• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện này anh từng không thể chịu nổi, là chuyện cũ anh không chấp nhận được, anh chẳng bao giờ muốn nhắc lại, sợ làm cô buồn, cũng sợ anh sẽ càng hận anh hơn.



“Ừ...” Lời của anh đã đủ làm cô hiểu, quả nhiên anh muốn làm như vậy để trừng phạt chính mình. Tường Vi dịu dàng gật đầu.



Đến gần trong lồng ngực ấm áp của anh, đôi bên cùng mất đi năm năm nhạt nhòa như nhau, chỉ là, cô có Tiểu Trạch làm bạn, nhưng anh không có. So ra, có lẽ anh thật sự khổ hơn cô, hơn nữa là khi đó anh đi đứng không tiện.



“Đừng nghĩ những chuyện khác nữa, nghỉ ngơi thật tốt đi, được không?” Anh nói khẽ.



“Được!”



Hai trái tim trong màn đêm ấm áp này, nhờ càng lúc càng gần, giống như đã từng hai cục nam châm từng đẩy nhau, sau bao nhiêu năm lưu lạc nơi địa cầu, cuối cùng cũng bắt được lực hấp dẫn của nhau, càng lúc càng tới gần...



Sáng sớm ngày thứ hai, khi Tường Vi trở mình tỉnh dậy, ấm áp sau lưng đã chuyển lạnh, Hắc Diêm Tước đã rời giường đi làm từ khi cô còn đang say giấc.



Tường Vi ngồi dậy từ trên giường, vén mấy sợi tóc xõa xuệ, vừa khéo nhìn thấy chính mình trong chiếc gương trang điểm đối diện, hai gò má hồng hào buổi sớm, đôi mắt lười biếng giống như một cô gái quen bị nuông chiều xinh đẹp và quyến rũ, mái tóc lười nhác rũ trên bờ vai, cô kinh ngạc...



Bóng người hiển hiện rõ ràng trong tấm gương kia, là cô sao? Cô chưa từng nhìn thấy bản thân quyến rũ như vậy, khi nhấc tay nhấc chân, có hương vị điềm nhiên an bình, thậm chí giữa đôi lông mày là nụ cười mờ ảo, ngay cả chính cô cũng thấy kinh ngạc, đây chính là tư thái của những người đang đắm chìm trong hạnh phúc sao?



Cô che miệng cười một tiếng, lộ ra dịu dàng tuyệt mỹ.



“Tường Vi tiểu thư, xin hỏi cô đã tỉnh chưa?” Ngoài cửa truyền tới giọng nói người giúp việc.



“À, vào đi.”



Cô nói nhỏ, đây giống như ‘bài tập’ phải làm mỗi sáng.



Bởi vì nguyên nhân cô mang thai, Hắc Diêm Tước đặc biệt dặn dò người giúp việc mỗi sáng phải hầu hạ cô rửa mặt, tất cả mọi người giúp việc đều nghiễm nhiên coi cô là bà chủ mà cung kính hầu hạ rồi.



Tường Vi nhỏ giọng nói, người giúp việc liền đi vào.



“Tường Vi tiểu thư, sáng sớm khi tiên sinh ra ngoài đã đặc biệt dặn dò, lúc 10 chú Hải sẽ đưa cô đi thử áo cưới.” Nữ giúp việc nhún nhường nói.



“Thử áo cưới?” Tường Vi nhướn mày, vén đệm chăn trên giường, nhìn kim chỉ giờ, lúc này đã hơn 8 giờ sáng, thử áo cưới? Tối qua đâu có thấy anh nhắc gì nhỉ.



“Vâng, tiểu thư!” Người giúp việc nện những bước chân nhỏ nhanh chóng đi tới, tỉ mỉ thu dọn chăn đệm cho Tường Vi rời giường, “Đúng rồi tiểu thư, mới rồi có một vị tiên sinh họ Tả Đằng gọi điện tới, nói là có việc gấp tìm cô.”



Một câu đánh thức người trong mộng, Tường Vi thiếu chút nữa đã quên chuyện tối qua đồng ý với Triết Dã. Lúc này mới phản ứng lại, Hắc Diêm Tước đột nhiên vội vàng bảo chú Hải 10 giờ đưa cô đi thử áo cưới, chẳng lẽ là vì muốn ngăn cô đi gặp Triết Dã sao?



Ây, đúng là một tên vô lại.



“Ừhm, tôi biết rồi.” Cô lầu bầu đi vào nhà tắm rửa mặt.



Cửa hàng bán đồ thời trang độc quyền của ‘Ny Thường’, là nơi tụ hội những nhãn hiệu thời trang quốc tế lớn, nằm ở chỗ phồn hoa nhất trong thành phố, mặc dù đã trải qua năm năm dài, nay lại gặp được ánh mặt trời.



Hôm nay là ngày đại cát ‘Ny Thường’ khai trương, mời một lượng đông đảo các trứ nhân danh sĩ cùng nhau tới cắt băng, đồng thời làm cho một lượng lớn các nhà truyền thông chạy theo như vịt.



Tả Đằng Triết Dã đứng ở tầng cao nhất của cửa hàng kinh doanh độc quyền, ngón tay đang kẹp một điếu thuốc thơm, bóng dáng tựa vào bên cạnh song cửa sổ, nhìn đám người vây chặt tới nước chảy không lọt dưới kia, gồm nhà báo, truyền thông, các minh tinh, người hâm mộ... Các lộ nhân mã cùng nhau tụ tập tại cửa hàng kinh doanh độc quyền ‘Ny Thường’, chờ đợi thời khắc cắt băng khai trương long trọng.



“Triết Dã, sao vẫn còn chưa xuống? Không phải đã sắp tới lúc rồi sao?” Mỹ Nhi đi vào phòng nghỉ, thân mật kéo cánh tay Triết Dã qua, rúc vào trong ngực anh ta.



Tả Đằng Triết Dã dùng sức hít sâu một hơi thuốc, đôi mắt lấp lánh chăm chú nhìn vào đám mã long xa xa bên dưới, anh tôi tấp nập, sắc mặt tuấn nhã có chút âm trầm.



Thấy anh không lên tiếng, Mỹ Nhi tiến tới, nhỏ giọng cười hỏi, “Hôm nay ‘Ny Thường’ lễ lớn a, anh không thấy vui vẻ sao?”



“Vui vẻ?” Triết Dã bĩu môi khẽ cười, thuận tay dụi tắt tàn thuốc lên song cửa sổ, “Nếu như đổi lại vào hơn năm năm trước, anh sẽ rất vui vẻ, thậm chí vui vẻ tới mức nằm mơ cũng sẽ cười.”



“Đừng như vậy, hôm nay không phải Hắc Diêm Tước muốn bắt anh cũng không có cách nào sao?” Mỹ Nhi nắm tay Triết Dã, dịu dàng, ân oán giữa Hắc Diêm Tước và Triết Dã, cô ta đã ít nhiều được nghe Triết Dã đề cập tới.



“Đích xác, anh ta không còn có khả năng ngăn cản anh làm bất cứ chuyện gì!”



Tả Đằng Triết Dã thoáng qua một tia đau đớn trong mắt, mẹ tự sát, tới bây giờ vẫn là đả kích quá lớn đánh thẳng vào anh ta, ba anh ta vẫn đang nằm trong viện điều dưỡng, Tây Tử đã điên điên khùng khùng...



Đây không phải là mục đích của Hắc Diêm Tước sao? Năm năm trước, chèn ép ‘Ny Thường’ ở thị trường châu Á, phá hỏng kế hoạch tiến công vào châu Âu của ‘Ny Thường’, lợi dụng tình cảm của anh ta dành cho Tường Vi, làm ra chuyện cầm thú với Tường Vi, một kích này đã làm cho Tây Tử yêu Hắc Diêm Tước, làm cho mẹ yêu của anh ta, và làm cho tình yêu anh ta dành cho Tường Vi, hủy diệt toàn bộ! Cuối cùng nhà Tả Đằng tan tác thành từng mảnh nhỏ, thế lực cũng tan rã luôn.



Cổ họng xẹt qua một chút nghẹn ngào, trước khi mẹ anh ta qua đời, nắm chặt tay anh ta, trừ nói ba chữ ‘thật xin lỗi’ thì chẳng nói gì khác nữa, nước mắt nóng bỏng chảy dài, xiết tay anh ta thật chặt, lập tức ra đi.



Anh ta oán trách, oán trách bản thân không chăm sóc tốt cho mẹ, hận mình vì sao không thể nào giúp mẹ cởi ra mối khúc mắc trong lòng!



“Triết Dã, bất kể anh có làm gì, nhất định em sẽ ở sau lưng yên lặng ủng hộ cho anh!”



Mỹ Nhi mềm mại tựa vào bên cạnh Triết Dã, có điều giọng nói vẫn có sự cứng rắn, đôi mắt sáng ngời, lạnh lùng lạ thường.



“Cám ơn em, Mỹ, cám ơn em chịu giúp anh, chịu giúp ‘Ny Thường’!”



Cúi đầu ngưng mắt nhìn khuôn mặt an ổn của Mỹ Nhi trong ngực mình, trong mắt Triết Dã thoáng qua một tia phức tạp, nếu như có người nói, thật ra gương mặt này có bóng dáng Tường Vi, anh ta tin, bởi vì anh ta từng ở thấy cô gái tên Mỹ Nhi ở trong ti vi, khi ấy anh ta đã kinh ngạc vì khí chất lẫn dung mạo cô ta, mặc dù so với Tường Vi thì vẫn có chỗ thua kém, nhưng có dung nhan Mỹ Nhi trước mặt, loáng thoáng có thể tìm thấy bóng dáng Tường Vi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang