Mục lục
Thần Vương Lệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 451

“Thứ không coi người khác ra gì, cút!”

Tào Phong bị choáng váng, những khách hàng còn lại đều sợ ngây người, bọn họ không nghĩ tới Tần Thiên lại dám ra tay đánh người ngay trước mặt mọi người.

“Đánh người rồi!”

“Người đâu mau tới.”

“Có người đập phá!” Tào Phong che mặt, điên cuồng hét lớn.

Mấy nhân viên bảo vệ kia phản ứng lại, cầm gậy cao su đang muốn xông lên.

“Dừng tay!”

“Khốn kiếp, mau dừng tay cho tôi!” Có một giọng nói lo lắng truyền đến từ xa.

Ngô Thiên Hùng đi xuống từ chiếc maybach của ông ta, vô cùng sợ hãi chạy tới.

“Chủ tịch!”

Tào Phong nhìn thấy Ngô Thiên Hùng hai mắt sáng ngời, anh ta lao tới như thể một con chó nhìn thấy của chủ.

Phịch một tiếng quỳ xuống trước mặt Ngô Thiên Hùng, che mặt kích động tố cáo: “Chủ tịch, ngài phải làm chủ cho tôi!”

“Tên chết tiệt này lại dám không tôn trọng ngài, cho nên tôi mới tức giận lý luận anh ta.”

“Vậy mà anh ta lại đánh tôi!”

“Chủ tịch, nhất định phải cho loại người coi trời bằng vung này biết uy lực của tập đoàn Cẩm Tú chúng ta!”

“Ngài chính là người đứng đầu Long Giang, tôn nghiêm không thể bị xâm phạm!

Ngô Thiến Thiến nhìn thấy một nhân vật lớn như Ngô Thiên Hùng, hai mắt nổi sao lấp lánh.

Cô ta vội vàng đi tới cười nói: “Đúng vậy, Chủ tịch Ngô, tôi và mọi người đều có thể làm chứng.”

“Chính là tên họ Tần kia bất kính với ông.”

“Anh ta lại có thể nói bảo ông đến gặp anh ta.”

“Ông nói xem đây không phải là muốn chết sao?”

Sắc mặt Ngô Thiên Hùng tái mét, ông ta cắn răng đang cố gắng khống chế bản thân.

Cuối cùng ông ta thở dài một hơi rồi bước nhanh về phía Tần Thiên.

Vệ sĩ bên cạnh cũng lập tức đi theo.

Những bảo vệ trong hội trường cũng không thể so sánh với hai bảo vệ này, có thể bảo vệ an toàn cho Ngô Thiên Hùng tuyệt đối là nhân vật độc ác.

Tào Phong và Ngô Thiến Thiến đều kích động, bọn họ đang chờ xem Tần Thiên bị đánh thành bùn nhão như thế nào.

Buồn cười là Tần Thiên lại còn không biết đại họa sắp tới, vẫn đang cúi đầu ăn bánh ngọt và còn nói giỡn vui vẻ với Tô Tô bên cạnh.

Cuối cùng Ngô Thiên Hùng đến gần, ông ta cắn răng cúi đầu, sợ hãi nói: “Tần tiên sinh, cấp dưới mạo phạm ngài đều là lỗi của tôi.”

“Xin ngài đại nhân có đại lượng tha thứ cho Thiên Hùng lần này.”

Cái gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK