Vào tháng mười, "Giang sơn mỹ nhân" chiếu lần thứ hai ở Đông Lai TV, ngày đầu tiên tỉ suất người xem đạt mức cao nhất trong cả nước. Thời gian sau tỉ suất người xem có hơi trượt, có lẽ nguyên nhân là do xem theo nhóm. Nhưng bộ này vẫn rất hot, sau một tuần, tỉ suất người xem xếp top năm toàn quốc. Thỉnh thoảng đến những phân cảnh tương đối quan trọng, cũng sẽ xông lên vị trí đầu tiên. Fan của Trình Cẩm Chi vào thời điểm đó cũng đột phá lên chín triệu, hiện giờ không riêng những đạo diễn nổi danh đến tìm nàng, thậm chí một số thương hiệu quốc tế lớn cũng muốn tìm nàng để dựa hơi độ hot.
Trình Cẩm Chi cũng được "E.T" mời phỏng vấn, ảnh phỏng vấn của nàng đều do A M tự mình chụp. "E.T" chuẩn bị tổ chức dạ tiệc từ thiện vào tháng mười hai, những ngôi sao đã từng được cô phỏng vấn đều sẽ được mời. Sáu tháng cuối năm đà tăng của "E.T" rất mạnh, ảnh hưởng từ tạp chí điện tử và lượng xuất bản báo giấy của nó đã đạt đến vị trí hàng đầu của ngành. Công lao này thuộc về A M, trước đây không lâu A M kéo Thiên Hậu Phó Tân Bạch vào tài trợ. "E.T" là tạp chí thời trang, sao nữ có tài nguyên thời trang nhất trong nước là Phó Tân Bạch. Phó Tân Bạch là siêu mẫu quốc tế, tự bản thân đã mang theo tài nguyên về nước. Rất nhiều thương hiệu lớn vẫn duy trì quan hệ hợp tác với cô nhiều năm.
Trình Cẩm Chi dậy rất sớm, đến phòng chụp ảnh của "E.T". Đầu tiên là trang điểm, trang điểm ngốn gần hai giờ. Sau khi make up xong có A M chọn trang phục. Trang phục toàn là những trang phục mới nhất của tuần lễ thời trang. Vào phòng chụp ảnh, chỉ có một mình A M chạy thử đèn flash. Nếu điều kiện cho phép, cô đều thích thanh tràng để chụp ảnh. Sau khi Trình Cẩm Chi vào, A M cho nàng xem album ảnh, có hơn mười mấy phong cách, được thiết kế dựa theo điều kiện ngoại hình của Trình Cẩm Chi. Trình Cẩm Chi chọn vài phong cách quen thuộc để khởi động trước.
"Ok, cô Trình, cái ảnh này có..." A M chụp cho Trình Cẩm Chi.
Đang chụp thì có người vào. Trình Cẩm Chi lia qua, người vào là Phó Tân Bạch. Phó Tân Bạch cầm hai chai nước, có vẻ như đến thăm hỏi Trình Cẩm Chi và A M. Sau khi nói vài câu với Trình Cẩm Chi, lại nói gì đó vào tai A M, chọc A M đỏ tai. Rất khó thấy được điệu bộ này của A M. Bình thường A M toàn ngậm một điếu thuốc, rất ngầu. Hiện giờ đứng trước Phó Tân Bạch, còn có thể vén tóc dài ra sau tai, rất có sắc thái nữ tính.
Trước khi Phó Tân Bạch rời khỏi phòng chụp ảnh, còn nháy đôi mắt quyến rũ với Trình Cẩm Chi, khiến Trình Cẩm Chi sửng sốt một lúc. Phó Tân Bạch như vậy, giống như một con bướm vậy. Hoàn toàn phá vỡ ấn tượng đời trước của Trình Cẩm Chi về Phó Tân Bạch. Chụp thêm mấy ảnh, A M để Trình Cẩm Chi nghỉ ngơi. Nghỉ ngơi cũng là nghỉ ngơi tại chỗ, ngồi xuống trang phục sẽ bị nhăn. Trình Cẩm Chi uống một hớp nước, cũng nhìn A M đang đứng.
Vậy quan hệ của A M và Thiên Hậu là thế nào? Về mức độ quen biết của nàng và A M, nàng vẫn duy trì tò mò lý trí. Tò mò hoàn toàn vì dính dáng của Cẩu Vũ và Thiên Hậu, cùng với lúc trước từng hợp tác chương trình thực tế với Thiên Hậu.
Chụp từ sáng sớm đến tối, không lâu sau khi Trình Cẩm Chi ra phòng chụp ảnh, Phó Tân Bạch đã vào tới. Cô thân mật ôm vai A M, nói bên tai A M: "Hình như cô rất thích chụp ảnh cho Trình Cẩm Chi, lần này còn đặc biệt trở về."
"Đừng... đang bên ngoài." A M khẽ thở hổn hển, giọng nói có hơi quở trách.
Phó Tân Bạch cười, quả là không lung lay được A M. Cô cầm máy ảnh trong tay A M, xem ảnh của Trình Cẩm Chi. Trình Cẩm Chi thật đúng là một mỹ nhân tuyệt sắc. Ngón tay thon dài của Phó Tân Bạch, kéo phóng to Trình Cẩm Chi trong ảnh.
Khung xương cũng rất trơn tru. Không biết trên giường phong tình thế nào.
A M nhìn Phó Tân Bạch nghiêm túc, mở miệng hỏi: "Tình hình cô với bé phóng viên kia thế nào?"
"Bé phóng viên nào?" Rõ ràng Phó Tân Bạch vẫn chưa lấy lại tinh thần từ trong bức ảnh của Trình Cẩm Chi.
"Cẩu Vũ."
Nghe được tên "Cẩu Vũ", chân mày Phó Tân Bạch nhô lên. Cô ném máy ảnh cho A M: "Ừ, đúng là lâu rồi không gặp nhóc kia."
"Một lúc cho nhiều tiền như vậy, cô đúng là gan."
"Ganh tị." Phó Tân Bạch xoa xoa tai A M, cũng hôn tai A M một cái: "Không phải tôi cũng cho cô rất nhiều sao?"
"Tôi báo đáp cho cô, càng nhiều hơn."
"Ngoan thật." Ánh mắt Phó Tân Bạch có chút thâm thúy, bụng ngón tay cô, vuốt ve gò má A M.
Cẩu Vũ liếm liếm môi dưới, quẹt lướt ảnh mình tự chụp. Vừa đi mấy bước, cửa xe ven đường mở ra. Cẩu Vũ vẫn chưa lấy lại tinh thần, đã bị một đôi tay dài từ trong xe kéo vào. Vừa kéo vào, một nhóm người đã đến phía sau, hình như phát hiện Cẩu Vũ chụp ảnh. Bọn họ gõ cửa sổ xe, phát hiện Thiên Hậu Phó Tân Bạch đang ngồi trong xe: "A... là cô Phó... làm phiền làm phiền."
Cửa sổ xe vừa khép lại, Cẩu Vũ vẫn chưa kịp thở phào một cái đã bị Phó Tân Bạch đè lại.
Chết tiệt! Đây là vào ổ sói rồi! Cẩu Vũ nhanh chóng đẩy ra, càng đẩy, hình như Phó Tân Bạch càng hưng phấn, cô thoải mái rút dây thắt lưng vải dù của Cẩu Vũ ra, dùng dây thắt lưng trói ngược tay Cẩu Vũ lại. Cô cúi đầu, cắn cổ Cẩu Vũ, nghe được tiếng đau của Cẩu Vũ mới nhả ra.
"Cô là biến thái à! Khốn kiếp! Thả tôi ra!" Cẩu Vũ nhe răng nhếch miệng mắng.
"Đồ không có lương tâm, chị không đến tìm em, em cũng không đến tìm chị đúng không?"
"Tại sao phải tìm cô... um... đừng đụng..."
Cọ thêm hai cái, đầu ngón tay Phó Tân Bạch đã thấy hơi ướt. Cách lớp quần lót, cô cọ xát Cẩu Vũ vài lần. Phó Tân Bạch chìa đầu lưỡi, nhẹ nhẹ liếm liếm đầu ngón tay của mình, nhìn vẻ mặt Cẩu Vũ đỏ bừng, ngay cả giọng nói cũng mềm yếu không ít: "Biến ngay..."
Phó Tân Bạch thấy Cẩu Vũ mặc một bộ trang phục đơn giản giày sneaker: "Rõ ràng là một cô bé xinh đẹp, sao luôn thích mặc quần áo như vậy."
"Cô quản tôi, tôi thích mặc thế nào thì mặc thế ấy... ưm..."
Phó Tân Bạch cắn lưỡi Cẩu Vũ, cô vuốt ve gáy Cẩu Vũ, cho Cẩu Vũ một nụ hôn thắm thiết, hôn Cẩu Vũ không thở nổi. Cô thở ra một hơi bên môi Cẩu Vũ: "Xin lỗi, nhất thời nhịn không được."
"Lúc em bướng bỉnh, thực sự rất đáng yêu." Phó Tân Bạch hôn cái tai hồng phấn của Cẩu Vũ: "Xong, muốn "phá lệ cũ" trên thân em."
Hai chân Cẩu Vũ bị Phó Tân Bạch "xoa bóp" đến mềm yếu, cô kẹp tay Phó Tân Bạch: "Đừng đụng... tôi..."
"Nhưng em ướt." Phó Tân Bạch nói: "Cục cưng, em không thích sao?"
Cẩu Vũ cắn môi dưới thật chặt. Củ cải lớn hoa tâm*, cô không muốn trở thành biên tình sử của cô ta... Nhưng nói thật... Phó Tân Bạch thực sự rất đẹp... Nếu không phải lần đầu của cô vẫn còn... giao hoan với cô ta vài lần cũng không tính là chuyện quá tệ...
*Củ cải lớn hoa tâm hay cây củ cải lăng nhăng: Vốn trong ruột củ cải có rất nhiều nước, nhưng để lâu thì nó sẽ khô hết nước, chỉ còn lại ruột xốp bọng ruột, cắt ngang trông như bông hoa. Ví von như những người yêu nhau ban đầu thì tình cảm thắm thiết nhưng thời gian dài thì như bọng ruột. Nên củ cải lớn hoa tâm là chỉ những người không chung tình, lăng nhăng.
Phó Tân Bạch vừa muốn kéo quần áo Cẩu Vũ lên, Cẩu Vũ đã ôm chặt quần áo, hai gò má cô ửng đỏ: "Trên eo tôi có vết thương."
Phó Tân Bạch chạm vào băng gạc của Cẩu Vũ, nhíu nhíu mày: "Những tên vừa rồi làm?"
"Không phải, là mấy hôm trước tôi theo một tiểu hoa, bình thường trông rất điềm đạm nho nhã, vừa thấy tôi lập tức lấy tuýp sắt trong xe ra. May là tôi chạy nhanh..." Lúc chạy trốn té lộn mèo một cái, trúng eo. Những chuyện phía sau, Cẩu Vũ cũng xấu hổ nói. Thân là chó săn ảnh, không có chết ở "chỗ quan trọng" chết ngay chỗ "não không phát triển". Chuyện mất mặt thế này, càng ít người biết càng tốt.
Cẩu Vũ vuốt máy ảnh của mình ở sau lưng, nhanh chóng lấy thẻ nhớ trong máy ra. Đây là mấy ngày theo một tiểu sinh của cô, không thể bị Phó Tân Bạch "đen ăn đen*". Phó Tân Bạch dùng ngón tay vuốt ve cổ cô: "Ở đây, còn đau không?"
*Đen ăn đen: Dùng thủ đoạn phi pháp để giải quyết vấn đề phi pháp.
Trên cái cổ trắng nõn của Cẩu Vũ còn có vết cắn của Phó Tân Bạch: "Hơi..."
"Sao?" Phó Tân Bạch nhẹ nhàng hôn lên vết cắn, chìa đầu lưỡi vẽ vòng trên cổ Cẩu Vũ, đầu gối mở chân Cẩu Vũ ra.
Đầu gối vuốt ve nơi nóng ấm của Cẩu Vũ. Cẩu Vũ thở hổn hển.
Rất nhanh, ngón tay thon dài của Phó Tân Bạch giơ lên, ngón tay còn cầm theo một cái thẻ nhớ.
Thấy quen quen.
Cẩu Vũ nắm nắm tay, tay trống không.
Chết tiệt, bị Phó Tân Bạch lấy.
"Quà cho chị à?" Phó Tân Bạch mím môi cười. Cẩu Vũ đưa tay muốn lấy lại, Phó Tân Bạch lập tức cầm chặt thẻ nhớ, cầm luôn ngón tay Cẩu Vũ. Cô cúi đầu, bắt đầu hôn ngực Cẩu Vũ qua một lớp vải.
"Người này, có hợp tác với chị, tung tin trễ chút, có thể không?"
"Trễ?" Cẩu Vũ thở phì phò: "Chuyến này, là yêu cầu năng suất, ai tung tin trước... thì là công lao của người đó."
"Chỉ có em phát hiện." Chỉ có Cẩu Vũ mới thực sự được gọi là chó săn ảnh, những người bị Cẩu Vũ ngắm vào, sẽ bị Cẩu Vũ cắn chặt không tha. Phó Tân Bạch đã phát hiện "ưu điểm" này của Cẩu Vũ từ lâu.
"Tôi có thể thấy không ít đồng nghiệp, hiện giờ chỉ có tôi phát hiện... sau đó... um... Phó Tân Bạch cô làm gì..." Giọng nói Cẩu Vũ bắt đầu run rẩy.
"Hối lộ cho em." Phó Tân Bạch nâng eo Cẩu Vũ lên, kéo quần lót Cẩu Vũ xuống đến bắp chân. Cô dùng khăn giấy lau sạch son môi, cúi đầu ngậm lấy nơi "nguy hiểm" của Cẩu Vũ.
Theo động tác liểm đẩy rút của Phó Tân Bạch, vai Cẩu Vũ có hơi run rẩy. Đối với Cẩu Vũ, đây là "trải nghiệm" chưa bao giờ có.
Xuống xe, chân Cẩu Vũ vẫn còn nhũn. Chết tiệt, Phó Tân Bạch chơi quá sành. Phó Tân Bạch đeo khẩu trang, Cẩu Vũ cũng xuống theo. Cô ôm eo Cẩu Vũ: "Sao cơ thể yếu thế?"
"... Eo tôi có vết thương."
"Thật sao?" Phó Tân Bạch nhướng mắt: "Vừa rồi eo xoay như rắn nước..."
"Câm miệng!" Rất xấu hổ đấy! Cẩu Vũ cho là mình đã không biết xấu hổ lắm rồi, không nghĩ tới Phó Tân Bạch còn mặt dày hơn mình!
"A Cẩu... sao cậu..." Hạ Dữu vừa đi ra từ văn phòng của Cẩu Vũ đã gặp Cẩu Vũ... còn có Thiên Hậu!?
Cô thấy Cẩu Vũ được Thiên Hậu đỡ, vội vã niềm nở chào đón: "Mình vô tình nói, cậu thực sự bị xe đụng?"
Hạ Dữu vừa đến, Phó Tân Bạch lập tức chú ý đến Hạ Dữu. Khí chất rất văn nghệ, ngoại hình nhìn cũng cực kì khó dằn lòng. Ăn nói dịu dàng nhỏ nhẹ, con gái nhút nhát kín đáo cũng là kiểu trong lòng cô thích.
"Xin chào, tôi là Phó Tân Bạch..."
Cẩu Vũ nhìn Phó Tân Bạch một cái, lấy cùi chỏ thụi eo Phó Tân Bạch. Nhưng Phó Tân Bạch vẫn "tà tâm không chết", Phó Tân Bạch đưa tay như muốn nắm tay của cô gái đẹp trước mặt.
"Xin chào." Nhưng mà, Phó Thiên Sanh từ sau lên tới. Cô nắm tay Phó Tân Bạch, Phó Tân Bạch chống gậy, vẻ mặt cực kì dịu dàng: "Cô Phó, chúng ta từng hợp tác."
"Thật sao... tôi không nhớ rõ lắm." Đợi Phó Thiên Sanh buông tay, Phó Tân Bạch cười ngượng nghịu nói. Cô len lén nhìn tay mình.
Đau... đau chết luôn... Tay cô bị Phó Thiên Sanh nắm đến bầm xanh bầm đỏ.
"Chào cô Phó." Hạ Dữu cũng chào hỏi cực kì máy móc. Sau đó ôm cánh tay Phó Thiên Sanh, làm nũng nói: "Em chỉ ra ngoài đi học, đừng tiễn em."
Phải.
Phía sau mỗi cô gái đẹp, đều có một cô gái cực kì đẹp.
***
Phó Tân Bạch: #Hy vọng có được tất cả những nhân vật nữ trong truyện này.
Danh Sách Chương: