Không gian trong xe rất tối, chẳng thấy được chuyện tốt mà Lưu Khôn và Sở Nhan đang làm.
Trong lòng thầm tiếc, không có duyên với "bộ phim" đặc sắc này rồi!
Đang định rời đi thì lại nghe thấy tiếng Lưu Khôn vang lên: "Cục cưng, em nằm sấp xuống, tôi thích đâm em từ phía sau".
Sở Nhan nhỏ giọng mắng mỏ: "Trong xe chật trội như vậy, tôi làm sao mà nằm sấp được, anh thích làm thì làm, không làm thì dẹp!"
Nghe xong mấy lời dâm đãng kia, suýt chút nữa tôi cũng có phản ứng rồi, trong lòng thầm nghĩ, tôi mà cũng được đâm Tô Tuyết từ phía sau thì sướng biết chừng nào!
Lưu Khôn vẫn không chịu từ bỏ, nói: "Chúng ta xuống xe làm".
Sở Nhan kêu lên: "Anh điên à, anh không sợ mất mặt nhưng tôi thì sợ".
Lưu Khôn cười hì hì nói: "Yên tâm đi, giờ muộn lắm rồi, làm gì còn ai quanh đây đầu, cục cưng, em lẽ nào không muốn thử xem làm tình nơi công cộng kích thích thế nào à?"
Sở Nhan im lặng một lúc rồi nói: "Anh làm nhanh lên đó".
Lưu Khôn nói: "Em yên tâm, lần này anh sẽ làm nhanh gọn".
Cửa xe Buick bật mở, Lưu Khôn và Sở Nhan lần lượt bước xuống.
Sở Nhan và Lưu Không đều đang trần như nhộng, họ không mặc gì hết.
Sợ Lưu Khôn Và Sở Nhan phát hiện, tôi vội vàng nhảy khỏi xe điện, núp sau cái cây rậm rạp sát bên.
Sở Nhan bước xuống, hai tay đặt trên mui xe, cong người, độc tác rất thành thục, mẹ khiếp, xem ra cô ta không phải lần đầu bị đâm từ phía sau rồi!
Sau đó, Lưu Khôn đứng sau lưng Sở Nhan bắt đầu "nhấp đẩy" liên tục.
Cảnh nóng bỏng này có thể đem so với phim heo của Nhật được rồi, làm tôi không thể rời mắt.
Dù là đang coi Lưu Khôn và Sở Nhan làm tình, nhưng trong lòng tôi lại chỉ nghĩ tới mình Tô Tuyết.
Thầm nghĩ nhất định phải làm xong chuyện Tô Tuyết dặn dò, và thế là cô ấy sẽ trở thành người phụ nữ của tôi, sau này chúng tôi cũng có thể thử mấy trò kích thích như vậy rồi.
Nhưng không thể không nói, Lưu Khôn có vẻ hơi "yếu".
Mới có một phút đã không chịu nổi mà thở hổn hển rồi.
Sở Nhan hỏi: "Anh Khôn, chuyện tối mai có chắc chắn không đó?"
Lưu Khôn mệt mỏi nói: "Yên tâm, em cứ giao hết cho anh, đảm bảo chúng ta sẽ làm được".
Sở Nhan nói: "Nhưng mà Vương Hoài Viễn cẩn thận lắm, lại còn luôn có vệ sĩ theo sát bên cạnh, tôi có chút lo lắng".
Nghe tới đây, trong lòng tôi kinh ngạc, không ngờ Sở Nhan và Lưu Khôn cũng định ra tay với Vương Hoài Viễn, không biết bọn họ định làm gì?
Lưu Khôn cười nói: "Có làm sao đâu? Em đừng quên, anh là bảo vệ ở đội Một, rất dễ tiếp cận Vương Hoài Viễn.
Sau khi xong xuôi, anh sẽ tìm một đứa chết thay.
Haha, kế hoạch này thần không biết quỷ không hay, yên tâm đi sẽ không có ai nghi ngờ chúng ta đâu".
Sở Nhan ừ nhẹ một tiếng, tựa đầu nói vào tại Lưu Khôn: "Anh Khôn, chỉ cần chuyện này thành công, từ nay về sau tôi sẽ là người phụ nữ của anh, đi theo anh cả đời”.
Lưu Khôn ừ một tiếng, vòng tay ôm lấy eo Sở Nhan nói: "Đi theo anh đảm bảo em sẽ ăn ngon mặc đẹp, sung sướng cả đời".
Sau đó, Sở Nhan và Lưu Khôn quay lại xe, chiếc xe Buick nổ máy, từ từ rời đi.
Không lâu sau, tôi cũng quay lại chiếc xe điện của mình, chạy về hướng biệt thự của Tô Tuyết.
Về tới nhà, tôi tắm rửa sạch sẽ rồi lên giường đi ngủ.
Sáng hôm sau, tôi tỉnh giấc vì buồn tiểu, lập tức nhảy khỏi giường chạy về phía phòng tắm.
"Aaaaa!", tiếng hét chói tại của một người phữ vang lên ngay khi tôi vừa mở cửa phòng tắm, tiếng hét này suýt thì đâm thủng màng nhĩ của tôi luôn rồi.
Tôi trợn tròn mắt sững sờ, sao đột nhiên trong phòng tắm lại xuất hiện một người phụ nữ lạ mặt thế này!
Cô ta ngồi trên bồn cầu, mặc bộ đồ ngủ màu be, tay cầm một chiếc khăn bông nhỏ, đang chuẩn bị thay đồ.
Tôi ngây ra một lúc rồi mới hoàn hồn, nuốt nước bọt, nhìn lướt qua khuôn mặt cô ta.
Khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, lông mày hơi nhếch lên, đuôi mắt dài, sống mũi thẳng tắp, đôi môi nhỏ xinh đầy đặn.
Nhìn tổng thể, khuôn mặt toát lên khí chất rất giống với mỹ nhân nổi tiếng Lâm Thanh Hà.
Mắt tôi tiếp tục nhìn xuống, chỉ tiếc là cô ta đã lấy tay che mất phần thân dưới rồi, tôi tiếc nuối vô cùng.
"A, đồ biến thái, cậu là ai?", người phụ nữ lạ mặt một lần nữa hét toáng lên.
Tôi giơ tay bịt tai lại, hỏi: "Mẹ kiếp, còn cô là ai, sao lại ở trong nhà tôi?"
Người phụ nữ lạ mặt sững sờ, hỏi: "Cậu là em rể của tôi?"
Tôi lại một lần nửa ngây người, hỏi: "Chị là chị gái của Tô Tuyết?"
Trong lòng tôi rất nghi hoặc, rõ ràng Tô Tuyết không có chị gái mà.
"Phí lời, bà đây chính là chị họ của Tô Tuyết!", người phụ nữ lạ mặt hét lên, theo phản xạ mà ném chiếc khăn bông về phía tôi: "Nhìn cái gì mà nhìn, còn không mau cút ra!"
Tôi vội vàng quay người chạy ra khỏi phòng tắm.
"Khụ khụ", lúc này tôi nghe thấy tiếng Tô Tuyết họ nhẹ trên lầu hai, vừa ngẩng đầu đã thấy cô ấy vẫy tay gọi tôi!
Tôi chán nản leo lên lầu, Tô Tuyết kéo tôi vào phòng ngủ rồi đóng cửa lại, nhéo lấy tai tôi rồi vặn vẹo không thương tiếc: "Anh là cái đồ biến thái, mới sáng sớm đã dám nhìn trộm chị họ tôi đi vệ sinh!"
Tôi khóc không ra nước mắt, nhịn đau mà hít một hơi mạnh rồi vội vàng xua tay: "Dừng lại, chuyện không phải như cô nghĩ đâu, cô trách nhầm tôi rồi".
Gương mặt Tô Tuyết đanh lại, lạnh lùng hỏi: "Tôi trách nhầm anh cái gì?"
Tôi nói: "Tôi ngủ dậy đi toilet, ai mà biết được trong phòng tắm lại có người chứ? Mẹ nó chứ, lúc nãy tôi cũng bị doạ gần chết đó".
Tô Tuyết chăm chú nhìn tôi, thấy tôi cũng không giống như đang nói dối liền thả tay ra.
Tôi hỏi: "Sao chị họ của cô lại ở đây vậy?"
Tô Tuyết nói: "Ở thành phố Côn, chị họ tôi cũng có nhà riêng, tôi cũng chẳng biết tại sao tự nhiên lại muốn chuyển tới sống với tôi".
Nghe vậy, tôi khẽ nhíu mày.
Tô Tuyết nói: "Tôi nghi là do mẹ tôi sắp đặt".
Tôi hỏi: "Sao lại nghĩ vậy?"
Tôi hỏi: "Vậy sau này tất cả mọi nguyện của chúng ta đều phải diễn giống như vợ chồng thật đúng không?"
Tô Tuyết gật đầu, nói: "Đúng! Anh ngu như lợn vậy, không biết tự động não à?"
Tôi: "..."
Tôi im lặng chốc lát rồi đột nhiên cười hihi, phấn khích hỏi: "Vậy nghĩa là sau này tôi được ngủ chung giường với cô rồi nhỉ?"