Chu Hằng cười, đưa ngón tay ngoắc ngoắc.
- Lại đây đoạt a!
- Hừ, ngươi chớ quá kiêu ngạo!
Lưu An Kỳ giận không kềm được, hắn mặc dù là nô tài của Lệnh Hồ gia, nhưng ở Phàm giới hắn hoàn toàn xứng đáng là mạnh nhất trên đời, ai dám gọi hắn như vậy?
Này thực sự là đang tự tìm đường chết!
Hắn không kìm nổi mà ra tay, một chưởng đánh về phía Chu Hằng.
Tay phải của Chu Hằng nắm chặt đột nhiên đánh ra, quyền mang màu vàng chói lọi thiên địa, thanh thế đúng là không kém Lưu An Kỳ chút nào.
- Cái gì?
Thấy một màn như vậy, Thanh Dương Thiên Tôn ba người đồng thời lộ ra vẻ không thể tin.
Lưu An Kỳ chính là tiên nhân a, tuy rằng đi tới Phàm giới sẽ nhận được áp chế của đại đạo Phàm giới, không thể chân chính phát huy ra chiến lực của tiên nhân, nhưng cũng là lực lượng đến gần vô hạn đỉnh phong của Phàm giới!
Hiện tại linh khí Phàm giới quá yếu, căn bản không xuất hiện Chuẩn Tiên ba kiếp, cho dù là tiên nhân kém bản lĩnh nhất đến trái đất đều sẽ là tồn tại mạnh nhất Phàm giới!
Không ngờ Chu Hằng có thể so sánh về khí thế với Lưu An Kỳ . . . cái này không khỏi cũng quá khoa trương đi!
Tuy nhiên, khí thế chung quy chỉ là khí thế, hai người đánh nhau còn phải xem lực lượng tuyệt đối! Chu Hằng, tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Lưu An Kỳ, tiểu tử này cậy mạnh đánh bừa tuyệt đối là tự tìm đường chết.
Ầm!
Quả đấm va chạm với bàn tay, sau một tiếng vang nặng nề, mọi người chỉ cảm thấy trong tai có một tiếng nổ vang, cái gì cũng nghe không được.
Tuy rằng lỗ tai mất đi thính giác, nhưng ánh mắt lại vẫn tốt như cũ, chỉ thấy Chu Hằng bắn ngược về sau mấy chục dặm, nhanh như lưu quang, mà thân hình Lưu An Kỳ cũng là không ổn định, liên tiếp thối lui mười mấy bước, sau khi đứng vững lại liên tiếp thối lui 7 bước, lúc này mới đứng vững vàng.
Ở trên một kích này, tuy rằng Chu Hằng rơi xuống thế hạ phong, nhưng chênh lệch cũng không có đạt tới trình độ nghiền ép!
Làm sao có thể? Tiểu tử này làm sao có thể có lực lượng cường đại như thế?
Đây tuyệt đối là Chuẩn Tiên ba kiếp a!
Chỉ là Thiên Tôn Hóa Thần nhị trọng thiên, làm sao có thể có được chiến lực của Chuẩn Tiên ba kiếp? Đây không phải là đùa giỡn hay sao?
- Thiên phú dị bẩm!
- Siêu cấp yêu nghiệt!
Đám người Lệnh Hồ Huyền cả kinh kêu lên không thôi, chênh lệch của Chuẩn Tiên với Thiên Tôn là thể hiện tại Thần chích. Sau khi Chuẩn Tiên trải qua kiếp, Thần chích sẽ cường đại hơn trước, tăng lực lượng lên gấp trăm lần!
Chu Hằng khẳng định không phải Chuẩn Tiên. Bởi vì hắn mới là Hóa Thần nhị trọng thiên, Thần chích còn không có tư cách trải qua kiếp. Nhưng hắn lại có lực lượng sánh ngang với Chuẩn Tiên ba kiếp, giải thích thế nào?
Không gian đan điền của người này . . . Khổng lồ tới kinh người!
Lấy tích lũy linh lực kinh khủng bổ sung cho chênh lệch về phương diện Thần chích, này này này này này, yêu nghiệt a, tuyệt đối yêu nghiệt!
Nhất là Thanh Dương Thiên Tôn, phát hiện Chu Hằng có được chiến lực của Chuẩn Tiên ba kiếp, sau lưng không khỏi đều là mồ hôi lạnh.
Nếu là dọc theo đường đi với Chu Hằng động sát tâm đối với hắn, với nghiền ép của Chuẩn Tiên ba kiếp đối với Chuẩn Tiên hai kiếp, hơn nữa còn là không có phòng bị, quả thực chính là mười phần chắc chín a!
Hắn không chết thật sự là vận khí!
Nhưng vì cái gì Chu Hằng không có xuống tay?
Dù nói thế nào hắn đều là Chuẩn Tiên hai kiếp, cũng là nhân vật cấp bậc đỉnh phong của Phàm giới? Trừ phi . . . Chu Hằng cũng giống như Lưu An Kỳ, chính là tiên nhân đến trái đất, như vậy bằng vào thể chất của tiên nhân ở Phàm giới tuyệt đối là vô địch!
Nhưng Chu Hằng rõ ràng chỉ là Hóa Thần nhị trọng thiên, như vậy khẳng định hắn không có khả năng có được khí lực của pháp khí Hóa Thần Cảnh, đây không phải là chuyện rõ ràng sao?
Quả nhiên là người trẻ tuổi, rất kiêu ngạo!
Thanh Dương Thiên Tôn vừa nói ở trong lòng, vừa nhìn bộ pháp vô cùng huyền diệu mà Chu Hằng sử dụng, xoay chuyển trở về cực nhanh chóng. Khí thế cả người đúng là không giảm mà tăng, lại đánh ra một quyền hướng về phía Lưu An Kỳ.
- Tiểu bối thật là cuồng vọng!
Lưu An Kỳ giận tím mặt, chiến lực của hắn tuy rằng bị áp chế tới cực hạn mà Phàm giới cho phép, nhưng bản thân lại là tiên nhân thứ thiệt, há có thể dễ dàng để một con kiến khiêu khích?
Hai tay hắn mở ra, từng đạo kình lực tuôn ra, điên cuồng mà oanh kích về phía Chu Hằng.
Bành! Bành! Bành!
Chu Hằng đối chưởng cùng hắn, không yếu thế chút nào, tuy rằng ở lực lượng hắn có chút không bằng. Nhưng cũng không có khác biệt về bản chất, dù sao hắn cũng đạt tới cường độ của Chuẩn Tiên ba kiếp.
Lưu An Kỳ liên tục gầm thét, làm một nô tài, nhược điểm lớn nhất của hắn chính là thiếu kiên nhẫn, không giống như thiên kiêu bò lên trên từ tầng dưới chót như Chu Hằng, tràn đầy chiến ý kiên cường.
Chưa từng xử lý một đối thủ có thực lực không sánh bằng mình mà dùng tới ba chiêu hai thức vẫn không được, cảm xúc của Lưu An Kỳ rất nhanh đã trở nên không khống chế được. Bộ mặt dữ tợn, hận không thể đem Chu Hằng bầm thây vạn đoạn.
- Tiên thuật, Dã Hỏa Quyền!
Trong ánh mắt Lưu An Kỳ bỗng nhiên lóe ra một tia lửa, hai tay biến chưởng thành quyền. Mười ngón tay nắm chặt, oanh, từng đạo ngọn lửa tán phát ra từ quả đấm của hắn, minh hỏa màu xanh biếc hừng hực bùng cháy.
Dưới sự thiêu đốt cực nóng, nước biển lập tức điên cuồng bốc hơi lên, nếu như quan sát từ bên trên biển rộng, liền có thể phát hiện ra tốc độ hạ thấp xuống của nước hết sức rõ ràng!
Tuy nhiên sau khi hơi nước bốc hơi đến khoảng không cao ngàn trượng, lại hóa thành từng đợt mưa rơi xuống, bổ sung độ cao của mực nước, duy trì một cái cân bằng lớn.
Tiên thuật!
Ngươi muốn dùng tuyệt chiêu thì cứ dùng nha, còn nói ra miệng làm chi, lo rằng người khác không phòng bị cẩn thận sao?
Chu Hằng lắc lắc đầu, tay phải mở ra, lại là hóa quyền thành chưởng, trong mắt có vô cùng vô tận quang ảnh bay lộn, đột nhiên chụp ra một chưởng.
Phiên Thiên Chưởng!
Tiên thuật đối với tiên thuật!
Đồng dạng là tiên nhân, Lưu An Kỳ cùng Vinh Kiếm Long căn bản không có một chút ít có thể so sánh! Chu Hằng có thể kết luận, Vinh Kiếm Long có thể đánh bại Lưu An Kỳ trong vòng mười chiêu, mà sử dụng ra tiên thuật Lam Tâm Ấn kia, trong vòng năm chiêu liền có thể đánh giết Lưu An Kỳ!
Đó còn là khi ở Phàm giới, dưới tình huống lực lượng bị áp chế thật lớn, nếu là ở Tiên giới, Lưu An Kỳ tuyệt đối là bị Vinh Kiếm Long nháy mắt miểu sát!
Sau khi giao thủ mấy chiêu, trong lòng Chu Hằng liền chắc chắc, hắn tuyệt đối không sợ Lưu An Kỳ.
Ầm!
Quyền chưởng của hai người va chạm, Dã Hỏa Quyền cuốn lên hỏa diễm ngập trời, mà Phiên Thiên Chưởng lại mang theo một mảnh vũ trụ tinh tú, va chạm vào nhau, trong lúc mai một, đúng là liều mạng tới tám lạng nửa cân!
Không, là Lưu An Kỳ thua!
Thanh Dương Thiên Tôn đều là nói ở trong lòng, bởi vì Lưu An Kỳ chính là chiếm ưu thế ở lực lượng, nhưng tiên thuật va chạm kết quả lại là hai người ngang nhau, có nghĩa là tiên thuật Chu Hằng nắm giữ còn cao hơn một bậc!
Này là tự nhiên, Lưu An Kỳ chỉ là nô tài của Lệnh Hồ gia, hắn có thể học được tiên thuật cao cấp gì? Mà Phiên Thiên Chưởng lại là tuyệt kỹ của Man Thần tộc, dù như thế nào đi nữa cũng phải cao minh hơn so với bí thuật mà một nô tài học??
- Ngươi . . . Đến tột cùng là có lai lịch gì?
Lưu An Kỳ có điểm kinh sợ.
Phàm giới làm sao có thể có biến thái như vậy?
Đây là thiên tài mà hào môn nào đó của Tiên giới bồi dưỡng ra được a, bây giờ đang rèn luyện ở Phàm giới! Nếu không làm sao có thể biến thái như vậy, làm sao có thể nắm giữ tiên thuật?
Lệnh Hồ gia ở Tiên giới tuy rằng cũng có chút thanh danh, nhưng vẫn chênh lệch so với chút thế lực đỉnh cấp rất xa, như trời cùng đất, nếu như là không cẩn thận đắc tội với tồn tại như vậy, sẽ bị huỷ diệt trong giây lát!
- Ta, là một phàm nhân!
Chu Hằng cười ha ha, chân đạp Tấn Vân Lưu Quang Bộ, tiếp tục công kích Lưu An Kỳ.
- Tiểu tử, thực lực của ngươi quả thật rất mạnh, nhưng dù sao còn không có vượt qua cánh cửa tiên phàm, tuyệt không thể nào là đối thủ của ta!
Trong lòng Lưu An Kỳ sau khi đã nhận định thân phận của Chu Hằng là hào môn, liền có ý ngưng chiến.
Dù sao, cho dù hắn đánh thắng cũng không có chỗ tốt gì, ngày sau Chu Hằng trở lại Tiên giới xin gia tộc ra tay trả thù, hắn tuyệt đối sẽ bị vứt ra để làm người chịu tội thay!
Hắn là làm việc cho Lệnh Hồ gia, nhưng tuyệt sẽ không bán cả mạng đi!
- Ở đâu ra nhiều lời thừa như vậy, đến đây chiến đi!
Chu Hằng gào to một tiếng, song chưởng tung bay, Phiên Thiên Chưởng liên tiếp đánh ra!
Đối mặt với cuồng oanh loạn tạc của tiên thuật này, Lưu An Kỳ cũng không dám sơ suất chút nào, chỉ có thể toàn lực vận chuyển Dã Hỏa Quyền để chống đỡ, sự tình đánh không tổn thương hắn lại làm cho hắn mặt xám mày tro không phải là sự tình gì đáng giá để kiêu ngạo.
Lúc trước Chu Hằng dụng quyền, Lưu An Kỳ dụng chưởng, hiện tại sau mỗi lần sử dụng tiên thuật lại là vừa vặn chuyển đổi với nhau.
Rồi sau khi đánh chừng trăm chiêu, hai người đồng thời thu tay lại.
Hai người đều có thể chất cấp bậc pháp khí Hóa Thần Cảnh, người này cũng không thể làm gì được người kia, đánh tiếp nữa cũng không có ý tứ.
Chu Hằng lại là nghĩ tới Vinh Kiếm Long, Lam Tâm Ấn kia của đối phương vừa ra trực tiếp chặt đứt xương của mình!
Đồng dạng là tiên thuật, Phiên Thiên Chưởng so sánh với Lam Tâm Ấn kém một khoảng lớn.
Trên lý thuyết mà nói, thể chất pháp khí Hóa Thần Cảnh kia của Chu Hằng hẳn là tồn tại vô địch ở Phàm giới, bất kỳ lực lượng nào cũng không thể trực tiếp đả thương hắn. Nhưng Lam Tâm Ấn lại làm được, trong nháy mắt khi Lam Tâm Ấn phát ra uy lực, lực lượng kia tuyệt đối vượt qua cực hạn của Phàm giới!
Mà phù văn của Hoặc Thiên còn lợi hại tới bất ngờ.
Có thể thấy được, cho dù hạ giới hạn chế cực hạn lực lượng, nhưng tiên thuật lại có thể vượt qua khoảng trống như vậy, phóng thích ra chiến lực càng cường đại hơn.
Chu Hằng nhìn cổ của Lưu An Kỳ, nghĩ có nên tế xuấểna hắc kiếm để đánh một trận nữa hay không
Hắc kiếm đánh đâu thắng đó, lại phối hợp lực lượng của hắn đủ để trảm phá pháp khí Hóa Thần Cảnh, đây cũng là trình độ thể chất bây giờ của Lưu An Kỳ, vốn là vô địch Phàm giới, nhưng gặp hắc kiếm thì tính là cái gì?
Từ lúc Chu Hằng chỉ là Kết Thai Cảnh, hắn liền có thể dùng hắc kiếm vạch ra dấu vết trên người của con rối cấp Vương, đây chính là con rối Hóa Thần Cảnh của chánh chánh tông tông a!
Hiện tại lực lượng của hắn có thể cùng so sánh với Chuẩn Tiên ba kiếp, thêm hắc kiếm nữa, phá vỡ pháp khí Hóa Thần Cảnh thực sự không ngạc nhiên a!
Bất quá hắn cũng không có nắm chắc nhất định, nếu là làm Lưu An Kỳ sợ quá chạy mất, tên này khẳng định sẽ ẩn náu rất xa, làm sao cũng không thể lại đây chịu chết. Bởi vậy, nếu muốn hạ sát thủ, phải tìm cơ hội một kích tuyệt sát!
Nếu không, Lưu An Kỳ khẳng định sẽ bộc phát ra lực lượng tiên nhân, đến lúc đó hắn liền trực tiếp phá mở hư không tiến vào Tiên giới, giết thế nào?
Chu Hằng đè nén kích động muốn rút kiếm giết người, nói:
- Ngươi coi như có chút thực lực, vậy hãy cùng bản thiếu vào trong, đánh một trận đi!
Sắc mặt Lưu An Kỳ không khỏi tối sầm, hắn tại sao có thể nói là có chút thực lực? Hắn là tiên nhân nha? Nếu đổi lại là ở Tiên giới, lực lượng của hắn không có bị áp chế, một chiêu liền có thể trấn giết Chu Hằng!
Nhưng Chu Hằng càng là cuồng vọng, càng là kiêu ngạo, Lưu An Kỳ càng tin tưởng Chu Hằng có lai lịch lớn, khẳng định là người trong nhà quyền thế siêu cấp nào đó của Tiên giới, ngược lại thì cái rắm cũng không dám bật ra một cái, thần niệm giương động, thương lượng với Lệnh Hồ Huyền.
Một lát sau, vị thiếu gia của Lệnh Hồ gia kia liền nói:
- Không đánh không quen, Chu huynh, kết giao bằng hữu đi!
Hắn chắp tay hướng về Chu Hằng, nét mặt tự nhiên phóng khoáng, nhìn không ra một chút xíu giương cung bạt kiếm nào.
Người của đại gia tộc đi ra ngoài, công phu hàm dưỡng vẫn là đáng giá để tán dương.