- Lão già, đừng tiểu nhi này tiểu nhi nọ, coi chừng ta vả miệng ngươi! Chu Hằng hừ lạnh một tiếng, quyền trái đánh ra, quyền kình màu vàng lấp lánh lóa mắt, tay phải hắc kiếm chém ra, phù văn Ngũ Hành bám vào trong kiếm khí vô kiên bất tồi, mạnh mẽ đánh nát phong tỏa của Lý gia lão tổ.
- Tiểu nhi hôi sữa, cũng dám láo xược với lão phu! Lý gia lão tổ tay trái vạch hờ một vòng, tạo thành một quầng sáng màu xanh, hắn rung cánh tay trái, quầng sáng này lập tức bao trùm hướng Chu Hằng.
Hào quang này vừa đẩy ra liền màu xanh lan tràn, trên mặt đất lập tức sinh ra những sợi dây mây màu xanh. Trước khi Chu Hằng còn chưa kịp làm ra bất kỳ phản ứng đã quấn hai chân hắn.
- Tiểu hữu cẩn thận, đây là tuyệt học Mạn Chi Triển của Lý gia, sau khi bị quấn lấy rất khó thoát thân! Miêu gia lão tổ hét lớn.
Móa, không cảm thấy nói chậm rồi sao?
Chu Hằng cũng biết không trách được đối phương, bởi vì Lý gia lão tổ hiện tại nhưng là Sáng Thế Vương 8 tướng, đã không phải là cái người mà Miêu gia lão tổ biết, thời gian vận chuyển bí thuật nhanh hơn nhiều so với trong tưởng tượng!
Hơn nữa hắn hiện tại cũng không có thời gian nói nhảm với Miêu gia lão tổ. Hắc kiếm vận chuyển, kiếm khí ngang dọc, chặt đứt từng sợi dây mây, nhanh chóng thoát thân mà ra.
- Ha ha ha! Ngươi còn có thể chắn bao lâu! Lý gia lão tổ lại giở trò cũ, tay trái giơ lên, lại là một vệt xanh kéo dài ra, vô số dây mây mọc thành bụi điên cuồng cuốn về phía Chu Hằng.
Hắn là Sáng Thế Vương 8 tướng, bất kể là ở Long hay là linh lực khởi động đều hơn xa Chu Hằng. Cho dù Chu Hằng đã làm ra phòng ngự trước thời hạn đều vô dụng, vẫn bị mấy sợi mây xanh quấn gót chân.
Khác biệt ở chỗ, số lượng thiếu một chút.
Vào lúc Chu Hằng chặt đứt dây mây, Lý gia lão tổ đã bay vụt tới, trường kiếm trong tay vung lên thật cao, chém về phía bụng của Chu Hằng.
Một kiếm này nếu như thật sự chém trúng, Chu Hằng tuyệt đối sẽ bị thương nặng. Chết thì sẽ không, nhưng trường kiếm đó có dính kiếm khí của hắc kiếm, có lực phá hoại khủng bố, có thể khiến cho Chu Hằng trong nháy mắt mất hết năng lực phản kháng.
Mà Lý gia lão tổ chỉ cần tra xét thần thức của Chu Hằng là có thể bổ thêm một kiếm, hoàn toàn đưa hắn chầu trời.
Xoạt xoạt Chu Hằng xuất liền 7 kiếm, đã đem dây mây quấn trên chân hắn chặt đứt toàn bộ, nhưng Lý gia lão tổ cũng xông tới, trường kiếm chém nhanh xuống!
Xong rồi!
Một kiếm này làm sao tránh?
Tất cả mọi người đều thầm than trong lòng, Sáng Thế Vương 8 tướng dù sao cũng là Sáng Thế Vương 8 tướng, chênh lệch thật sự quá lớn! Chu Hằng có thể chống đỡ đến hiện tại đã không dễ rồi, còn muốn thủ thắng hoàn toàn là hy vọng xa vời!
Tuy nhiên, ngay cả Chu Hằng cũng ngã xuống, ai còn có thể ngăn cản Lý gia lão tổ điên cuồng?
Nếu quả thật chọc giận thần linh tối cao, như vậy nàng giáng xuống thần phạt, toàn bộ Tiên vực đều gặp tai họa!
Ông!
Đúng lúc này, Chu Hằng bỗng nhiên phóng ra khí thế của mình, một con Tử Diễm Thiên Long giận vọt lên trời!
Động tác của Lý gia lão tổ lập tức khựng lại!
Đối với Chu Hằng mà nói, vậy là đủ rồi!
Phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ, Chu Hằng nhanh như chớp giật, một kiếm chém nhanh!
Phốc một đóa hoa máu bắn lên!
Thân hình Chu Hằng xẹt qua, giống như cánh ve nhẹ nhàng dừng lại.
Trên cánh tay trái của Lý gia lão tổ, máu tươi nhanh chóng nhuộm đỏ tay áo, hắn đầy vẻ kinh ngạc, thế cục mạnh yếu chuyển hóa cũng quá nhanh, nhanh đến khiến hắn không thể chấp nhận!
Không chỉ là hắn ngây dại, những người khác cũng đồng dạng như thế. Ai có thể nghĩ tới Chu Hằng vừa rồi còn ở vào thế yếu tuyệt đối không ngờ có thể tuyệt địa lật ngược thế cờ, một kiếm chém thương Lý gia lão tổ!
Mấu chốt ngay tại con Tử Diễm Thiên Long giận dữ kia!
Ánh mắt của mọi người đều tập trung trên thân thiên long giận múa trời cao ở trên người Chu Hằng. Bởi vì Chu Hằng khống chế tất cả khí thế đều tấn công Lý gia lão tổ, những người khác đều không hề có cảm giác.
Nhưng bọn họ nhìn con thiên long không ngừng rít gào kia, vẫn như cũ có một loại cảm giác nội tâm sợ hãi không yên, dường như bất cứ lúc nào đều có khả năng hôn mê.
Bởi hạn chế của hoàn cảnh thiên địa nơi này, không ra được Vương giả trong võ, trước giờ chỉ có võ giả cảnh giới cao dùng khí thế áp bách võ giả bậc thấp, mà căn bản chưa từng nghe nói giữa võ giả cùng cảnh giới cũng có thể như thế!
Hiện tại lại càng nghịch thiên, khí thế của Chu Hằng áp bách cũng không phải là võ giả cùng cảnh giới, hơn nữa còn cao hơn hắn một cảnh giới, lại càng là mạnh nhất Tiên vực cao hơn một cảnh giới lớn!
Điều này khiến người làm sao tin tưởng!
Ầm!
Dư ba còn đang tàn phá bừa bãi, làm cho từng viên gạch chấn rơi xuống, nhưng mọi người lại đều như tượng, chỉ biết ngơ ngác nhìn Chu Hằng. Thậm chí có mấy người bị gạch đá từ trên cao rơi xuống đập vào còn không hề phát giác.
Lý gia lão tổ sắc mặt lạnh lẽo, hắn ra tay đem một miếng thịt lớn trên tay cắt xuống, một chùm máu tươi điên cuồng phun ra, lại lập tức ngừng lại.
Kiếm khí của hắc kiếm có được lực phá hoại đáng sợ, sau khi cắt miếng thịt này xuống ngược lại không sao.
- Tốt! Tốt! Tốt! Trong ánh mắt Lý gia lão tổ lưu chuyển hàn quang, sát khí trong lòng hắn đã sôi trào đến cực điểm.
Đường đường Sáng Thế Vương 8 tướng, nhân vật mạnh nhất Tiên vực, không ngờ hai lần bị một tiểu bối thương tổn, điều này đối với tự tin vô địch sau khi đột phá của hắn quả thật chính là một đả kích thật lớn!
Thù cũ hận mới cộng lại, khiến sát khí của hắn sôi trào như núi lửa.
Chu Hằng cầm kiếm đứng thẳng, Sáng Thế Vương 8 tướng thật sự khó đối phó!
Nguyên bản khí thế của hắn đủ để ảnh hưởng võ giả cao hơn một cảnh giới... đáng tiếc, đó là cảnh giới nhỏ mà không phải là cảnh giới lớn. Bởi vậy cho dù là Chu Hằng đem khí thế của bản thân ngưng tụ thành một đường đánh về phía Lý gia lão tổ cũng chỉ khiến đối phương hơi hơi ngây ra mà thôi.
Nếu là thời gian có thể dài hơn một chút, một kiếm vừa rồi của hắn có thể gọt tới phần cổ hoặc là đâm tới ngực Lý gia lão tổ, trực tiếp chấm dứt chiến đấu mà không phải là bị đối phương né tránh một chút vào thời khắc mấu chốt.
- Ngươi còn có thủ đoạn gì? Lý gia lão tổ tay trái vòng một vòng, dây mây mọc đầy đất, hắn rảo bước đi tới, những dây mây kia lại nhao nhao tránh ra, hình thành một con đường, cực kỳ quỷ dị.
Hắn sát khí ngút trời, linh lực rót vào, trường kiếm cũng bùng lên hào quang chói mắt.
Chu Hằng cười ha hả, vẩy hắc kiếm ra một đóa hoa kiếm, nói: - Thủ đoạn của ta còn nhiều, lão già, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi!
Lý gia lão tổ muốn giết hắn báo thù cho tộc nhân của mình cũng thuận tiện thăm dò tình huống ngoại giới. Mà hắn cũng muốn cướp lấy nửa khối ngọc phù trong tay đối phương. Giữa hai người là mâu thuẫn không thể hóa giải, nhất định phải có một người ngã xuống!
- Tiểu nhi hôi sữa, chỉ biết đấu võ mồm! Lý gia lão tổ bước nhanh tới, trường kiếm vung chém, lại phát động công kích.
Từng sợi mây xanh làm quân tiên phong, nhao nhao phóng lên trời cuốn về phía Chu Hằng.
Chu Hằng hét lớn một tiếng. Ông toàn thân hắn hiện đầy phù văn Ngũ Hành. Vút thân hình vọt ra, nơi đi qua dây mây xanh đều vỡ nát. Chân hắn đạp Tấn Vân Lưu Quang Bộ, nhanh như một ngôi sao băng, Tinh Vân Kiếm Pháp triển khai, kiếm khí màu đen bay múa.
Vận chuyển phù văn Ngũ Hành đối với hắn mà nói là một tiêu hao rất lớn, cho nên hắn bình thường sẽ chỉ vận chuyển một cái phù văn Ngũ Hành, mà sẽ không giống như hiện tại phủ kín toàn thân. Nhưng hiệu quả cũng đặc biệt rõ ràng, hắn cường thế vọt qua, có thể vỡ nát hết thảy.
Cái gì!
Lý gia lão tổ hơi hơi khựng lại, hắn không nghĩ tới Chu Hằng đột nhiên lại cường thế mấy phần, không ngờ có thể hoàn toàn không chịu bí thuật của hắn ảnh hưởng! Chính vào lúc này, Tử Diễm Thiên Long lại một lần tấn công, thân hình của hắn lại ngây ra!
Xoạt!
Trên vai hắn hiện lên một đoàn hoa máu!
Lại bị đâm trúng!
Lý gia lão tổ không thể duy trì biểu tình trấn định được nữa, sắc mặt dữ tợn như quỷ, hắn hiện tại hận không thể uống máu Chu Hằng.
Không ngờ ba phen bốn bận thương đến hắn trước mặt mọi người!
Rõ ràng chỉ là Thăng Hoa Đế nho nhỏ, vì sao không ngoan ngoãn đi tìm chết?
Có gì phải giày vò? Có gì phải giãy giụa?
Những người khác thì toàn bộ lâm vào trạng thái si ngốc, bọn họ đã nhìn không hiểu nữa! Nhưng trong lòng bọn họ lại dâng lên hy vọng mãnh liệt. Chu Hằng... thật sự có thể thắng!
- Chẳng qua cũng thế! Chu Hằng thu kiếm mà đứng, hắc kiếm không dính một tia máu. Hắn giọng bình thản, dường như đối thủ trước mặt căn bản không phải Sáng Thế Vương gì mà chỉ là con chó con mèo.
Lý gia lão tổ hít sâu một hơi. Bùng tóc trắng đầy đầu hắn chợt dựng ngược lên trời, bay múa phần phật. Ông ông trong cơ thể hắn cũng thả ra lực lượng khủng bố, chấn cho mặt đất đều run rẩy.
Hắn thật sự giận đến phát điên, lòng giết Chu Hằng giống như ngọn lửa bốc thẳng lên trời. Nhưng hắn dù sao cũng là Sáng Thế Vương, càng nổi giật trên mặt ngược lại càng không nhìn ra, nhưng tâm tình dao động lại vẫn phản ứng lên thân thể.
Vù! Vù! Vù!
Từng luồng gió xoáy chuyển động quanh thân thể hắn, trong đó có bùn cát gạch đá hỗn tạp, tạo thành những vòi rồng đen, khiến những người khác căn bản nhìn không rõ bộ dạng của hắn hiện tại. Nhưng ngẫu nhiên có những khối cát đá bắn ra, khi đánh và trên thân người khác, lập tức có thể nghe thấy tiếng hét thảm.
Đây chính là công kích Sáng Thế Vương 8 tướng phát ra, trừ bốn người Miêu gia lão tổ còn có thể phòng ngự được, những người khác chạm phải một cái là thân thể trực tiếp bị đánh ra một lỗ thủng!
Lão già phát động chiến lực mạnh nhất!
Chu Hằng cũng hít một hơi thật dài, tâm tình trong nháy mắt bình tĩnh lại, không gợn sóng.
Kiếm ý của Lăng Thiên Cửu Thức lưu chuyển trong lòng hắn, hắn cũng muốn phát động một đòn mạnh nhất! Hiện tại tâm tình của Lý gia lão tổ đã loạn, đúng là lúc đánh ra một đòn trí mạng. Nếu không bị đối phương đánh trả một đòn trước khi chết, chiến lực của Sáng Thế Vương 8 tướng cũng đủ để kéo Chu Hằng chết chung.
- Chết đi cho lão phu! Trong gió xoáy, Lý gia lão tổ sắc mặt dữ tợn, hét lớn một tiếng vồ nhanh ra, gió xoáy cuốn lên, thân hình của hắn mơ hồ không chừng, vô cùng quỷ dị.
Chu Hằng đứng yên không nhúc nhích, hắn đang đợi.
- Chết!!! Lý gia lão tổ đánh tới.
Ông!
Tử Diễm Thiên Long phát động!
Lý gia lão tổ lập tức trúng chiêu, giống như dây mây của hắn mặc cho Chu Hằng có chuẩn bị cũng khó thể né tránh, loại khí thế này đánh vào cho dù hắn có phòng bị cũng vẫn bị ảnh hưởng, chỉ là thời gian này trở nên càng ngắn ngủi mà thôi.
Nhưng Chu Hằng cần cũng chỉ là khoảnh khắc như vậy.
Lăng Thiên Cửu Thức ra!
Toàn bộ thiên địa trong nháy mắt trở nên một mảnh tối đen, mà một thanh đoạn kiếm còn tối tăm hơn đêm đen lại vô cùng nhanh chóng bắn vụt ra, mang theo tinh vân cuốn khắp, tinh tú tiêu tan, vũ trụ sinh ra, bùng nổ.
Trong mắt của Lý gia lão tổ, hình ảnh đoạn kiếm màu đen kia bỗng nhiên phóng đại!
Phốc!
Máu tươi bắn ra, thân hình Chu Hằng cũng xuất hiện ở sau lưng Lý gia lão tổ 10 trượng, trên đoạn nhận của hắc kiếm lăn xuống một giọt máu tươi, trong nháy mắt khôi phục màu ngăm đen vốn có!