• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Chẳng lẽ nơi này trước đây có người ở sao?

Migcan, Rage, Sam và những người khác giật mình nhìn đống đổ nát phủ đầy thảm thực vật hai bên đường. Từ dấu vết của những bức tường có thể thấy được nơi đây đã từng có sự xuất hiện của những cư dân, chỉ là phong cách kiến trúc lại khác lạ.

- Đương nhiên.

Scott ngẩn đầu nhìn đống đổ nát xung quanh và nói:

- Nơi này trước kia chính là chỗ ở của tổ tiên chúng ta, chỉ là bị thảm họa xâm chiếm nên bây giờ mới trở nên hoang vu. Nhưng nơi này vẫn còn sót lại những đồ vật mà tổ tiên đã từng sinh hoạt, nhiệm vụ của chúng ta chính là mang những thứ này về giao lại cho tập đoàn.

- Nơi sinh hoạt của tổ tiên……

Nghe thấy lời của Scott, bọn Migcan trở nên ngạc nhiên và thích thú, tò mò nhìn tất cả mọi thứ xung quanh.

Đỗ Địch An nhìn thấy một bản đồ da cừu trong tay Scott, nên nghiêng đầu nhìn qua khe hở trên cánh tay của hắn, chỉ thấy trên bản đồ khắc họa lộ tuyến xiêu vẹo, tại vị trí trung ương chính là một đồ án lớn hình vuông, trên đó viết mấy chữ “Cự bích Sylvia”.

Bên ngoài cự bích chính là những vòng tròn được phác họa bởi những đường cong uốn lượn bất quy tắc, phía trên được đánh dấu bằng những con số.

- Số 0, số 1…..

Đỗ Địch An liếc mắt nhìn và phát hiện những con số này được lặp lại, riêng <Khu số 0> đã nhìn thấy sáu bảy cái. Nhưng những dấu hiệu và vòng tròn này được phác họa bằng các màu sắc khác nhau, tựa như cầu vồng lộng lẫy.

Scott nhìn thấy Đỗ Địch An đang quan sát bản đồ, hắn mỉm cười nói:

- Đây là bản đồ thập hoang giả bên ngoài bức tường, sau khi những Liệp thú giả của mỗi tập đoàn càn quét khu vực, bọn hắn sẽ tiến hành đánh dấu để phân chia thành các khu vực. Giống như khu vực của tập đoàn Mellon chúng ta đều dùng đường cong cùng chữ viết màu đỏ để đánh dấu, còn những màu sắc khác đều là của những tập đoàn khác. Mặt sau của bản đồ có ghi chép, màu lục đại biểu cho quân bộ, màu vàng là tập đoàn Hoa Thịnh.

Đỗ Địch An khẽ gật đầu, khi nhìn thấy những vòng tròn được chia thành nhiều màu sắc khác nhau, hắn liền đoán ra điều này và hỏi:

- Khu vực màu xám phía ngoài này là cái gì?

- Đây là nơi mà những Liệp thú giả vẫn chưa càn quét tới.

Scott thu nụ cười lại, nghiêm túc nói:

- Tuyệt đối không được bước vào khu vực màu xám, trong đó cực kỳ nguy hiểm, dù là những Liệp thú giả cũng có thể chết.

- Nguy hiểm?

Đỗ Địch An có chút hiếu kỳ nói.

- Là nguy hiểm gì?

- Ma vật!

Scott nói khẽ.

Đỗ Địch An giật mình trong lòng, ma vật?

Lúc này Scott đi qua một ngã rẽ, nơi này vẫn còn một cột đèn giao thông sụp đổ trên đường phố, chỉ là nó đã bị bao phủ bởi thảm thực vật và nhiều dây leo quấn quanh, vì vậy nó không bị những thập hoang giả thu thập.

- Phía trước chính là khu số 8.

Scott nhìn qua góc đường phía trước, nơi này vẫn là một vùng phế tích, chỉ là do ở gần trong thành thị nên ít thảm thực vật hơn, đống đổ nát thê lương cùng phòng ốc đã sụp đổ đều lộ ra.

Sự phá hoại gây ra bởi địa chấn có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi trên đường phố hoang vu, đường phố vỡ nứt, mặt đất có nhiều vết tích hố sâu như thể do những thiên thạch nhỏ đập ra.

- Mọi người cẩn thận một chút.

Vẻ mặt Scott nghiêm túc, rút đoản kiếm bên hông ra nói:

- Khu số 8 chính là khu vực mà những Liệp thú giả vừa mới quét sạch, chúng ta là nhóm thứ hai tiến vào nơi này. Mặc dù thu hoạch sẽ rất phong phú nhưng cũng có thể gặp phải một vài ma vật nhỏ lưu lại, tuyệt đối đừng để bọn chúng tập kích, nếu không sẽ bị cảm nhiễm ma hóa.

Trong lòng Đỗ Địch An cùng Migcan và những người mới không khỏi khẩn trương, học theo Scott móc ra binh khí của mình và nắm trong tay, cảnh giác quan sát khắp nơi cùng thảm thực vật của đường phố gần đó.

Lúc đi theo Scott tiến vào giữa đường phố, Đỗ Địch An nhìn thấy một biển chỉ dẫn bằng gỗ được cắm bên đường, phía trên có viết chữ “Số tám” màu đỏ, đại diện cho khu số 8 phía trước chính là của tập đoàn Mellon.

Đỗ Địch An liếc mắt nhìn, trên đường phố phía trước quả nhiên không bị quét sạch qua, lờ mờ có thể trông thấy một đống thảm thực vật lục sắc. Từ hình dáng kia, dưới thảm thực vật hơn phân nửa chính là từng chiếc ô tô báo phế.

Trong lòng hắn nhảy thịch một cái, có xe hơi vậy tự nhiên cũng sẽ có máy phát điện, mặc dù đã hơn ba trăm năm trôi qua, những thứ này sớm đã trở thành sắt vụn dưới mưa và tia cực tím, nhưng có lẽ vẫn có thể tìm thấy một vài linh kiện được bảo quản tốt!

Scott thấp giọng nói:

- Dưới những thảm thực vật lục sắc này là một vài vật tư cỡ lớn, chờ khi trở lại chúng ta sẽ tìm cách mang về. Trước tiên hãy đi tìm một nơi để dừng chân cư trú, coi như đại bản doanh của mười ngày này, sau đó lại tách ra tìm kiếm vật tư.

Nói xong, Scott trực tiếp đi qua những chiếc xe báo hỏng bị che kín bởi thảm thực vật lục sắc này. Bọn Đỗ Địch An cùng hai mươi người nhặt rác của tập đoàn cũng theo sát phía sau.

Chờ đám người đi xa, không ai nhận ra rằng một trong những cửa sổ của chiếc xe được bao phủ bởi thảm thực vật, một bàn tay khô héo tái nhợt thò ra trong vô vọng, cố gắng nắm lấy đám người đã đi xa!

Đi đến cuối đường, nơi này là một ngã tư, trên mặt đất có đèn đường bị sụp đổ cùng biển quảng cáo to lớn, nhưng phía trên cũng sớm đã trải rộng thảm thực vật.

Scott ngẩn đầu nhìn, lựa chọn một tòa nhà ba tầng hơi hoàn chỉnh, nói:

- Đến nơi này đi, trước tiên hãy dọn dẹp vật tư bên trong và tập trung chúng lại.

Nói rồi, Scott liền dẫn đầu đi đến cao lâu ba tầng.

- A!

Đột nhiên một đạo kinh hô vang lên, chính là một cô gái đi sau đội ngũ của Đỗ Địch An, cô hoảng sợ chỉ vào mặt đất của cửa tòa nhà, kinh hãi nói:

- Máu, máu!

Đám người nhìn lại, nơi này thình lình có một vũng máu, mặc dù đã khô nhưng từ màu sắc mà nói thì hiển nhiên là được lưu lại gần đây, dù sao dưới cơn mưa thì vết máu trên mặt đất cũng khó giữ lại lâu được.

Sắc mặt Đỗ Địch An thay đổi, hắn nghĩ đến ma vật mà Scott nói lúc trước, vô thức nắm lấy hắc hỏa dược bên hông.

Những đứa trẻ khác trông thấy vết máu trên đất cũng laajo tức khẩn trương.

Scott cau mày nói:

- Có gì mà ngạc nhiên, ta đã nói rồi, những nơi này có ma vật tồn tại, cái này hiển nhiên là Liệp thú giả đại nhân đã lưu lại máu trong lúc giết ma vật, về sau đừng có vừa thấy đã kinh hoảng, tay mơ!

Đối với những thập hoang giả mới, sự kiên nhẫn của hắn đương nhiên không cao như đối với Đỗ Địch An.

Mia bên cạnh hắn tiến lên đẩy cổng lớn của tòa lầu này, cánh cửa bằng pha lê nhưng pha lê sớm đã vỡ vụn, nơi này tựa hồ là một cửa hàng, mặc dù thảm thực vật đã trải rộng khắp các bức tường, nhưng vẫn có thể trông thấy những bố trí đơn giản cùng những đồ vật giống như quầy hàng.

Đỗ Địch An theo sau Scott tiến vào, chỉ thấy mặt đất cùng bức tường của cửa hàng này đã bị tàn phá, khắp nơi đều là những lớp bụi bặm dày, những bụi bặm này đã tích tụ trong thời gian dài nên sớm đã khô cứng như một tầng bùn đất.

Scott dùng đoản kiếm để đẩy thảm thực vật trên quầy ra, chỉ thấy bên trong quầy thủy tinh đặt một vài món đồ trang sức hoàng kim bám bụi.

Đôi mắt Scott liền sáng lên, lập tức đập vỡ kính bằng chuôi kiếm, hắn cầm lên những đồ trang sức bên trong và lau sạch bụi bằng quần áo, lộ ra hào quang màu vàng óng. Hắn dùng răng cắn, trên mặt lại lần nữa lộ ra vẻ kinh hỉ.

Đỗ Địch An yên lặng nhìn, biết rằng nhóm đồ trang sức này sau khi được nhặt về, bọn hắn chắc chắn sẽ đạt được khoảng trích phần trăm cực kỳ phong phú ngoài định mức, dù sao những đồ trang sức hoàng kim chính là yêu thích của quý tộc.

Dịch: Hồng

Biên: Khangaca

Truyenyy.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK