Mục lục
Ngọn Sóng Tình Yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 465

 

Từ khi có thai, cô hay gặp ác mộng khi ngủ và giấc ngủ cũng rất tệ.

 

Cô chậm rãi nghiêng đầu nhìn về phía Trần Tĩnh nằm bên cạnh.

 

Lúc Kiều Huyền Thạc không có ở nhà, bởi vì sợ nửa đêm cô có tỉnh lại cần gì đó nên Trần Tĩnh sẽ ngủ với cô, sẽ cùng cô ở trong một gian phòng, cùng cô nằm trên một chiếc giường.

 

Bởi vì quá sợ hãi, nên đêm nay Trần Tĩnh cũng ngủ không ngon, cả đêm đều bừng tỉnh bị tỉnh giấc, hiện tại mặt trời đã lên cao nhưng bà cũng chưa tỉnh lại.

 

Bạch Nhược Hi cẩn thận kéo nhẹ chiếc chăn đắp qua vai của Trần Tĩnh sau đó chậm rãi rời giường.

 

Nhưng cô vừa mới di chuyển đã phát hiện quần lót có hơi ướt, cô hơi căng thẳng vội vàng bước nhanh vào trong phòng vệ sinh.

 

Đi vào phòng vệ sinh chưa đến một phút, bên trong đã truyền đến tiếng kêu hoảng loạn sợ hãi của cô, “A…… Mẹ…… Mẹ……”

 

Trần Tĩnh bật dậy khỏi giường, nghe được tiếng la hét chói tai của Bạch Nhược Hi từ trong phòng vệ sinh truyền đến, bà nhanh chóng lao vào trong phòng vệ sinh.

 

“Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì vậy?”

 

Sau khi vào trong phòng vệ sinh, Bạch Nhược Hi đang ngồi ở trên bồn cầu, cô cởi chiếc quần lót ra thì trên mặt dính vài giọt máu đỏ.

 

Sắc mặt cô trắng bệt, hoảng loạn không biết phải làm sao.

 

Trần Tĩnh nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, là một người từng trải, nhìn thấy trên quần lót có vài giọt máu, chính là do động thai, dấu hiệu của sự sinh non.

 

Bà vội vàng trấn an cô, không cần lo lắng, “Con đi rửa mặt một chút trước đi, mẹ lập tức đi gọi tài xế, chúng ta đến bệnh viện, không cần lo lắng, không có việc gì, nhất định là không có việc gì.”

 

Trần Tĩnh giả bộ bình tĩnh, Thực ra, bà ấy lo lắng hơn ai hết, sợ hãi hơn ai hết, bà ấy hoảng sợ quay người đi ra ngoài gọi tài xế.

 

30 phút sau.

 

Bệnh viện Mẹ và Bé của Quân đội.

 

Cô nằm ở trên giường bệnh truyền dịch, Trần Tĩnh lo lắng luôn đứng ở bên người cô.

 

Sau khi làm một loạt kiểm tra xong, bác sĩ cầm bản báo cáo đứng ở bên cạnh, lật xem bệnh án, chau mày.

 

Bác sĩ nghiêm túc và bình tĩnh phân tích, “Progesterone thấp, có dấu hiệu sinh non, bệnh nhân cần nằm yên trên giường nghỉ ngơi.”

 

“Cô ấy hiện tại mang thai ba rất nguy hiểm, tôi kiến nghị làm một thủ thuật loại bỏ bớt thai nhi, chỉ giữ lại một hoặc hai thai nhi.”

 

Trần Tĩnh ngẩn ra, nhìn về phía bác sĩ thời gian không kịp phản ứng.

 

Bạch Nhược Hi cực kỳ kích động, lắc đầu, rất là tức giận nói, “Không thể, tuyệt đối không thể, cô phải giúp tôi giữ được ba cái thai nhi này, một cái cũng không được bỏ.”

 

“Loại bỏ…… bỏ bớt thai?” Trần Tĩnh hiểu được bởi vì mang thai nhiều phôi thai, em bé không thể phát triển tốt được, người mẹ cũng không cung cấp đủ dưỡng chất được để nuôi thai, cho nên trong y học sẽ có việc loại bỏ bớt những cái thai khi chưa hình thành.”

 

Bác sĩ tiếp tục lật xem bệnh án, rất là rối rắm nhìn nhìn Nhược Hi, “Đây chỉ là gợi ý của tôi. Nếu cô quyết tâm giữ lại cả ba, ừm, điều đó cũng không phải là không thể. Bây giờ y học đã tiên tiến, còn tùy thuộc vào thể trạng và thai nhi. Vậy hãy để xem sự phát triển của thai nhi như thế nào rồi hãy đưa ra quyết định đi.”

 

“Tôi nhất định sẽ cố gắng dưỡng thai thật tốt, bác sĩ, cô nhất định phải nghĩ cách cứu con tôi, một đứa đều không thể thiếu.”

 

Bác sĩ gật gật đầu, nói kỹ về những việc cần lưu ý, kỹ càng tỉ mỉ giải thích từng chút, những nguy hiểm có thể xảy ra, nói cho cô hết sau đó liền đi ra ngoài.

 

Trong suốt quá trình, Trần Tĩnh vẫn im lặng, gương mặt lộ rõ vẻ lo lắng vô cùng.

 

Một luồng không khí yên tĩnh, nặng nề đang bao phủ khắp căn phòng. Bạch Nhược Hi đang nằm trên giường, những giọt nước truyền dịch từ từ chảy ra từng giọt.

 

Trần Tĩnh nghiêm mặt đứng ở bên giường bệnh của cô.

 

Bạch Nhược Hi nằm trên giường, tâm trạng vô cùng phức tạp, mắt nhắm để đó chứ cũng không buồn ngủ.

 

Được một lúc lâu, đột nhiên cô cảm nhận được Trần Tĩnh nhẹ nhàng sờ tay mình xoa xoa.

 

Nhiệt độ lòng bàn tay bà rất ấm, bà dịu dàng nói: “Tiểu Hi, bác sĩ nói với mẹ cứ để con suy nghĩ kĩ xem thế nào. Hay là nói cho Huyền Thạc chuyện đã xảy ra? Chúng ta không thể mạo hiểm như vậy được.Tất nhiên có thể giữ lại tất cả 3 đứa bé, nhưng nếu không thể giữ nổi được cả ba, chúng ta có thể nghe theo lời khuyên của bác sĩ bỏ một cái thai … “

 

Bạch Nhược Hi mở mắt vội vàng nói: “Con không thể. Mẹ làm ơn đùng nói với Huyền Thạc, con tin rằng sẽ giữ được chúng, một sinh linh bé nhỏ cũng không thể bỏ…”

 

“Mẹ là người từng trải, nghe mẹ nói, để có được một đứa con rất vất vả và mệt mỏi, hai đứa con trở lên cũng đã rất nguy hiểm, thân thể của con không cho phép, nếu giữ cả ba thì cơ thể của con sẽ suy nhược mất.”

 

Bạch Nhược Hi cầm tay Trần Tĩnh, lo lắng cầu xin: “Xin mẹ đừng nói cho Huyền Thạc, con tin bác sĩ, con tin vào chính bản thân mình và tin vào những đứa con trong bụng, con sẽ để chúng được sinh ra trong an toàn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK