• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Không riêng Phi Thản, những thành viên khác của lữ đoàn cũng thật cảm thấy hứng thú đối với bát quái của đoàn trưởng.

Phi Thản đem tin nhắn sửa chữa, sau đó phát cho toàn bộ đồng bạn.

Đương nhiên Khố Lạc Lạc bị bài trừ bên ngoài.

Gần đây lữ đoàn không có đại sự xảy ra, một đám đạo tặc vô sự để làm, nhàn tới mức nhàm chán.

Điểm mở tin nhắn, lập tức giữ vững tinh thần, vây quanh một chỗ bát quái chuyện giữa đoàn trưởng cùng sát thủ hai ba sự.

Ở một nơi khác, Mã Kỳ nhìn thấy tin nhắn, có chút ngạc nhiên, giương mắt nhìn đoàn trưởng đại nhân còn đang ôm cằm xem sách.

Khố Lạc Lạc nhu nhu ấn đường, tươi cười ưu nhã nói:
- Mã Kỳ, có phải anh lại có lời muốn nói với tôi không?
Mã Kỳ nói:
- Y Lộ Thước chưa chết.

Khố Lạc Lạc ngẩn ra, cười nói:
- Từ trong địa ngục đi ra sao?
Mã Kỳ nói:
- Còn cưới lão bà.

Môi mỏng khẽ mở, sau một lúc lâu Khố Lạc Lạc mới nói:
- Vậy sao?
Mã Kỳ trầm ngâm:
- Đoàn trưởng, anh lỗ vốn.

Khố Lạc Lạc:
- !
Nụ cười của hắn không thay đổi, nói:
- Tôi có chút nghi hoặc, vì sao các anh đều cho rằng tôi cùng hắn có cái gì.


Mã Kỳ nói:
- Lần đó hai người uống rượu không phải ngủ cùng nhau sao?
Khóe mắt Khố Lạc Lạc vừa kéo, vỗ trán vô lực nói:
- Không có chuyện đó.

Trực giác chuẩn xác nói với Mã Kỳ, đoàn trưởng giấu diếm chuyện gì đó.

Khố Lạc Lạc đích xác có điều giấu diếm, chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, không nên đề cập tới.

- Đoàn trưởng.

Mã Kỳ nhìn Khố Lạc Lạc, muốn nói lại thôi, nhưng vẫn nói:
- Tôi luôn có một vấn đề muốn hỏi anh.

Khố Lạc Lạc nói:
- Vấn đề gì?
- Anh có phải.

.

Ngừng một chút, nói:
- Là người phía dưới.

- !
Vẻ tươi cười chợt cứng đờ, Khố Lạc Lạc cắn chặt răng, nói:.

truyện xuyên nhanh
- Chưa bao giờ!
Chỉ là uống rượu, đánh một trận, sản sinh hiểu lầm thật sự là.

.

Được rồi.

Giữa bọn họ xác thực từng phát sinh chút chuyện.

Nhưng không phải như đoàn viên đã nghĩ.

Lần đó hoạt động chúc mừng, Y Lộ Thước uống say, cân nhắc hắn là ca ca của Kha Đặc, Khố Lạc Lạc liền làm người vận chuyển.

Đem hắn đưa tới phòng khách để hắn nghỉ ngơi cho tốt.

Ai biết rượu phẩm của Y Lộ Thước rất kém cỏi, làm cho người không đành lòng nhìn thẳng.

Sát thủ uống say mỉm cười, làm cho Khố Lạc Lạc bị kinh diễm, sinh ra tâm tư mọi người đều biết.

Y Lộ Thước là một trong ba đại mỹ nhân đẹp nhất thợ săn thế giới, điều kiện bên ngoài không cần nhiều lời.

Nhìn một lúc, Khố Lạc Lạc quỷ mê tâm hồn, ý nghĩ vừa nóng lên làm ra chuyện lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.

Nhưng ai ngờ được hôn cũng đã hôn, quần áo đã cởi, Y Lộ Thước biến thành quỷ súc.

Rồi mới, Khố Lạc Lạc bi kịch.

Đối diện sát thủ sau khi say chiến lực càng thêm siêu cường, Khố Lạc Lạc không ngừng phản kháng.

Ngay lúc trinh thao khó giữ được, chỉ thấy Y Lộ Thước chợt nhắm mắt, ngủ thiếp đi.


Khố Lạc Lạc vốn định đẩy ra vật nặng trên người, sợ sát thủ lại nổi rượu điên.

Thật giận hắn bị ngược toàn thân vết thương, ngay cả khí lực nâng tay cũng không có.

Một lát ánh mắt nhắm lại, bất tỉnh nhân sự.

Ngày hôm sau mặt trời lên cao, cửa bị đá văng.

Nhìn căn phòng sắp bị dỡ xuống, lại nhìn giường lớn đổ sụp cùng hai người nằm chồng lên nhau trên thảm sàn.

Cả đám người bị kinh hãi dọa nạt không nhỏ, còn rất kịch liệt.

.

Điểm quan sát không đúng!
Mọi người lại đưa ánh mắt nhìn lên thân thể trần trụi của hai người trên thảm sàn.

Trên người xanh xanh tím tím, có dấu hôn có dấu răng, người bị nhựu lận cũng quá thê thảm rồi đó.

Tiếp tục vừa nhìn, bị vây một phương yếu thế lại là đoàn trưởng.

Kháo!
Đoàn trưởng bị người đè!
Hắc ám đế vương làm người nghe tên đã sợ mất mật bị người áp đảo!
Đây là chuyện khiến kẻ khác chấn kinh cùng buồn đau như thế nào a!
Hận không thể tự đâm hai mắt chó, mổ bụng tự sát.

Nhắc tới, bọn hắn chứng kiến chuyện không nên nhìn thấy, nên vội vã thối lui trốn đi thôi.

Trong phòng thật an tĩnh, đoàn viên lữ đoàn im lặng ngồi xong, không ngừng nhíu mày, cố gắng lừa gạt chính mình đoàn trưởng mới là người ở mặt trên.

Chờ chứng kiến Y Lộ Thước thanh thanh tiêu sái rời khỏi, Khố Lạc Lạc còn không đi ra, bọn họ không khỏi chảy nước mắt.

Trời ạ, thật là đáng sợ.

Đoàn trưởng bị làm dậy không nổi!
Chỗ mấu chốt, đoàn trưởng bất lực, điểm nến cho ngươi.

Hồi ức của Mã Kỳ cùng Khố Lạc Lạc đồng thời kết thúc.

Khố Lạc Lạc giương mắt xem Mã Kỳ, chỉ thấy ánh mắt đối phương thật quỷ dị, hiển nhiên đã nghĩ tới điều gì lại đi hiểu lầm cái gì.


Ngay cả Mã Kỳ cũng hiểu lầm, những người khác thì không cần phải nói.

Khố Lạc Lạc thầm thở dài một tiếng, vành mắt đen càng sâu sắc hơn vài phần.

Chỉ trách hắn lúc đó đầu óc tú đậu, cũng là bị sắc đẹp mê hoặc.

Hối hận a!
Mã Kỳ xem xong tin nhắn, nói:
- Đoàn trưởng, lão bà của Y Lộ Thước nhìn rất giống với anh.

- !
Khố Lạc Lạc.

Lần này có nhảy sông tắm cũng không sạch!
Rời khỏi phố Lưu Tinh, Sở Lưu Hương bước chậm giữa ngã tư đường.

Đi qua một cửa hàng quần áo, hắn chợt vừa chuyển, liền đi vào trong.

Gặp mẹ vợ, nói thế nào cũng cần mặc một thân quần áo cho ra hồn, không phải sao.

Đem ngọc bội trên người cầm xong, Sở Lưu Hương thay một thân quần áo mới.

Mới đi ra cửa hàng, trước mặt gặp được một nam nhân hóa trang chân mang giày cao gót.

Nam nhân chứng kiến hắn, con ngươi màu lam xám nháy mắt biến thành màu vàng, giống như biến thành ngọn lửa.

Sau đó khóe miệng vừa nhấc, dùng một loại âm điệu kỳ quái, nói:
- Khố Lạc Lạc, đánh một trận đi.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK