Bên trong hỗn loạn, giống như có một cái miệng rộng vô hình đang tham lam không ngừng hút đi lực lượng bên trong Thứ Vũ Trụ của hắn vậy! Mỗi một lần hút đi, thì lực lượng của hắn liền bị xói mòn đi một phần!
Tình huống như thế này, giống như là đang có một cô nàng mỹ nữ không thể nhìn thấy rõ ràng diện mạo cùng với thân thể, đang chơi đùa tiểu đệ đệ của hắn, thủ pháp vô cùng thuần thục, khiến cho hắn không ngừng phóng xuất ra tinh nguyên, sau đó tham lam mà cắn nuốt hết!
- Không xong rồi! Nếu cứ tiếp tục như vậy, chẳng phải ta sẽ bị cái miệng vô hình này hút thành xác khô hay sao?
Trong thời điểm nguy kịch, cuối cùng tâm thần cũng khôi phục lại một tia thanh minh. Ngay tại thời điểm Phó Thư Bảo nghĩ cách chống lại lực hút khủng bố này, đột nhiên bên trong đầu hắn chợt xuất hiện ra một màn hình ảnh kỳ quái.
Một nàng nữ nhân đang từ trên trời giáng xuống, đem đám Chiến sĩ Thạch Tượng từ dưới mặt đất bay lên chặn lại đánh giống như là lá vàng trong cuồng phong, không ngừng rầm rầm rơi thẳng xuống mặt đất trở lại. Thanh trường mâu trong tay nàng đột nhiên đâm về phía trước một cái. Trong khoảnh khắc, một đạo kim quang lóe lên, ầm ầm chọc thủ đỉnh của tòa Thần Miếu, bay thẳng xuống! Phần cổ của hắn đột nhiên đau đớn, cảm giác giống như là có máu tươi từ trong mạch máu phun bắn ra, kế tiếp trước mắt là một mảnh tối đen, cứ như vậy mà hôn mê đi!
Một màn hình ảnh kỳ quái kia, nói đúng hơn là một mảnh ký ức bị tàn phá, đột nhiên xuất hiện, cuối cùng đồng bộ với bên trong đại não của Phó Thư Bảo.
- Nàng nữ nhân kia…
Cố nén sự thống khổ đến mức đầu óc muốn nổ tung ra, Phó Thư Bảo đột nhiên nghĩ tới một gương mặt mà hắn đã từng thấy qua:
- Nữ nhân kia chính là Thiên Không Nữ Thần!
Trên thế giới này không có khả năng có Thần linh! Phó Thư Bảo tình nguyện tin tưởng rằng mấy cái gọi là Thần linh này kỳ thật chính là những kẻ có tu vi lực lượng đạt đến cấp bậc sau cảnh giới Đại Vô Vũ Trụ Lực, Hỗn Nguyên Cảnh, hoặc có lẽ là cảnh giới lực lượng còn cao hơn nữa. Cái loại tu vi lực lượng này khiến cho bọn họ có được năng lực giống như Thần vậy. Thiên Không Nữ Thần chính là như thế, Luyện Hoa Nữ Thần cũng chính là như thế.
Càng ngày càng có nhiều bí mật bị Phó Thư Bảo khai quật ra. Hắn phát hiện ra, một vài người cùng với sự kiện tại Thời đại Khởi Nguyên, có tồn tại những nhân tố vượt quá sức tưởng tượng của người thường. Hắn mơ hồ có thể cảm giác được chút gì đó, nhưng lại không thể nào miêu tả rõ ràng ra được. Chẳng qua cho đến bây giờ, hắn có thể khẳng định được một chút chính là, Hội sở Luyện Lực sĩ Đế quốc cùng với Thời đại Khởi Nguyên hiển nhiên có mối quan hệ nhất định nào đó. Cái gọi là Tổng Hội trưởng, cực kỳ có thể là một siêu cấp cường giả của Thời đại Khởi Nguyên, có cùng cấp bậc với Thiên Không Nữ Thần, hoặc là thậm chí càng cường đại hơn nữa.
Dựa theo suy đoán này mà xét, như vậy, Đại hội Luyện Lực sĩ Thế giới khẳng định là một cái âm mưu vẫn chưa suy đoán ra được hậu quả!
Đưa ra những điều kiện hậu đãi khiến người ta phải phát điên, nhưng mà suốt một vạn năm qua vẫn chưa có bất cứ người nào có thể khiến cho Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện! Bản thân chuyện tình này vẫn còn có rất nhiều chỗ khiến cho người ta phải hoài nghi. Nhưng mà cho tới bây giờ, vẫn chưa có bất cứ người nào giống như Phó Thư Bảo vậy, có thể chĩa mũi nhọn nghi ngờ về phía Hội sở Luyện Lực sĩ Đế quốc, hoài nghi Đại hội Luyện Lực sĩ Thế giới!
Lực hấp xả kia càng ngày càng lớn hơn, cường đại đến trình độ khiến cho người ta không thể nào thoát khỏi nổi. Tại thời điểm khi Phó Thư Bảo thống khổ cho rằng, hắn sắp sửa bị hút thành xác khô, thì Kim Chi Lạc Ấn trong ý thức hải đột nhiên dần dần tản mát ra một mảnh tinh quang ôn hòa. Phiến kim quang ôn hòa giống như thực chất này hóa thành ngàn vạn điểm sáng nhỏ bé, sau đó dung nhập vào bên trong máu huyết của Phó Thư Bảo, lan tràn đến bên trong cơ thể, bên trong cốt tủy, thậm chí bên trong Thứ Vũ Trụ cùng với mỗi một khỏa tế bào cấu thành cơ thể con người hắn nữa! Luồng kim quang kia chính là một cơn hồng thủy, ầm ầm cuốn quét mà qua, thanh tẩy hết thảy mọi thứ, tịnh hóa hết thảy mọi thứ. Cỗ lực lượng hấp xả kia nhất thời bị thổi quét đi, thừa dịp vừa mới lấy lại một chút quyền khống chế thân thể, Phó Thư Bảo ngay lập tức thu hồi lại Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa, đồng thời thân thể nhảy vọt về phía sau, rời xa khỏi bãi đá.
Ngay trong nháy mắt kia, Phó Thư Bảo đột nhiên mơ hồ nhìn thấy, cặp mắt đang khép lại của Luyện Hoa Nữ Thần đột nhiên mở bừng ra, ánh tinh quang bùng phát bốn phía, giống hệt như một đầu ma quỷ đến từ thâm uyên địa ngục vậy. Nhưng mà nó cũng chỉ xảy ra trong một khoảnh khắc ngắn ngủi mà thôi, sau một cái chớp mắt, hai mắt của nàng ta đã rất nhanh khép lại. Cái loại tốc độ này, cái loại động tác này phi thường nhỏ, khiến cho Phó Thư Bảo hoài nghi những gì vừa rồi nhìn thấy cũng chỉ là một cái ảo giác mà thôi!
- Nguy hiểm thật!
Trong lòng Phó Thư Bảo là một mảnh khiếp sợ, cảm giác như sống lại sau cái chết. Hai chân hắn dẫm lên trên mặt đất cứng rắn của Thần Miếu, lại giống như có cảm giác nhẹ hẫng như đang đứng bên trên sợi dây chăng ngang vực sâu vạn trượng vậy, một chút cũng không an toàn!
Cảnh giác quan sát xung quanh một chút, cũng không có nguy cơ mới nào xuất hiện cả, toàn bộ tòa Thần Miếu vẫn yên tĩnh giống hệt như ban đầu. Ánh trăng hòa nhã từ trên lỗ thủng trên đỉnh đầu chiếu rọi xuống, khiến cho Luyện Hoa Nữ Thần gia tăng thêm vài phần cảm giác thần thánh, trang trọng. Thời điểm này, tâm tình Phó Thư Bảo mới yên ổn lại một chút. Ánh mắt hắn nhìn lên phần cổ của Luyện Hoa Nữ Thần, đột nhiên phát hiện ra, phần cổ gãy ngang trải qua một lần tu bổ của hắn, không ngờ đã dính liền lại được khoảng chừng một phần ba!
Nếu không phải tại thời điểm nguy kịch có thể tự cứu lấy mình, chiếu theo tốc độ này mà tính, Phó Thư Bảo quả thật có thể hoàn toàn tu bổ lại Luyện Hoa Nữ Thần, nhưng mà hắn khẳng định cũng sẽ bị hút thành một cái xác khô, thậm chí thi cốt vô tồn nữa. Bản thân có được Kim Chi Lạc Ấn chính là một trong những nguyên nhân để hắn tự cứu thành công, nhưng mà một cái ý niệm đủ mạnh mẽ, đủ kiên định của hắn cũng là nguyên nhân quan trọng giúp hắn tự cứu.
- Như vậy xem ra, chẳng lẽ nếu như ta hoàn thành sửa chữa phần cổ gãy của Thần tượng, thì Luyện Hoa Nữ Thần cũng sẽ sống lại hay sao?
Trong lòng Phó Thư Bảo suy nghĩ lộn xộn, không ngừng dự đoán.
Bên trong Thần Miếu lại trở nên tĩnh lặng. Một gã thiếu niên vừa tìm lại được mạng sống nhìn chằm chằm Thần tượng một vị Nữ Thần, thế nhưng giữa hai người lại chẳng hề có chút sự câu thông nào cả.
- Con mẹ nó, con tiện nhân Mặc Lan Lý Sự kia muốn hại chết lão tử mà! May mắn mạng ta lớn, không để cho nàng thực hiện được ý đồ! Dựa theo sự phỏng đoán của nàng ta, chỉ sợ ta phải đến hừng đông mới có thể hoàn thành công tác chữa trị được! Nhưng mà đến thời điểm đó, chỉ sợ ta cũng đã biến thành xác khô rồi! Khoảng thời gian này đối với nàng ta mà nói chính là phi thường quan trọng. Dựa theo tính cách của nàng ta, trong lúc này nàng ta khẳng định là đang trấn thủ bên ngoài Thần Miếu, chứ không tiến vào trong Thần Miếu. Bởi vì làm như vậy rất có thể sẽ quấy nhiễu quá trình sửa chữa của ta. Cũng chính là nói, trong cái bẫy rập tử vong này, ta không ngờ cũng có được một khoảng không gian cùng với thời gian tự do! Cũng tốt, trước hỏi qua Đan Thư Thần Thú một chút, sau đó mới nghĩ biện pháp đối phó nàng ta!
Ngoài mặt vẫn là một mảnh bình tĩnh, nhưng trong thời gian thật ngắn này, Phó Thư Bảo đã nghĩ đến rất nhiều thứ.
Một cái phân thân lực lượng giống hệt như đúc, không thể phân biệt thật giả lại một lần nữa ngồi xuống bên trên bãi đá, giả mạo chân thân. Đương nhiên, loại trình độ giả mạo này cũng chỉ là một loại biểu hiện giả dối đánh lừa người ta từ xa mà thôi. Một khi Mặc Lan Lý Sự đến gần, nàng khẳng định sẽ phát giác ra. Chẳng qua thời điểm đó cũng đã là lúc sáng sớm rồi. Phó Thư Bảo làm như vậy chẳng qua cũng chỉ là sách lược đối phó với tình huống đột nhiên phát sinh mà thôi. Ví dụ như là Mặc Lan Lý Sự ở bên ngoài Thần Miếu đột nhiên… mắc tiểu, chạy đến trước cửa Thần Miếu… tiểu bậy chẳng hạn, liếc mắt nhìn vào: Ah, tên tiểu tử kia vẫn còn ở đó! Chính là loại tình huống đột xuất như thế!
Sau khi ngưng luyện ra phân thân lực lượng, Phó Thư Bảo mới đem thạch điêu bạch ngọc lấy ra, bỏ vào bên trong khe nứt của đám bãi đá thạch điêu chất cao như ngọn núi nhỏ bên cạnh, sau đó mới tiến vào trong Sinh chi Không gian Trữ vật bên trong thạch điêu bạch ngọc.
Bên trong Sinh chi Không gian Trữ vật cũng không có phân biệt ngày đêm, ánh sáng cùng với nhiệt độ vĩnh viễn cũng luôn bảo trì ở một loại trạng thái cố định, thích hợp nhất cho sự tồn tại của con người, cũng thích hợp nhất cho sự sinh trưởng của thực vật.
- Nếu như sau lần này mà không chết, sau khi trở về sẽ một phen khai phá cái Sinh chi Không gian Trữ vật này một chút, đem huyễn tâm bồ đào cùng với các loại lúa nước, cây trái này nọ vào trong này, xây dựng một cái nông trại, cùng với ba nàng Chi Ni Nhã vào trong này sống một cuộc sống Thần tiên a!
Nhìn phong cảnh trong Sinh chi Không gian Trữ vật giống như thế ngoại đào nguyên, khiến cho trong đầu Phó Thư Bảo nảy sinh một tia ảo tưởng.
Cái ý tưởng này tại thời điểm hiện tại nghe qua mặc dù có chút ủy mị thoái chí, nhưng mà bằng vào ánh sáng, nhiệt độ cùng với độ ẩm ở trong này mà nói, khai khẩn ra hai ba ngàn mẫu ruộng tốt phì nhiêu, gieo trồng các loại cây ăn quả có giá trị hoặc là các loại linh tài này nọ, đó tuyệt đối là khả thi. Hơn nữa, trong này không có sự thay đổi bốn mùa, không có sâu bọ gây hại này nọ, khiến cho ở trong này vĩnh viễn luôn luôn là một hoàn cảnh gieo trồng tốt nhất, gieo trồng bao nhiêu, thu hoạch bấy nhiêu.
Đi vào trúc xá trên đỉnh núi, không ngờ Luyện Thiên Thử và Đan Thư Thần Thú cũng đều đang ở trong này.
- Ba ba, ngươi như thế nào lại một mình vào đây? Độc mụ mụ, Chi Ni Nhã mụ mụ hoặc là hồ ly tinh mụ mụ như thế nào lại không cùng vào?
Đan Thư Thần Thú hỏi. Sinh chi Trữ vật Không gian cùng với thế giới bên ngoài hoàn toàn ngăn cách với nhau, Luyện Thiên Thử cùng với Đan Thư Thần Thú căn bản là không biết Phó Thư Bảo đã đi dạo một vòng tại Quỷ môn quan.
- Còn mụ mụ cái gì nữa? Ngươi thiếu chút nữa đã biến thành cô nhi rồi!
Phó Thư Bảo cười khổ một tiếng, lúc này mới đem tất cả những chuyện xảy ra bên trong Thần Miếu cẩn thận nói ra.
Đan Thư Thần Thú cùng với Luyện Thiên Thử nhất thời cũng có vẻ khẩn trương lên một trận. Thoáng trầm tư trong chốc lát, từ trong miệng Đan Thư Thần Thú đột nhiên phun ra một bức tranh, vội vàng nói:
- Ba ba, là bức Thần tượng này phải không?
Phó Thư Bảo vừa liếc mắt nhìn thấy, liền gật đầu:
- Đúng vậy! Chính là bức Thần tượng này! Ngươi còn biết cái gì nữa? Toàn bộ nói hết cho ta biết đi!
Đan Thư Thần Thú có chút cảm khái nói:
- Luyện Hoa Nữ Thần ở Thời đại Khởi Nguyên tuyệt đối là hóa thân của tà ác, chuyên môn hút tinh nguyên của nam nhân để tu luyện, hơn nữa thích nhất là thôn hấp tinh nguyên của Lực sĩ. Truyền thuyết kể rằng nàng có một loại năng lực kỳ lạ, chính là những Lực sĩ bị nàng hút tinh nguyên, thì tu vi lực lượng cũng đều chuyển hóa thành của nàng. Vừa rồi những gì ba ba kể lại, chỉ sợ cũng chính là cái loại năng lực quái dị này! May mắn nó chỉ là một bức Thần tượng mà thôi, nếu như là chân thân của nàng, chỉ sợ lúc này đây ba ba ngươi đã bị lực tẫn thân vong rồi!
- Nếu như là chân thân, chỉ sợ cũng không chỉ là lực tẫn nhân vong, hơn nữa còn tinh tẫn nhân vong nữa!
Trong lòng Phó Thư Bảo hoảng sợ thầm nghĩ:
- Bản sự như vậy, cũng không chỉ có thể hấp thụ tu vi lực lượng, còn có thể hấp thu tinh túy, tinh hoa của nhân thể nữa. Thậm chí ngay cả Hồ Nguyệt Thiền cũng không có khả năng này, chẳng lẽ Luyện Hoa Nữ Thần chính là một hồ ly tinh càng cường đại hơn rất nhiều sao?
Có thể một phen đem Luyện Hoa Nữ Thần tưởng tượng thành một hồ ly tinh phi thường cường đại, sức tưởng tượng của hắn quả thật không giống như bình thường. Đương nhiên, có thể nghĩ đến vấn đề này, đó cũng là bởi vì một vài biểu hiện kinh người trên giường của Hồ Nguyệt Thiền, so ra cũng có chút đồng dạng. Nhưng mà Hồ Nguyệt Thiền từ trước đến giờ vẫn chưa từng gây tổn thương cho hắn, mà chỉ là khiến cho thể xác cùng với tinh thần của hắn đều đạt đến khoái cảm đỉnh cao nhất.
Đan Thư Thần Thú lại từ trong miệng phun ra thêm hai bức vẽ nữa. Một bức chính là của Khởi Nguyên Chi Thụ, một bức chính là Thiên Không Nữ Thần.
- Con trai, ngươi phun ra hình vẽ của Thiên Không Nữ Thần và Khởi Nguyên Chi Thụ kia, chẳng lẽ bởi vì giữa ba người này có mối liên hệ gì đó hay sao?
Phó Thư Bảo có chút khó hiểu hỏi.
Đan Thư Thần Thú nói:
- Đương nhiên là có một vài sự liên hệ, chẳng qua là những gì ta biết cũng rất có hạn mà thôi. Trong truyền thuyết có nói, Thiên Không Nữ Thần cùng với Luyện Hoa Nữ Thần đã từng có một hồi chiến đấu sinh tử, ngay cả cái đầu của Luyện Hoa Nữ Thần cũng bị chém xuống. Trước kia khi biết được cái truyền thuyết này, ta nghĩ rằng nó chỉ là một truyền thuyết hoang đường không có căn cứ mà thôi. Nhưng mà kết hợp với những chuyện tình vừa rồi ba ba vừa trải qua, ta mới phát hiện ra, hóa ra cái truyền thuyết kia hoàn toàn là có thật.
Phó Thư Bảo chợt nhớ đến những hình ảnh ký ức đứt đoạn không trọn vẹn lúc ấy hiện lên trong đầu mình. Nàng nữ nhân từ trên thiên không giáng xuống, cơn đau nhức trên cổ, sau đó là bóng tối vô tận. Hiện tại Đan Thư Thần Thú nói ra truyền thuyết cổ xưa kia, cả hai cái thế nhưng lại hoàn toàn ăn khớp với nhau, truyền thuyết đã được chứng thực!
Đem tất cả những phát hiện từ trước đến giờ xâu chuỗi lại cùng một chỗ, liền giống như là một đứa bé con đang chơi trò chơi xếp gỗ vậy, ghép đông ghép tây, cuối cùng không ngờ Phó Thư Bảo lại đạt được khung sườn của một căn nhà hoàn chỉnh, hoặc là nói là hình ảnh của một bức trang mơ hồ.
Đầu tiên, sự hủy diệt của Thời đại Khởi Nguyên chính là bởi vì một hồi chiến tranh thảm thiết giữa những cường giả siêu cấp cỡ như Thiên Không Nữ Thần cùng với Luyện Hoa Nữ Thần vậy. Mà hậu quả của việc đó chính là, Khởi Nguyên Chi Thụ đã chết!
Nhìn chung lịch sử nhân loại, phàm là mỗi một lần phát sinh chiến tranh cũng đều là bởi vì tranh đoạt tài nguyên cùng với ích lợi. Những vị cường giả cấp bậc như Thần minh vậy, Luyện Hoa Nữ Thần, Thiên Không Nữ Thần, ai nấy cũng đều sẽ có những nhu cầu ích lợi gì đó phi thường khủng bố. Dựa theo góc độ này mà suy đoán, thì Khởi Nguyên Chi Thụ cũng bởi vì mất đi thứ quan trọng gì đó mà bị héo rũ. Không khó tưởng tượng ra, Khởi Nguyên Chi Thụ cũng không phải là phàm vật, thậm chí có thể nói nó không phải là thực vật của cái thế giới này, mà nó có lẽ là đến từ chỗ sâu bên trong vũ trụ, hoặc là thuộc thế giới Thứ Nguyên nào đó, bản thân có được năng lực không thể nào tưởng tượng nổi. Loại tồn tại siêu nhiên như vậy, thứ mà nó mất đi, không có khả năng là nước hay là phân bón gì đó này nọ…