Tường Vi kinh ngạc, mở to mắt nhìn Triết Dã kích động, nhớ lại vết thượng bị đạn bắn đêm nọ của Tước, cô nuốt nước bọt một cái, tiếp tục nói: “Triết Dã, anh tỉnh táo lại một chút, em biết rằng chuyện qua rồi thì không sao quay lại được, chuyện mẹ anh, em cũng cảm thấy vô cùng tiếc nuối...”
“Anh ta nói với em, anh ta đã kể với em có phải không? Anh ta không có tư cách nói tới mẹ, không có tư cách!” Triết Dã thô lỗ ngắt lời Tường Vi, trong đầu thoáng qua thảm trạng của mẹ khi tự sát, một sự bệnh hoạn điên cuồng ngay lập tức làm đầu óc anh ta rối mù, lúc nào cũng có thể làm giấy lên một cơn bão tố!
“Triết Dã! Anh hãy nghe em nói, trong lòng anh vẫn không hề tha thứ những gì xảy ra năm đó, đúng không?” Cô cố gắng trấn an Triết Dã, “Thật xin lỗi, năm năm trước, chúng em cũng không làm gì khác được. Nhưng xin anh hãy buông tha khúc mắc và thù hận trong lòng đi, cũng tại vì Tước quá mức cố chấp với thù hận, mới có thể gây nên biết bao nhiêu bi kịch như vậy, em không hy vọng anh biến thành một người giống anh ấy, Triết Dã. Anh là người lương thiện mà, không phải sao?”
“Thiện lương? Tường Vi, chỉ tại anh quá mức thiện lương, mới tin rằng em thật lòng yêu anh, chính tại anh quá thiện lương, mới tin rằng anh ta chỉ muốn vui đùa Tây Tử, chính tại quá thiện lương, mới không bảo vệ được mẹ, chính vì quá thiện lương, mới khiến cho ‘Ny Thường’ thất bại thảm hại, còn anh, là người hiền lành nhất trong mắt em, cũng thuận nước đẩy thuyền trở thành tội nhân nhà Tả Đằng!”
Triết Dã đau đớn nhắm mắt lại, anh ta không muốn nhắc những chuyện này, nhưng vừa mới nhắc tới cái chết của mẹ anh ta, anh ta liền không sao tỉnh táo được!
“Thật xin lỗi... Là lỗi của Tước, em biết các anh đều là những người vô tội bị hại!” Kể cả cô nữa, năm năm trước, ai có thể chịu đựng được Tước âm chí tàn nhẫn như thế chứ? Gần như không có ai cả.
Nhưng mà bây giờ, tổn thương đã tạo thành, cô không có cách nào trở lại quá khứ, chỉ muốn hóa giải được đoạn thù hận này, “Triết Dã, anh thử nghĩ lại mà xem, Tước hận thù thấu xương cũng tại vì bị mẹ anh phản bội và bỏ rơi, đứng ở lập trường của anh ấy, mẹ anh cũng đồng thời là mẹ anh ấy nữa mà!”
“Đúng, em nói không sai! Mẹ anh cũng đồng thời là mẹ anh ta, chính thế mới đáng sợ! Mới đáng sợ đấy! Anh ta ngay cả mẹ đẻ cũng không thèm để ý tới sự đau khổ của bà, thậm chí là trả đũa, năm năm qua, tinh thần mẹ anh đã xuất hiện sự khác thường, anh ta vẫn chẳng thèm quan tâm như cũ, cuối cùng để mặc cho mẹ anh tự sát mà chết! Đó là thái độ của kẻ làm con sao? Tường Vi, anh ta vốn triệt để là ác ma không hơn không kém, tại sao em còn ở bên anh ta? Tại sao?”
Triết Dã vội vàng ngắt lời Tường Vi, vững vàng tóm lấy cánh tay Tường Vi, kích động hầm hừ, trong đôi mắt có những tơ máu ửng đỏ, giống như là một con sư tử bị thương.
Tường Vi giật mình, người con trai từng ôn hòa biết mấy, bé trai nhã như thế, vậy mà cũng bị Tước dồn tới đường cùng sao?
“Triết Dã, anh hãy buông tha đi có được không? Coi như là để giải thoát chính anh, như vậy anh mới có thể vui vẻ chứ?”
Giọng nói của cô có chút nghẹn ngào, một mặt thấy cảm thông với Triết Dã, một mặt lại rối rắm vì những tình cảm dành cho Tước, nhớ tới việc Tước nói hung thủ đứng sau mua chuộc sát thủ tấn công anh có thể là Triết Dã. Cô không khỏi cảm thấy nỗi sợ hãi vọt lên trong lòng, tối qua còn chắc chắn tin rằng Triết Dã sẽ không làm như vậy, mà nay, đối mặt với Triết Dã mất khống chế như vậy, cô không khỏi nổi lên lòng nghi ngờ.
“Buông tha? Vậy tại sao không phải là anh ta buông tha cho em?” Triết Dã cũng bi thương cười một tiếng, trong nụ cười là bi thương vô tận, “Tại sao anh ta lại dám nhúng chàm em? Biết rõ em là nữ thần trong lòng anh, anh ta cũng muốn tự tay hủy diệt đi! Anh ta tàn nhẫn, so với việc mẹ bỏ rơi anh ta còn hung ác hơn gấp trăm lần!”
“...” Tường Vi tắc nghẹn, cô không sao phản bác lời Triết Dã vừa nói, bất kỳ một lý lẽ nào cũng là quá yếu ớt! Bởi vì cô cũng đã được trải nghiệm qua những đau đớn kia, nhưng bây giờ, bởi vì Tước kiên trì thay đổi, mới làm cho cô hòa tan từng chút một, “Nhưng mà, Triết Dã, nếu như không buông bỏ đi, sẽ không sao giải được mối kết trong lòng, có lẽ nó sẽ cuốn lấy anh cả đời này, làm cho anh không sao có được hạnh phúc...”
“Mọi người mau nhìn, đó có phải là Thẩm Mạn Vi năm năm trước không?”
“A? Nhưng mà cũng đúng thôi, mấy tháng trước không phải đã tuyên bố không có chết ư? Còn muốn gả cho hoàng tử Saudi nữa mà?”
“Vậy sao lại có mặt ở đây nhỉ? Không phải là làm loạn đòi ly hôn chứ?”
“Các vị không nghe nói sao, theo như tin đồn, hoàng tử Saudi từ hôn rồi mà!”
“Hả? Vậy không phải là bị chồng bỏ sao? Hắc Diêm Tước chưa hề giải thích chuyện này nha!”
“Giải thích cái gì chứ? Người ta là đại nhân vật có mặt mũi, đây chính là tai tiếng đấy!”
“Cái người đang lôi lôi kéo kéo cô ta không phải là thái tử gia của ‘Ny Thường’ Tả Đằng Triết Dã sao?”
Đang lúc nghe được tiếng huyên náo và nhốn nháo, mới biết là các phương tiện truyền thông đang là thi nhau vọt tới bên bọn họ.
Trong lòng Tường Vi vừa động, vội vàng nói: “Triết Dã, có phóng viên, anh hãy tỉnh táo lại đi!” Vừa nói Tường Vi vừa lôi kéo anh ta tránh đi, nhưng không ngờ, Triết Dã hít sâu mấy hơi, điều chỉnh lại tâm tình thật nhanh chóng, sau đó, ngược lại cầm lấy tay cô, mười ngón tay đan chặt, vẻ mặt thản nhiên xoay người, hiền hòa đối mặt với đám chó săn đang ùn ùn kéo tới!
“Triết Dã...” Tường Vi kinh ngạc hô lên một tiếng, không kịp hất tay anh ta ra nữa rồi, liền bị vây tới mức nước chảy không lọt!
Tách tách tách tách, đèn flash lập tức lóe lên không ngừng, làm cho Tường Vi chói không mở được mắt ra.
“Xin hỏi Tả Đằng tiên sinh, hôm nay cửa hàng kinh doanh độc quyền của ‘Ny Thường’ khai trương, hiện tại người đang đứng bên cạnh ngài có phải là người đã dùng một bộ ‘Mạn Đà La đẫm máu’ kinh hãi thế tục mà trở nên nổi tiếng, Thẩm Mạn Vi tiểu thư đúng không?”
“Thẩm tiểu thư, xin hỏi tin đồn mấy tháng trước, tổng giám đốc tập đoàn Hắc thị Hắc Diêm Tước tuyên bố sẽ gả cô vào hoàng thất Saudi sau đó lại bị hoàng tử Saudi thoái hôn, là tin đồn có thật sao?”
“Tả Đằng tiên sinh, xin hỏi sau năm năm lần nữa tiến công vào thị trường Trung Quốc, ngài có cảm tưởng gì đặc biệt không? ‘Ny Thường’ có thể sáng lấp lánh huy hoàng như quá khứ hay không? Có khi nào lần này ngài sẽ tiếp tục mời Thẩm tiểu thư làm người phát ngôn cho ‘Ny Thường’ hay không?”
Đối mặt với những câu hỏi sắc bén của đám chó săn, Triết Dã bảo vệ Tường Vi trong ngực mình, bình chân như vại, vẻ mặt ôn hòa đáp lại___