Mục lục
Thần Vương Lệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 628

Đột nhiên cậu ta chợt nhận ra, không đúng nha!

Cậu ta thầm nghĩ ‘ông đây đang muốn đánh chết mày, sao mày dám sai bảo ông đây?’

Thấy Tần Thiên một lần nữa ngồi xuống ghế, treo mồi câu rồi ném móc xuống sông.

Cậu ta chỉ gậy bóng chày vào Tần Thiên, nghiến răng: “Khốn kiếp”

“Mày xác định muốn cứng rắn với tao sao?”

Đúng vậy, đây là một cuộc chiến, bọn họ phải nghiêm túc.

Đám người Lý Cường vội vàng vây quanh Tần Thiên lần nữa, nhao nhao chửi hét.

Tuy nhiên cũng chỉ đang phô trương thanh thế mà thôi. Tần Thiên càng bình tĩnh bọn họ càng không dám ra tay trước.

“Lý thiếu, con cá mú kia thật tươi.”

“Em muốn ăn.” Vi Vi nũng nịu nói.

Lý Cường chửi: “Thứ chân lấm tay bùn ở công trường, cũng xứng đáng ăn cá mú!”

“Có biết cá mú ăn như thế nào không?”

“Các anh em, lấy đi!”

Anh t vừa ra lệnh một tiếng, hai phú nhị đại buông gậy bóng chày xuống, muốn đi đến thùng nước bắt con cá mú kia.

Ánh mắt Tần Thiên nheo lại.

Hắn định dùng con cá mú yêu quý này để chiêu đãi vợ yêu của hắn.

Dám động đến con cá mú của hắn, không thể chấp nhận hơn so với viẹc đánh hắn một gậy.

Hắn muốn ra tay, ông bác bên cạnh vội vàng nói: “Được rồi được rồi, để cho bọn họ lấy đi.”

“Coi như là xin lỗi bọn họ.”

“Một con cá đổi lấy không bị đánh, cũng đáng giá!”

Thấy vẻ mặt tức giận của Tần Thiên, ông ta lại nói thêm: “Cùng lắm, chút nữa tôi câu được con cá mú sẽ đưa cho cậu.”

Tần Thiên còn muốn nói cái gì thì xa xa bên ngoài bãi đá truyền đến tiếng xe..

Hai chiếc Cadillac Escalade, hai chiếc Jinbei ở phía sau lao tới.

Tần Thiên cười nói: “Người của tôi tới rồi.”

“Các người chắc chắn vẫn muốn lấy sao?”

Đám người Lý Cường ngẩn người một chút, sau đó thấy cửa xe mở ra, đám người từ bên trong xe bắt đầu nhảy xuống.

Cầm đầu là mấy người đàn áo đen, cả đám đều trừng mắt hung ác giống như Diêm vương gia vậy.

Bên trong hai chiếc Jinbei phía sau có khoảng hai mươi người mặc trang phục rằn ri, nhìn ai cũng đằng đằng sát khí.

Mấy tên phú nhị đại sợ tới mức mặt mày trắng bệch.

Lãnh Phong nhìn thấy vậy, lớn tiếng nói: “Thiên ca, đây là xảy ra chuyện gì vậy?”

“Nếu như tôi không nhìn lầm thì có một đám chó con không có mắt muốn động đến anh sao?”

Tần Thiên cười nói: “Đúng vậy.”

Thế là được rồi!

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK