hàng dường như là vô tận.
Nếu họ vẫn dậm chân tại chỗ, hoặc chỉ cải thiện một chút thì họ sẽ bị Lý Hàng bỏ lại phía sau!
Đám người dã thú Lý Nhị Ngưu lẩm bẩm rời đi.
Sau khi Lý Nhị Ngưu khiêng hai thi thể đi, Lý Hàng mới vào phòng.
“Anh rể, hai người vừa rồi bị anh..”
Hứa Hạo Nhiên chưa kịp nói xong, Lý Hàng đã hỏi thẳng: “Có muốn đi Thượng Hải không?”
“Muốn ạ!”
Hứa Hạo Nhiên lập tức phấn khích nắm chặt tay.
“Thu xếp quần áo, ba phút nữa lên đường”
Hứa Mộc Tình đi tới: “Em đi cùng anh”
Lý Hàng gật đầu.
Ngay sau đó, Hứa Hạo Nhiên xách một vali có mật mã ra khỏi phòng.
“Anh rể, em chuẩn bị xong rồi, để em lái xe!”
Lý Hàng nhàn nhạt nói: “Không cần lái xe”
Ngay khi vừa dứt lời, trên nóc nhà đột nhiên có một chiếc trực thăng bay tới.
Chương 395
Thượng Hải, sân đỗ của một tòa nhà.
“0el”
Ngay khi cửa trực thăng được mở, Hứa Hạo Nhiên lập tức lao xuống, quay sang một bên nôn thốc nôn tháo.
Lý Hàng uyển chuyển ôm Hứa Mộc Tình theo kiểu ôm công chúa ra khỏi cabin.
Hứa Hạo Nhiên VÀ khóe miệ ù ói với Lý wỲ : “Anh rể, bây giờ efn thực sự tin ràng anh đã dán chỉ máy bay trực thăng này bằng keo con voi”
“Rung lắc quá đi mà, em có cảm giác như đang ngồi máy kéo ấy”
“Qet”
“Ting..”
Khi Lý Hàng và những người khác đi ra khỏi thang máy trong đại sảnh của tòa nhà, cửa thang máy bên cạnh cũng đồng thời chậm rãi đóng lại.
Lúc này, Chu Hồng đang đứng trong thang máy.
Chu Hồng đi thang máy lên tầng cao nhất.
“Cốc cốc cốc…”
Anh ta gõ cửa văn phòng.
“Vào đi”
Trong phòng vọng ra giọng phụ nữ.
Chu Hồng đẩy cửa đi vào liền thấy một người phụ nữ trẻ ăn mặc rất thời trang đang ngồi trên ghế sô pha.
Trên người cô ấy có một cảm giác cao quý.
Ăn mặc hay trang điểm đều vô cùng tinh tế, Tương tự, gương mặt này của cô ta cũng đã được chỉnh sửa một cách cẩn thận.
‘Vẻ đẹp nhân tạo này từ xa đã có thể nhìn ra đã phẫu thuật thẩm mỹ.
“Cô ba” Chu Hồng không đến gần mà từ xa cúi đầu chào.
cô ta.
Người này là thiên kim tiểu thư thứ ba nhà họ Chu, Chu Du Trinh.
Chu Du Trinh không chỉ là tiểu thư của thế gia mà cô ta đồng thời còn là ngôi sao phát triển ở mảng điện ảnh và ca khúc truyền hình.
Với hào quang của gia tộc họ Chu hậu thuẫn phía sau, cô ta làm gì cũng đều vô cùng suôn sẻ.
Nhưng riêng về giọng hát thì không có gì tiến bộ.
Vì vậy, cô rất để mắt đến Cố Ngôn Hy.
Cố Ngôn Hy có một giọng hát rất đẹp.
Dù là những bài hát nhanh hay những bản tình ca động lòng người, cả những bài dân ca trầm lắng, cô ấy đều hát rất thành thục, vô cùng trơn tru.
Chu Du Trinh định để Cố Ngôn Hy hát ở hậu trường, còn bản thân cô ta sẽ biểu diễn trên sân khấu.
Bằng cách này, danh tiếng của cô sẽ cao hơn và được nhiều người biết đến hơn.
Cô ta không thiếu tiền.
Điều cô muốn là hào quang sáng như những vì sao, được cả thế giới chú ý.
Chu Du Trinh hơi nhướng mày hỏi Chu Hồng: “Thế nào?
Con nhỏ kia đồng ý rồi sao?”
Chu Hồng cười nói: “Không cần nói đến cô ba đưa ra điều kiện tốt như vậy”
“Chỉ cần gia tộc họ Chu tạo áp lực thì có cô ta không muốn cũng phải đồng ý”
“Tôi cho họ một tiếng để suy nghĩ”
“Bây giờ cũng sắp đến lúc rồi”
“Tôi sẽ lập tức mang người tới tiếp quản công ty giải trí của họ”
Lúc này, Chu Du Trinh rút ra một điếu thuốc của nữ ở trên bàn rồi châm lửa.
Sau khi nhả khói, cô ta lạnh lùng nói: “Nếu ả tiện nhân kia dám giở trò thì người cứ để ả nếm mùi”
“Những người xuất thân hèn kém như cô ta chỉ thích mặc cả”
“Nếu cô ta dám giở trò gì thì anh cứ để người nhà họ Uông chăm sóc cho cô ta.”
“Ả tiện nhà này ấy mà, đôi khi cũng phải chăm sóc một chút”
“Khiến chúng ngoan ngoãn phục tùng, thì khi chúng làm việc cũng sẽ hiệu quả hơn”
“Vâng”
Chu Hồng quay người rời đi.
Chu Hồng vừa bước ra khỏi văn phòng thì có một nam minh tinh đang nổi đi tới trước mặt anh ta.
Nam minh tinh vừa bước vào, giọng nói ngạo mạn của Chu Du Trinh từ bên trong vọng ra: “Đến đây và quỳ xuống”
“Liếm cho tốt”
liếm cho tiểu thư đây sướng rồi thì vai nam chính trong bộ phim tiếp theo sẽ là của cậu”
Chu Hồng chủ động đóng cửa phòng, trên mặt nở nụ cười giễu cợt.
Chương 396
Người nổi tiếng?
Trước mắt bọn họ chẳng qua chỉ là một công cụ.
Những công cụ này có thể được dùng để kiếm tiền.
Dùng để nâng giá cổ phiếu của công ty.
Tương tự cũng có thể dùng để giải tỏa một số khía cạnh.
M Khí nghĩ đến Ạ. mặt vếo so Ý v, nhienịa Cố Ngôn Hy.
Nghe thấy âm thanh khiến người khác khó chịu của Chu Du Trinh từ trong phòng truyền ra.
Chu Hồng chỉ cảm thấy nơi nào đó trong cơ thể mình bắt đầu bồn chồn.
Anh đã tưởng tượng ra khung cảnh khi Cố Ngôn Hy ở dưới thân mình thì sẽ là một cảnh tượng đẹp đến nhường nào.
Nghĩ đến đây, Chu Hồng tăng nhanh tốc độ.
Anh ta muốn sớm đến công ty của Cố Ngôn Hy.
Sau khi mua lại công ty giải trí của Cố Ngôn Hy, Chu Hồng có thể làm bất cứ điều gì với cô ấy!
Hiện tại, Lý Hàng đã đến công ty giải trí của Cố Ngôn Hy.
“Tình Tình, chị đến rồi à” Cố Ngôn Hy vừa nhìn thấy Hứa Mộc Tình thì liền chạy tới ôm chặt lấy cô.
Phương Văn Văn rót trà cho Lý Hàng, vẻ mặt lo lắng nói: “Anh Lý, chúng em cũng không biết tại sao lại đắc tội với nhà họ Chu”
“Bây giờ công ty giải trí của họ muốn mua công ty chúng em”
“Chúng em muốn đi Ninh Châu phát triển, anh thấy có được không?”
“Không được”
Lý Hàng thẳng thừng trả lời.
Cố Ngôn Hy và Phương Văn Văn nhìn nhau.
Trong ánh mắt cả hai đều lộ ra cảm giác bất lực và tuyệt vọng.
Quả thật, dù sao đối phương cũng là gia tộc hàng đầu phía Nam.
Lý Hàng dù có mạnh đến đâu cũng không dám đối đầu với bọn họ.
Cố Ngôn Hy nắm chặt tay Hứa Mộc Tình.
Cô biết lúc này mình có nói gì cũng vô ích.
Số phận an bài, cô chỉ có thể chấp nhận.
Vừa nghĩ đến vừa nãy khi Chu Hồng rời đi, trong ánh mắt anh ta lộ ra lòng tham và dục vọng mãnh liệt.
Cố Ngôn Hy liền nổi hết da gà.
Cô có một cảm giác.
Nếu bản thân bị họ kiểm soát.
Cuộc sống sau này sẽ sống không bằng chết.
Lúc này, Lý Hàng lại nói: lớn đẳng cấp quốc tế”
“Thượng Hải là một thành phố “Các công ty giải trí đều ở thủ đô và Thượng Hải”
“Chỉ có hai nơi này là thích hợp nhất”
“Ngoài hai nơi này thì không được”
“Khi đến đây, tôi đã thảo luận với Tình Tình rồi”
“Tập đoàn Lăng Tiêu đã ra mặt mua lại 49% cổ phần công ty giải trí của cô”
ên của công ty giải trí đã chính thức được đổi thành Summer Sunshine.”
“Cô Cố vẫn là tổng giám đốc của công ty”
“Summer Sunshine hợp nhất với công ty giải trí của Tập đoàn Lăng Tiêu”
“Kể từ hôm nay, tất cả nhân viên của công ty này sẽ được bảo vệ bởi Tập đoàn Lăng Tiêu”
Lúc này, Cố Ngôn Hy sững sờ.
Cô vốn đã mất niềm tin vào cuộc sống, nhưng thực sự.
không ngờ Lý Hàng và Hứa Mộc Tình lại làm như vậy.
Cố Ngôn Hy biết rất rõ quyết định này nhất định là của Hứa Mộc Tình.
Cô nắm chặt tay Hứa Mộc Tình, đôi mắt xinh đẹp liền trở nên ướt đâm.
Phương Văn Văn kích động che miệng.
Một lúc lâu sau, cô mới bình tĩnh trở lại, đang định nói với Lý Hàng.
Thì chỉ nghe một tiếng “rầm”.
Cửa văn phòng đã bị đạp tung.
Chỉ thấy Chu Hồng cùng theo vài vệ sĩ mặc đồ đen đứng ở cửa.
Anh ta ngạo nghễ bước vào, vênh mặt nhìn xuống.
Khi nhìn thấy Cố Ngôn Hy, cũng là lúc anh ta nhìn thấy Hứa Mộc Tình.
Chương 397
Lúc này, Chu Hồng lập tức trợn tròn mát.
Cái miệng giống như xúc xích của anh ta từ từ mở ra.
Niềm vui bất ngời Niềm vui cực kì bất ngời Chu Hồng không ngờ rằng ở đây ngoài Cố Ngôn Hy ra còn có một đại mỹ nhân khác nữa.
Anh ta bước nhanh đến chỗ hai người họ, sau đó chỉ vào Lý Hàng nói: “Mày, eũt đi”
Chu Hồng đã không chịu được nữa.
Vừa nãy trên đường đến đây, tiếng rên của Chu Du Trinh không ngừng vang vọng trong đầu anh ta.
Sau đó, đài trên xe hơi phát ra tiếng hát của Cố Ngôn Hy.
Rồi tiếng rên của Chu Du Trinh dần được thay bằng giọng của Cố Ngôn Hy.
Bây giờ Chu Hồng đã không chịu nổi.
Không ngờ lại nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp như Hứa Mộc Tình ở đây, anh ta càng thêm ngứa ngáy.
Anh ta quyết định lập tức đuổi tất cả những người không.
liên quan trong văn phòng ra.
Anh ta muốn tận hưởng hai cơ thể ngon lành này!
Chu Hồng gầm lên một tiếng.
Nhưng Lý Hàng chỉ ngồi bất động ở đó.
Chu Hồng trở nên mất kiên nhãn.
Anh ta đứng trước mặt Lý Hàng, trịch thượng nhìn anh: “Tao nói mày không nghe thấy sao?”
“Bây giờ lập tức cút ra khỏi văn phòng này ngay!”
Lúc này Lý Hàng hơi ngẩng đầu, nhàn nhạt hỏi: “Tại sao †ôi phải nghe lời anh?”
“Bởi vì ta là Chu Hồng!”
“Tao là phó tổng giám đốc của Hoa Hạ Thời Không!”
“Tao là người của gia tộc họ Chu!”
Lý Hàng quay đầu lại hỏi Hứa Hạo Nhiên: “Tên này nói cái gì mà gia tộc nuôi lợn vậy, mọi người từng nghe qua chưa?”
Hứa Hạo Nhiên nhanh chóng bày ra vẻ mặt lo lắng nói: “Anh rể, anh nghe nhầm rồi, bọn họ không phải nuôi lợn”
Chu Hồng thấy quần áo của Lý Hàng rất bình thường, ngay cả nhà họ Chu cũng chưa từng nghe qua, trên mặt anh ta tràn đầy vẻ khinh thường.
Còn Hứa Hạo Nhiên thì trông rất thông minh, không khỏi cẩn thận quan sát cậu ta.
Chu Hồng thầm nghĩ: Thằng nhóc này miệng lưỡi cũng lanh lẹ lắm.
Tốc độ cũng khá nhanh đấy.
Có thể thu nhận làm thuộc hạ của mình, sau đó tặng cho.
†am tiểu thư.
Ý nghĩ này của Chu Hồng vừa lóe lên.
Hứa Hạo Nhiên lại bổ sung thêm: “Anh rể, vừa rồi họ nói họ là lợn”
“Anh xem người đàn ông này, tai to mặt lớn chính là một cái đầu lợn”
“Con mẹ nó, mày muốn chết à!”
Chu Hồng tức giận đến mức mặt biến thành màu gan lợn, lập tức rống lên một tiếng.
Vệ sĩ phía sau nhanh chóng xông vào.
“Rầm!”
“Rầm!”
“Rầm!”
Những tiếng đánh nhau liên tục phát ra.
Chu Hồng còn chưa kịp phản ứng, đám vệ sĩ phía sau đã đồng loạt gào thét bay ra khỏi văn phòng.
Những vệ sĩ này từng người một ngã trên hành lang, liên tục kêu la.
Chu Hồng không ngờ Lý Hàng lại có năng lực như vậy, anh ta nhanh chóng lùi về sau mấy bước, chỉ tay vào Lý Hàng.
“Mày dám đánh người nhà họ Chu chúng ta, mày chết chắc rồi! Hôm nay chúng mày đều phải chết!!”
Vừa nói Chu Hồng lại nhìn sang Cố Ngôn Hy: “Cô Cố, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng”
“Bây giờ tốt nhất là cô đồng ý ký hợp đồng”
“Nếu không thì rất nhanh thôi, người nhà họ Uông sẽ tới đây”
“Đến lúc đó, đến cơ hội phản kháng cô cũng không có đâu: “Bọn họ sẽ đưa cô đến phía Bắc chôn chung với cậu Uông!”
“Bây giờ các người lập tức quỳ xuống khấu đầu thì có thể tôi sẽ tha thứ”
“Nếu không thì..”
Chu Hồng chưa kịp nói xong, Lý Hàng đã đứng trước mặt anh ta, đưa tay nắm lấy miệng Chu Hồng.
Chương 398
Chỉ nghe thấy tiếng “răng rắc”.
Lý Hàng bóp khuôn mặt mập mạp của Chu Hồng, khiến từng từng chiếc răng trong miệng anh ta gấy rụng!
Để không làm ô nhiễm môi trường, Lý Hàng còn nhẹ nhàng võ vào miệng Chu Hồng.
Tất cả răng bị đánh gãy đều đã bị Chu Hồng nuốt hết!
Đánh gãy răng, miệïg liền chảy máu!
Chu Hồng che miệng, đau đến mức hét không thành tiếng Anh ta dùng ánh mắt vô cùng nham hiểm nhìn mọi người rồi quay người dẫn theo một đám vệ sĩ vội vàng rời đi.
Chu Hồng vội vàng chạy xuống lầu trốn vào trong xe.
Anh ta lấy điện thoại di động ra gửi một tin nhắn cho người nhà họ Uông.
Trong tin nhản đầy những dấu chấm than.
Giết chúng nó cho tôi!
Giết hết chúng nói!
Giết sạch đám người trong công ty giải trí này đi!
Cùng lúc đó, chiếc điện thoại đang ở trên sàn gỗ của một khách sạn hạng sao nhận được tin nhắn liền rung nhẹ.
Tuy nhiên, không có ai nhận điện thoại.
Bởi vì bên cạnh chiếc điện thoại di động này là hàng chục xác người đang nằm la liệt!
Tất cả đám người mà nhà họ Uông cử đến lần này.
Ngoại trừ vài người đã đến Ninh Châu thì những người còn lại đều ở đây.
“Cái gì mà đại gia tộc phía bắc, một chiêu cũng không tiếp được!”
Vương Tiểu Thất nhẹ nhàng vẩy giọt máu trên con dao.
trong tay mình.
Sau đó dùng khăn trắng lau cẩn thận vết máu còn sót lại trên dao.
Bên cạnh Vương Tiểu Thất còn có Cam Hưng Bá.
Cam Hưng Bá ôm bụng nói với Vương Tiểu Thất: “Tự dưng đánh nhau xong thấy đói quá! Chúng ta đi ăn hải sản đi”
‘Vương Tiểu Thất tức giận liếc một cái: “Ông đây không có tiền”
“Cậu mà không có tiền! Tôi thấy rõ ràng trong ví cậu vẫn còn mấy trăm tệ”
Vừa nói Cam Hưng Bá vừa đưa tay ra lục túi áo của Vương Tiểu Thất.
Cơ thể Vương Tiểu Thất khẽ lóe lên, cậu ta vội vàng chạy tới một góc cách đó mười mét.
lày! Tất cả đồ ăn trên đường từ Phúc Châu tới đây đều là tôi trả đói”
“Không phải anh là cái gì mà Lão Hổ Phúc Châu sao?
Sao đến cả tiền cũng không có vậy hả?!”
“Ta ăn hết số tiền có được từ gia đình cháu trai rồi” Cam Hưng Bá tỏ vẻ đáng thương nói.
Vương Tiểu Thất hơi đảo mắt hướng lên trời.
Bây giờ cậu ta vẫn chưa đánh lại được Cam Hưng Bá, kết cuộc của sự phản kháng chính là bị anh ta đánh gục trên mặt đất.
Thế là cậu ta không khỏi thầm thở dài rằng mình thật xui xẻo, sao lại gặp phải một tên tham ăn tục uống không biết xấu hổ như vậy!
“Được rồi được rồi, chúng ta đi ăn”
“Tuy nhiên, tôi còn phải dành tiền mua hoa cho bạn gái.”
n anh đến một quán ăn nhanh gần đó, tôi không đủ tiền ăn đồ hải sản!”
Vương Tiểu Thất và Cam Hưng Bá trò chuyện giống như hai người bạn, nhẹ nhàng xoay người rời đi.
“Cái gì? Người mà gia chủ nhà họ Uông phái tới đều đã bị giết sạch?”
Bên trong văn phòng cao nhất của tòa nhà.
Chu Du Trinh nhận được tin này liền dùng chân đá một cái vào tên đàn ông đang quỳ bên cạnh.
Cô tức giận vớ lấy chai rượu vang đỏ trị giá hàng trăm nghìn tệ ném xuống đất.
“Lũ phế vật!”
“Nhà họ Uông đó không phải tự xưng là đại gia tộc phía Bắc sao?”
“Sao lại nuôi toàn một lũ phế vật vậy!”
Đứng sau họ Uông là một trong bốn gia tộc lớn nhất phía Bắc – gia tộc họ Hầu.
Nhà họ Chu và nhà họ Hầu luôn giữ quan hệ liên hôn.
Tam tiểu thư nhà họ Chu cũng đã đính hôn với tứ công tử nhà họ Hầu.
Lần này, Lão Lục cùng một nhóm thuộc hạ đến Thượng Hải.
Việc đầu tiên là liên lạc với Chu Hồng.
Chu Hồng này cũng rất xu nịnh hỏi có chuyện gì có thể giúp.
Cho nên bây giờ mới xảy ra chuyện như vậy.
Chương 399
Vốn dĩ theo như Chu Hồng thấy, Đại Tông Sư như Lão Lục có thể dễ dàng quét sạch toàn bộ Thượng Hải cùng nơi gọi là “Cấm địa Ninh Châu”.
Kết quả không ngờ rằng chính Lão Lục cũng bỏ mạng tại Cấm Địa Ninh Châu.
Thấy Chu Du Trinh tức giận, Chu Hồng cũng vô cùng khổ Sở.
Miệng anh ta đã sưïlg hết lên.
Hàm răng cũng đã bị Lý Hàng bóp rụng phân:nửa, bây giờ đến nói chuyện cũng khiến gió lọt qua kẽ răng!
Anh ta đảo mắt một cái liền nhanh chóng nảy ra một ý tưởng xấu xa khác.
“Cô ba, những người phía Bắc này vốn không đáng tin cậy”
“Những tên thuộc hạ của mấy gia tộc nhỏ này cũng không khác mấy tên lưu manh ngoài đường là mấy”
“Cao thủ của nhà chúng ta đều ở phía nam. Bây giờ muốn điều qua đây thì cần phải hỏi qua nhị lão gia, thủ tục có hơi rắc rối”
“Tôi thấy chúng ta nên bắt đầu từ những lợi thế của chính mình”
Đôi lông mày đã tỉa gọn gàng của Chu Du Trinh khẽ nhướng lên, cô ta nghiêng người nhìn Chu Hồng.
“Anh có ý định gì thì mau nói đi”
“Ả tiểu tiện nhân Cố Ngôn Hy này, tiểu thư đây cho cô ta mặtt mũi mà cô ta lại không muốn.”
“Vậy thì bây giờ tiểu thư đây sẽ rách nát khuôn mặt tiện nhân của cô tal”
“Cô ba, trong ngành giải trí này, điều chúng ta quan tâm nhất là gì?”
Chu Du Trinh không cần nghĩ liền đáp như chuyện đương nhiên: “Danh vọng”
“Đúng vậy! Chúng ta chỉ cần tùy tiện phất tay thì liền có thể hủy hoại danh tiếng của Cố Ngôn Hy”
“Đừng nói là mở buổi hòa nhạc, cô ta thậm chí sẽ không thể ra khỏi nhà”
“Đợi đến lúc đó Cố Ngôn Hy sẽ bò đến trước mặt tiểu thư, giống như một con chó liếm sàn nhà mà tiểu thư dãm lên: Chu Du Trinh gật đầu: “Được đó, bây giờ anh đi làm ngay đi”
Chu Hồng lập tức quay lại.
Khi anh ta đi tới cửa, giọng nói của Chu Du Trinh đột nhiên vang lên sau lưng.
“Nếu chuyện này còn làm không xong thì anh phải liếm sạch sàn nhà vệ sinh cho tôi!”
Chu Hồng rùng mình một cái, vội vàng bước ra ngoài.
Lúc này anh ta không dám lơ là.
Bởi vì anh ta biết Chu Du Trinh luôn là người nói được.
làm được.
Ngay sáng sớm hôm sau, tiêu đề tin tức xuất hiện một †in tức bùng nổ.
“Cố Ngôn Hy, người được mệnh danh là nữ thần quốc.
dân vậy mà lại có quan hệ mờ ám với bảy tám người đàn ông cùng một lúc!?”
Kèm theo đoạn tin tức này là hai hình ảnh nửa thật nửa giả.
Trong ảnh, một người phụ nữ cùng mấy người đàn ông trong một căn phòng nhỏ đang làm ra những hình động mờ ám.
Không thể nhìn rõ mặt người phụ nữ, và cũng chỉ có một bức ảnh chụp lưng.
Tuy nhiên, tiêu đề tin tức lại hướng thẳng đến Cố Ngôn Hy.
Điều này đã gây ra cuộc bàn tán sôi nổi rộng rãi.
Sau đó, lại có người tung tin, “Tôi muốn vạch trần cái gọi là nữ thần quốc dân nhưng chẳng qua chỉ là một ả trà xanh dựa vào mưu hèn kế bẩn để leo lên vị trí hiện tại!”
Lại một tin tức bùng nổ khác được tung ra.
Trong vòng chưa đầy nửa ngày, liên tiếp nhiều mẩu tin tương tự được tung ra.
Hơn nữa, nội dung ngày càng quá đáng, nó khiến Cố Ngôn Hy ngày càng trở thành một người xấu xa.
Quần chúng và những người hâm mộ không biết sự thật cũng bị dư luận dắt mũi, bắt đầu công kích Cố Ngôn Hy.
Trời vừa sáng, Cố Ngôn Hy và Hứa Mộc Tình liền cùng nhau lái xe đến tòa nhà đặt công ty giải trí của họ.
Vừa lúc Cố Ngôn Hy và Hứa Mộc Tình cùng nhau mở.
cửa xuống xe.
Trong bụi cỏ cách đó không xa đột nhiên có một người nhảy ra.
Người đàn ông xách một xô nước.
Trong xô toàn là mực đen tuyền!
“Thứ đàn bà vô liêm sỉ, cút ra khỏi giới giải trí cho tao!”
Người đàn ông vừa hét vừa định hắt mực vào Cố Ngôn Hy và Hứa Mộc Tình.
Trong tích tắc, một bóng người vụt qua.
Bàn tay của Lý Hàng lướt qua không khí, ấn vào thành xô với tốc độ không thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Chương 400 Mặc dù cuộc tấn công này không thành công.
Nhưng Cố Ngôn Hy phát hiện những người trong tòa nhà ngày thường hay mỉm cười chào cô thì bây giờ lại nhìn cô với ánh mắt khó chịu như kim châm.
Ai nấy đều âm thầm xì xào bàn tán.
Cố Ngôn Hy chưa bao giờ che giấu quá khứ của mình.
Rất nhiều người biết cô ấy đến từùng/nông thôn.
Công việc đầu tiên sau khi lên thành phố của cô ấy là làm nhân viên phục vụ trong một nhà hàng.
Vì sự nghiệp ca hát của mình cô ấy đã phải trả giá rất nhiều.
Nhưng cô ấy chưa bao giờ làm bất cứ điều gì bẩn thỉu, hèn kém.
Sau khi xem xong những tin tức này, người vốn có trái tim lương thiện như cô ấy đã lập tức khóc.
Trong phòng làm việc, Hứa Mộc Tình nắm chặt tay Cố Ngôn Hy.
Cô cũng bị những tin tức này làm cho tức đến mức đỏ mắt.
Hứa Mộc Tình nói với Lý Hàng, “Những người này sao lại xấu xa như vậy?”
“Không lẽ có quyền thế thì không coi ai ra gì sao?”
“Thiên kim tiểu thư của đại gia tộc thì có thể tùy ý bắt nạt người khác sao? Họ dựa vào cái thá gì chứ!?”
Hứa Mộc Tình tức giận.
Khi Hứa Mộc Tình tức giận, hậu quả tất nhiên rất nghiêm trọng.
Lý Hàng móc ngón tay với Vương Tiểu Thất.
Khi Vương Tiểu Thất đến gần, Lý Hàng nói ngắn gọn mấy câu.
Nghe xong mắt Vương Tiểu Thất liền sáng lên!
“Đại ca, anh yên tâm, chuyện này cứ giao cho eml”
Cố Ngôn Hy bị tấn công, nhốt mình không ra khỏi nhà.
Còn Chu Du Trinh đã tổ chức một buổi họp báo vô cùng.
hoành tráng.
Các thông số kỹ thuật của họp báo này vô cùng cao.
Những người được mời đều là những người nổi tiếng.
Cùng lúc có mặt với những người thuộc tầng lớp thượng.
lưu này còn có khách mời là những minh tinh đang nổi.
Còn cách nửa tiếng nữa thì cuộc họp báo mới bắt đầu.
“Phế vật!”
Trong phòng nghỉ sau cánh gà, Chu Du Trinh đang đi một đôi giày cao gót pha lê.
Cô ta đá mạnh gót giày vào người Chu Hồng bên cạnh.
Không nói đến cơ thể nặng hơn trăm cân của Chu Hồng.
Cú đá này của Chu Du Trinh cực kỳ mạnh.
Hơn nữa gót giày cao gót lại rất mảnh, giống như đinh đâm vào đùi Chu Hồng.
Chu Hồng bị đạp ngã xuống đất, đùi sưng tấy lên vì đau.
Nhưng lúc này Chu Hồng không dám kêu lên.
Anh ta luôn cúi đầu không ngừng xin lỗi Chu Du Trinh : “Cô ba, xin lỗi, xin lỗi!”
“Thứ tôi cần không phải lời xin lỗi của anh”
“Lời xin lỗi của con chó như anh thì có ích gì?”
“Tôi cho anh nội trong mười phút phải thay hết những mảnh vụn lòe loẹt trong quả bóng thành giấy vàng bạc!”
Chu Hồng vội đáp: “Nhưng mà, cô ba, bây giờ chúng tôi không tìm được nhiều giấy vàng như vậy, quả cầu này lớn quá ạ!”
Chu Hồng vừa dứt lời, Chu Du Trinh liền câm lấy chiếc hộp trang điểm bên cạnh ném vào người anh ta.
Đột nhiên, bột phấn đủ màu bay khắp nơi.
Bên cạnh có nhiều người đang đứng và ngồi nhưng tuyệt nhiên không ai dám nói gì, mọi người đều cúi đầu làm việc của mình.
“Không tìm được thì phải tìm cho tôi!”
“Tiểu thư ta đây cao quý như vậy sao có thể sử dụng những mảnh giấy thông thường được!?”
Chu Hồng không còn cách nào khác chỉ có thể cúi đầu khập khiễng bước nhanh ra ngoài.
Chu Hồng đưa mọi người vào thang máy, vừa ra khỏi sảnh khách sạn.
Liền thấy một vài nhân viên mặc đồng phục.
Nhân viên dẫn đầu là do Liễu Bạch cải trang.
Họ đang đẩy một cái hộp.
Lúc đi ngang qua, Chu Hồng nghe thấy Liễu Bạch nói: “Mọi người cẩn thận một chút”
“Đợi chút nữa mở ra, nhất định đừng để gió thổi bay những thứ bên trong”
“Bên trong đây đều là vàng bạc thật, đừng tưởng chúng nhỏ bé, toàn bộ chỗ này có giá hơn triệu tệ đó!”