• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mẹ chồng Vương Quế Chi ngày hôm sau đã tới.

Bà ta đã cho tôi hiểu thế nào gọi là hai mặt.

Lúc ấy tôi và Trình Hiên còn chưa kết hôn, sau khi biết trong nhà tôi có nhiều tiền như vậy, thái độ đối với tôi có thể nói là vô cùng thân thiết, gặp ai cũng nói tôi là con gái ruột của bà ta, con trai gạt bỏ sang một bên.

Lúc đó tôi cũng ngốc, lao đầu vào trong vòng xoáy tình yêu, thật sự cho rằng bà mẹ chồng thích tôi như vậy, đến mức m.ó.c t.i.m móc phổi ra đối đãi.

Đợi đến sau khi kết hôn, nhìn thấy tôi sinh con gái, thái độ của bà ta quả thực chính là xoay chuyển 180 độ, ngoại trừ ở trong bệnh viện bỏ lại tôi cùng con gái rời đi, thậm chí ngay cả con gái của tôi, bà ta cũng không cho một khuôn mặt tốt.

Lâm Lâm đã lớn như vậy mà một phân tiền tiền mừng tuổi cũng chưa từng được nhận.

Đôi khi tôi còn nghe thấy bà ta dùng giọng chua ngoa độc ác nói con bé là đồ thừa thãi.

Tôi quá ngu ngốc, cũng quá nhẫn nhịn, chỉ cảm thấy là người một nhà thì nên hài hòa, vì vậy nhịn xuống, thầm rơi nước mắt vào ban đêm, chỉ sợ Trình Hiên nghĩ tôi bị ủy khuất, hiện tại đã bị ép đến bước này thì tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua như thế nữa.

Lúc mẹ chồng tới là hơn 9 giờ sáng, bởi vì phải trông con nên tôi tự mình mở một cửa hàng, thời gian làm việc coi như tự do, vì vậy lúc này tôi vẫn ở nhà.

Tôi mở cửa cho bà ta, nhìn thấy bà ta đi tay không, sắc mặt u ám đứng ở đó, thấy tôi liền trực tiếp sặc một câu: “Tôi đã gõ cửa lâu như vậy, cô không nghe thấy sao?”

Trước mặt bà ta tôi vẫn luôn là một người vợ nhu thuận, hiện tại cũng không ngoại lệ, tôi vội vàng tìm dép lê thay cho bà ta, cẩn thận từng li từng tí nói: “Không dám ạ, mẹ, hôm qua con ngủ không ngon lắm nên hôm nay dậy hơi muộn.”

Vừa nghe ta nói như vậy, Vương Quế Chi càng tìm được lý do chửi ầm lên, nói tôi chính là một người vợ lười biếng, cái gì cũng không biết, là cái không biết đẻ trứng gà mái già, cưới tôi là điều đáng thất vọng... Ô ngôn uế ngữ không ngừng.

Hai năm trước bà ta còn có thể thu liễm một chút, chỉ sợ đắc tội tôi thì tôi sẽ không bỏ tiền. Nhưng hiện tại Trình Hiên ở trong mắt bà ta đã là người có thể kiếm tiền, hai người chúng tôi cũng kết hôn thời gian dài như vậy, bà ta phát hiện tính tình của tôi nhu nhược, nên không giả bộ nữa, trực tiếp biến thành bà mẹ chồng chua ngoa.

Tôi bị bà ta nói đến mức nước mắt rơi xuống, liền nói thẳng một câu tôi không thoải mái sau đó đẩy cửa rời đi.

Đợi sau khi tôi đi ra ngoài thì cũng đã khôi phục lại bình tĩnh.

Trình Hiên mặc dù là một tên súc sinh, nhưng đối với mẹ của mình thì tốt vô cùng, đối với anh ta mà nói, mẹ chính là người tốt nhất trên thế giới này, vừa nghe mẹ sắp tới anh ta liền nghỉ làm, nói với tôi rằng buổi trưa sẽ trở về. Tôi đã sớm dùng số tiền lớn mua thiết bị theo dõi bài trí ở trong phòng khách, hôm nay cố ý chọc tức Vương Quế Chi cũng là một bước trong kế hoạch.

Nếu như tôi không đi, hai người kia làm sao có thể đem lời thật lòng nói ra đây?

Trở lại cửa hàng của mình, tôi đi vào phòng, mở máy tính kết nối thiết bị. Quả nhiên đến giữa trưa, Trình Hiên nhanh chóng đã trở về. Anh ta nghe Vương Quế Chi nói tôi tức giận đã rời đi, sắc mặt không có một tia biến hóa, còn an mẹ của mình: “Mẹ, mẹ cũng đừng tức giận cô ta làm gì, dù sao cô ta cũng sắp c.h.ế.t rồi.”

Chữ c.h.ế.t ở trong miệng của anh ta nói ra thật sự rất nhỏ bé.

Vừa nghe anh ta nói như vậy, sắc mặt Vương Quế Chi cũng tốt hơn rất nhiều: “Đúng, không bao lâu nữa tiền sẽ là của chúng ta, căn nhà này cũng là của chúng ta, không cần phải nhịn nhục cô ta nữa rồi!”

Tôi đã sớm nói với Trình Hiên sẽ đưa Thần Thần đến nhà hàng xóm giúp đỡ chăm sóc, Trình Hiên cũng không có ý định để thằng bé về sớm như vậy, dù sao vẫn còn có chuyện quan trọng phải dặn dò Vương Quế Chi.

“Mẹ, vì tương lai cháu trai lớn của mẹ, bây giờ con có một kế hoạch, cần mẹ ở bên trong giúp một tay.”

Ha ha.

Tôi cũng muốn biết anh ta định hại tôi như thế nào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK