Editor: Hannie
Beta: Chuối
Hoàng Ngữ Mộng úp điện thoại xuống bàn, nhắm chặt mắt lại: "Nhanh lên, Hân Hân, bóp huyệt nhân trung của tớ đi, tớ sắp không chịu nổi rồi."
"Chịu đựng nào!" Bình Đồng Hân giả vờ định bóp huyệt nhân trung của Hoàng Ngữ Mộng, thì điện thoại úp trên bàn rung lên.
"Âm thanh của thông báo Weibo đặc biệt à?" Bình Đồng Hân dừng lại, lật điện thoại lên.
Hoàng Ngữ Mộng cũng ngẩn người, Weibo thông báo đặc biệt của cô ngoài Hoàng Ngữ Mộng thì chỉ còn Ninh Dữ Ý.
Bình Đồng Hân: "Mộng Mộng, Ninh Nhi nhà cậu đăng Weibo rồi."
Hoàng Ngữ Mộng lập tức mở to mắt ngồi thẳng dậy, cầm điện thoại, mở thông báo đặc biệt.
Ninh Dữ Ý V: Bạn trai vừa chính thức của tôi @Phàn Trung Xuyên
Hoàng Ngữ Mộng: !!!
"Thật, thật sự là ở bên nhau rồi!" Hoàng Ngữ Mộng mơ màng nhìn Bình Đồng Hân: "Hân à, CP tớ theo đuổi cả đời, không ngờ có một ngày lại thành thật."
"Phải đó, vậy hôm nay cậu có muốn mời tớ ăn cơm ăn mừng không?"
"Ăn gì chứ! Giờ đi ngay!" — wattpad: atoe1803
...
Dù Ninh Dữ Ý và Phàn Trung Xuyên không giấu diếm mà công khai, vẫn có một số fan quá khích rời fandom và chỉ trích.
Tạ Duệ Châu đăng nhập tài khoản Weibo chính của mình, từng bình luận một trả lời các fan quá khích này.
【Thoát fan rồi: Tôi sắp nôn rồi, thích anh vì diễn xuất, cuối cùng chưa có mấy tác phẩm đã bắt đầu yêu đương với hào môn, có thể có chút tâm huyết sự nghiệp không, cạn lời.】
Trả lời:【Xin lỗi, Ninh Nhi nhà tôi vốn dĩ đã là hào môn, vào giới giải trí vì cậu ấy thích diễn xuất, chúng tôi không thiếu số tiền đó】
【Một ngày chỉ phát sóng một bộ phim, chẳng có chí hướng tiến lên sao? Chúng tôi fan không phải để xem anh yêu đương, thoát fan rồi, không gặp lại nữa.】
Trả lời:【Đầu tiên, Ninh Ninh vào giới giải trí mới bảy tháng, trong bảy tháng đã quay xong hai bộ phim chất lượng cao và một chương trình tạp kỹ lớn, cậu tìm được ai khác trong giới làm được như vậy không?】
【Cảm giác tình yêu dành cho cậu ta bị uổng phí, thật ghê tởm, có thể trả lại số tiền tôi đã bỏ ra cho cậu ta không?】
Trả lời:【Ninh Nhi không có đại diện, không có quảng cáo, không có album, không có merchandise, cũng không tổ chức đón tiếp và họp fan, bạn đã bỏ tiền vào đâu? Nếu vì xem cậu ấy đấu kiếm mà nạp VIP video, hãy đưa bằng chứng, tôi sẽ trả lại tiền VIP cho bạn】
May mắn là loại fan phản hồi tiêu cực kiểu này chỉ là thiểu số, thông thường những người rời fandom đều lặng lẽ không một tiếng động.
Mặc dù Ninh Dữ Ý đã mất đi khá nhiều fan, nhưng lại có thêm nhiều fan CP và fan bình thường, khiến lượng fan hậu trường của cậu không giảm mà còn tăng lên.
Một màn kịch kết thúc, chuyện của Ninh Dữ Ý và Phàn Trung Xuyên cũng được chính thức công khai, thậm chí còn lan rộng hơn cả lần Tạ gia đồng loạt đăng Weibo.
Sau đó, Tạ Duệ Châu đến Thanh An một chuyến, cùng Ninh Dữ Ý thảo luận kết quả điều tra sự việc lần này.
"Bề ngoài thì có vẻ là do Kỳ Tiểu Ngưng làm," Tạ Duệ Châu gõ nhẹ ngón tay lên đầu gối, "nhưng một mình cô ta không thể làm được chuyện này."
Ninh Dữ Ý: "Đạo diễn Vương?"
"Ừ." — wattpad: atoe1803
Tạ Duệ Châu rất rõ về người này, tuy rất giỏi trong việc đạo diễn những bộ phim mưu lược nhưng nhân phẩm lại không ra gì.
Lần này cũng là Đạo diễn Vương đứng sau xúi giục, mục đích là để tạo nhiệt cho "Châu Dương Hoàng".
Chỉ là trước đây ông ta đều làm mọi thứ một cách không kiêng dè, diễn viên cũng không dám nói gì.
Lần này có lẽ là e ngại thân phận của Ninh Dữ Ý, tưởng rằng có thể mượn tay Kỳ Tiểu Ngưng để làm mọi việc một cách sạch sẽ hơn.
"Kỳ Tiểu Ngưng ngu ngốc đó, bị marketing hỏi một cái là khai hết." Tạ Duệ Châu lộ vẻ khinh miệt.
"Được rồi, chuyện này cũng đã được giải quyết, chờ 'Châu Dương Hoàng' phát sóng thôi." Ninh Dữ Ý không muốn dính líu đến chuyện này nữa, việc xử lý Kỳ Tiểu Ngưng và những người khác để Tạ Duệ Châu l:, "Đây là kịch bản đầu tiên do anh họ tham gia biên kịch, cũng mang tên anh ấy, anh ấy muốn tranh giải Biên kịch xuất sắc nhất năm nay."
"Mẹ bảo chúng ta vài ngày nữa về nhà một chuyến, cùng chụp một bức ảnh gia đình." Tạ Duệ Châu nhớ ra chuyện này trước khi rời đi.
"Mẹ đã nói với em rồi, đến lúc đó em sẽ về."
"Ừ, đúng rồi." Tạ Duệ Châu nhớ lại những điều Lâm Ý Nguyệt đã dặn dò, định nói lại với Ninh Dữ Ý.
Nhưng nhìn vào đôi mắt trong trẻo của cậu, đến lúc cần nói thì lại không biết phải mở lời thế nào.
Ninh Dữ Ý nhíu mày: "Có chuyện gì vậy ạ?" — wattpad: atoe1803
Tạ Duệ Châu cắn răng, gửi tài liệu vừa tải gần đây cho Ninh Dữ Ý: "Anh gửi cho em vài thứ, em... chú ý nhé."
Nói xong câu cuối cùng, Tạ Duệ Châu gần như vội vã rời khỏi Thanh An.
Ninh Dữ Ý nhìn tài liệu tự động nhận trên WeChat, mở ra xem.
Một tiêu đề lớn hiện ra trước mắt Ninh Dữ Ý.
— Những điều cần chú ý khi nam giới ở cùng nhau
— Những điều cần lưu ý khi quan hệ đồng tính để tránh xa bệnh ung thư
— Tác hại của quan hệ "cửa sau", xem bạn mắc phải bao nhiêu điều!
Ninh Dữ Ý: ...
Cậu có một câu MMP không biết có nên nói không.
Giờ thì Ninh Dữ Ý cuối cùng cũng hiểu tại sao lúc đó anh trai lại có vẻ mặt ngượng ngùng như vậy.
Ninh Dữ Ý ngước lên nhìn trời, bình tĩnh trong nửa phút, rồi thực sự đọc hết nội dung trong tài liệu.
Đọc xong, cậu đỏ mặt, định hủy hết những tài liệu này thì Chu Nhị Hòa gọi điện đến.
Chu Nhị Hòa: "Mấy ngày nay ở nhà thoải mái không?"
Ninh Dữ Ý: "Nếu em nói thoải mái, có phải là sẽ có công việc không."
Chu Nhị Hòa: "Em nói không thoải mái cũng vẫn sẽ có công việc, Đại lễ hội phim sắp bắt đầu, vừa mới gửi thiệp mời cho em."
Đại lễ hội phim à.
Ninh Dữ Ý liếm môi, từ chối lời mời lần này.
"Giúp em từ chối đi, 'Kiếm Đạo' và 'Châu Dương Hoàng' đều không được đề cử năm nay, em đi cũng chẳng có ý nghĩa gì."
"Thảm đỏ cũng không đi à?" Chu Nhị Hòa hỏi.
"Không, hai tuần tới em có lịch trình nào khác không? Nếu không quan trọng thì đều hủy đi." Ninh Dữ Ý nói.
"Hủy hết à?" Chu Nhị Hòa giữ chặt Ứng Tấn bên cạnh: "Em định đi nghỉ sao?"
"Ừ." Má Ninh Dữ Ý ửng đỏ, cúi đầu cười: "Khoảng hai tuần."
"Được." Chu Nhị Hòa lật lịch trình của Ninh Dữ Ý: "Hai tuần tới ngoài Đại lễ hội phim, không có lịch trình gì quan trọng, chỉ có 'Châu Dương Hoàng' ba ngày nữa sẽ phát sóng, đến lúc đó cậu chú ý chia sẻ lại là được."
"Được, em sẽ chú ý."
Cúp điện thoại, Ninh Dữ Ý liền đi sang biệt thự bên cạnh.
-------------------------------
Buổi tối, sau khi Phàn Trung Xuyên xử lý xong công việc và trở về nhà.
Đèn trong phòng khách vẫn sáng, anh đẩy cửa bước vào nhưng phòng khách lại không một bóng người.
Phàn Trung Xuyên nhướng mày, cởi áo khoác treo ở cửa ra vào, rồi bước lên lầu.
Phòng ngủ chính tối om, Phàn Trung Xuyên bật đèn, nhìn thấy một chỗ phồng lên trên giường.
"Ninh Ninh." Phàn Trung Xuyên xắn tay áo len cashmere lên, đi về phía giường: "Em đang làm gì vậy?"
"Anh... anh... anh đứng yên đó đi." Giọng nói của Ninh Dữ Ý từ trong chăn vọng ra, âm thanh bị nghẹt lại.
Phàn Trung Xuyên nghe lời dừng lại, đứng cách giường hai mét nhìn.
Ninh Dữ Ý lấy hết can đảm, thò một chân ra thử.
Mắt cá chân trắng nõn vừa lọt vào tầm nhìn của Phàn Trung Xuyên, lại rụt vào chăn.
Bên ngoài chăn không có tiếng động gì, Ninh Dữ Ý lại thăm dò gọi một tiếng Phàn Trung Xuyên.
"Ừ, anh đây." Giọng trầm thấp như tiếng cello nhắc nhở Ninh Dữ Ý rằng anh vẫn đang ở đó.
Ninh Dữ Ý lấy hết can đảm, lật chăn ra, quỳ ngồi trên giường nhìn Phàn Trung Xuyên, chỉ mặc chiếc áo sơ mi đen của anh.
Áo sơ mi đen rộng thùng thình mặc trên người, ba chiếc cúc trên cùng bị cởi ra, lộ ra một bên vai trắng nõn, do tư thế quỳ ngồi, áo sơ mi hơi dài vừa vặn che đi điểm quan trọng, hàng lông mày đầy vẻ khêu gợi.
Từ góc nhìn của Phàn Trung Xuyên, thậm chí còn có thể mơ hồ nhìn thấy cặp mông trắng nõn.
Ánh mắt Phàn Trung Xuyên đỏ ngầu, không còn kiềm chế bản thân, bước một bước lớn đến bên giường, nắm lấy cằm Ninh Dữ Ý mà hôn xuống.
Khác với những nụ hôn nhẹ nhàng trấn an thường ngày, Ninh Dữ Ý chỉ cảm thấy không khí trong miệng mình bị Phàn Trung Xuyên hút cạn, cánh tay vòng lên cổ anh.
Cho đến khi Ninh Dữ Ý cảm thấy hơi ngạt thở mới được thả ra.
Cậu dựa vào ngực Phàn Trung Xuyên thở dốc, trong mắt đầy sóng nước, đuôi mắt đỏ ửng, thậm chí còn mang theo chút ướt át.
Phàn Trung Xuyên thuận thế đè Ninh Dữ Ý xuống giường, từ khóe miệng hôn đến yết hầu rồi đến xương quai xanh và bả vai.
Ninh Dữ Ý tinh mắt phát hiện Phàn Trung Xuyên lấy bao cao su từ ngăn kéo đầu giường, chú ý của cậu lập tức bị chuyển hướng.
"Anh mua từ khi nào vậy?" Ninh Dữ Ý ngơ ngác hỏi.
Phàn Trung Xuyên cười nhẹ: "Lần trước đi siêu thị, lúc tính tiền thì lấy."
Ninh Dữ Ý vẫn đang hồi tưởng lại cảnh tính tiền lần đó, động tĩnh trên cơ thể không thể bỏ qua mà chiếm trọn giác quan chính.
. . .
Khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau, Ninh Dữ Ý cuối cùng cũng cảm nhận được nỗi đau mà Chu Nhị Hòa đã nói đến.
Cậu cố gắng cử động phần thân dưới đau nhức, lập tức bị đau đớn làm cho nhăn mặt.
Rốt cuộc cậu qua đêm với bạn trai hay đi leo núi cả đêm vậy! !
Ninh Dữ Ý nhăn mặt, chịu đựng sự khó chịu từ trên giường bước xuống, đi vào phòng tắm.
Nhìn vào những vết đỏ và dấu cắn đầy trên cơ thể, Ninh Dữ Ý không nhịn được mà chửi thầm.
Phàn Trung Xuyên là chó sao! — wattpad: atoe1803
Tiếng gõ cửa cắt ngang việc kiểm tra cơ thể của Ninh Dữ Ý, cậu kéo khăn tắm trong phòng tắm quấn quanh người, mở cửa ra.
Phàn Trung Xuyên đứng bên ngoài, đỡ Ninh Dữ Ý: "Sao không nghỉ ngơi thêm chút nữa."
"Anh là chó sao, em hải mất mấy ngày mới ra ngoài được." Ninh Dữ Ý cúi đầu chỉ vào những vết đỏ trên người: "Còn nữa, tối qua em đã nói đừng làm nữa mà anh còn đổi tư thế!"
"Ừ, là lỗi của anh." Phàn Trung Xuyên đỡ Ninh Dữ Ý ngồi xuống giường, cúi xuống hôn nhẹ nhàng: "Lần sau anh sẽ nhẹ nhàng hơn."
Ninh Dữ Ý hừ nhẹ: "Em muốn ăn tôm cay."
"Không được, sau khi làm chuyện đó phải ăn đồ thanh đạm." Ánh mắt Phàn Trung Xuyên dịu dàng từ chối yêu cầu của cậu: "Sáng nay dì đã nấu cháo, để anh múc lên cho em."
Ninh Dữ Ý mới nhớ lại những tài liệu đã đọc tối qua, thở dài nói "Được".
Phàn Trung Xuyên múc cháo từng muỗng cho Ninh Dữ Ý, giúp cậu điều chỉnh gối dựa vào đầu giường.
Khăn tắm đã bị Ninh Dữ Ý kéo rơi xuống đất sau khi lên giường, thùng rác bên cạnh giường còn nằm mấy gói bao cao su.
Ninh Dữ Ý ăn xong lại buồn ngủ, nằm dựa vào đầu giường chưa được bao lâu đã ngủ thiếp đi.
Khi Phàn Trung Xuyên trở lại sau khi dọn dẹp rác, nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Ninh Dữ Ý nhắm mắt, khóe miệng khẽ cong ngủ say, bờ vai trắng nõn lộ ra ngoài chăn vẫn còn những vết dâu tây đỏ, phản chiếu trên ga trải giường màu đen, mang đầy vẻ quyến rũ.
Phàn Trung Xuyên đắp chăn cho cậu, mang theo tình yêu mãnh liệt của mình, để lại một nụ hôn nhẹ nhàng trên trán cậu.
Lời tác giả:
!!! Vậy cuối cùng đã dùng hết mấy cái bao cao su rồi nhỉ?