Bao quanh khu vực Huyền Lăng là di tích của một tòa cung điện đã hoang phế, hiện trạng chỉ còn lưu lại những trụ đá to lớn cũng như những bức tường thành vây quanh đã sụp đổ.
Ngoài ra còn nhiều tượng đá có hình dạng đạo nhân tay cầm phất trần với nhiều kích thước khác nhau, nằm rải rác khắp nơi ở khu vực Huyền Lăng.
Tại vị trí trung tâm Huyền Lăng là một tế đàn trên một bệ đá Thạch Anh rộng lớn. Có thể chứa hơn hai trăm người.
Nhiều nhân vật tiếng tăm ở Thần Vực đến từ Thiên Sư Đường, Thương Thần Tông hay Thất Kiếm Môn cho rằng nơi đây còn lưu truyền lại một di tích truyền thừa. Chỉ là đã rất nhiều năm, ba thế lực lớn đều không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào.
Cuối cùng Huyền Lăng chỉ còn lại hai thế lực, một đại diện chính đạo là Thất Kiếm Môn, dẫn đầu là Hoa Cô. Thế lực còn lại là tổ chức Hắc Thiên Địa, dẫn đầu là Vô Tuyệt Bà Bá.
Hai thế lực này thường xuyên xảy ra xung đột khi dấu vết về di tích truyền thừa càng ngày càng rõ ràng.
…
Lúc này Phương Triết cùng Hoàng Mập cưỡi Thần Ưng Cổ Hồng từ Bôn Lôi Sơn đến phụ cận Huyền Lăng.
Bọn họ mất năm ngày đường mới đến được nơi này.
Không khí ở Huyền Lăng có phần náo nhiệt, nhiều tán tu cũng như đệ tử đến từ các đại tông môn lớn nhỏ tụ tập lại đông đúc. Một số người còn nhân cơ hội đó bày bán vô số kỳ trân dị bảo.
Phương Triết cùng Hoàng Mập theo dòng người đi thẳng vào khu vực trung tâm. Hai bên đường không ngừng truyền tai nhau về trận so tài giữa hai thế lực nhằm phân rõ lãnh giới trong khu vực Huyền Lăng.
Vừa nhìn thấy Phương Triết cùng Hoàng Mập, một trung niên nhân dáng dấp như một thương nhân tiếp cận rồi nhanh chóng giới thiệu “Tiểu nhân là người tiến hành thu tiền cá cược trận so tài. Hai vị tiên nhân có muốn tham gia hay không?”
Hoàng Mập vốn có tính ham vui, nghe vậy liền tò mò hỏi “So tài như thế nào, chưởng quỹ có thể giới thiệu sơ lược được không?”
Vị thương nhân không nóng vội mà lập tức giải thích “Trận so tài chỉ có hai thế lực là Thất Kiếm Môn và Hắc Thiên Địa. Trận đầu so về giải đố Trận Pháp, trận thứ hai so tài võ kỹ, trận thứ ba sinh tử chiến. Quy tắc đơn giản, chỉ có thắng và thua…”
Hoàng Mập nghe vị chưởng quỹ giới thiệu quy tắc lập tức sắc mặt vui vẻ.
Hắn suy nghĩ một lúc rồi nói “Nếu vậy lấy gì để đánh cược?”
Vị chưởng quỹ ngơ ngẩn một lúc rồi nói “Vật trân quý đều đổi được. Như ở Thần Vực, vật có thể trao đổi nói đến các loại khoáng thạch như Lôi Quang Thạch, Hắc Sa Thạch, Long Hoa Thạch, Miên Sa Bì, Tinh Hoa Cổ Thụ… đây đều là nguyên liệu chế tạo các loại pháp khí cũng như bán thần khí phổ biến…”
Hoàng Mập nghe chưởng quỷ nói xong, hắn nhất thời mất hứng bởi vì hắn không có những thứ khoáng thạch trân quý đó để đánh cược.
Hắn liền nói “Ngoài ra còn có thể lấy vật gì trao đổi không?”
Chưởng quỹ bắt đầu có chút phiền lòng, chỉ là với một người coi trọng nghề nghiệp. Hắn vẫn giữ tâm bình tĩnh nói tiếp “Ngoài ra còn có thể dùng đồng tiền cổ để trao đổi. Một đồng tiền cổ tương đương với một nghìn sáu trăm lượng bạch kim…”
Hoàng Mập nghe xong, tức thì lấy ra hai thỏi hoàng kim. Hắn ngập ngừng nói “Ta chỉ có loai này… có thể trao đổi không?”
Chưởng quỹ nhìn hai thỏi hoàng kim, sắc mặt tức thì nở hoa. Hoàng kim vẫn là một hiện vật có giá trị cực kỳ cao.
Chưởng quỹ liền dò hỏi “Tiên nhân có bao nhiêu?”
Hoàng Mập sờ Túi Càn Khôn rồi lấy ra ba rương đầy ấp hoàng kim dạng thỏi. Số lượng tương đối lớn khiến hai mắt chưởng quỷ sáng lên.
Chưởng quỹ mừng rõ nói “Ba rương hoàng kim này tổng cộng được ba vạn lượng có thể đổi được hai trăm đồng tiền cổ. Xem như tiểu nhân giúp tiên nhân một tay…”
Hoàng Mập nhìn chưởng quỷ nhiệt tình, hắn cười hắc hắc nói “Nếu cược thắng, ta sẽ trọng thưởng sau…”
Chưởng quỹ nghe Hoàng Mập nói xong liền cười híp mắt, khúm núm nói “Nếu vậy để tiểu nhân dẫn đường cho hai vị tiên nhân vào bên trong xem. Có người dẫn đường sẽ tiện hơn rất nhiều…”
Phương Triết một bên quan sát thái độ nhiệt tình của chưởng quỹ, phát hiện không có vấn đề liền cùng Hoàng Mập theo sau.
Dưới sự dẫn đường của chưởng quỹ, cả hai nhanh chóng đi thẳng vào khu vực trung tâm diễn ra trận so tài giữa hai thế lực.
Khu vực tỉ thí là một tế đàn gồm bốn trụ đá vây quanh có kích thước chừng năm mươi trượng. Khoảng trống giữa bốn trụ có khuôn viên khá rộng, có thể đủ để một trận giao tranh diễn ra thoải mái.
Bên trái tế đàn là nhóm đệ tử Thất Kiếm Môn, dẫn đầu là Hoa Cô với y phục thanh sam đẹp mắt. Bên phải là một lão bà với gương mặt đầy nếp nhăn trong y phục đỏ thẫm. Bà ta chính là Vô Tuyệt Bà Bá khá nổi danh ở khu vực Huyền Lăng.
Chủ trì trận so tài là một nam trung niên mặc trường bào đầu đội Thiên Quan, phong thái của một vị chấp sự Thiên Sư Đường.
Vị chủ tọa Thiên Sư Đường tính toán thời gian vừa đến, liền bắt đầu đi vào chính sự.
Vị chủ tọa nhàn nhạt nói “La mỗ nhận được sự tín nhiệm của Vô Tuyệt Bà Bá và Hoa Cô chủ trì trận so tài lần này. Dù kết quả thế nào hai bên cũng không được quyền phản kháng. Nếu không chính là đối nghịch với Thiên Sư Đường, với cả Thần Vực!”
Hoa Cô nhìn sang Vô Tuyệt Bà Bá chế giễu “Sư nương sớm rời đi thì hơn, trận chiến này ta thắng đã định!”
Vô Tuyệt Bá Bá không lấy làm phiền muộn mà nhìn sang vị chủ tọa nói “Có thể bắt đầu!”
La chủ tọa nhìn hai nhân vật đứng đầu hai thế lực ở Huyền Lăng nóng vội. Bản thân là chủ tọa, hắn cũng có phần hứng thú.
La chủ tọa lấy ra một khối cầu có màu xanh lục rồi ném vào giữa tế đàn.
Tiếp theo, La chủ tọa ném về phía khối cầu sáu mươi chín Huyết Kỳ tạo thành một Trận Bàn.
La chủ tọa hai chắp tay lại rồi chậm rãi niệm “Hoàng Thiên tại thượng, định!”
Phương Triết nghe vị chủ tọa niệm pháp quyết, trong ánh mắt không giấu được vẻ động dung.
Đối phương vận dụng một loại thủ đoạn khởi tạo Trận Pháp khá cổ và thủ pháp có phần phô trương. Nhưng uy lực của Trận Pháp quả thật có gì đó hoàn toàn mới mẻ.
Xung quanh khối cầu tức thì bị bao khỏa một tấm lá chắn với bốn phương hướng được bảo khỏa bởi bốn tấm khiên kiên cố.
La chủ tọa nói “Trong vòng một nén nhang, người nào có thể lấy được khối cầu xem như thắng!”
Hoa Cô nhìn Trận Pháp được bao khỏa bởi bốn tấm khiên kiên cố. Bên trên bề mặt nhìn vô hại nhưng thực sự có một lực phản chấn cực kỳ lợi hại. Không cẩn thận có thể bị phản chấn dẫn đến trọng thương nghiêm trọng.
Phía Vô Tuyệt Bà Bá nhìn Trận Pháp sau đó nhìn một tên thuộc hạ rồi ra lệnh “Ngươi đến!”