• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai âm thanh phá không chói tai vang lên.

 

Hai vệt sáng một trước một sau thần tốc bay đến đỉnh núi chỗ của Từ Phàm.

 

Ánh nhìn của Từ Phàm và Vương Vũ Luân cùng lúc hướng lên không trung.

 

Một tia dị sắc lóe lên trong mắt của Vương Vũ Luân khi hắn nhìn vào tốc độ của hai luồng vệt sáng.

 

“Từ đại ca, nhìn hai đồ đệ này của ngươi, ta cũng muốn bái ngươi làm sư.” Vương Vũ Luân ngưỡng mộ nói, dưới sự dạy dỗ của Từ Phàm, hai đứa nhóc này càng ngày càng lợi hại rồi.

 

Từ Cương rõ ràng là một bộ dạng ngây ngô, nhưng lại dùng thuật pháp thuộc tính Hỏa đến mức mây trôi nước chảy, uy lực phi phàm, như thể Hỏa Thần giáng thế, bất khả chiến bại.

 

Từ Nguyệt Tiên sở trường độn thuật và Kim Sát chi thuật, rõ ràng mới Luyện Khí tầng bốn, nhưng lại có thể trơn tru luyện khí quái thú cấp cao như chơi vậy.

 

Đây chính là đánh giá của Vương Vũ Luân sau khi hắn đưa hai huynh muội ra ngoài chiến đấu, lúc chiến đấu, cằm của Vương Vũ Luân kinh ngạc đến sắp rớt, thời hắn Luyện Khí tầng bốn so với đôi huynh muội này thì thật đúng như thiểu năng vậy.

 

Sau khi nghe thấy lời nói của Vương Vũ Luân, Từ Phàm liếc hắn một cái.

 

“Bây giờ ngươi chỉ thiếu một cái danh xưng đồ đệ mà thôi, ta chưa từng dạy ngươi thứ mà ngươi muốn học sao? Chỉ là thiên phú của ngươi chỉ ở mức này.”

 

“Ngươi có thể trách ai.” Từ Phàm lạnh lùng châm biếm, ta dạy ngươi biết bao nhiêu thứ như vậy, kết quả cuối cùng còn không có được Trúc Cơ nhất phẩm.

 

“...” Vương Vũ Luân cứng họng, hắn cảm thấy Từ Phàm nói rất có lý.

 

“Từ đại ca, gần đây ta phải đi đến bí cảnh để chấp hành nhiệm vụ, ước chừng sẽ mất khoảng nửa năm.”

 

“Lần này ta đến là để cáo biệt Từ đại ca.”

 

“Nhiệm vụ lần này trông có vẻ không tầm thường, đi sớm về sớm, bảo vệ tính mạng là được.”

 

Một lượng lớn linh khí ngưng tụ thần tốc, kết thành ba pháp trận đặc biệt giáng xuống mu bàn tay của Vương Vũ Luân, hình thành nên những ký hiệu đỏ, vàng, xanh.

 

“Pháp trận màu đỏ là thuật pháp quầnsát, khi gặp phải đám yêu thú dưới Kim Đan kỳ, nếu như ngươi không chạy thoát được thì hãy kích hoạt cái này.”

 

“Thuật pháp đơn thể màu vàng có thể được kích hoạt ba lần, khi gặp phải yêu thú Kim Đan kỳ thiên về tốc độ thì kích hoạt cái này.”

 

“Pháp trận màu xanh chứa đựng thuật pháp gia tăng tốc độ, khi rơi vào đường cùng thì kích hoạt nó để chạy trốn.”

 

Nghe theo lời giải thích của Từ Phàm, sắc mặt của Vương Vũ Luân càng ngày càng nghiêm trọng, mỗi lần hắn đi làm nhiệm vụ đều sẽ đến cáo biệt với Từ Phàm, sau đó hắn phát hiện, những thứ mà mỗi lần Từ Phàm đưa đều được dùng đến trong khi chấp hành nhiệm vụ, không có ngoại lệ.

 

“Từ đại ca, có phải huynh đã nhìn thấu điều gì rồi.”

 

Vương Vũ Luân đột nhiên cảm thấy có chút lo lắng, ba ấn thuật pháp ở trên mu bàn tay hắn có vẻ như đang báo trước mức độ nguy hiểm của lần nhiệm vụ này.

 

Từ Phàm không nói, nhưng hắn nghiêm túc nhìn Vương Vũ Luân.

 

“Từ đại ca, lần này không phải sẽ thật sự xảy ra chuyện chứ.” Hiện giờ Vương Vũ Luân có chút hoảng loạn, vừa mới lên chức cha đã sắp phải đầu thai từ đầu sao.

 

“Nhớ kỹ, khi phải lựa chọn, bất kể điều kiện gì, phải đồng ý trước rồi tính.”

 

“Chỉ cần về đến tông môn, giao những thứ còn lại cho ta là được.”

 

Từ Phàm vừa định tiếp tục nói, nhưng cảm giác hoảng hồn và chết chóc truyền đến một cách rõ ràng mới khiến hắn ngậm miệng.

 

Sau khi nhìn thấy Vương Vũ Luân rời đi, Từ Phàm phiền muộn nói: “Ta đã biết ngay, không thể lợi dụng BUG.”

 

Gần đây Từ Phàm mê Chiêm Bốc chi đạo, những tiểu nạn tiểu họa bình thường hắn đều có thể xem rõ.

 

Lần này hắn thấy tướng mạo của Vương Vũ Luân có họa liên quan đến tính mạng, đúng là Từ Phàm đã nhìn ra, nhưng khi hắn muốn tiếp tục thâm nhập thêm thì lại bị một tầng sương mù dày đặc chặn lại.

 

Khi Từ Phàm cảm nhận được tầng sương mù dày đặc này, hắn bỗng chốc có chút hưng phấn, nhìn trộm thiên cơ là phải tiêu hao tuổi thọ của hắn.

 

Đúng lúc khi Từ Phàm muốn thử xem có thể lợi dụng BUG không, một cảm giác nguy hiểm truyền tới, muốn phá vỡ sương mù, thì chỉ có chết.

 

“Cũng không cho một cơ hội sao.” Từ Phàm thở dài một tiếng nói.

 

Lúc này, đôi huynh muội tan học ở bên ngoài đã trở về, đang đứng ở bên cạnh Từ Phàm.

 

“Các ngươi đã học một tháng hơn ở Thái Học phong, quyết định sau này sẽ đi nơi nào chưa” Từ Phàm hỏi.

 

“Sư phụ, ta muốn đi Chiến đường.”

 

“Sư phụ, ta muốn đi Tầm Bảo các.”

 

Từ Phàm không hề bất ngờ trước lựa chọn của hai huynh muội, mặc dù vẻ ngoài Từ Cương ngây ngốc, nhưng nội tâm lại là một kẻ cuồng chiến đấu, rất có hứng thú với những pháp thuật có uy lực mạnh, lại cộng thêm hắn đã học “Ngũ Hành quyết” đã được Từ Phàm sửa đổi, linh lực trong cơ thể sớm đã vượt xa cùng cấp, sau này nếu như lớn lên rồi, chắc chắn sẽ là một chiếc pháo đài di động.

 

Muội muội Từ Nguyệt Tiên sở trường độn thuật, nàng đều có cảm giác đặc biệt với những linh bảo trời đất, lại cộng thêm nàng đã học được một nửa bản lĩnh ẩn linh ẩn thân của Từ Phàm, nếu như có cơ duyên, đắc đạo thành tiên không thành vấn đề.

 

“Được, nếu đã chọn xong rồi vậy thì hãy nỗ lực nhiều hơn nữa.”

 

Trong tay Từ Phàm xuất hiện ra hai cái ngọc giản, hai huynh muội mỗi người một cái.

 

“Trong ngọc giản đều là tuyệt kỹ độc môn của sư phụ, của Từ Cương là một số thuật pháp có uy lực lớn.”

 

“Ngọc giản của Từ Nguyệt Tiên càng thiên về thoát thân ẩn náu.”

 

“Sau này sư phụ sẽ lại chế tạo một bộ Pháp khí cho mỗi người các ngươi, những thứ liên quan đến Luyện Khí kỳ cần dạy thì ta đều đã dạy, còn lại thì phải dựa vào các ngươi rồi.” Từ Phàm từ tốn nói.

 

Sự tiến bộ của hai đồ đệ cao hơn một chút so với dự tính của Từ Phàm, lại cộng thêm tài nguyên của mình nghiêng lệch, trong vòng tám mươi năm, hai đồ đệ này tiến cấp Kim Đan không thành vấn đề, đến lúc đó chỉ tội nghiệp sư phụ của bọn họ vẫn còn là một kẻ vô danh tiểu tốt đang ở Luyện Khí kỳ.

 

“Tạ ơn sư phụ ban cho bí pháp.” Hai huynh muội cảm kích nói, mấy năm mà Từ Phàm dạy dỗ hai đứa huynh muội này, huynh muội hai người họ sớm đã xem Từ Phàm như phụ thân vậy.

 

Ăn, mặc, ở, đi lại của bọn họ hầu như đều được một tay Từ Phàm sắp xếp, những phiền não khi bọn họ trưởng thành đều có Từ Phàm ở bên cạnh bầu bạn.

 

“Được rồi, làm xong bài tập ngày hôm nay là có thể tự do hoạt động rồi, còn nữa, đừng ức hiếp Tiểu Hoa.” Từ Phàm đứng dậy nói, sáng nay hắn đã hoàn thành xong đơn đặt linh đan của thương hội, buổi chiều hắn phải luyện chế vài Pháp khí đặt trước.

 

Lúc này, hai huynh muội đều chưa rời đi.

 

“Sư phụ, ngươi có thể dẫn bọn ta vào trong ảo cảnh để tiếp tục cuộc chiến mà bọn ta vẫn chưa hoàn thành không.” Từ Cương vò đầu nói, lần trước khi hắn ở trong ảo cảnh, hắn suýt chút nữa đã giết chết quái thú Luyện Khí cấp cao, hắn có chút không cam tâm.

 

Nhìn thấy hai đồ đệ chăm chỉ của mình, Từ Phàm cảm thấy bản thân cũng không thể làm liên lụy đồ đệ.

 

Một Pháp khí bàn cờ xuất hiện trong tay của Từ Phàm, sau đó nó biến hóa thành ảo ảnh bàn cờ cực lớn bao trùm lấy hai người họ, đây là ảo cảnh chế tạo mà Từ Phàm chuyên môn luyện chế, phối hợp với ảo thuật linh hồn của Từ Phàm, liền trực tiếp dẫn người vào ảo cảnh chân thực nhất.

 

“Thật đúng là đồ nhi tốt chăm chỉ.”

 

Từ Phàm không quản hai đồ nhi đã bước vào trong ảo cảnh nữa, tự mình đi đến phòng luyện khí.

 

Trong căn phòng rộng hơn 100 mét vuông là một pháp bảo hình lò lửa cực lớn, một ngọn lửa tinh linh màu vàng nhạt bị nhốt ở bên trong.

 

Đây là Viêm Hỏa Kim Linh mà Từ Phàm dùng hai mươi vạn để mua, nó được lấy ra từ trong yêu thú Nguyên Anh thuộc tính Hỏa.

 

Trong phòng luyện khí, dưới sự điều khiển của Từ Phàm, một ngọn linh hỏa luyện ra vô vàn loại Pháp khí.

 

“U Băng phi kiếm, sáo Ma Âm, đao Hỏa Vũ, áo Linh Phong.”

 

“Pháp bảo định chế càng ngày càng bất chính, kinh doanh thật không dễ làm.”

 

Từ Phàm thu về bốn Pháp khí, rồi thông báo cho Bàng Phúc đến lấy hàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK