• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hà Tiêu Tiêu từ bữa tiệc rượu trở về căn hộ nhỏ thuê của mình, tháo đôi giày cao gót, đi chân trần trên thảm.

Sau khi đạo diễn say xỉn thì mời rượu không phân biệt nam nữ, Hà Tiêu Tiêu cũng uống không ít, lúc này dạ dày nóng ran.

"Em về rồi à?" Từ cầu thang nhỏ đi xuống một người đàn ông đeo kính có vẻ thư sinh, là người quản lý của Hà Tiêu Tiêu, Cảnh Huy.

"Anh đi rót cho em ly nước." - wattpad: atoe1803

"Ừ." Hà Tiêu Tiêu ném túi lên sô pha, nằm thẳng ra.

Cảnh Huy nhanh chóng mang ra ly nước nóng, đặt lên bàn trà để Hà Tiêu Tiêu dễ dàng với tới, "Thế nào, đã hẹn được Ninh Dữ Ý chưa?"

"Chưa, cậu ta cảnh giác lắm." Hà Tiêu Tiêu nhấc ly nước ấm lên, uống một ngụm để cố gắng át đi cảm giác nóng rát trong dạ dày: "Hay nói cách khác, cậu ta không quan tâm đến những hoạt động xã giao này."

"Không quan tâm?" Cảnh Huy không hiểu.

"Lần sau nói tiếp vậy, rồi cũng sẽ hẹn được thôi." Hà Tiêu Tiêu uống hết nước nóng trong ly, cảm giác khó chịu trong dạ dày không những không giảm mà còn tăng thêm: "Chỉ cần em có thể xào couple với cậu ta là có thể bước vào tầm mắt công chúng."

"Ừm, em hiểu rõ là được rồi." Cảnh Huy cầm chiếc cốc rỗng đi vào bếp rửa sạch.

Hà Tiêu Tiêu nằm thêm một lúc rồi dậy lên lầu để nghỉ ngơi.

Tắm xong bước ra khỏi phòng tắm, chiếc điện thoại ném trên giường bỗng reo lên.

Nếu ai đó lúc này nhìn thấy tên người liên lạc hiện trên màn hình điện thoại, chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên và tò mò tại sao Ảnh đế năm ngoái đã kết hôn lại gọi điện thoại cho một nữ diễn viên hạng 18 vào lúc nửa đêm.

Hà Tiêu Tiêu nhìn điện thoại, ánh mắt lướt qua một tia không kiên nhẫn.

Nhưng tất cả tan biến sau khi cô nghe điện thoại.

"Alo, anh yêu." Hà Tiêu Tiêu nũng nịu dỗ dành: "Sao giờ mới gọi cho em vậy?"

"Anh quay phim tối muộn." Giọng nói của Hứa Anh Triết trầm thấp: "Em về nhà chưa?"

"Ừ, mới về đây, uống nhiều rượu quá, dạ dày không thoải mái."

"Dạ dày không thoải mái? Không thoải mái như thế nào? Cần anh xoa bóp cho em không?" Hứa Anh Triết cười đùa trêu chọc.

"Ây ya, anh lại không thể đến đây." Hà Tiêu Tiêu nằm xuống giường: "Anh yêu, tuần sau là Tuần lễ thời trang Paris phải không?"

"Làm sao vậy, muốn đi à?"

"Tất nhiên là muốn rồi, Tuần lễ thời trang Paris gần như là mơ ước của tất cả phụ nữ mà. " Hà Tiêu Tiêu chậm rãi nói ra mục đích của mình: "Phía Tuần lễ thời trang chỉ gửi năm thư mời i cho các ngôi sao trong nước phải không anh.."

"Đúng vậy."

"Anh yêu của em giỏi thế này, chắc chắn cũng có một cái." Giọng điệu của Hà Tiêu Tiêu càng thêm nũng nịu: "Anh yêu à ~"

Hứa Anh Triết không ngại dẫn theo một cô bạn gái: "Mở video đi."

"Hửm?" Hà Tiêu Tiêu sửa sang lại đầu tóc, kéo dây áo ngủ xuống làm lộ ra bộ ngực đầy đặn trắng nõn nà như sữa, sau đó mới bật camera lên: "Sao tự nhiên lại muốn mở video thế này."

"Đêm khuya thanh vắng, em yêu không muốn làm gì đó thú vị sao?" Hứa Anh Triết không nói hết câu tiếp theo, anh biết người phụ nữ bên kia màn hình là một người thông minh.

Đúng như dự đoán, Hà Tiêu Tiêu nhanh chóng hiểu ý, mỉm cười một cách ái muội, từ từ cởi bỏ bộ đồ ngủ.

. . .

----------------------------------

Vào một ngày trời trong xanh, nhìn ra ngoài cửa sổ, những đám mây trắng muốt khổng lồ như kẹo bông gòn treo lơ lửng trên bầu trời.

Tâm trạng của Ninh Dữ Ý cũng trở nên vui vẻ hơn bởi thời tiết đẹp đẽ này, cậu cùng dì đi chợ mua nguyên liệu, sau đó dành cả buổi chiều trong bếp.

Sau khi xếp thức ăn vào hộp giữ nhiệt, Ninh Dữ Ý quyết định đến Tập đoàn Phàn thị để kiểm tra đột xuất.

Vì vậy, Ninh Dữ Ý cũng không báo trước với Phàn Trung Xuyên mà tự lái xe đến dưới lầu Tập đoàn Phàn thị.

Sau khi đỗ xe trong bãi, để tránh bị ai đó nhận ra, Ninh Dữ Ý đeo kính râm, khẩu trang và mũ, xác nhận rằng khuôn mặt đã được che chắn cẩn thận trước khi xách hộp giữ nhiệt xuống xe.

Đi đến quầy lễ tân, Ninh Dữ Ý gõ nhẹ vào mặt bàn: "Tôi tìm Phàn Trung Xuyên."

"Phàn tổng? " Tiếp tân là một cô gái tóc ngắn, vừa ngẩng đầu lên đã đối diện với một hàng rào đen kịt gồm khẩu trang, kính râm và mũ, suýt chút nữa nhấc điện thoại báo cảnh sát: "Xin chào, anh có hẹn trước không?"

"Hẹn trước?" Ninh Dữ Ý vỗ đầu, lúc này mới nhớ ra một nhân vật lớn như Phàn Trung Xuyên, bận rộn với công việc ai cũng muốn gặp, chắc chắn phải đặt lịch trước mới cho mình vào, thở dài: "Không, thôi để tôi tự gọi điện cho anh ấy vậy."



Gọi điện cho Phàn tổng? - wattpad: atoe1803

Cô gái tóc ngắn không tin rằng người này thực sự quen biết Phàn Trung Xuyên cho lắm, chỉ nghĩ rằng người này quấn quýt kín mít như vậy hẳn là một ngôi sao, muốn đến bám víu vào tổng giám đốc của họ.

Nhưng mà...

Nghĩ đến tính cách của Phàn tổng, cô gái tóc ngắn thầm thương xót cho người trước mặt.

Có lẽ cậu lại phải đợi rất lâu rồi bực bội và xấu hổ mà ra về.

Nhưng rồi cô nhìn thấy Ninh Dữ Ý thành thạo và tự nhiên bấm một số điện thoại.

"Alo, Phàn Trung Xuyên."

"Em vẫn chưa ăn, anh đang ở văn phòng à?"

"Anh có muốn xuống tầng một xem không, có một bất ngờ đang chờ anh đấy."

Nói như thật vậy.

Người phụ nữ tóc ngắn thầm khinh thường trong lòng, không tin người đàn ông mặc đồ giản dị trước mặt này lại có thể quen biết Phàn tổng.

Chỉ không lâu sau đó, cô ta nhìn thấy vị Phàn tổng mà cô ta cho là cao không thể với tới từ thang máy chạy ra ôm chầm lấy Ninh Dữ Ý.

"Sao không báo trước với anh?" Phàn Trung Xuyên bất chấp ánh mắt của nhân viên đang qua lại trong đại sảnh, ôm Ninh Dữ Ý và hôn lên trán, nơi duy nhất lộ ra trên khuôn mặt cậu: "Mang cơm trưa cho anh à?"

"Em định đến kiểm tra đột xuất, nhưng không đặt lịch trước nên không lên được." Ninh Dữ Ý lo bị ai đó nhận ra, kéo thấp vành mũ: "Nhiều người thế này mà anh không ngại à?"

"Anh hôn bạn trai của mình, có gì mà ngại." Giọng điệu của Phàn Trung Xuyên đầy kiêu hãnh.

Cũng đúng.

Ninh Dữ Ý thầm đồng ý, nhưng bị nhiều người nhìn như vậy, cậu vẫn cảm thấy ngượng ngùng.

"Lên văn phòng anh đi, nhiều người nhìn chúng ta kìa."

Mãi đến khi cửa thang máy đóng lại, đại sảnh rộng lớn nhưng yên tĩnh như mới được kích hoạt, tiếng bàn tán rôm rả vang lên.

"Đậu má, vừa rồi thật sự là bạn trai Phàn tổng hả?"

"Phàn tổng yêu rồi? Đậu mía bà đây thất tình rồi aaaa."

"Phàn tổng sau khi yêu đương tính tình vẫn không thay đổi tính tính cách... Tui vẫn không dám đối mặt với anh ấy."

"Bà chụp ảnh chưa? Tui không dám chụp."

"Tui cũng không dám, mau chóng trở về văn phòng, cho bọn họ cũng cạp dưa cạp dưa nào."

...

Nhân viên nữ tóc ngắn há miệng nhìn chằm chằm vào bóng lưng khuất dần của Ninh Dữ Ý, cảm giác như vừa thoát chết.

May mắn là lúc nãy không làm khó anh chàng kia quá nhiều.

Phòng làm việc của Phàn Trung Xuyên chiếm gần hết tầng áp mái của tòa nhà, phần còn lại nhỏ hơn là văn phòng của các trợ lý.

Khi Ninh Dữ Ý đi theo Phàn Trung Xuyên qua phòng trợ lý, có thể nhìn qua vách ngăn kính thấy một nhóm người bên trong há hốc mồm kinh ngạc.

"Bình thường anh trước mặt họ là hình tượng gì vậy, khiến họ ngạc nhiên đến mức này khi biết anh yêu đương?" Vừa bước vào phòng, Ninh Dữ Ý đã vội vàng hỏi ra thắc mắc trong lòng.

"Hình tượng? Hình tượng ông chủ." Phàn Trung Xuyên dẫn Ninh Dữ Ý đến một chiếc bàn tròn nhỏ cạnh cửa sổ, hai bên có đặt ghế.

"Em thấy anh giống Diêm Vương hơn đấy." Ninh Dữ Ý nói xong, tự bật cười, ôm bụng cười không ngừng.

Cuối cùng, Phàn Trung Xuyên trực tiếp hôn lên, dùng miệng chặn tiếng cười của Ninh Dữ Ý.

Đến khi dừng lại, Ninh Dữ Ý thở hổn hển.

"Còn cười nữa không?" Phàn Trung Xuyên véo cằm Ninh Dữ Ý, ra vẻ như cậu gật đầu là sẽ tiếp tục hôn.

Ninh Dữ Ý lắc đầu lia lịa. - wattpad: atoe1803

Phàn Trung Xuyên đỡ cậu ngồi xuống, lấy hộp giữ nhiệt từ trong túi ra, mở nắp bày ra trên chiếc bàn nhỏ.

Từ trái sang phải, lần lượt là bánh quy mè, nấm xào, vịt xào sợi, tôm chiên giòn, thịt heo bát bửu hấp và gà hun khói với dồi lợn, thêm hai món rau xào xanh, nhìn qua rất thịnh soạn.

"Ninh Ninh vất vả rồi." Phàn Trung Xuyên quay lại hôn lên má Ninh Dữ Ý.



"Anh thích hôn quá nhỉ?" Ninh Dữ Ý che mặt: "Hôn em thì không no đâu."

"Hôn em thì đúng là không no." Phàn Trung Xuyên nhìn Ninh Dữ Ý với ánh mắt sâu xa.

Bắt gặp ánh mắt của Phàn Trung Xuyên, Ninh Dữ Ý lập tức hiểu ý anh.

Ngay lập tức, Ninh Dữ Ý co rúm người như chim cút, không dám thử thách giới hạn của Phàn Trung Xuyên nữa.

Ninh Dữ Ý mang khẩu phần của hai người đàn ông trưởng thành, cả hai nhanh chóng ăn xong.

Phàn Trung Xuyên tiếp tục làm việc, Ninh Dữ Ý cầm lấy chiếc máy tính bảng của anh và ngồi trên ghế sô pha tiếp khách để chơi.

Bộ sô pha tiếp khách nằm ngay đối diện bàn làm việc của Phàn Trung Xuyên. Mỗi khi ngẩng đầu lên, Phàn Trung Xuyên đều có thể nhìn thấy Ninh Dữ Ý đang cúi đầu nghịch máy.

Cả buổi chiều trôi qua trong chớp mắt. Mặt trời lặn về phía tây, những tia nắng vàng óng rọi vào văn phòng.

Ninh Dữ Ý bị khung cảnh này thu hút, lấy điện thoại ra chụp một bức ảnh hoàng hôn tuyệt đẹp.

Khi đang kiểm tra xem ảnh chụp được như thế nào, Phàn Trung Xuyên đã đến bên cạnh cậu.

"Xong việc rồi à?" Ninh Dữ Ý hỏi mà không ngẩng đầu lên.

"Ừ, đi ăn tối thôi." Phàn Trung Xuyên ân cần đội mũ và khẩu trang cho cậu: "Giờ là lúc tan ca, bên dưới đông người."

"Chúng ta không đi thang máy xuống trực tiếp xuống hầm à?" Ninh Dữ Ý ngẩng đầu lên ngạc nhiên.

"Không."

"Tại sao?" Ninh Dữ Ý không hiểu.

"Để họ nhìn thấy người yêu bé nhỏ của anh." Phàn Trung Xuyên nắm lấy tay Ninh Dữ Ý, mười ngón đan xen vào nhau và ôm lấy tay Ninh Dữ Ý trong lòng bàn tay: "Có được không, Ninh Ninh?"

Ninh Dữ Ý không ngờ rằng lý do lại ngớ ngẩn đến vậy, bỗng chốc nghẹn ngào không nói nên lời.

Cuối cùng, cậu thở dài: "Anh trẻ con thật đó."

Miệng Ninh Dữ Ý nói Phàn Trung Xuyên trẻ con, nhưng hành động lại vô cùng thành thật, nắm tay Phàn Trung Xuyên đi ra khỏi đại sảnh.

Khi Phàn Trung Xuyên khoe Ninh Dữ Ý với mọi người, Ninh Dữ Ý cũng muốn nhân cơ hội này để dán lên cho Phàn Trung Xuyên một cái mác "đã có chủ"!

-------------------------------------

Ninh Dữ Ý thường xuyên bị Chu Nhị Hoà nhắc nhở vì không chăm chỉ đăng bài và tương tác trên Weibo.

Vì vậy, sau khi ăn tối và trở về nhà vào tối nay, Ninh Dữ Ý đã chụp ảnh bữa tối và đăng lên Weibo.

Hai người đã đi ăn tối ở một nhà hàng Tây, cùng nhau thưởng thức hai phần bít tết.

Sau khi từng tập của chương trình truyền hình thực tế "Người bạn cũ" được phát sóng, Ninh Dữ Ý cũng đã thu hút được không ít fan, tất cả đều chăm chú theo dõi Weibo của cậu.

Do đó, ngay sau khi Ninh Dữ Ý đăng bài viết này, đã có hàng trăm bình luận và chia sẻ trong nháy mắt.

【 Aaaaaa con ơi, con cuối cùng cũng chịu onl rồi, mẹ lâu lắm rồi không gặp con!】

【Nhìn miếng bít tết này là em đói ngay rồi.】

【Hai phần bít tết, Ninh Ninh đi ăn tối với bạn à?】

【Chị em ơi, em phát hiện ra một chi tiết này, mọi người phóng to hình ảnh lên, có thể nhìn thấy một phần tư ngón tay ở góc trên bên phải, chắc chắn đó không phải tay của quản lý.】

【Dù mờ đến đâu cũng có thể thấy ngón tay này đẹp trai ghê, đẹp trai thế này chắc không phải ngón tay của quản lý đâu.】

【Đã biết, quản lý của Ninh Ninh có cái tay bánh bao mập mạp, vậy người ngồi đối diện là Tạ Duệ Châu à?】

【Trời ơi, các chị em đúng là Sherlock Holmes chuyển kiếp, tui đẩy thuyền thành công rồi, tối nay có thể ngủ ngon ngọt.】

【 Đây là cặp đôi mà tui thích nhất, hạnh phúc quá trời.】

【Fan couple cút đi được không, tự nhận lãnh địa của mình đi, phiền phức quá.】

...

Ninh Dữ Ý không ngờ mình tùy tiện đăng bữa tối thôi vậy mà lại khiến fan CP dâng cao lên tới vậy.

Sau khi nhìn thấy những bình luận dưới bài đăng trên Weibo của Ninh Dữ Ý, Tạ Duệ Châu càng thêm nhận thức được việc làm rõ mối quan hệ của mình với Ninh Ninh là cấp bách như thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK