• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tạm biệt? Xin lỗi? Cảm ơn? Anh ước có thể quay lại ngày mà chúng ta "xin chào, tôi tên là..."

—————

Hôm nay Quân Kì đến trường sớm hơn một chút, thật sự chứng kiến cảnh tượng Nguyên Vũ mở cửa xe cho Vân Quân. Học sinh hôm qua đã được chứng kiến, hôm nay cũng không nhiều người chú ý. Nhưng vẫn còn một số người xì xầm, dù gì chuyện của Quân Kì và Vân Quân cũng từng dậy sóng một lần trêи mạng xã hội.

"Kịch tính thật, Quân Kì đang đứng kia kìa".

"Nghe bảo Quân Kì đang quen cô Jennie đấy".

"Hai người này chia tay rồi sao? Tiếc vậy?"

"Mày đứng phe nào? Anh này đẹp trai giàu có".

"Quân Kì nhìn không xinh hả? Nghe bảo nhà cũng giàu lắm đó".

...

Tiếng xì xầm xung quanh làm rộn ràng cổng trường buổi sáng. Chiếc xe Nguyên Vũ rời đi, Vân Quân thấy Quân Kì vẫn đang đứng đó. Thấy Vân Quân tiến lại thì liền quay lưng về phía cổng trường mà đi.

- Định trốn học hả?

- Dạ? Đâu có đâu.

- Chứ sao tới trường rồi mà không vào?

- Em đi mua đồ ăn sáng.

- Cô cũng chưa ăn, muốn đi mua chung hong?

Giọng điệu này của Vân Quân làm Quân Kì nhớ về những ngày đầu tiên, cái giọng điệu dễ thương này, lâu lắm rồi Quân Kì chưa nghe, nhất là khi bài báo bắt đầu phát tán, Vân Quân lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ để Quân Kì không phải lo lắng.

- Dạ cũng được.

Quân Kì cười hơi ngượng.

- Muốn ăn gì? Món nước hay món khô?

- Cô ăn gì em ăn đấy.

Vân Quân liền đi trước, Quân Kì liền tiếp bước đằng sau, gọi là không gây chú ý cũng không đúng.

"Tình hình gì đây?"

"Tình cũ không rủ cũng tới đúng rồi".

"Ê Jennie đến kìa".

"Căng như dây đàn luôn".

Đúng lúc đó xe Jennie chạy tới, bước xuống xe liền thấy Quân Kì cùng đi với Vân Quân. Tự dặn lòng mình, cô trò thôi mà, thân thiết tí cũng không sao.

Nhưng mà...

Muốn lôi đầu tài xế ra, chạy xe đụng chết hai ɖâʍ phu ɖâʍ phụ trước mặt.

- Lấy tôi hai phần.

Vân Quân nói với người bán hàng. Tay kéo balo lấy ví tiền.

- Thôi em trả cho.

- Cô đi làm rồi, để cô mời em.

Quân Kì đuối lý đành để Vân Quân trả tiền. Giống như nhắc khéo, Quân Kì chưa có gì, Quân Kì chẳng thể tự chi trả một bữa ăn.

- Cảm ơn cô.

- Khách sáo làm gì.

Vân Quân mỉm cười nhẹ, vào sân trường, Quân Kì vào lớp, Vân Quân lên lầu vào phòng giáo viên. Thiên Trúc cũng thấy, bỏ trận cầu đang dở vào lớp, Quân Kì đặt phần ăn sáng lên bàn.

- Trùng hợp hay là cố tình đây?

- Trùng hợp chạm mặt cổng trường, cố tình cũng mua đồ ăn sáng.

- À thì ra là vậy, hèn chi sáng nay quý cô Jennie bước vào trường với gương mặt chẳng mấy dễ chịu nhỉ?

- Jennie vào rồi á?

- Ừm.

- Thấy luôn rồi?

- Chắc vậy.

- Chết mẹ rồi.

Quân Kì phi thẳng lên phòng giáo viên nước ngoài, như những bước chân thân quen, chạy không cần nhìn vẫn có thể lên đến nơi.

- Chị Jennie?

Thấy Jennie đang ngồi bấm điện thoại, có vẻ Lucy chưa đến.

- Ủa? Không đi ăn sáng hả?

- Ăn chị thì được, dăm ba bữa ăn sáng.

Quân Kì hôn vào má cửa Jennie một cái, Jennie cũng cảm nhận thấy Quân Kì hôm nay hơi lạ, cảm giác rất mực cưng chiều nàng. Mặc kệ, vì được yêu mặc kệ đúng sai. Jennie lấy hai tay bóp lấy hai cái má của Quân Kì. Hai cái má phúng phính bị gom gọn.

- Đừng có hòng qua mặt chị, xem chừng em đấy.

- Chị...ựng...ất...đau a~

Vừa bị thâu tóm hai cái má, Quân Kì vừa cố nói, làm cho Jennie bật cười, nói gì chứ, nghệ thuật lấy lòng phái nữ của Quân Kì có sẵn trong máu. Chẳng cần qua trường lớp. Lucy bước vào, Quân Kì và Jennie cũng không thể cứ thế mặt kệ sự hiện diện của người khác mà trình diễn một màn ngọt ngào.

...

*Cạch*

Chiều Nguyên Vũ lại đến đón, xăng dạo này lên giá? Cứ phải đưa đón nhau như thế? Quân Kì không có ngứa mắt, chỉ sợ mấy bạn FA trong trường ngứa mắt rồi lại nói này nọ Vân Quân thôi.

Bỗng chiếc xe của Jennie đi tới trước, đậu trêи xe của Nguyên Vũ, cả Vân Quân và Nguyên Vũ đều ngồi ghế trêи nên có thể dễ dàng quan sát.

- Có muốn về cùng không?

Jennie từ đằng sau lưng đi tới, ôm lấy cánh tay của Quân Kì, cô cũng không bất ngờ, liền nở nụ cười với Jennie. Gần cửa ghế sau của xe, Quân Kì mở cửa cho Jennie, tay thì che trần xe tránh cho Jennie đụng đầu, tất cả thu vào mắt của Vân Quân. Hơi thắt tim một chút, nhưng tất cả đều diễn ra rất bình thường nhất là trêи cơ mặt Vân Quân.

- Em có muốn đi ăn không?

- Dạ, cũng được.

Vân Quân nở nụ cười nhẹ với Nguyên Vũ, chiếc xe Nguyên Vũ lăn bánh vượt qua khỏi xe Jennie. Nàng cũng đói bụng liền hỏi Quân Kì có muốn đi ăn không.

- Dạ, cũng được.

Thế là xe Jennie nối tiếp theo sau xe của Nguyên Vũ, Quân Kì có quan sát, thấy xe Nguyên Vũ tấp vào quán ăn liền nói Jennie.

- Chúng ta ăn ở chỗ khác được không?

- Lucy vừa giới thiệu chị.

Jennie ánh mắt đảo quanh quán.

- Không phải lúc nào cũng may mắn vắng khách được như thế này.

Jennie muốn Quân Kì cũng không biết phải từ chối thế nào. Bàn Vân Quân rất dễ quan sát quán, Jennie ôm lấy cánh của Quân Kì bước vào. Nàng muốn cho Vân Quân thấy rằng: "Quân Kì giờ đã là của tôi".

Cửa trường mở rồi, cửa nhà sẽ không mở, không phải ra khỏi nhà, tình hình tuyển sinh của mọi người sao rồi? Đề Toán và Văn của TP.HCM năm nay nuốt trọng còn được. Bình luận tình hình cho tui yên tâm nha. Các reader thân êuuuuuuuu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK