Tước vẫn có chút không yên tâm, đi chậm lại.
Mỹ Nhi nhìn thấu ý nghĩ của anh, nói: “Tới bây giờ vẫn còn nhiều người như vậy, có thể thấy rằng cửa ra vào đã bị chặn, vòng qua sân khấu, đi ra đằng sau ở trong phòng hóa trang có một cái cửa sổ bị vỡ từ mấy ngày trước, nó nối thẳng ra bên ngoài.”
Mặc dù không thể hoàn toàn tin lời Mỹ Nhi nói, nhưng trước mắt bọn họ không có cách nào khác.
Đi theo Mỹ Nhi tới phòng hóa trang, tình hình đúng y lời cô ta.
Nhưng chuyện này không khỏi trùng hợp quá đáng đi, một nơi nổi tiếng như này, theo lý mà nói thì phòng hóa trang phải là cửa sổ bằng gỗ mới đúng, không thể bị phá vỡ như vậy! Cửa sổ này có dấu vết vỡ vụn, giống như có người cố tình tạo ra.
“Khoan...!” Tước dừng bước, “Mỹ Nhi, cô leo ra trước đi!”
Anh phải chắc chắn rằng đây là một con đường sống chứ không phải là đường chết!
“Được.” Mỹ Nhi lập tức leo lên băng ghế ngồi, bước chân lên bệ cửa sổ, đột nhiên ___
Bùm!
Một tiếng nổ mạnh, căn phòng lay động, ngay sau đó bên ngoài phòng hóa trang vang lên nhiều tiếng thét chói tai khủng khiếp.
“Tước, cùng nhau thoát ra thôi! Đừng do dự nữa, lát nữa là sẽ nổ tới phòng này rồi!” Mỹ Nhi kinh hoàng hô lên, cơ thể nhanh chóng vút ra khỏi cửa sổ, nhảy phóc xuống một cái xong không thấy bóng dáng.
“Tôi không sao cả, hai người mau xuống đây đi!” Giọng nói Mỹ Nhi vang lên bên ngoài cửa sổ.
Tước không do dự nữa, không có gì quan trọng hơn an toàn của Tường Vi! “Hai người leo ra trước, lát nữa tôi đưa phu nhân ra thì các người đỡ cô ấy!”
“Vâng, thưa tiên sinh.”
Khi hai hộ vệ leo ra rồi, Tước và hai hộ vệ còn lại cũng nhanh chóng rút lui.
“Vi, cẩn thận nhé, anh sẽ ở phía sau bảo vệ em!”
“Được, anh cũng phải cẩn thận!”
Đang lúc Tước ôm Tường Vi thả xuống đất, trong bóng tối nhoáng lên một tia sáng chói mắt, đột nhiên một đám đàn ông to cao xông tới bao vây bọn họ ___
“Mẹ kiếp, Mỹ Nhi! Đây là đường thoát cô nói sao?” Hắc Diêm Tước cực kỳ tức giận, kéo Tường Vi ra phía sau mình.
“Ha ha ha...” Mỹ Nhi cười lớn, chất giọng đó làm cho Tường Vi kinh hãi, “Hắc Diêm Tước, mày cho rằng mày còn có đường thoát sao?”
Rầm rầm, một chiếc xe cỡ lớn nhanh chóng đi tới, bọn cận vệ đã nhanh chóng bị đám to con kia khống chế!
“Ngoan ngoãn lên xe đi, Hắc Diêm Tước, có người muốn gặp mày!”
Cõi đời này, nơi nào có ánh sáng, nơi đó liền cất dấu tội ác.
Paris không ngoại lệ.
Trong vùng ngoại ô bỏ hoang, tràn ngập mùi thối nát gay mũi.
Không khí tầng hầm ô uế, mạng nhện giăng đầy. Ở giữa căn hầm chỉ có hai cái ghế xiêu vẹo cũ nát, Tước và Tường Vi bị trói ngồi trên ghế, lưng đưa về phía nhau.
Tay hai người bị trói chặt một chỗ, bàn tay Tước mạnh mẽ bao bọc tay Tường Vi.
Vải đen che đầu vừa được lật ra, Tường Vi đã hôn mê hồi lâu, cố nhịn cảm giác ghê tởm muốn nôn mửa, giương mắt lên đã nhìn thấy một đám đàn ông cao lớn vây quanh, còn Mỹ Nhi một vẻ cuồng ngạo đứng xa xa chỗ ra vào tầng hầm...
Trong lòng kinh hãi!
Cô vẫn nhớ rằng, trước khi bị bắt lên xe, giọng nói của Mỹ Nhi cực kỳ giống với Mai Linh!
Mỹ Nhi cũng nhìn Tường Vi, khinh thường cong khóe miệng, hung hăng lườm Tường Vi một cái!
“Mỹ Nhi... Rốt cuộc cô là ai?” Tường Vi cố nhịn cơn buồn nôn, hỏi khẽ, vì sao Mỹ Nhi lại giống Mai Linh một cách kỳ lạ như vậy?
“Ha ha ha... Mày đã đoán ra rồi thì sao còn hỏi tao?” Mỹ Nhi khinh thường nói.
“Cô... Mai Linh!” Lần này, Tường Vi khẳng định chắc chắn, cô không biết Mai Linh đã dùng cách gì để đóng giả thành Mỹ Nhi, Mỹ Nhi thật đi đâu mất rồi?
“Mai Linh? Vi, em nói cô ta là Mai Linh?” Hắc Diêm Tước cũng thấy được tất cả những gì Tường Vi thấy, anh không quen thuộc với Mai Linh cho lắm, chỉ biết cô ta là cháu gái bác Hắc, “Khốn kiếp, cô ta lại đóng giả thành Mỹ Nhi?”
Anh cao giọng, cho dù Mỹ Nhi thật có xấu xa, cũng sẽ không làm tới mức không có tính người như này! Ngược lại Mai Linh, anh hoàn toàn tin tưởng, con đàn bà này sẽ không bao giờ ngừng việc trả thù anh!
“Khốn kiếp?!” Mai Linh đi giày cao gót đùng đùng nổi giận cọc cọc cọc đi tới chỗ Tước, vung tay lên ___
Đét!
Một cái tát mạnh mẽ thưởng lên mặt Hắc Diêm Tước!
Gân xanh nổi lên, cô ta điên cuồng quát: “Khốn kiếp?! Hắc Diêm Tước, trên thế giới này chẳng có ai khốn kiếp hơn mày đâu! Nhìn xem mày đã đối với tao như nào? Cho bọn xã hội đen nhốt tao, giao tao cho bọn ác ôn không biết xấu hổ đó! Hơi một tý là đánh tao, một ngày một đêm cưỡng bức tao, một ngày tiếp cả trăm khách qua đường, ngủ cũng không cho ngủ! Mày là người sao? Hả, là người sao?”
Mai Linh điên cuồng quát lên, gương mặt vặn vẹo đáng sợ, đến giờ, bên dưới cô ta đã bắt đầu thối rữa, cho dù đã trốn thoát được, cô ta vẫn bị ám ảnh cái cảnh hàng trăm tên đàn ông biến thái cưỡi trên người, đổi đủ mọi kiểu hành hạ, thà chết còn thấy dễ chịu hơn!
“Đó là do cô gieo gió gặt bão! Cô không nên đụng vào người của tôi! Nể tình cô là cháu gái bác Hắc, tôi mới giữ lại cho cô một cái mạng chó, là đã nhân từ với cô rồi!” Hắc Diêm Tước lạnh lùng hừ nói, làm tổn thương người của anh sao, anh sẽ không nương tay!
“Ha ha ha... Nhân từ? Cho tao cuộc sống không bằng chết là nhân từ?”
Tường Vi hơi run lên, thủ đoạn của Tước tàn nhẫn, nhưng cô không ngờ anh lại đối xử với Mai Linh như vậy...
“Tôi không quan tâm cô là Mai Linh hay Mỹ Nhi, trăm phương ngàn kế bắt chúng tôi tới đây, chắc không chỉ để mắng chúng tôi như này chứ? Ra giá đi, các người muốn bao nhiêu tiền?”
Tước tỉnh táo nói, thầm xem xét hoàn cảnh, trong một góc tối lóe lên một bóng đen, anh cau mày theo thói quen, cái bóng kia... Có cảm giác quen thuộc khó nói!
“Tiền? Hắc Diêm Tước, mày nghĩ tiền sẽ cứu được mạng mày sao?”
Mắt Mai Linh lộ tia tàn nhẫn, tốn trăm phương nghìn kế, khi Mỹ Nhi xảy ra tai nạn giao thông, toàn là mợ Hắc chăm sóc, cô ta nhân cơ hội đó thế chỗ Mỹ Nhi, sua đó bắt đầu phẫu thuật thẩm mỹ, cố gắng học dáng vẻ của Mỹ Nhi, tất cả đều tiến hành vô cùng thuận lợi, vì Hắc Diêm Tước chưa bao giờ tới thăm Mỹ Nhi trong những ngày cô ta bị thương!
Người đàn ông tim lạnh máu lạnh như vậy, còn ác hơn cô ta!
Cô ta hận, hận con nha đầu Tường Vi ti tiện này được người đàn ông tuyệt vời như vậy yêu thương, cô ta muốn Tường Vi phải chịu khuất nhục gấp 10 lần để trả lại! Thù hận này, chỉ một khoản tiền làm sao có thể hóa giải được?
Đét đét!
Bóng người núp trong bóng tối đột nhiên vỗ tay. Chậm rãi, bóng dáng người nọ hiện ra ___
Chân anh ta hơi có tật, bước chân không thật bình thường.
Khi bóng dáng anh ta lộ ra dưới ánh sáng thì Tường Vi hít vào một ngụm khí lạnh!
Khiếp sợ nhìn người đàn ông đang cười tà!