Hồ Nguyệt Thiền trả lời có ám chỉ gì đó. Nếu như các ngươi gây hỗn loạn bên trong, cẩn thận bị ta bắt gặp!
Phó Thư Bảo cười khổ nhún nhún vai, kéo tay Độc Âm Nhi tiêu thất trước mặt hồ ly tinh.
Tiến nhập Sinh Trữ Vật Không Gian, đi tới đình viện trúc xá trên Độc Sơn Đỉnh, ba ngưu đầu đang ăn cỏ gặm cỏ tươi trên thảm cỏ, bộ dáng vô cùng lười nhác nhà nhàn nhã. Đạn đạo Lực Luyện Khí và ngưu xa được để trong đình viện, an tĩnh đứng một chỗ, xung quanh là đống văn vật ngụy tạo đang trong giai đoạn phục chế.
Phục chế không phải ai khách, chính là Luyện Thiên Thử.
Thời gian Phó Thư Bảo và Độc Âm Nhi tiến vào đinh viện, Luyện Thiên Thử vừa vặn dùng thủ đoạn của nó phục chế một quả đạn đạo Lực Luyện Khí giả. Hình dạng bên ngoài vô cùng chân thật, ngay cả đường viền huyết sắc bên ngoài đạn đạo Lực Luyện Khí cũng hoàn toàn ăn khớp, không chút sai lệch.
- Tiểu chủ nhân, ta vẫn không hiểu, tại sao người muốn ta phục chế một vật không có tác dụng gì?
Luyện Thiên Thử trực tiếp nói ra nghi hoặc trong lòng.
Phó Thư Bảo cười nói:
- Thứ này chỉ có thể dùng một lần, cho nên cần phải đánh lừa cảm giác đối với đối phương khiến bọn họ coi thường không phòng bị, thời gian đó sử dụng sẽ gây lên lực sát thương lớn nhất, dọc đường tới Di Vong, Tư Thản Sâm và Diệt Luân Lý Sự không biết sẽ sắp đặt bao nhiêu cơ sở ngầm, quan sát nhất cử nhất động của chúng ta, nếu như chúng ta muốn cất giấu đạn đạo Lực Luyện Khí, bọn họ khẳng định tùy thời đề phòng, mà nếu như chúng để ba ngưu đầu lôi kéo hàng giả rêu rao khắp nơi, bọn họ ắt sẽ coi thường chúng ta, tới thời điểm mấu chốt, muốn khóc cũng không được!
- Khà khà... Trí tuệ và thủ đoạn của chủ nhân so với tiền chủ nhân chỉ có hơn không có kém.
Luyện Thiên Thử cảm thán nói.
- Quai nhi tử của chúng ta?
Độc Âm Nhi nhìn quanh bốn phía, nhưng không thấy dáng dấp quai nhi tử đâu, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
- Nó ah...Nó nói vẫn không thể phiên dịch ra cuốn cổ thư có văn tự Luyện Tộc, cho nên không có mặt mũi gặp mặt phụ mẫu, nó đang nhốt chính mình trong sơn động chuyên tâm dịch, được rồi, ta đi xem nó, tiểu chủ nhân nếu cần, gọi một tiếng là được.
Luyện Thiên Thử chính là một con chuột tinh rất tinh quái, nó lúc này tuyệt đối không mang cây đèn cản trở đại sự của chủ nhân.
Nói đi là đi, Luyện Thiên Thử trực tiếp tiêu thất.
Phó Thư Bảo lúc này mới cẩn thận từng li từng tí mang khối độc tố tinh thể xanh biếc ra. Kéo lỗ thủng trên đạn đạo Lực Luyện Khí sớm thiết kế từ trước, thả độc tố vào trong. Bên trong lực lượng phân thân bị dồn nép tổng cộng có mười viên lực đan linh thú chi ưng hình thành lực bạo tạc kinh khủng, sóng xung kích và nhiệt lượng như vậy, đủ để khiến khối độc tố tinh thể khó giải hóa thành bột phấn mắt thường không nhìn thấy, vô hình giết người chỉ trong nháy mắt!
Lắp đặt hoàn thành độc tố tinh thể khó giải vào bên trong, Phó Thư Bảo liền cảm ứng một chút sự tồn tại của lực lượng phân thân. Lực lượng phân thân tuy bị nén thành một đoàn, nhưng tinh thần liên hệ trong lúc đó không chút thay đổi. Thông qua tầm mắt và cảm quan của lực lượng phân thân, Phó Thư Bảo có thể lý giải được một chút tình huống bên trong đạn đạo Lực Luyện Khí, quan hệ thực sự vô cùng phức táp. Tinh thần liên hệ như vậy, cho dù là đạn đạo Lực Luyện Khí phi hành trên không trung, Phó Thư Bảo vẫn có thể khống chế quỹ tích bay của đạn đạo Lực Luyện Khí, chuẩn xác bắn tới mục tiêu.
Đương nhiên, đạn đạo Lực Luyện Khí như vậy không thể so sánh với tên lửa xuyên lục địa... Phó Thư Bảo chỉ có thể khống chế lực lượng phân thân trong phạm vi nhất định, phạm vi trong khoảng năm mươi dặm tuyệt đối chuẩn xác, vượt qua, cũng chỉ chỉ đạo theo quán tính tập kích mục tiêu.
Ngoài ra, trong phạm vi năm mươi dặm, tại thế giới lực lượng thống trị tất cả, đã là khoảng cách mắt thường không thể nhìn thấy, đối với quân đội không có thuốc nổ và trang bị chống đỡ, như vậy là đủ rồi.
Chặt đứt tinh thần liên hệ, Phó Thư Bảo phóng đạn đạo Lực Luyện Khí chân chính tới Luyện Chi Trữ Vật Giới, hắn không muốn tại nguy hiểm trước cần phá hủy địch nhân, mới nhớ tới đạn đạo Lực Luyện Khí ở nơi này chạy vào lấy. Trên chiến trường sống chết chém giết, trong nháy mắt đều có thể bị địch nhân nắm giữ tiên cơ, người ngã ngựa đổ, cho nên cần phải chuẩn bị cực tốt.
- Được rồi, khi rời khỏi đây ta mang theo đạn đạo và ba ngưu đầu, sau đó để chúng kéo ngưu xa tới tham gia đại hội Luyện Lực Sĩ thế giới.
Phó Thư Bảo vừa cười vừa nói.
- Tên giảo hoạt.
Độc Âm Nhi trắng mắt liếc nhìn Phó Thư Bảo, trong lòng tràn ngập cảm giác an toàn và kính nể.
- Thời gian còn sớm, ra ngoài cũng phải chờ Tiểu Thanh trinh thám trở về, không bằng chúng ta...Thư giãn thả lỏng thân thể?
Ánh mắt Phó Thư Bảo chằm chằm nhìn vào chiếc cổ trắng như tuyết của Độc Âm Nhi. Sau đó ánh mắt tự nhiên trượt xuống, dần dần lướt qua bộ ngực, bụng dưới bằng phẳng, tiếp đến dừng lại trên đôi mông tròn trĩnh đẫy đà.
Trải qua khoảng thời gian dài bị hắn chăm chỉ khai phá, Độc Âm Nhi trước kia là một thiếu nữ vô cùng ngây ngô, bây giờ phô bày bộ thân thể vô cùng thành thục. Đặc biệt là đôi mông của nàng, biểu hiện ý vị nữ nhân thành thục là điều không cần bàn cãi, giống như hoa quả tràn ngập hương vị, bất cứ lúc nào cũng cám dỗ hắn lên cơn đói khát muốn gặm.
- Vô sỉ...Bây giờ là thời gian hành quân, ngươi có thể làm chuyện tế nhị này sao?
Độc Âm Nhi tức giận nói.
Phó Thư Bảo nhún vai:
- Quên đi, chúng ta bây giờ sẽ đi ra ngoài.
Trước mắt, trong lòng nhất thời cảm thấy thân thể ấm áp hơn nhiều.
- Dù sao cũng còn một sa lậu, ngươi là người khởi mào, ta sẽ cho ngươi nhìn một chút nhan sắc!
Phó Thư Bảo:
- ...
* * * * *
Áo giáp Lực Luyện Khí không thấy, y phục bên trong cũng không thấy, càng khoa trương chính là, chiếc quần nhỏ nhiều nếp nhân đã bị ném lên đỉnh cây trúc vừa vặn hình thành hình dạng tiểu kỳ tam giác. Một cơn gió thổi qua, tiểu kỳ tam giác phấp phới đón gió, dường như nó tuyên thệ với tất cả sinh linh nó dũng mãnh thiện chiến không sợ.
Đời người ngắn ngủi cực khổ, nên tận hưởng lạc thú trước mắt.
Ý nghĩa đạo lý này chính là thỏa sức tận hưởng niềm vui.
o0o
Tiểu Thanh ở bên ngoài tìm kiếm một vòng, quả nhiên giống như Phó Thư Bảo dự tính, bên ngoài có rất nhiều mật thám bị nàng phát hiện. Nàng làm theo Phó Thư Bảo phân phó, sau một hồi chém giết chỉ mang về hai mật thám còn sống.
Khi Phó Thư Bảo và Độc Âm Nhi rời khỏi Sinh Trữ Vật Không Gian, ngưu đầu kéo đạn đảo Lực Luyện Khí xa cũng từ Sinh Trữ Vật đi ra, chỉ có điều đây là đạn đạo Lực Luyện Khí giả. Tất cả đều tiến hành theo kế hoạch, tuy đang trong lúc nguy hiểm, nhưng có một loại cảm giác quyết định sách lược.
Hồ Nguyệt Thiền đã thẩm vấn hai người bị bắt làm tù binh. Hai người này thân thể bưu hãn, dáng vẻ dữ tợn, trong ánh mắt lóe lên ý chí dũng mãnh không sợ chết, bất luận Hồ Nguyệt Thiền dằn vặt bọn họ thế nào đi nữa, bọn họ đều cắn chặt răng không nói một lời. Hồ Nguyệt Thiền đe dọa, dùng roi da quật, đối với hai thám báo này mà nói, không cần bàn cãi chính là cầm kim thuê hoa chọc vào cái mông dày của bọn họ.
Nàng có một thân bản lĩnh làm đại sự phụ trợ chiến đấu vĩ đại, nhưng đối với tra tấn bức cung lại dốt đặc cán mai.
- Nguyệt Thiền, hãy để Âm Nhi tới, loại chuyện này là sở trường của nàng.
Phó Thư Bảo cười nói.
- Âm Nhi muội, ngươi làm được không?
Hồ Nguyệt Thiền không cảm thấy Độc Âm Nhi tại phương diện này có sở trường gì đặc biệt.
Độc Âm Nhi không nói lời nào, liền đi tới nắm lấy một gã tù binh trong đó, một cước đá mạnh xuống mặt đất. Sau đó rút ra trường thương Lực Luyện Khí trên vai, tùy ý xẻo một miếng thịt trên người gã tù binh kia. Mỗi một thương chém xuống đều tạo lên một vết thương, máu tươi từ vết thương tràn ra, rất nhanh làm ướt y phục gã tù binh.
- Ha ha! Chỉ có chút bản lĩnh như thế sao? Lão tử không sợ chết, có giỏi hãy giết ta!
Không biết Tư Thản Sâm huấn luyện bọn người kia thế nào, trên người máu chảy đầm đìa, nhưng ý chí không có chút dấu hiệu buông lỏng, vẫn giống như tảng đá dưới nhà xí, vừa thối lại vừa cứng.
Nhìn đồng bạn thụ hình, gã tù binh bên cảnh vẫn không chút động lòng, khi liếc mắt nhìn Độc Âm Nhi, trong mắt còn có một tia trào phúng, tràn đầy bộ dáng coi thường.
- Các người đều phải chết, các ngươi chống đối Diệt Luân Lý Sự và Tư Thản Sâm công tước, các ngươi không thể sống sót!
Trên người rất nhanh bị cắt hơn mười vết thương, nhanh tinh thần gã thám báo kia vẫn tràn đầy ý chí chiến đầu.
- Ngươi kêu đủ chưa?
Độc Âm Nhi thản nhiên nói:
- Bây giờ chỉ mới mở màn, ta còn chưa bắt đầu, ngươi kích động cái gì?
Gã thám báo kia nhất thời sửng sốt, có chút kinh ngạc nhìn Độc Âm Nhi. Hắn không biết, thiếu nữ xinh đẹp trước mắt là tiểu ma nữ đến từ đại lục Đông Châu xa xôi, toàn thân kịch độc, ngay cả tiểu khố nàng mặc cũng không ngoại lệ.
Hồ Nguyệt Thiền thầm nghĩ trong lòng:
- Nữ nhân Độc Lang Tộc này tùy ý cắt nhiều vết thương như vậy, sớm muộn gã do thám kia sẽ chảy máu quá nhiều mà chết, nàng còn nói vẫn chưa bắt đầu?
Lại thấy Độc Âm Nhi từ bên hông lấy ra một đôi bao tay bằng da rất tinh xảo, tiếp đến lại lấy một chút thuốc bột trong chiếc áo da cừu, rắc đều trên người thám báo kia. Động tác của nàng, giống như một người đầu bếp, nấu món ăn sở trường nhất tại yến trọng yếu, bất luận là tuyển chọn nguyên liệu nấu ăn, hay khả năng không chế lửa...Đều đã là đại sư đạt tới cảnh xuất thần nhập hóa.
- Ngươi kiên nhẫn chút, đừng kêu quá lớn, ngươi là ngươi trải qua huấn luận, đừng để chủ nhân ngươi mất mặt, nhất định phải kiên trì, không nên nói cho ta biết quá sớm, hiểu chưa?
Vừa hạ độc, Độc Âm Nhi vừa ôn nhu nói châm chọc, dặn dò gã do tham thụ thương.
- Ta phi! Người vọng tưởng...A. .
Đang nói còn chưa dứt lời, trong cổ họng kẻ do thám đáng thương hét lên một tiếng thê thảm. Trên người hắn ửa ra khói xanh, da thịt thối rữa, và mùi cháy khét xen lẫn cùng một chỗ, khiến người ta cảm thấy mắc ói. Độc tố mà Độc Âm Nhi hạ độc hắn có tính khuếch tán cực nhanh, rất nhanh da thịt hắn biến thành một mảnh đen thui, từ từ thối rữa. Hơn nữa, loại thối rữa nữa này chỉ có một tầng bên ngoài, không động tới nội tạng, thế cho nên thoáng chốc không thể tử vong, rõ ràng là thủ đoạn dày vò giống như Luyện Ngục.
- Độc tố trên người ngươi có tên gọi là Bảo Mệnh Thực Nhân Sương, tài liệu sử dụng chính là Thực Nhân Hoa, da hắc xa, sương kịch độc... trong ao đầm trên lãnh địa Độc Lang Tộc, tổng cộng tròn hai mươi loại tộc tài quý báu, loại độc tố này, không chỉ thôn phệ máu thịt của ngươi, đồng thời có thể bảo lưu mạng sống của ngươi, khiến ngươi không thể chết đơn giản, người càng cường tráng, thời gian chết lại càng lâu, ví như ngươi vậy, đại khái phải trong khoảng thời gian hai mươi ngày mới có thể hoàn toàn chết.
Vốn dĩ tên gọi Bảo Mệnh Thực Nhân Sương như vậy vừa kỳ quái lại mâu thuẫn, Độc Tiểu Thư lúc này giải thích rất logic.
Da và huyết nhục thối rữa càng lúc càng tăng, nhưng lực sinh mệnh dường như đã được tẩm bổ bởi thuốc bổ cực tốt nào đó, dằn vặt như vậy, cho dù là hắn tử mình đồng da sắt cũng ăn không tiêu. Rất nhanh, khói xanh ứa ra, thám báo kia không chịu nổi, đau đớn tru lên:
- Chỉ cần ngươi giết ta, ta, ta cái gì cũng nói cho ngươi!
Dưới tình huống này, hắn tuyệt đối giác ngộ, cầu sinh là điều không thể, chỉ có thể cầu được chết thống khoái mà thôi.
- Ai nói ta hỏi ngươi?
Độc Âm Nhi không để ý tới gã thám báo nằm cuộn tròn rên rỉ trên mặt đất, mà đi tới trước mặt gã thám báo kia:
- Ngươi hay tới nói cho ta biết, ta nghĩ, ngươi khẳng định không muốn ta đối đãi với ngươi như vậy? Nói thật đi, ta không chỉ không đối đãi với ngươi như vậy, còn có thể thả ngươi trở về.
Nhìn đồng bọn rên rỉ, trên mặt gã do thám thân thể còn nguyên vẹn kia không còn chút máu, cái đầu bây giờ giống như đầu con gà con:
- Ta nói, ta sẽ nói tất cả cho ngươi!
- Nhanh chút! Ta không còn đủ kiên nhẫn!
- Ta biết cũng không nhiều...Diệt Luân Lý Sự và Vân La Lý Sự gặp mặt muốn liên thủ diệt trừ các ngươi, chiến đoán Thiên Không kỵ sĩ của Tư Thản Sâm xếp thành hàng dài tới nghìn thước chờ đợi, muốn báo huyết cừu tại Thánh Lan Thành, mấy người chúng ta do Tư Thản Sâm phái tới, dò xét lộ tuyến hành quân và quân đội của các ngươi...
Thám báo nói tường tận từ đầu chí cuối, sau đó tội nghiệp nhìn Độc Âm Nhi. Hắn bây giờ sống hay chết, hoàn toàn nằm trong tay thiếu nữ diện mạo xinh đẹp nhưng lòng dạ ác độc như rắn rết.
- Chỉ như vậy thôi sao?
- Không còn gì nữa, ta chỉ biết như vậy ah.
Hán tử thiết huyết lúc trước, ngay cả chết cũng không ngại, bây giờ trước mặt Độc Âm Nhi lại lộ ra bộ dáng lúng túng.
Độc Âm Nhi bỗng nhiên huy thương, một thương chém xuống gã thám báo vẫn còn kêu rên rỉ, lại cầm trường thương Lực Luyện Khí dẫn theo máu chảy đầm đìa chuyển tới trước mắt gã thám báo kia.
- Thả hắn đi.
Phó Thư Bảo nói.
Độc Âm Nhi đưa lưỡi thương ra, xoẹt một cái cắt đứt sợi dây trên người gã thám báo kia. Gã thám báo sửng sờ nhìn Độc Âm Nhi, lại nhìn Phó Thư Bảo. Thoáng chốc không dám vọng động. Trong lòng hắn Hắn suy đoán tâm tư Độc Âm Nhi và Phó Thư Bảo, lo lắng khi hắn quay người lại, sẽ bị trường thương Lực Luyện Khí đơn giản đâm xuyên qua lưng hắn, tạo cho hắn một lỗ thủng xuyên thấu.
- Còn không mau cút đi, ngươi đợi ta đổi chủ ý sao?
Phó Thư Bảo quát lớn.
- Ta cút! Ta lập tức cút!
Gã thám báo kia như thể bị nước xả xuống đầu, cuống quít đứng dậy, lộn nhào chạy đi.
- Vì sao thả hắn? Ta vốn muốn giết hắn, hắn sau khi trở về nhất định sẽ tiết lộ tình hình bên phía chúng ta.
Độc Âm Nhi có chút khó hiểu nói.
Phó Thư Bảo nói:
- Chúng ta không thể thanh trừ toàn bộ thám báo trên đường, Tư Thản Sâm và Diệt Luân Lý Xử đối với tình hình của chúng ta rõ như lòng bàn tay, thả hắn trở về, hắn lại có thể thay ta truyền lại tin tức sai lệch cho Tư Thản Sâm và Diệt Luân Lý Sự.
Độc Âm Nhi bỗng nhiên nhớ tới đạn đạo Lực Luyện Khí giả trong Sinh Trữ Vật Không Gian, không khỏi hiểu ý cười cười, minh bạch nhiều điều. Nàng lúc này cười xán lạn giống như hoa xuân nở rộ, khuôn mặt giảo hoạt, làn da trắng nõn, toàn thân giống như đóa hoa kiều diễm, đâu có điểm nào giống thiếu nữ ác độc vừa mới giết người.
Trong lòng Hồ Nguyệt Thiền kinh hãi, trong lòng âm thầm nói:
- Thiễu nữ Độc Lang Tộc này về sau chính mình cần phải tránh xa một chút, toàn thân là độc, thủ đoạn tàn nhẫn giống như ác ma, may mắn ta trước kia không để lộ thân phận, không có ý niệm đoạt lấy danh phận bên cạnh Phó Thư Bảo, bằng không ma nữ này nhất didhj sẽ lấy mạng ta...
Kỳ thực, gã thám báo kia khai cung, có một phần tin tức trước kia Phương Tín sớm chiếm đoạt được, chẳng qua cũng có một số tin tình báo vô cùng quan trọng chưa tới tay, đó chính là Vân La Lý Sự đứng hàng thứ hai trong Tứ Đại Lý Sự tại Luyện Lực Sĩ đế quốc hội đã liên thủ với Diệt Luân Lý Sự ủng hộ Tư Thản Sâm, tình huống như vậy đối với Tư Thản Sâm mà nói, thực sự như hổ thêm cánh, đối với hắn bên này cũng là họa vô đơn chí.