Mục lục
Sát Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Không phải Nộ Lãng nói cho ta biết, là ta biết từ chỗ Huyền Băng Hàn Diễm. Trong mộ địa của viễn cổ hoang long có thứ ta cần, ta muốn tới đó xem."

" Không thể!"

Dương Trác đột nhiên biến sắc , liên tục lắc đầu: "Ngàn vạn lần không thể! Mộ địa của viễn cổ hoang long chính là cấm dưới đáy biển, mấy ngàn năm qua chưa bao giờ từng có cao thủ của hải tộc có thể từ nơi đó sống sót đi ra. Trong truyền thuyết, trong cấm đó có bảo tàng mà hoang long thu thập, hấp dẫn vô số cao thủ hải tộc tới tìm kiếm, nhưng ta không nghe nói có ai thực sự có được bảo tàng của hoang long, chỉ nghe những người tới đều toàn bộ táng thân trong đó."

" Nơi đó rất tà môn ư?"

" Ta cho rằng Nộ Lãng muốn hại ngươi, mới nói cho ngươi biết mộ địa của viễn cổ hoang long." Dương Trác vẻ mặt ngưng trọng, trầm giọng nói: "Tóm lại, ngàn vạn lần không thể tới nơi đó, đừng nói ngươi hiện tại chỉ có tu vi thiên vị cảnh, cho dù là Thần cảnh tới cũng không thể sống sót đi ra. Ngay cả Nộ Lãng hiện giờ đã đạt tới Thông thần tam trọng thiên chi cảnh cũng không dám vào trong đó."

Sắc mặt Thạch Nham hơi đổi.

" Ngươi rốt cuộc muốn tới đó làm gì?"

"Có thứ trong mộ địa của hoang long rất trọng yếu đối với ta, ta muốn tới đó xem."

" Đừng đi, chuyện này cũng đừng nhắc lại nữa." Dương Trác liên tục lắc đầu, luôn miệng phủ quyết, tựa hồ cực kỳ sợ hãi cấm địa của hoang long đó.

Thạch Nham thấy hắn kiên quyết thì cũng không nhắc lại việc này, ngược lại hỏi hắn gần đây đã an bài thỏa đáng chưa.

Dương Trác trong việc này cũng giấu hắn, bảo qua mấy ngày nữa sẽ an bài tốt chuyện trong thành hoang, đến lúc đó sẽ cùng hắn rời khỏi thành hoang.

Gật đầu, hắn cũng không nói thêm gì, rời khỏi Dương gia.

Ra khỏi Dương gia, hắn tới quán rượu ở trong thành. Chưởng quầy và gã sai vặt vừa thấy hắn tới thì thái độ cực kỳ thân thiện, không cần hắn lên tiếng đã bưng đồ ăn và hảo tửu lên.

" Ngươi thật lợi hại." Gã sai vặt vẻ mặt sùng bái: "Sau khi ngươi đi, người đến của Dương gia người đến thu, chúng ta nói lại những lời ngươi bảo. Người của Dương gia liền thật sự không so đo với chúng ta nữa, còn nói từ nay về sau sẽ không có người của Dương gia tới đây thu nữa."

Một chút, gã sai vặt hai mắt tỏa sáng, hạ giọng: "Ngươi thật sự là Thạch Nham , người đã giết Minh Hải, khiến những tộc nhân đều của Thủy Hạt tộc như Bào Văn, Bào A cũng không phản đối ư."

"Ừ."

Gã sai vặt mắt càng sáng hơn, vẻ mặt kích động liên tục cười nói: "Từ nay về sau, ngươi muốn uống rượu thì cứ tới chỗ chúng ta. Ha ha, ta nghĩ chưởng quầy khẳng định sẽ không cầm tiền của ngươi. Có phải không chưởng quầy!"

" Tiểu huynh đệ, chúng ta đúng là có mắt như mù, không ngờ không nghĩ tới ngươi chính là Thạch Nham Thạch Nham, nếu chúng ta lúc trước có chỗ nào mạo phạm thì xin tiểu huynh đệ chớ trách." Chưởng quầy cười tủm tỉm nói.

" Khách khí rồi." Thạch Nham cười cười lắc đầu, tùy ý hỏi: "Chưởng quầy, ngươi ở thành hoang mở quán rượu, chắc cũng rất quen thuộc với tình trạng của thành hoang, có một số việc ta muốn hỏi ngươi, không biết có thể nói hay không?"

" Tiểu huynh đệ khách khí rồi." Nụ cười của chưởng quầy càng tươi hơn, hơi hơi khom người rồi vội hỏi: "Ngươi cứ hỏi chớ ngại, chỉ cần chúng ta biết thì nhất định tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn, tuyệt không dám giấu diếm."

" Chưởng quầy có nghe nói qua tới mộ địa của hoang long không?"

"A!"

Sắc mặt của chưởng quầy đột nhiên biến đổi, vẻ mặt kinh ngạc, liếc sang bên cạnh, sau khi không thấy ai thì mới khẩn trương nói: "Sao lại hỏi việc này?"

Thạch Nham thấy hắn thái độ cẩn thận thì lập tức cảm thấy có hy vọng, lập tức nói: "Ta chỉ là có hứng thú với một số lời đồn ở đáy biển, ta mới đến, đối với tình trạng của đáy biển cũng một biết nhiều lắm, muốn nhận thức về đáy biển sâu hơn, cho nên mới hỏi về một số truyền lưu, chưởng quầy nếu biết thì không ngại nói cho ta hay."

Nghe hắn nói chỉ do tò mò thì vẻ mặt của chưởng quầy cũng thả lỏng, nói: "Mộ địa của Viễn cổ hoang long chính là cấm thần bí dưới đáy biển, mấy ngàn năm qua, có vô số cao thủ dưới cao thủ muốn có được bảo tàng của hoang long, đều muốn đi thăm dò một phen. Đáng tiếc, theo ta được biết thì không ai có thể sống sót trở về, nơi đó giống như có thứ gì đó cực kỳ khủng bố, có thể diệt sát tất cả cao thủ."

Cách nói của hắn cũng đại đồng tiểu dị với Dương Trác, chỉ nói mộ địa của hoang long hoang long đó có nguy hiểm ra sao, đã chết bao nhiêu cường giả hải tộc nổi danh, nói nơi đó không phải nơi võ giả có thể tiến vào, nói nơi đó được thần minh chiếu cố, bất kỳ ai tiến vào trong đó đều sẽ bị thần minh trừng trị.

" Ngươi có biết nơi đó đích xác ở đâu không?" Thạch Nham vòng một vòng, cuosoi cùng tiến vào chủ đề.

" Nghe nói ở phía dưới Thương Khung hải vực. Nhưng phương vị xác thực thì ta cũng không rõ lắm. Cũng chỉ có những tên từng vào mới biết, đáng tiếc, những người vào đó đều chết cả rồi." Chưởng quầy thở dài lắc đầu: "Hoang long chính là bá chủ một thời đại của yêu thú dưới đáy biển, Thống lĩnh tất cả hải vực, mộ địa của chúng tất nhiên không giống bình thường, khẳng định có đủ loại nguy hiểm khó có thể tưởng tượng, ai tới đều khó thoát khỏi cái chết."

"Ồ!"

Gật đầu, Thạch Nham trầm ngâm một chút rồi bỗng nhiên nói: "Sau khi ta rời khỏi, qua hai ngày nữa, các ngươi tới Dương gia, nói ta tới phía dưới Thương Khung hải vực tìm chút đồ, nói với người chủ sự của Dương gia ở thành hoang là Dương Trác ấy."

" Ngươi muốn tới mộ địa của hoang long ư?" Chưởng quầy và gã sai vặt bỗng nhiên bối rối.

" Ha ha, các ngươi giúp ta truyền lời là được, đừng hỏi nhiều."

Cười cười, Thạch Nham đứng dậy, lưu lại một khối tinh thạch rồi hóa thành một đạo tinh quang, đi về phía Thương Khung hải vực.

" Chưởng quầy!" Gã sai vặt gấp quá, vội vàng nói: "Hắn nếu tới cấm địa hoang long thì khẳng định không thể còn sống, ta thấy chúng ta không thể chờ lâu được, không bằng lập tức nói cho người chủ sự của Dương gia."

"Ừ, ta tới Dương gia đây!" Chưởng quầy cũng có chút cấp bách, nói với gã sai vặt một tiếng rồi vội vàng rời khỏi.

Một khắc qua đi.

Dương Trác mặt âm trầm, liên tục lắc đầu ở đại điện nghị sự, thì thào: "Vì sao không nghe khuyên bảo, không nghe khuyên bảo, vì sao cứ ngoan cố như vậy? Người thanh niên không nghe lão nhân khuyên bảo sẽ thiệt thòi lớn. Thạch Nham à Thạch Nham tên gia hỏa ngươi tên gia hỏa ngươi chẳng lẽ thực sự có thể may mắn mãi được ư?"

Chỉ bảy ngày, Thạch Nham đã tới một mảng đáy biển phía dưới Thương Khung hải vực, trong nước biển xanh mướt, người cá thành đàn, thường thường có thể thấy được một số yêu thú, yêu thú gặp lúc ban đầu thì cấp bậc cũng không cao, chỉ có tam, tứ cấp, nhưng theo hắn cách Thương Khung hải vực càng lúc càng gần thì yêu thú gặp được cũng dần dần lợi hại lên. Nguồn: http://truyenfull.vn

Ở một mảng đáy biển này xem xét một đoạn thời gian, hắn vẫn không tìm được mộ địa của hoang long, cũng đã xảy ra xung đột với mấy con yêu thú lớn mật.

Yêu thú lục thất cấp lúc này hiển nhiên không phải đối thủ của hắn, đối địch với hắn thì chỉ tổ rơi vào kết cục bị lột da rút xương, yêu tinh bị đoạt.

Xem xét vài ngày dưới Thương Khung hải vực, hắn vẫn không thu hoạch được gì, không có phương vị chuẩn xác, muốn ra mộ địa của viễn cổ hoang long tựa hồ không phải dễ dàng.

Một ngày này, hắn bỗng nhiên nhìn thấy một tòa thành được xây bằng cự thạch màu ngân bạch, trong tòa thành đó có rất nhiều hải tộc nhân hoạt động.

Mắt sáng lên, hắn muốn tiến vào tòa thành, lòng vòng ở bên ngoài trong chốc lát, hắn phát hiện hải tộc nhân bên trong tòa thành đại đa số đều là Ngân Sa tộc.

Bên ngoài tòa thành hắn cản một gã tộc nhân của Ngọc Bạng tộc lại.

Ngọc Bạng tộc trong các tộc của hải tộc thuộc về loại thực lực rất thấp kém, trên lưng tộc nhân của Ngọc Bạng tộc có cái mai cực lớn, giống như là mai rùa, nhục thân thì ở giữa mai, nghe nói tu luyện rất khó khăn, không có tộc nhân nào của Ngọc Bạng tộc có thể tu luyện đến Thông Thần cảnh.

Tộc nhân của Ngọc Bạng tộc này còn là một nữ tính trẻ tuổi, trông cũng môi hồng răng trắng, bộ dạng xinh đẹp.

Nàng ta sau khi bị Thạch Nham cản lại thì cũng không kích động, lạnh lùng nói: "Nhân loại, ngươi tới Ngân thạch bảo làm gì? Chẳng lẽ ngươi không biết Ngân thạch bảo là lãnh địa của Ngân Sa tộc ư? Nhân loại chết tiệt, khẳng định là có mưu đồ gây rối đối với hải tộc chúng ta rồi, ta nói cho ngươi hay, tộc trưởng Ngân Huy hiện giờ đang ở trong Ngân thạch bảo , ngươi nếu cả gan xằng bậy thì cam đoan cam đoan ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ gì nữa!"

" Ngân thạch bảo." Thạch Nham nhíu mày.

Hắn nghe Lý Phượng nhi nói qua, lãnh địa của Ngân Sa tộc chia làm mấy khối, Ngân thạch bảo chỉ là một lãnh địa trong đó Ngân Sa tộc, là nơi tu luyện của một trưởng giả Ngân Sa tộc.

Chung quanh Ngân thạch bảo có rất nhiều chủng tộc thế lực thấp kém, thí dụ như Ngọc Bạng tộc, chính là một trong những chủng tộc này.

Những chủng tộc này không có võ giả cường đại tọa trấn, cuộc sống dưới đáy biển có chút gian nan, chỉ có thể dựa vào chủng tộc cường đại như Ngân Sa tộc, hàng năm dâng ra đại lượng tài phú cho Ngân Sa tộc, để có được sự bảo hộ của Ngân Sa tộc, như vậy mới có thể sinh tồn dưới đáy biển.

" Ngân Huy ở Ngân thạch bảo à?"

" Sợ rồi sao?" Tộc nhân của Ngọc Bạng tộc này lạnh lùng cười, kiêu căng nói: "Ngươi tốt nhất cút sớm một chút, đáy biển của chúng ta không phải võ giả nhân loại các ngươi có thể nhúng ta vào. Hừ, Ngân thạch bảo là nơi tu luyện của trưởng giả Khắc Lỗ của Ngân Sa tộc, trưởng giả của Ngân Sa tộc vừa mới bước vào Thông Thần cảnh, tộc trưởng Ngân Huy nghe thấy tin tới chúc mừng, rất nhiều cao thủ của hải tộc chúng ta, lúc này đều đang ở Ngân thạch bảo, ngươi nếu dám xằng bậy thì ta cam đoan ngươi sẽ ăn đủ."

Tộc nhân của Ngọc Bạng tộc này cảnh giới của bản thân phi thường thấp kém, ngữ khí thì lại có chút lãnh ngạo, cáo mượn oai hùm Ngân Sa tộc, nên cũng không sợ hắn chút nào.

Thạch Nham bật cười, cũng không so đo với nàng ta, trầm ngâm một chút rồi mới nói: "Ta cũng vậy tới chúc mừng Khắc Lỗ trưởng giả, chúng ta đi cùng nhé."

"Ta không đi cùng đường với nhân tộc cùng các ngươi." Tộc nhân nữ tính của Ngọc Bạng tộc này trợn mắt lên, hung hăng lườm hắn một cái rồi phụng phịu lướt qua bên cạnh hắn, bơi về phía Ngân thạch bảo.

Thạch Nham lắc đầu, cười cười đuổi theo

" Nhân loại dừng bước!"

Chưa tới gần Ngân thạch bảo, ở cửa, một tộc nhân của Ngân Sa tộc lập tức lớn tiếng hét to, vũ khí trong tay từ xa chỉ về phía hắn, bộ dạng nếu Thạch Nham không nghe lời thì sẽ gây chiến.

" Ta đã sớm nói qua rồi, loại người như ngươi không được vào Ngân thạch bảo đâu." Tộc nhân của Ngọc Bạng tộc đó cười nhạo một câu rồi ngửa đầu tiến vào Ngân thạch bảo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK