Mục lục
Tôi Dựa Vào Bần Cùng Quét Ngang Trò Chơi Sinh Tồn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 41: Qua cửa

Tác giả: Bách Đường - Edit: Kaorurits. 

Trước không nói nướƈ ŧıểυ đồng tử đối với loại rõ ràng là hệ thống phương tây có khoa học hay không, chỉ là tình hình chiến đấu kịch liệt trước mắt cũng không có thời gian cho người ta ấp ủ một chút, trừ phi bạn chuẩn bị đái trong quần.

Dưới kéo dài của Otia, vết thương trên thân thể phu nhân Bella đã hoàn toàn khép lại, bên ngoài thân thể bao phủ sương mù màu máu cũng không tiêu tán, vẫn duy trì trạng thái như vậy lại lần nữa công kích về phía người chơi.

Lúc này đây, tốc độ của phu nhân Bella rõ ràng tăng lên rất nhiều, ả lại lần nữa công kích, lực đạo cũng tùy theo tăng lớn.

Vương Kha xông lên trước, trường đao huyết sắc hung hăng chém về phía cánh tay của ả, lại bị sương mù đỏ bên ngoài ngăn cản, chỉ để lại cánh tay của ả một dấu ấn nhợt nhạt, sau một cái hô hấp đã biến mất vô tung.

Sau đó, bất luận là trường đao huyết sắc, lợi trảo hay là chủy thủ của Tiêu Lam, đều khó có thể lưu lại dấu vết trên người ả.

Vầy rồi sao đánh?

Thoạt nhìn công kích trạng thái vật lý này hiệu quả đã không lớn, trong bọn họ lại rõ ràng không có thành viên mang thuộc tính ma pháp.

Lúc này Vương Thái Địch đang trốn tránh trong một góc lộ đầu ra tới, nhanh chóng ném mạnh về phía phu nhân Bella một đồ vật gì đó, lại nhanh như bay trốn đi tiếp tục núp lùm.

Tiêu Lam tập trung nhìn vào, đó thế mà là một cái —— chai Coca thủy tinh.

Chẳng lẽ thứ này thật đúng là chai đựng nướƈ ŧıểυ đồng tử?

Chỉ là màu sắc không đúng rồi đi?

Chai thủy tinh hướng tới đầu phu nhân Bella tiếp đón, ả giơ tay chụp cái chai đến dập nát. Lại không ngờ chất lỏng trong chai trực tiếp vẩy ra tới, chiếu vào sương mù đỏ máu trên người phu nhân Bella, phát ra một loại âm thanh kịch liệt ăn mòn xèo xèo.

Chỉ mới một lát, sương mù đỏ trên người phu nhân Bella đã bị ăn mòn mất một mảnh. Thậm chí có một ít dừng trên người ả, thiêu bờ vai của ả ra dấu cháy đen.

Thứ trong chai thế mà uy lực lớn như thế!

Lạc nhân cơ hội nhảy lên, hướng tới bộ vị không có sương mù che đậy hung hăng một trảo đi xuống, xé rách một khối máu thịt, mà lúc này đây tốc độ khôi phục của miệng vết thương rõ ràng chậm lại.

Tiêu Lam hô to với Vương Thái Địch: “Lại thêm một chai nữa đi!”

Vương Thái Địch thật cẩn thận mà dò ra mái tóc xoăn: “Không có…… Anh tưởng là Nông Phu Sơn Tuyền hả! Đây chính là nước Chén Thánh, em tổng cộng chỉ có này một lọ, còn là anh hai em từ màn cao cấp lấy về đó.”

Nói xong lại thuần thục mà trốn trở về, am hiểu sâu nguyên tắc núp lùm được thì núp liền.

Nhân lúc mi bệnh lấy luôn cái mệnh mi, các người chơi nhân cơ hội phu nhân Bella không có sương mù bảo hộ thì khởi xướng tiến công, ngắn ngủn một trận đã để lại không ít vết thương trên người ả.

Tốc độ phu nhân Bella tức khắc chậm lại.

Các người chơi giao lưu một ánh mắt với nhau, bắt đầu chạy về hướng tầng hầm ngầm.

Trong tay Lạc xuất hiện một bóng ma đen nhánh người khác nhìn không thấy, hắn nhẹ nhàng búng tay, bóng ma dung nhập vào bóng dáng của phu nhân Bella, khiến động tác ả thoáng chốc dừng lại.

“Cảm tạ.” Nhìn thấy động tác của Lạc, Vương Kha gật gật đầu với Lạc.

Anh nhân cơ hội chạy đến chỗ Vương Thái Địch ẩn thân, dùng một loại tư thế vác bao tải mà khiêng thằng em ngốc nhà mình lên, một đường chạy như điên.

Vương Thái Địch tức khắc muốn ói: “Huệ…… Anh hai, cơm em ăn hôm qua cũng muốn ra rồi nè.”

Vương Kha đề cao giọng, dưới chân lại một chút cũng không chậm: “Mày dám!”

Vương Thái Địch ở trong tư thế khó chịu này lại vứt ra một tấm card.

【 Tên: Vương giả trong trại nuôi gà 】

【 Năng lực: Triệu hồi ra một đám gà, công kích đối phương 】

【 Thuyết minh: Tuy là một vương giả, nhưng giới hạn trong trại nuôi gà, bạn còn đòi gì nữa 】

Tấm card vừa bay đến không trung liền biến thành một đám gà tung tăng nhảy nhót, mớ gà này điên cuồng mà nhảy nhót lung tung, lông gà bay múa đầy đất, hơn nữa gà gáy quấy nhiễu tầm mắt phu nhân Bella.

Trong truyền thuyết phương đông, tiếng gà gáy, đặc biệt là tiếng gà trống gáy, có công hiệu khắc chế quỷ quái.

Có lẽ là chúng nó thật sự phát huy tác dụng, tốc độ của phu nhân Bella lại lần nữa bị kéo dài xuống.

Các người chơi nắm chặt thời gian nhanh chóng biến mất trước mắt phu nhân Bella.

——

Sau khi chạy ra, bọn họ còn có thể nghe được nơi xa truyền đến tiếng phu nhân Bella phẫn nộ.

“Đáng chết! Nhân loại hèn mọn!”

“Ngoan ngoãn trở thành tế phẩm không được sao!”

Các người chơi mắt trợn trắng trong lòng: Ai thèm làm tế phẩm của mi chớ!

Rốt cuộc tìm được vị trí tầng hầm ngầm, đường vào bị gạch đá lấp lại, từ bề ngoài hoàn toàn nhìn không ra nơi này còn có một căn phòng, các người chơi bạo lực phá phong tỏa đường vào.

truyền tống trận phủ đầy bụi nhiều năm cuối cùng cũng xuất hiện trước mắt bọn họ.

Các người chơi đặt vòng cổ của Edmund trên khe lõm, nhẹ nhàng xoay tròn.

Sau âm thanh cùm cụp rất nhỏ, truyền tống trận xuất hiện ánh sáng mỏng manh, như là một đài máy tính cũ xưa thong thả vận hành lên, từng chút từng chút sáng lên.

“Này……” Vương Thái Địch gãi gãi đầu.

Tiêu Lam ý thức được một vấn đề nghiêm trọng: “Edmund hình như không có nói qua truyền tống trận khởi động yêu cầu bao lâu?”

Biến cố thình lình xảy ra làm các người chơi hơi ngốc ra: “……”

Chẳng lẽ thứ như truyền tống trận này không phải trạm lên là có thể đi rồi sao?

Tại sao không làm theo kịch bản gì hết vậy!!

Chẳng lẽ đây là nguyên nhân Edmund trốn không thoát? Tiêu Lam nhịn không được nghĩ.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú nóng bỏng của các người chơi, truyền tống trận cũ xưa vẫn dùng tốc độ không nhanh không chậm của nó chậm rãi vận chuyển, tựa hồ trong khoảng thời gian ngắn nhìn không ra hy vọng.

Thường thường còn khựng lại một chút, làm người ta lo lắng ông lão như nó có khi nào lại đột nhiên bỏ gánh không làm nữa hay không.

Đây là cái trò chơi mắc giận gì á!

“Cạch ——” tiếng vỡ vụn rất nhỏ chui vào trong tai Tiêu Lam.

Cậu quay đầu đánh giá tầng hầm ngầm, lại không có phát hiện có bất luận chỗ nào không thích hợp, cơ hồ muốn hoài nghi là mình suy nghĩ nhiều.

Lúc này Lạc ngẩng đầu nhìn vị trí trần nhà, thấp giọng nói: “Trần nhà đang di động.”

Theo giọng Lạc rơi xuống, tiếng vang cạch cạch càng ngày càng rõ ràng vang lên, trên trần nhà bắt đầu có tro bụi rơi xuống. Sau đó, tình huống càng ngày càng nghiêm trọng, gạch đá trên trần nhà bị thứ gì đó không thể đối kháng lôi kéo bay lên.

Thế mà là xốc lên toàn bộ!

Xuyên thấu qua trần nhà bị nhấc lên, bọn họ mới phát hiện, giờ phút này toàn bộ trang viên cơ hồ đã bị dỡ xuống, bọn họ ngẩng đầu là có thể mơ hồ nhìn thấy màn trời bên ngoài. 

Vì tìm ra bọn họ, thế mà lại dỡ xuống toàn bộ trang viên!

Này quả thật là phá của hết sức!

Ngay sau đó, thân thể cao lớn của phu nhân Bella đi tới trên tầng hầm, từ trên cao nhìn xuống bọn họ.

Có lẽ là cảnh tượng giờ phút này gợi lên hồi ức sâu trong thân thể, màu đỏ trong mắt ả thế nhưng chậm rãi lui đi, phu nhân Bella dùng một loại ngữ khí của một cô bé nói với các người chơi: “Các người cũng muốn giống anh Edmund, rời khỏi chị sao?”

“Anne?” Tiêu Lam nói ra suy đoán trong lòng.

“Là Anne.” Phu nhân Bella gật gật đầu.

Vương Thái Địch ý đồ lừa dối người bạn nhỏ: “Anne, chúng ta chơi một trò chơi được không, em trốn đi đợi lát nữa bọn anh tới tìm em.”

Anne lắc đầu: “Không, Anne có thể cùng chị ở bên nhau cũng đã rất hạnh phúc, không cần các anh.”

Thật là đứa mê chị kiên định.

Phu nhân Bella lần thứ hai mở miệng, lúc này đây là miệng lưỡi khi mới gặp: “Xin lỗi chư vị, hiến tế lập tức có thể bắt đầu.”

Vương Thái Địch vẫn cứ đang giãy giụa: “Bella, cô cũng không muốn biến thành như vậy đúng không, chúng tôi đều biết cô vốn cũng không muốn làm những việc này, là Otia đang mê hoặc cô.”

Phu nhân Bella nở nụ cười: “Ha ha, không, đây là tôi lựa chọn. Bày trước mặt tôi chỉ có hai con đường, làm một quái vật chết đi, hoặc là làm một quái vật tồn tại, làm quái vật ít nhất tôi còn có Anne.”

Nói xong không đợi các người chơi lại mở miệng, ý thức Bella giấu đi, đôi mắt màu đỏ tươi lần thứ hai xuất hiện.

Otia một lần nữa chiếm cứ thân thể này: “Không cần nhiều lời, hiện tại cứ hưởng thụ kết cục của các ngươi đi.”

Vết thương các người chơi lưu lại trên người ả trước đó đã chuyển biến tốt đẹp quá nửa, phu nhân Bella nhảy vào tầng hầm ngầm, hướng tới người chơi một lần nữa khởi xướng tiến công.

Sương mù máu ngưng tụ thành lợi kiếm bay múa trong không trung, liên tiếp tập kích không ngừng về vị trí trí mạng của người chơi.

Tiêu Lam một bên né tránh phu nhân Bella công kích, một bên quan sát đến, truyền tống trận vận chuyển đã tới một đoạn cuối cùng, nếu có thể lại kéo dài thêm năm phút thì hẳn là không sai biệt lắm.

Hồi tưởng về Nước Chén Thánh trước đó, nếu Chén Thánh đó chính là thứ thuộc về thánh thần? Vậy cần gì biết gã là ác ma hay tà thần, dù sao bỏ thêm thuộc tính thần thánh vẫn luôn đúng rồi đi.

Trong lúc tránh né, Tiêu Lam mở kỹ năng ra:

【 Tên: Bần cùng không thể hạn chế tưởng tượng của tôi 】

【 Năng lực: Công kích thần thánh 】

【 Thời gian còn lại: 00:04:59】

Tức khắc, xung quanh thân thể Tiêu Lam xuất hiện một vòng ánh sáng nhàn nhạt như có như không.

Cậu thử đem sức mạnh thần thánh bao trùm lên【 Đây là một thanh chủy thủ dính đầy kịch độc 】 , màu vàng nhàn nhạt dần dần bao trùm mặt ngoài chủy thủ, thế mà lại thành công!

Tiêu Lam thử chém ra một dao vào lợi kiếm màu máu đang đánh úp lại mình.

Tựa như dao nóng đụng phải mỡ vàng, lưỡi đao máu sắc bén thế nhưng cứ như vậy dễ dàng bị cắt đứt, bộ phận sau khi bị cắt đứt rơi xuống từ giữa không trung, nháy mắt lại khôi phục thành sương mù máu biến mất không thấy.

Thời cơ phản kích đến rồi!

Tiêu Lam không hề né tránh, thẳng tắp hướng tới phu nhân Bella tiến lên.

Phu nhân Bella cũng chú ý tới gia hỏa dị thường này.

Vô số lưỡi đao sắc bén do sương mù máu ngưng tụ ra nghênh diện đánh tới cậu, Tiêu Lam không hoảng hốt chút nào, chủy thủ xẹt ánh dao màu vàng nhạt giữa không trung, lưỡi đao sắc bén dưới ánh dao sôi nổi tán loạn, không còn uy thế trước đó.

Giờ phút này, Tiêu Lam đã tới trước mặt phu nhân Bella, trở tay một dao hướng về cánh ray ả còn không kịp thu hồi, lưu lại một đường vết thương sâu đến có thể thấy được xương cháy đen, cháy đen gàn miệng vết thương vẫn còn đang lan tràn, chống chọi lại với sức mạnh chữa trị vốn có.

Biến cố này làm mọi người vui mừng trong lòng. 

Bọn họ bắt đầu ngược lại kiềm chế động tác của phu nhân Bella, sáng tạo thêm cho Tiêu Lam càng nhiều cơ hội công kích.

Có lẽ là do sức mạnh kỹ năng bao vây, lưỡi dao không xem như tự mình tiếp xúc đối phương, bởi vậy một dao này cũng không có kích phát độc tố, nhưng giờ phút này sức mạnh công kích thần thánh rõ ràng dùng tốt hơn tất cả độc tố nào.

Tiêu Lam đơn giản thu hồi chủy thủ, trực tiếp hung hăng một quyền đánh vào mặt phu nhân Bella.

Này một quyền trực tiếp đánh tan sương mù máu mặt ngoài, một dấu vết cháy đen xuất hiện trên mặt ả, phu nhân Bella trực tiếp phun ra một ngụm máu đen nhánh.

Tiêu Lam thế công không giảm, thừa dịp thời gian kỹ năng liên tục, một quyền một quyền mà đánh về phía phu nhân Bella, đánh đến hư ảnh Otia bên ngoài cơ thể ả đến lung lay sắp đổ, lộ ra một lỗ trống thật lớn.

Nửa thân thể ả đã trải rộng dấu vết cháy đen, như một con rối gỗ đã bị đốt cháy.

Sau một kích cuối cùng, thân thể cao lớn của phu nhân Bella ầm ầm ngã xuống đất.

Tiêu Lam nâng chân lên, dẫm lên trên đầu ả.

“Nhân loại hèn mọn! Chỉ là con kiến vừa ngu xuẩn vừa nhỏ yếu cũng dám khiêu khích Otia như thế!” Đôi mắt đỏ tươi trên gương mặt cháy đen một nửa trợn tròn lên, biểu hiện ra phẫn nộ giờ phút này của Otia.

Tiêu Lam tăng thêm lực đạo dưới chân, dưới chân lại là một trận âm thanh ăn mòn: “Hiện tại đạp ngươi dưới chân chính là nhân loại hèn mọn đây.”

Tiêu Lam lại lần nữa móc chủy thủ ra, mũi nhọn bén nhọn đâm xuyên qua trái tim phu nhân Bella.

Tuy rằng không biết loại phi nhân loại này làm sao gϊếŧ chết, nhưng phá hư trái tim một chút trước chung quy có thể ngăn cản ả tự mình khôi phục một trận đi? Không được thì nói sau.

Thân thể phu nhân Bella không hề động, hai mắt màu đỏ tươi cũng dần dần ảm đạm, nhìn qua tựa như đã chết.

Nhưng Tiêu Lam cũng không dám xem thường Boss hệ bất tử, nói không chừng khi nào đó ả sẽ khôi phục, Tiêu Lam thừa dịp ả tạm thời không nhúc nhích, nhanh chóng mà rời xa.

“Truyền tống trận xong rồi!” Tiếng hô của Vương Thái Địch truyền đến.

Tiêu Lam, Lạc, Vương Kha nhanh chóng chạy về phía truyền tống trận.

Người cách truyền tống trận xa nhất là Tiêu Lam.

Đột nhiên, toàn bộ trang viên phát ra chấn động thật lớn, phu nhân Bella vốn dĩ vẫn không nhúc nhích cũng bắt đầu biến hóa quỷ dị, sương mù máu so với trước đó càng thêm nồng đậm bao vây lấy thân thể ả, thậm chí lan tràn trên mặt đất về phía Tiêu Lam.

Nơi chúng đi qua, mặt đất phát ra tiếng ăn mòn xèo xèo, uy lực so với sương mù máu trước đó không biết bao lần.

Mà hiện tại, thời gian kỹ năng của Tiêu Lam đã về 0.

Giờ phút này sương mù máu đặc sệt lấy một loại tốc độ tấn như tia chớp đi tới phía sau Tiêu Lam, nhưng Tiêu Lam còn cách truyền tống trận chỉ có trên dưới ba bước.

Giữa sinh tử, chỉ một bước đã là lạch trời.

Thời khắc mấu chốt, Lạc cầm lấy vòng cổ Edmund trước đó dùng mở ra truyền tống trận, dùng hết toàn lực hung hăng mà ném về phía sương mù máu. 

Dựa theo uy lực của sương mù, cái vòng cổ yếu ớt này chỉ sợ chưa được một lát liền sẽ tan rã.

“Edmund ——” trong sương mù máu phát ra một tiếng kinh hô.

Là giọng của Bella.

Sương mù máu vốn hung hăng nhằm phía Tiêu Lam chợt hướng về bên cạnh, ăn mòn vách tường tầng hầm ngầm vách ra một cái cửa động thật lớn.

“A ——”

Dưới cơn phẫn nộ rít gào của Otia, Lạc giang hai tay tiếp được Tiêu Lam chạy như bay tới, theo sau vững vàng mà bước vào truyền tống trận.

Cùng với ánh sáng truyền tống trận chính là nhắc nhở qua cửa của hệ thống vang lên:

“Leng keng ——”

“Chúc mừng người chơi Tiêu Lam vượt qua trò chơi ‘Trang viên phu nhân Bella’”

“Đạo cụ khen thưởng qua cửa【 Bạn nghèo đến làm tôi bật cười 】”

【 Tên: Bạn nghèo đến làm tôi bật cười ( đạo cụ hi hữu, đã trói định ) 】

【 Năng lực: Bởi vì bạn bần cùng, Boss quyết định tạm thời buông tha cho bạn một lần, số lần sử dụng ( 1/1 ) 】

【 thuyết minh: Chỉ cần bạn đủ bần cùng thì sẽ có được hy vọng 】

Tiêu Lam trong bóng đêm: “……”

Tác giả có lời muốn nói:

Phó bản hoa lệ nhất trước mắt của đoàn làm phim kết thúc nha, đính kèm một cái kịch trường nho nhỏ:

Teddy: Anh tui dám một mình đi nơi khác.

Anne: Chị tui dám ăn phân!

Teddy: Anh tui cũng cũng dám á!

Bella & Vương Kha: Tôi không dám!!!

Hết chương 41.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK