• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Bánh Tai Heo

Wattpad: banhtaiheo

Wp: banhtaiheohelachanai.wordpress.com

-----

"...... Huệ phi à?"

Thấy Khang Hi lâm vào trầm tư nhưng vẫn không có dấu hiệu phản bác, Vân Tú dừng một chút, tươi cười càng thêm chân thành, tỏ ra tất cả là suy xét vì Hoàng Thượng, không có một chút tâm cơ riêng nào.

"Hiện giờ Quý Phi đang ở cữ điều dưỡng thân thể, không có khả năng bảo vệ Mạt Nhã Kỳ. Hoàng Thượng không muốn thấy Ô tần, thì người còn lại làm chủ hậu cung bây giờ không phải Huệ phi tỷ tỷ thì còn ai khác đâu?"

Vân Tú nhìn vào phía Dận Đường trong noãn các một cái. Sau đó nàng quay đầu lại, ôn nhu nói: "Sau khi Bát a ca sau sinh ra, vẫn luôn được Huệ phi tỷ tỷ chăm sóc. Tỷ tỷ săn sóc vô cùng ôn nhu và cẩn trọng, nếu nói về kinh nghiệm chăm sóc hài tử, chắc chắn sẽ không thua gì thần thiếp. Hoàng Thượng cứ yên tâm."

Mấy câu Vân Tú nói nghe có vẻ vô lý, nhưng cũng rất thuyết phục. Khang Hi xoay xoay nhẫn ban chỉ, ngẫm nghĩ lời đề xuất của nàng, hắn cũng cảm thấy có lý.

Thân thể Mạt Nhã Kỳ yếu đuối, tuy có một người nương như vậy, nhưng Hoàng Đế không những không giận chó đánh mèo, ngược lại còn thương tiếc hơn một chút.

Vốn hắn định cho Thái Hậu ra mặt, thứ nhất là có thể ổn định thế cục, thứ hai là không cho mọi người đến gần tiểu cách cách, nhưng nếu bây giờ có Huệ phi chủ trì, thì Hoàng Mẫu phi sẽ không cần tốn sức nữa.

Bên Ninh Thọ Cung đã có Dận Kỳ, nếu lại thêm một đứa nữa, chắc Hoàng Mẫu phi sẽ chăm sóc không nổi!

Năm đó lúc hắn sắc phong bốn phi, cho Huệ phi cầm đầu, một là vì lão Đại Dận Thì, hai là vì Huệ phi xuất thân từ Nạp Lạt thị, dòng dõi đoan trang chính thống. Thời gian này dù Quý Phi mang thai, nhưng việc trong hậu cung cũng được xử lý rất gọn gàng ngăn nắp, đương nhiên cũng có công của Huệ phi...... cả Vinh phi và Tú Tú.

Tú Tú trước giờ nghĩ sao nói vậy, sẽ không nói dối, cũng chưa từng xảy ra tranh chấp với Huệ phi bao giờ. Cũng chỉ có Tú Tú, không chỉ đề cập giúp hắn quản lý hậu cung, còn lúc nào cũng vì trẫm, vì Hoàng Mẫu phi mà suy nghĩ.

Nghĩ tới đây, trong lòng Khang Hi vô cùng cảm động, như có gió ấm mùa xuân thổi vào mặt, khiến tâm hồn hắn gợn gợn sóng. Hắn ngừng động tác trên tay, mỉm cười nhìn chăm chú vào Vân Tú, đáy mắt xẹt qua tia tán thưởng, còn mang theo một chút sủng nịnh.

Vân Tú: "?"

Bằng trực giác của mình, Nghi phi nương nương cảm nhận được Huệ phi và Ô tần đang mon men kết hợp lại. Thời gian quá ngắn, nàng cũng không nghĩ ra được biện pháp toàn vẹn nào, chỉ cân nhắc tìm một biện pháp có thể làm một lần liền dứt điểm là tốt nhất.

Nếu Huệ phi muốn tranh Ngũ cách cách với Ô tần, thì Vĩnh Hòa Cung còn có thể mắt đi mày lại với Duyên Hi Cung sao?

Vân Tú thầm cười lạnh, dù có chán ghét các nàng, nhưng nàng vẫn phải cố gắng tỏ ra thật chân thành mới được. Ô Nhã thị đã bị Hoàng Thượng cấm túc mà còn mưu tính làm chuyện xấu, nàng đã không muốn sống yên ổn, thì nàng (Vân Tú) sẽ giúp nàng toại nguyện!

Nàng cứ nói bậy bạ một hồi, dù trên mặt hiện lên hai chữ chân thật chắc chắn, nhưng thật ra trong lòng cũng khá thấp thỏm.

Cũng không biết Hoàng Thượng có tin vào mấy ' lời xạo sự ' của bổn cung hay không nữa......

Ngay sau đó, cảm xúc hơi lo lắng chút cũng hóa thành tro bụi.

Sao Hoàng Thượng trông có vẻ kỳ kỳ thế nhỉ?

Để tránh bị nổi da gà, nàng hơi hơi đỏ mặt, dời tầm mắt đi chỗ khác, mi mắt rũ xuống, hàng mi dài tựa rẻ quạt nhẹ nhàng lay động.

Mấy cung nhân đứng xung quanh thấy thế thì cười trộm, may mà Dận Đường đang ở noãn các ngủ ngon lành. Lỡ mà bị tên Hỗn Thế Ma Vương đó nhìn thấy, thì nàng không biết phải chui vào đâu đây!

Khang Hi càng cười vui vẻ hơn, thầm nghĩ, đã là nương của 3 hài tử rồi, mà da mặt vẫn còn mỏng như vậy.

Sau đó hắn cũng ý thức được mình nhìn Vân Tú hơi lâu, vội khụ một tiếng, mạnh mẽ dời lực chú ý qua chuyện chính sự.

Huệ phi hiền lương, luôn vì Mạt Nhã Kỳ suy nghĩ, Khang Hi rất vừa lòng. Hắn trầm ngâm, sau đó ban cho Huệ phi một cái ân điển, hắn sẽ để nàng đứng ra chủ trì buổi tiệc đầy tháng này thay cho Ô tần, vô cùng vinh quang xuất hiện trước mặt các phúc tấn cùng mệnh phụ phu nhân đó.

"Tú Tú giống như nữ Gia Cát Lượng vậy, khiến các bế tắc của trẫm đều được xử lí gọn gàng." Trong bụng nghĩ thêm mấy chuyện khác, Hoàng Đế trêu ghẹo khen nàng, "Sau này có chuyện gì còn băn khoăn, trẫm sẽ phải hỏi ý nàng nhiều hơn mới được."

Tuy giọng điệu toàn là bông đùa cười cợt, nhưng Vân Tú cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng vẫn cảm thấy hết sức chột dạ.

Nàng giận dỗi liếc mắt một cái, đè xuống chột dạ trong lòng, giơ lên tươi cười ôn nhu thân thiết: "Hoàng Thượng đừng đùa thần thiếp nữa. Nhìn xem, đồ ăn lạnh cả rồi! Nếm thử món rau trộn dưa hào này đi, phòng bếp nhỏ làm rất là ngon đó......"

Khang Hi vui sướng trong lòng, nghe vậy liền nhặt đũa lên, dịu dàng nói: "Được, nghe nàng hết."

Đêm đó, tại chính điện của Duyên Hi Cung.

"Nương nương, Hoàng Thượng tới!"

Huệ phi vốn đã tẩy hết lớp son phấn, chỉ mặc mỗi trung y, đang ngồi nhìn chính mình trong gương. Chợt nghe Oanh Nhi vội vội vàng vàng thông báo, nàng lắp bắp kinh hãi, vội khoác lớp áo ngoài, vịn lấy tay Oanh Nhi rồi nhanh chóng ra nghênh đón.

"Hoàng Thượng, sắc trời đã tối, sao hôm nay lại có thời gian mà đến thăm Duyên Hi Cung thế này?" Nói xong, nàng nhún người hành lễ, có chút ngượng ngùng: "Thần thiếp đang chuẩn bị đi ngủ, cho nên quần áo không được gọn gàng, dung nhan khó coi, mong Hoàng Thượng thứ tội."

Huệ phi vừa nói, vừa lặng lẽ đánh giá sắc mặt Khang Hi.

Trước đó Lưu Khâm đã truyền tin cho nàng, nói Hoàng Thượng qua chỗ Nghi phi dùng bữa tối, nhưng sao lại không ngủ ở Dực Khôn Cung a?

Chẳng lẽ Nghi phi chọc giận Hoàng Thượng?

Trong lòng bay múa hàng loạt suy đoán, trong lòng vừa kinh ngạc vừa vui sướng nhưng trên mặt lại không hề lộ ra.

Đã mấy tháng rồi, Hoàng Thượng không hề ngủ lại Duyên Hi Cung, mỗi khi tới cửa cũng chỉ hỏi han vài câu về Dận Thì.

Huệ phi đã gần 30, lớn hơn Vân Tú hẳn bảy tuổi, so sánh sủng ái của hai người ai hơn ai kém liền biết. Tuy nói sự quan tâm của nàng đã chuyển hết sang cho nhi tử, không cần dựa vào sủng ái của Hoàng Thượng mà sống qua ngày nữa, nhưng vạn tuế bỗng nhiên giá lâm, Huệ phi vẫn vô cùng cao hứng, ngay sau đó lại hơi có chút hối hận.

Nàng không nên tẩy trang mới phải.

Chỉ nghe Khang Hi xua xua tay, khẽ cười nói: "Trẫm bất quá nghỉ ở nơi này một lát thôi, nói chuyện với ngươi chút, trang phục này kia có gì quan trọng đâu?"

Sau đó hắn chỉ chỉ vào nội điện, nhanh chóng bước vào phía trong.

Huệ phi hiểu ý, kiềm chế sự vui mừng nhè nhẹ trong lòng, lộ ra tươi cười dịu dàng như nước, "Hoàng Thượng nói phải."

Nói là nghỉ ở Duyên Hi Cung, nhưng Khang Hi và Huệ phi mỗi người đắp một chăn riêng, nằm cách xa gần cả mét, cũng không có ý muốn kêu sủng hạnh.

Trong đêm tối, ánh nến chiếu xuống gương mặt Hoàng Đế, làm từng đường nét trở nên rõ ràng có thần hơn, Khang Hi nhắm mắt không nói, Huệ phi thất vọng không cười nổi nữa, nhưng cũng dần buông lỏng thần kinh.

Hồi lâu không nghe động tĩnh gì, nàng nhẹ giọng hỏi câu: "Hoàng Thượng?"

"Trẫm hôm nay tới là muốn nói với ngươi việc đầy tháng của Mạt Nhã Kỳ." Khang Hi nhàn nhạt cười cười, rốt cuộc cũng mở miệng.

Mạt Nhã Kỳ?

Huệ phi trong lòng hớn hở, miệng còn chưa kịp cười thì đã bị câu tiếp theo của Hoàng Đế khiến sắc mặt đột biến.

"Ô Nhã thị phạm phải sai lầm nghiêm trọng, trẫm không muốn bỏ lệnh cấm cho nàng. Hoàng Mẫu phi đã nói với trẫm, ngươi chiếu cố hài tử rất tinh tế, tâm địa lại hiền lành, vậy nên tiệc đầy tháng của Mạt Nhã Kỳ liền giao cho ngươi chủ trì, trẫm cảm thấy rất yên tâm."

......

"Yên tâm?!"

Chỉ dụ này được Vân Tú tỉ mỉ an bài, nhanh chóng truyền tới lỗ tai của Ô tần "bị cấm túc không được ra".

Ô tần nghe mà như sét đánh ngang tai, nàng run run môi, sắc mặt xanh mét, móng tay đâm mạnh vào lòng bàn tay, "Bổn cung sao có thể yên tâm......"

Theo lẽ thường, tiệc đầy tháng của a ca hoặc cách cách sẽ do thân mẫu hoặc dưỡng mẫu chủ trì, nào có giao cho người ngoài bao giờ?

Sau khi bị mắng chửi "tâm tư ác độc", từ Đức phi rớt xuống tần, lại bị tước phong hào, lại còn bị cấm túc ở Vĩnh Hòa Cung hai tháng, Ô tần tuyệt vọng, tinh thần sa sút một đoạn thời gian.

Dận Tộ của nàng bây giờ làm con nuôi, không còn khả năng kế thừa cái ghế đó nữa. Hoàng Thượng còn chán ghét nàng như thế, sau này đời nàng biết trông cậy vào ai đây?

Nàng trở thành trò cười lớn nhất trong cung, chứng kiến mọi người từ cực kỳ hâm mộ nàng đến châm biếm trào phúng, tư vị gì Ô tần cũng đã nếm qua.

Nàng không phải chưa từng nghĩ tới việc đồng quy vu tận với những tiện nhân đó, nhưng cuối cùng, một tiếng khóc tinh tế yếu ớt đã đánh thức nàng.

Ô tần gào khóc lớn hơn, lệ rơi đầy mặt, nữ nhi đáng thương của nàng......

Đúng rồi, nàng còn chưa có thua. Chỉ cần Dận Tộ nhận nàng là nương, chỉ cần Mạt Nhã Kỳ còn ở đây, lão Tứ còn ở đây, thì Hoàng Thượng chắc chắn vẫn sẽ mềm lòng.

Sự cuồng loạn của Ô tần dần vơi đi, lần nữa bình tĩnh trở lại, bắt đầu suy nghĩ kế hoạch để có thể trở lại phi vị.

Hai tháng là quá lâu, đến lúc đó, ai còn nhớ rõ nàng? Dận Tộ cũng sẽ quên đi mất có một người nương là nàng!

Nhưng việc phục chức không phải dễ dàng như vậy.

Đám tay chân nàng xếp ở Nội Vụ Phủ đều bị nhổ sạch, mấy tai mắt nàng cắm ở các cung cũng không có tác dụng, như là bị che khuất không nghe ngóng được gì, vậy nên hiện giờ Ô tần không hề biết tình hình bên ngoài diễn biến như thế nào cả.

Nàng chỉ biết vâng theo lời thái y, ngày ngày uống thứ thuốc đắng chết người kia; Đồng thời cũng sử dụng chút thế lực tàn kiệt còn lại, tìm cách xử lí chuyện hậu cung, sau đó nàng tìm đến Huệ phi.

Ban đầu Huệ phi vô cùng hờ hững, nhưng đột nhiên hôm trước lại muốn nàng quy phục...... Ô tần cắn răng một cái, nàng cũng không có gì để băn khoăn.

Nàng muốn trở lại như ngày xưa, muốn khôi phục vị trí Đức phi, còn phải điều tra chuyện Lưu thị, báo thù cho Dận Tộ, cho tiện nhân luôn làm bộ làm tích Quách Lạc La thị kia phải hối hận!

—— ai lợi dụng ai, còn chưa biết đâu.

Trước đó vài ngày, Huệ phi phái người đưa tin tức tới, nói lễ đầy tháng là một cơ hội tuyệt vời. Tiểu cách cách sẽ không thể xa nương được, nàng ta sẽ cầu tình với Hoàng Thượng vài câu, rồi Vĩnh Hòa Cung sẽ có thể được bỏ lệnh cấm.

Trong mắt Ô tần bốc cháy lên tia hi vọng.

Thật vất vả mới điều dưỡng thân thể tốt một chút, Mạt Nhã Kỳ cũng bình an sống đến giờ, cuối cùng ngày đầy tháng nàng mong đợi cũng sắp đến, nhưng ai ngờ đâu Huệ phi lại gõ nàng một vố đau, khiến nàng trở tay không kịp, tay chân phát lạnh như lọt vào hầm băng.

Theo tin tức Ngô ma ma thám thính được, đây chính là chủ ý của Huệ phi. Nạp Lạt thị sinh ra Đại a ca, làm mẹ nuôi của Bát a ca còn chưa đủ, vậy mà còn muốn cướp đi hài tử duy nhất bên cạnh nàng......

Mấy ngày này, nàng cố gắng ra sức cho Duyên Hi Cung, tìm cách đánh tan quan hệ của Hách Xá Lí và Quách Lạc La thị, giờ thì sao?!

Gậy ông lại đập lưng ông, go má Ô tần trắng xanh, trong mắt chằng chịt tơ máu, chỉ cảm thấy trong cổ họng ực lên một mùi tanh ngọt, vừa sững sờ vừa tức giận rồi hôn mê bất tỉnh.

Vân Tú không hề biết nàng chỉ nhẹ nhàng nói vài "lời xạo sự" liền khiến Vĩnh Hòa Cung rối thành một đoàn.

Nhưng vì lễ tắm ba ngày của tiểu Thập đã đến gần, nên nàng cũng vứt việc này ra sau đầu, chuyên tâm chuẩn bị hạ lễ phong phú.

Tại lễ tắm ba ngày, Thập a ca được ban tên Dận Ngã, tiếng khóc vang rung trời, so với Cửu a ca còn dữ dội hơn vài phần.

Khang Hi vô cùng hào hứng, thái tử khoanh tay mà đứng, cười tủm tỉm nghĩ, rốt cuộc tiểu Cửu cũng đã có đối thủ rồi!

Nghĩ tới đây, sắc mặt hắn chợt trở nên quỷ dị.

Ngày nào Cửu đệ cũng phá như ôn thần, xé rách bình phong, cào mặt Hoàng Đế, không có chuyện ác nào mà hắn không dám làm.

Nếu Thập đệ cũng như vậy, hắn chợt hít một hơi lạnh.

Tiểu thái tử phục hồi tinh thần lại, trong lòng có cảm giác bất an.

[Editor: Bánh Tai Heo - truyenwiki1.com: banhtaiheo - Wp: banhtaiheoHElachanai.wordpress.com]

......

Thời tiết đã dần lạnh hơn, nếu không cẩn thận sẽ rất dễ nhiễm phong hàn. Lại ngay lúc giao mùa như thế này nên khí trời rất khó chịu, Hoàng Quý Phi vì thế mà bệnh tật tái phát, cho nên không có tham dự, Tứ a ca Dận Chân đến bữa tiệc mà đứng ngồi không yên, trong đầu toàn là lo lắng cho nương.

Đợi buổi tiệc qua hơn một nửa, hắn liền vội vội vàng chạy về Thừa Càn Cung, thái tử còn chưa kịp gọi hắn lại, trong lòng nói thầm, dạo này Tứ đệ rất thân mật với Hoàng Quý Phi, quên mất Nhị ca là hắn rồi!

Nói thầm thì nói thầm, nhưng quan trọng nhất vẫn là xem náo nhiệt.

Trong lúc đó, ánh mắt ai cũng nhìn về phía Vân Tú, ngay cả thái tử điện hạ đang nghẹn cười, Đại a ca Dận Thì trầm khuôn mặt, còn có Ngũ a ca Dận Kỳ mặt đầy khó hiểu.

Chỉ vì hai chỗ ngồi của Huệ phi và Nghi phi đặt ở gần nhau, một người đáy mắt thâm quầng, thần sắc mỏi mệt; một người diễm lệ bức người, tỏa sáng xinh đẹp, sự đối lập này quá mức rõ ràng a.

Có chuyện gì vậy nhỉ?

Tác giả có lời muốn nói:

Vân Tú: Mấy việc trong hậu cung này cứ để Huệ phi làm đi, nàng rất thành thật, năng suất làm việc lại cao, cái gì cũng tốt cả.

Huệ phi: ......

Đúng rồi, có vài bảo bảo hỏi ta là phi tần nào có con nối dõi nào, ta sẽ thống kê lại ở đây, dựa theo cấp bậc hiện tại nhé.

1. Hoàng Quý Phi Đồng Giai thị ( dưỡng mẫu của Tứ a ca )

2. Quý Phi Nữu Cỗ Lộc thị ( thân mẫu của Thập a ca )

3. Huệ phi Nạp Lạt thị ( thân mẫu của Đại a ca, dưỡng mẫu của Bát a ca )

4. Nghi phi Quách Lạc La thị ( thân mẫu của Ngũ a ca và Cửu a ca, dưỡng mẫu của Tứ công cách cách )

5. Vinh phi Mã Giai thị ( thân mẫu của Tam a ca và Nhị cách cách )

6. Ô tần Ô Nhã thị ( thân mẫu của Tứ a ca, Lục a ca và Ngũ cách cách )

7. Thành tần Đới Giai thị ( thân mẫu của Thất a ca )

8. Lương quý nhân Vệ thị ( thân mẫu của Bát a ca )

9. Lặc quý nhân Quách Lạc La thị ( thân mẫu của Tứ cách cách )

10. Bố quý nhân ( thân mẫu của Tam cách cách )

Đây đều là thứ tự đã được xếp lại, thái tử đứng hàng đệ nhị, theo thứ tự là a ca thứ hai được sinh ra nên gọi Nhị a ca, do Nguyên Hậu Hách Xá Lí thị sinh.[EDITING] Sủng Phi Bãi Công Hằng Ngày (Mãn Thanh) - Trầm Ổ - Chương 49

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK