Trong Thiên Phạt thành, cường giả đến từ tam đại thế lực, cũng nhanh chóng phóng xuất ra lực lượng mênh mông, từ trong thành lao ra, chia làm bốn phương hướng đuổi bắt những lược đoạt giả từ Thần Phạt chi địa độn ra này.
trong tầng khí quyển, bỗng nhiên truyền ra vô số đạo tia chớp, có liệt diễm thiêu đốt, có băng lôi bạo toái, thần chi lĩnh vực bất đồng hình thành kỳ quan tuyệt đẹp, cùng ở tinh Thần Phạt chi địa tỏa ra.
Hai huynh đệ Huyết Đồ Tạp Thác, Tạp Phu cưỡi hổ sa chiến xa, xen lẫn vẫn những lược đoạt giả khác, dựa theo ước định của Phong Khả bay ra bên ngoài Thần Phạt chi địa, bay tới một chỗ cấm địa.
Những lá cờ của những lược đoạt giả thế lực khác nhau phấp hới, chiến hạm chiến xa gào rít, mang theo những ánh lửa cực nóng bắn đi.
Vù vù vù.
Thanh âm Chiến xa bay nhanh vang lên, huynh đệ Tạp Thác dõi mắt nhỉn, mở linh hồn thần thức, không dám thả lỏng dù chỉ một khắc, cẩn thận phòng bị.
" Cẩn thận!"
Con ngươi của Tạp Thác co rút lại, hét to trên hổ sa chiến xa, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
Ầm.
Bạch quang Nóng rực như lựu tinh cắt qua thương khung, từ trong chiến xa, chiến hạm của bọn họ bắn ra, trong nhất thời tiếng nổ vang lên, một chiến hạm dài vài trăm thước bị một kích xuyên thấu, mấy tên lược đoạt giả Thần Vương bên trong căn bản không kịp phòng bị thì đã trực tiếp biến thành những khối huyết nhục.
Tiếng rít không dứt, càng thêm nhiều bạch quang cực nóng xuyên tới, giống như từng đạo lợi kiếm, bắn cho chiến hạm dài trăm mét thủng lô chổ như tổ ong, mang đi tính mạng của không ít lược đoạt giả.
Không phải là người của huynh đệ Tạp Thác.
" Phong Khả ở đâu?"
Một thanh âm trầm thấp vang lên, U Minh đại thống lĩnh Bích Thiên đột nhiên hiện ra, phía sau hắn có mười tên têm cường giả dưới trướng hắn nhanh chóng lao tới, đều phóng xuất ra thần chi lĩnh vực.
Trong lúc nói, từ trong cơ thể Bích Thiên truyền đến tiếng dòng nước róc rách, hai tay hắn giơ lên cao, tùy ý kéo một cái, hai con thủy long dài cả ngàn mét lập tức được ngưng luyện ra, ngửa mặt lên trời rít gào, nhảy vào trong các lược đoạt giả và bắt đầu tàn sát bừa bãi.
Thủy long dài cả ngàn mét được hội tụ từ mấy vạn tấn nước, lực lượng kinh người, được linh hồn của Bích Thiên dẫn dắt, trong lúc lắc đầu vẫy đuôi đã quấn quanh chiến hạm đã vỡ nát rồi siết gãy.
" Vạn quân thủy,
Bích Thiên hét to.
Từng giọt nước mưa màu đen từ trong mười ngón tay của hắn bay ra, một giọt thủy dịch màu đen nặng tới cảvạn quân, tựa hồ có thể nặng ngang với núi nhỏ.
dưới sự dẫn dắt của lực lượng của hắn, từng giọt thủy dịch màu đen hóa thành những thủy cầu màu đen, quay tròn, bắn về phía những chiến thuyền chiến xa.
Chiến xa được Dùng các loại kim loại thối luyện mà, vốn cứng cỏi cực kỳ, nhưng mà, bị vạn quân thủy màu đen chạm vào, lập tức tứ phân ngũ liệt, trực tiếp bạo toái, võ giả bên trong cũng không chịu nổi lực lượng khổng lồ, bị lực lượng ẩn chứa trong thủy dịch trực tiếp ép cho tới chềt.
Bích Thiên tu luyện thủy chi lực lượng áo nghĩa, khi Nguyên Thần cảnh Nguyên Thần cảnh, trong một lần ngộ đạo kỳ diệu, khiến hắn có thể ngưng luyện lực lượng trong cơ thể, đạt thành liên hệ với nguồn nước nào đó trong tinh vực, tiến tới ngưng kết thành vạn quân thủy.
Vạn quân thủy do lực lượng áo nghĩa và năng lượng của hắn tụ tập. Tựa hồ còn dẫn đường vật chất kỳ diệu trong nguồn nước, cực kỳ trầm trọng, vô kiên bất phá, ẩn chứa các loại thuộc tính cương mãnh của nước, phi thường kỳ lạ.
Từng giọt vạn quân thủy nặng như Thái sơn, nhưng lại phi thường nhỏ bé, có thể được thần hồn của thần hồn khống chế, nghiễm nhiên thành một loại vũ khí bí bảo phi thường đáng sợ của hắn, khiến hắn có thể dễ dàng oanh kích đối thủ tới chết.
dưới lực lượng áo nghĩa của hắn, vạn quân thủy như là thủy cầu màu đen, lăn qua lăn lại trong tinh, cho nên chiến xa chiến hạm bị lực lượng áo nghĩa của hắn va chạm thì căn bản không thể chống đờ được một giây, đều bạo toái.
đám người Bích Nhu và A Lạp Đức, hội hợp với cường giả dưới trướng Bích Thiên, cũng bắt đầu thi triển lực lượng, khiếm cho đám lược đoạt giả này cực kỳ chật vật, không bao lâu đã chết hơn mười người.
"Mạnh quá! Không hô là Nguyên Thân nhị trọng thiên chi cảnh." Tạp Phu đột nhiên biến sắc: "Chúng ta không có sức phản kích, đại ca, làm sao bây giờ?"
" Trốn! Chỉ cần trốn vào được trong cấm địa thì có thể tránh thoát một kiếp này, Tạp Thác sắc mặt dữ tợn, gân xanh trên trán nổi lên như giun, cực kỳ đáng sợ, con ngươi của hắn trong bất tri bất giác đã biến thành đỏ như máu.
Cảnh giới của Bích Thiên so với hắn thì quá cao thâm tinh diệu, còn lĩnh ngộ một loại tinh túy kỳ diệu của thủy chi áo nghĩa, có thể ngưng luyện ra vạn quân thủy, hắn không thể địch được.
Không phải là đối thủ thì chỉ có thể chạy, thừa dịp hỗn loạn, hai huynh đệ dùng tiếng rít đặc thù truyền tin cho đồng bạn dưới trướng, muốn nhanh chóng nhảy vào một chỗ cấm địa.
Bích Thiên ánh mắt giễu cợt, không để những lược đoạt giả này trong mắt, lững thửng đi trong chiến xa của lược đoạt giả, thân ảnh như bơi, tựa hồ đang du lịch trong nước, tạo cho người ta một loại cảm giác hắn ở trong nước đã hợp nhất với sự tinh diệu của thủy chi lực lượng áo nghĩa.
Bích Thiên vừa đi vừa thỉnh thoảng vươn tay ra búng một cái, một dòng suối từ đầu ngón tay bắn ra, chiến xa đang chặn đường lập tức ầm ầm vỡ nát.
Hắn đi qua đâu, không ai chịu nổi một thiệp, dù mười lược đoạt giả Thần Vương cảnh tụt ập lại cũng không phải là đối thủ của hắn, bị hắn dễ dàng trảm sát.
Chỉ là, không biết vì sao, hổ sa chiến xa cũng không được tính là đặc biệt lại thành cá lọt lưới, không bị hắn xuống tay phá nát.
Một hổ sa chiến xa trong đó, ở ngay sát hắn, nhưng hắn lại coi như không thấy.
Chiến xa, chiến hạm bị hắn phá hủy không hề có chiếc nào là có cờ hiệu của Huyết Đồ Tạp Thác.
Đám người Bích Nhu và A Lạp Đức một đường đi theo phía sau Bích Thiên, cũng tiến hành đánh giết lược đoạt giả, đồng dạng, bọn họ cũng cố ý tránh , hổ sa chiến xa cũng không biết là cố ý hay vô tình, chỉ cần lược đoạt giả đi theo Tạp Thác thì sẽ không bị ảnh hưởng, có thể thoải mái chạy thoát.
" Đại ca, hình như, hỉnh như chúng ta không sao, ngươi và Bích Thiên có giao tình à?" Tạp Phu quán chú lực lượng vào chiến xa, vừa dùng thần thức thay đổi phương hướng vừa ngạc nhiên hỏi.
Tạp Thác cũng không hiểu ra sao, lắc đầu: "Không, ta sao quen được đại nhân vật như Bích Thiên? Hơn nữa, chúng ta và tam đại thế lực trước nay là đối địch, Bích Thiên đối đãi với lược đoạt giả cũng không lưu tình bao giờ, hắn sao lại đi quen tà?'
"Vậy thì lạ thật, ngươi có chú ỵ không? Người Của chúng ta giống như cũng rất dễ dàng né được, chẳng lẽ bọn họ mắt mù à, không nhìn thấy người của chúng ta ư!" Tạp Phu hoang mang.
"Ta cũng chịu." Tạp Thác nói.
"Rầm rầm!"
Phía trước hai huynh đệ, một con sông trong suốt bỗng nhiên chảy tới, đại lượng hơi nước bốc lên, làm mờ tầm mắt bọn họ.
Hổ sa chiến xa vừa lọt vào đó, giống như rơi vào bùn, không rõ phương hướng, tốc độ cũng giảm xuống mấy lần, trong chốc lát hổ sa chiến xa đã thành tốc độ rùa, tựa hồ bị nhốt trong con sông.
"Không xong rồi! Bọn họ là muốn bắt giữ chúng ta, Tạp Phu bừng tỉnh đại ngộ, đột nhiên kinh hãi hét lên: "Chết tiệt, bọn họ là muốn bắt chúng ta để hỏi bố trí của Phong Khả, xem ra là có tính toán khác."
Tạp Thác mặt âm trầm, không nói gì, trong mắt hiện lên điện quang, tựa hồ đang cân nhắc lợi hại.
"Vù,
Một đạo thủy quang xẹt qua, trong con sông, thân ảnh của Bích Thiên được ngưng luyệnra, miệng hắn nở nụ cười, lạnh lùng nhìn về phía hai huynh đệ, thần thái tùy ý dò hỏi: "Các ngươi và Thạch Nham có quan hệ gì?"
"ngươi hỏi cái này để làm gì?" Tạp Thác ngây ngẩn cả người, ngưng thần nhìn, phát hiện trong con sông này không chỉ có hổ sa chiến xa của huynh đệ hắn mà ở xa hơn, những hổ sa chiến xa dưới trướng hắn cũng bị nhốt tại đây, không thể phá tan phòng tuyển của con sông này.
" Ngươi chỉ cần trả lời là được rồi." Bích Thiên nhíu mày. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
" Chúng ta làm việc cho hắn." Đầu óc Tạp Thác xoay chuyển rất srứianh, đột nhiên nói.
Con ngươi Bích Thiên hơi sáng lên, trầm mặc một chút rồi gật đầu phất tay: "Ta nể mặt hắn, tha cho các ngươi. Đi đi."
Giam cầm chi lực nhanh chóng biến mất, con sông trắng xoá chia làm mấy đoạn, năng lượng hổ sa chiến xa đang trói buộc hổ sa chiến xa của bọn họ cũng biến mất.
Chiến xa đang chậm chạp không thể thoát ra lại điên cuồng lao ra, huynh đệ Tạp Thác vẻ mặt mê mang, không biết vì sao Bích Thiên lại bởi vì Thạch Nham mà buông tha cho bọn họ.
" Đại nhân, chúng ta có thể thả bọn họ rời khỏi, nhưng ít ra cũng nên hỏi một chút xem phải đi đâu để tìm Phong Khả chứ?" A Lạp Đức đi tới, trong lòng không hiểu, hỏi.
"Bán nhân tình cho người ta thì phải bán triệt để một chút, bằng không làm sao có thể biểu hiện ra thành ý của chúng ta?" Bích Thiên cười cười, nói: "Phong Khả thì không cần phải lo lắng, hắn mang theo rất nhiều gánh nặng, không tránh được lâu đâu."
" Bọn họ là lược đoạt giả, vì sao lại làm việc cho Thạch Nham?" Bích Nhu nhíu mày, bỗng nhiên nói: "Lần trước chúng ta ủy thác Tạp Thác đối phó Tử Diệu, chẳng lẽ, hắn cũng tham gia ư? Nếu như vậy thì tâm cơ của hắn cũng quá âm đọc rồi?"
" Nếu hắn muốn đối phó Tử Diệu thì ở trong Nhật tinh Bạo toái trường Tử Diệu không thể sống sót mà ra được, Tạp Thác đột nhiên buông tay, chắc có liên quan tới hắn. Hắn cũng không biết gì, chỉ là chắc có uyên nguyên với Tạp Thác, bằng không Tạp Thác cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua." Bích Thiên nói ra ẩn tình, không tận mắt thấy, nhưng phán đoán lại cực kỳ tinh chuẩn, không sai chút nào." Áo nghĩa mà Tạp Thác tu luyện rất đặc thù, ta thấy.. Rất nhanh sẽ đột phá tới Nguyên Thần cảnh, người này một khi bước qua được cửa này, thành tựu tương lai tuyệt đối không thể coi thường! Thạch Nham có thuộc hạ cường lực như vậy, quả thực là như hổ thêm cánh, tiền đồ vô lượng!"
A Lạp Đức, Bích Nhu nghe hắn nói như vậy thì vẻ mặt chấn động, cũng nghĩ tới điểm này.
Ở một góc hẻo lánh bên ngoài Thần Phạt chi địa, cự kén màu máu lẳng lặng bồng bềnh.
Một đám võ giả từ tinh vực xa xôi tới, chia làm hai cỗ chậm rãi tới gần, bay chung quanh cự kén màu máu, hơn mười tên võ giả cường hàn trên chiến xa chiến hạm, vẻ mặt kinh ngạc nhìn kén máu, tựa hồ đang đoán trong kén máu rốt cuộc có thứ gì tồn tại.
Trong đó có một luyện dược sư, chính là chủ nhân của Dược tinh thứ sáu, Bác Ny Tháp.