Mục lục
Thần Vương Lệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 704

“Tiên sinh, xin hãy của chúng tôi một lạy!”

Hồ Bân, Ninh Thông và mọi người trong nhà họ An, bao gồm cả Truy Phong đều cúi đầu một cách cung kính. Lúc này, trong mắt bọn họ, Tần Thiên chính là thần tiên tái thế.

“Ông nội, ông thấy sao rồi?”

“Có chỗ nào không thoải mái không?” Liễu Như Ngọc cẩn thận đỡ An Quốc ra khỏi quan tài.

Sự sống lại của An Quốc cũng mang lại rất nhiều cảm xúc. Ông ta nắm tay Liễu Như Ngọc và nói: “Đừng nói gì nữa. Như Ngọc, hãy thay mặt ông nội đến cảm ơn Tần tiên sinh.”

“Là cậu ấy đã khiến ông được tái sinh làm người!”

Liễu Như Ngọc nhìn Tần Thiên. Lúc này, thân hình cao gầy của hắn hiên ngang kiêu hãnh, ở xung quanh, những người xưng hùng xưng bá cùng nhau cúi đầu.

Trong tình huống đó, hắn càng nổi bật hơn.

Mặt Liễu Như Ngọc đỏ bừng, đôi mắt xinh đẹp khẽ động, đi về phía Tần Thiên.

Tần Thiên cảm thấy không ổn, vội vàng nói: “Chuyện đó, không cần đầu. Đều là việc tôi nên làm thôi… a!”

Một câu còn chưa nói xong, cũng không thể tiếp tục nói nữa, bởi vì, Liễu Như Ngọc bước nhanh vài bước đã đi tới trước hắn.

Hai tay cô ta ôm lấy mặt hắn, kiễng chân lên, đôi môi đỏ mọng in thật sâu lên miệng của hắn.

Tần Thiên trợn to hai mắt.

Nhìn thấy vẻ đẹp như hoa của Liễu Như Ngọc ở khoảng cách gần, trong lòng hắn vang lên một âm thanh tuyệt vọng.

Hỏng rồi, hỏng rồi…

Lần này, dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch được!

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người có mặt đều trợn tròn mắt. Họ không ngờ rằng Liễu Như Ngọc lại táo bạo như vậy.

Dù sao cô ta cũng là ngọc nữ thiên hậu nổi tiếng cả nước! Không ngờ lại chủ động như vậy?

“Woa!” Có người không khỏi kêu lên.

Đôi mắt Ngọc Linh Lung khẽ động, đột nhiên nói: “Làm tốt lắm!”

“Đại tiểu thư, gả cho cậu ta đi!” Lời nói này hoàn toàn khiến hiện trường bùng nổ.

Vô số người bắt đầu cổ vũ.

“Đại tiểu thư làm tốt lắm!”

“Gả cho cậu ấy đi!”

“Hạ gục cậu ấy đi!”

Trong âm thanh sục sôi, khuôn mặt xinh đẹp của Liễu Như Ngọc đỏ bừng nhưng cô ta vẫn ôm chặt mặt Tần Thiên không buông.

Cô ta nhìn chằm chằm vào Tần Thiên. Bốn mắt nhìn nhau, Tần Thiên cảm thấy trời đất quay cuồng.

Hắn muốn đẩy Liễu Như Ngọc ra nhưng trước cơ thể nóng bỏng và kiều diễm này, hắn lại không thể. Sự quật cường cuối cùng của hắn là ngả người ra sau và đưa hai tay ra, vì sợ chạm vào Liễu Như Ngọc.

Bây giờ hắn trông giống như một con vịt đực bị ức hiếp. Mẹ kiếp, hôm nay là ngày quái quỷ gì vậy! Lại còn bị một người phụ nữ ức hiếp!

Trong lòng hắn điên cuồng hét lên, chỉ hy vọng sẽ nhanh chóng kết thúc tất cả những điều này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK