• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng nói trào dâng khoa trương quanh quẩn bên tai, những lời đối phương từng nói đã trở thành sự thật.

Con ngươi đen nhánh của Sở Lưu Hương mở to, nhìn theo bằng hữu biến mất trên bầu trời, lẩm bẩm:

- Ta luôn tưởng rằng ngươi chỉ nói đùa..

Hơn nửa ngày Cơ Băng Nhạn mới hoàn hồn nói:

- Thật sự là phương thức từ giã hoàn toàn mới.

Nhất Điểm Hồng kinh nghi nói:

- Hắn rốt cục là người hay là..

- Việc này không trọng yếu.

Sở Lưu Hương cười nói:

- Chúng ta chỉ cần biết hắn là bằng hữu của chúng ta là đủ rồi.

Khúc Vô Dung nói:

- Lai lịch bằng hữu này của các ngươi thật không nhỏ.


Sở Lưu Hương thở dài một tiếng, nói:

- Có lẽ đi.

Từ khi bắt đầu xuất hiện cho tới lúc rời khỏi, trên người đối phương cất giấu thật nhiều bí mật, cũng không đặc biệt che giấu, bọn hắn hoặc nhiều hoặc ít đều có phát hiện, nhưng cũng không truy cứu.

Không phải không cảm thấy hứng thú, mà chỉ vì bọn họ là bằng hữu.

Bằng hữu chân chính, cần trước tiên học tôn trọng đối phương, cho dù hiếu kỳ, cũng không thể tìm tòi nghiên cứu chuyện riêng tư của đối phương.

Nếu ngay cả điểm này cũng làm không được, vậy bọn họ cũng không thể xem là bằng hữu.

Giương mắt nhìn hướng nơi xa, Sở Lưu Hương khẽ than thở một tiếng.

Cũng không biết Phú huynh rốt cục về nơi đâu, ngày sau nếu còn có duyên gặp mặt..

Khoan đã!

Phú huynh từng nói đến sa mạc có mục đích khác.

Chẳng lẽ hắn đi tìm nhi.. Vô Hoa?

- Đinh! Hồ đại hiệp, Tỳ Bà công chúa cùng tiểu sư đệ gặp nhau, đang sờ s0ạng tới gần chỗ đoàn người diễn viên.

Việc này có quan hệ gì tới hắn sao?

Y Lộ Thước chậm rãi nhổ đinh trên mặt, khuôn mặt bình thường bắt đầu vặn vẹo.

- Đinh! Mời ký chủ dừng lại bước chân, ngài cứ như vậy rời bỏ diễn viên bọn họ sao? Hiệp nghĩa của ngài chỉ có bao nhiêu đó? Vô duyên cớ phụ bạc một phen chân tình của diễn viên đối với ngài, lương tâm của ngài không đau sao?

Hắn là sát thủ, không phải đại hiệp.

Dù đổi thế giới, sớm muộn gì cũng cần làm lại vốn ban đầu.

Hắn không thích hợp làm chúa cứu thế.

- Đinh! Một màn phi thăng làm kinh rụng cằm của người cổ đại, ký chủ trang bức thiên hạ vô địch thủ, thưởng..

- Đinh đinh đinh! Khẩn cấp thông tri, kim khố của hệ thống trống rỗng, dưới sự tước đoạt của ký chủ năm này qua tháng khác, hệ thống cuối cùng biến thành nghèo nàn, hiện tại tuyên bố phá sản, ký chủ vinh hoạch danh hiệu « Hố tiền vương số một của ba ngàn thế giới ». Tiếp theo, mời ký chủ tự mình sờ s0ạng con đường kiếm tiền trong thế giới võ hiệp. Hữu tình nêu lên: Diễn viên cao phú soái, Cơ lão bản cây vẫy tiền, nếu ký chủ muốn hố tiền thỉnh tự tìm thủ đoạn.

Sau này không còn tiền thưởng làm sao bây giờ!


Trời sụp đất nứt thế giới này thật đáng sợ oa phải về thế giới vô hạn kh ủng bố!

Sở Hiên mau cút tới giải thích đây là có việc gì!

Y Lộ Thước cứng người, mắt mèo mở to, như bị đả kích không nhỏ.

- Đinh! Hồ tráng sĩ vung một đao, sát thủ lãnh khốc Nhất Điểm Hồng bị mất một cánh tay. « Thần y thánh thủ đánh không nhúc nhích ta quản hắn đi chết », bằng hữu có nạn, muốn cứu thì tranh thủ, không cứu đi thong thả không tiễn.

Y Lộ Thước là một nam nhân có tính nguyên tắc, đối với hắn mà nói, bằng hữu tuy không trọng yếu bằng người nhà, nhưng nếu đối phương gặp được khó khăn, hắn cũng sẽ giúp đỡ.

Thế là làm người có nguyên tắc, Y Lộ Thước dọc theo đường cũ chạy về.

Đêm, âm lãnh.

Nhìn Nhất Điểm Hồng nằm trong vũng máu bị Khúc Vô Dung ôm lấy, Sở Lưu Hương âm thầm thở dài.

Gió lạnh lẫm liệt, không khí thật trầm trọng.

Đột nhiên, Sở Lưu Hương lớn tiếng nói:

- Bằng hữu nếu đến, sao không hiện thân gặp mặt.

Nói là bằng hữu, lại không biết là địch hay là bạn.

Lúc này những người khác cũng phát hiện, trong mắt lộ vẻ phòng bị, âm thầm đề cao cảnh giác.

- A, bị phát hiện.


Trong bóng đêm, thanh âm không hề phập phồng theo gió rơi vào trong tai mọi người, hồi âm quỷ dị đập vào trái tim, âm sâm cùng kh ủng bố, không khỏi làm người phát lạnh.

Ánh trăng, lạnh lẽo.

Một bóng người đột ngột lơ lửng giữa không trung, dùng tốc độ cực kỳ thong thả từ giữa không trung nhẹ nhàng rơi xuống.

Sắc mặt của hắn tái nhợt không chút máu, mái tóc dài che hơn phân nửa gương mặt, mơ hồ lộ ra đôi mắt tối đen cùng đôi môi đỏ tươi, rơi vào trong mắt mọi người lại kinh tâm động phách.

Đúng ngay lúc này, ánh lửa dập tắt, hết thảy rơi vào bóng tối.

Bóng đen dần dần tới gần, khí tràng cường đại làm mọi người không cách nào di chuyển.

Phương thức xuất tràng khác người..

Ba người diễn viên nghe qua quỷ chuyện xưa đồng thời rùng mình.

« Đêm khuya hung linh + chú ngữ oán »!

- Đinh! Đêm khuya kinh hồn, diễn viên nhất định phải đứng vững.

- Ác quỷ, ăn ta một đao!

Hồ Thiết Hoa quát lớn một tiếng, vung đao chém xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK