Mục lục
Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 453:

 

“Sao, nhìn người đó à?” Hoặc Cảnh Hiên phát hiện ra Hoắc Cảnh Thanh có gì đó sai sai liền hỏi cô. “Em … Em có nhìn ai đâu? Chẳng qua có người vừa đi ngang qua thôi!” Hoắc Cảnh Thanh không chịu thừa nhận, cô cũng không định nói với Hoặc Cảnh Hiên biết.

 

Hoắc Cảnh Hiên nhún vai, nhấc chân đi về phía trước, nghĩ lát nữa mình có tiết mà lại không thể để em gái một mình liền hỏi: “Lát anh có tiết, muốn đi cùng không?”

 

Hoắc Cảnh Thanh đang định từ chối thì lại nghĩ đến người đàn ông là giáo viên của Hoắc Cảnh Hiện nên gật đầu.

 

Khi hai người đi lên, cậu bạn lúc trước được Hoắc Cảnh Hiền nhờ trông em gái đi khắp nơi mà mãi không tìm được cô nên đang lo lắng muốn chết.

 

Mãi cho đến khi nhìn thấy Hoắc Cảnh Thanh và Hoắc Cảnh Hiên quay lại, cậu bạn mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Khi cậu nhìn thấy họ đến, phản ứng của cậu lại là đưa nước trên tay cho Hoắc Cảnh Thanh.

 

Hoắc Cảnh Thanh ngẩn người nhìn cậu bạn, không biết vì thẹn hay gì mà khuôn mặt đen sạm của cậu ta đỏ bừng.

 

“Trước khi đi bạn nhờ tôi mua nước hộ.” Cậu bạn nói xong liền giơ về phía Hoắc Cảnh Thanh.

 

“OK cảm ơn nhé.”

 

Hoặc Cảnh Thanh gật đầu, sự tò mò về người đàn ông đó đã tràn ngập tâm trí cô, cho nên cô cảm ơn cậu bạn cũng chỉ cho có lệ.

 

Cô đi theo Hoặc Cảnh Hiền vào lớp, trên đường nhìn thấy có rất nhiều nữ sinh, trên tay cầm hai ba quyển sách, vừa nói vừa cười đi đến phòng học khác.

 

“Cảnh Hiên, cậu được phết nhỉ! Đây là bạn gái nhỏ của cậu à?” Một nam sinh mặc áo bóng đá màu trắng sọc xanh dương nói đùa khi nhìn thấy một cô gái nhỏ xinh xắn sau lưng Hoắc Cảnh Hiền.

 

Đó là một trong những người bạn tốt của Hoắc Cảnh Hiền Hướng Túc.

 

“Không, đây là em gái của tôi. Tôi thấy cậu mới là người có bạn gái nhỏ tuổi như vậy đấy. Đừng nghĩ là tôi không biết nhé.” Hoắc Cảnh Hiền còn nói đùa rằng bạn gái của Hướng Túc đủ để xếp ba vòng quanh trường rồi.

 

Hoắc Cảnh Hiền giơ đồng hồ lên nhìn một cái, thấy sắp đến giờ học, vội vàng chào Hướng Túc: “Lát nữa tôi có tiết học, vào lớp trước đây, hẹn gặp lại sau.”

 

“Hẹn gặp lại sau giờ học. Hướng Túc nghe được Hoắc Cảnh Hiện nói lời này liền nhanh chóng chào tạm biệt. Ngay sau đó Hoắc Cảnh Hiện cũng nằm tay Hoắc Cảnh Thanh đi vào phòng học.

 

Lúc Hoắc Cảnh Hiền và Hoặc Cảnh Thanh đến còn cách giờ học chưa đầy một phút, Tiêu Văn Nam đã đứng trên bục giảng, máy chiếu cũng đã được bật sẵn.

 

Hoắc Cảnh Thanh nhìn thoáng thấy Tiêu Văn Nam thì rất vui mừng, khi đi ngang qua bục giảng còn chào hỏi: “Ôi, khéo ghê, gặp em thầy có vui không?”

 

Cô vốn tưởng rằng Tiêu Văn Nam sẽ trêu chọc cô vài câu, nhưng không ngờ đến nhìn cũng không thèm nhìn cô, điều này khiến cô cảm thấy có chút xấu hổ, trong lớp lại có nhiều người như thế khiến mặt của Hoắc Cảnh Thanh lập tức đỏ bừng.

 

Hoắc Cảnh Thanh cũng không ngờ vừa rồi hai người trò chuyện rất vui vẻ, sao bây giờ lại trở nên như thế này.

 

Cả người cô uể oải ỉu xìu như bánh đa ngâm nước.

 

Hoắc Cảnh Hiên nghi ngờ nhìn Hoắc Cảnh Thanh, em gái cậu quen biết vị giáo viên mặt lạnh này từ khi nào vậy nhỉ?

 

Nhìn vẻ mặt quẫn bách của Hoắc Cảnh Thanh, Hoắc Cảnh Hiền vội vàng nhường cho cô một chỗ ngồi trống phía trước.

 

“Hoắc Cảnh Thanh, em nói thật cho anh biết, em và Tiêu Văn Nam quen biết nhau như thế nào vậy. Rốt cuộc em đang giấu anh chuyện gì?” Hoắc Cảnh Hiền đè thấp giọng xuống, nghiêm túc hỏi Hoắc Cảnh Thanh.”

 

Tiêu Văn Nam rất ít khi có mặt ở trường, bình thường ngoại trừ những lúc phải lên lớp thì căn bản không ai thấy anh ở đâu và một tuần anh cũng chỉ có một buổi có tiết.

 

Về sau nghe mấy người Hướng Túc nói thì anh mới biết hóa ra Tiêu Văn Nam có thân phận không đơn giản.

 

Hoắc Cảnh Thanh ngập ngừng ấp ủng, cô không dám nói nhiều: “Em chỉ gặp anh ta có một lần. Em thấy trông hơi quen mặt nên mới ra chào hỏi nhưng hình như em nhận lầm người rồi… Ha ha.” Hoắc Cảnh Thanh cười ha ha rồi quay phải quay trái nhìn xung quanh.

 

Hoắc Cảnh Thanh cũng không dám nói thẳng với Hoắc Cảnh Hiên rằng cô vừa gặp đã trúng tiếng sét ái tình với Tiêu Văn Nam.

 

Thấy biểu cảm của Hoắc Cảnh Thanh như vậy thì Hoắc Cảnh Hiên cũng rõ chuyện. Anh và Hoắc Cảnh Thanh là anh em ruột, trong lòng cô đang nghĩ gì chẳng lẽ anh lại không biết hay sao? Rõ ràng bộ dạng này của Hoắc Cảnh Thanh là đang nói dối anh.

 

Hoắc Cảnh Hiền không định hỏi thêm nữa vì anh biết thừa có hỏi thêm nữa thì Hoắc Cảnh Thanh cũng không nói thật cho mình biết.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK