• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kha Đức Nhạc đứng trước cửa phủ thành chủ, nghênh đón hai sứ giả của hai đế quốc.

Ba tháng nay, hắn xuân phong đắc ý, vợ mình đã quay về, con trai cũng có tiền đồ, tất cả chuyện này, làm cho hắn nằm ngủ cũng cười, dưới tình huống như thế, khi hắn gặp mặt mấy sứ giả này, tâm tình cũng rất tốt.

Ý đồcủa mấy sứ giả này, Kha Đức Nhạc cũng có thể đoán ra, nói đến nói đi, chính là vì lông phượng hoàng, mà chuyện này sao… Caroline cho Lục Vũ và Lâm Tái, lại còn chưa cho hắn đâu nha! Thật ra, nếu hắn không đem một ít thứ tốt để nói chuyện Lâm Tái với người của Ma sư pháp công hội, thì bọn họ sẽ cho phép Lâm Tái nhàn nhã mà mở tửu lâu làm ăn ở thành Kerr sao?

Thằng nhóc này a, đúng là đồ vong ơn phụ nghĩa!

“Thành chủ đại nhân!” Sứ giả của Norma đế quốc và Grass đế quốc đồng thời mở miệng.

Hai đế quốc này vẫn luôn cạnh tranh với nhau, nếu không phải như vậy, thì sau khi nhận được tin tức về phượng hoàng, cũng không nhanh chóng tập hợp nhân mã mà kéo đến thành Kerr, song phương đã sử dụng những thủ đoạn gì… Có lẽ chỉ bản thân bọn họ mới biết được.

Kha Đức Nhạc dẫn họ vào cửa, không dự định dẫn những người này đi gặp con trai của mình, chỉ dự định dùng lông phượng hoàng trong tay mình lột một tầng da của bọn họ — tuy rằng thành Kerr cũng không thiếu tiền, nhưng đặc sản của hai đế quốc này, thành Kerr không có! Đương nhiên, mỹ nữ coi như xong, Kha Đức Nhạc tin chắc, nếu mình dám giữ lại mỹ nữ, thì sau này khẳng định sẽ không có người ngàn dặm xa xôi chạy tới cùng hắn yêu đương vụng trộm!

Trong phủ thành chủ, ba bên bắt đầu đàm phán, Lục Vũ và Lâm Tái cuối cùng cũng đợi được Thôn Phệ thú tỉnh lại!

Khí tức trên người Tiểu Hắc mạnh hơn không ít, khôi phục một chút ý thức, liền bắt đầu xin ăn, bộ dáng nho nhỏ lấy lòng người khác, muốn bao nhiêu đáng yêu thì có bấy nhiêu đáng yêu. Hơn nữa, cảm nhận được huyết mạch tương liên, Lục Vũ lập tức tước vũ khí đầu hàng, sau đó lấy ra không ít tinh hạch cho nó ăn vặt.

“Ngươi ăn bao nhiêu mới đủ đây!” Lần này Lục Vũ ôm Tiểu Hắc, đã cảm thấy nặng hơn một ít, nhưng điều khiến hắn cảm thấy khâm phục nhất, tuyệt đối là dạ dày của nó!

Tinh thạch cấp 1, chỉ trong vòng hai giờ, nó đã ăn một đống lớn, hơn nữa tốc độ ăn còn nhanh hơn trước không ít, nếu nó cứ phát triển như vậy…

Trách không được con Thôn Phệ thú kia lại hào phóng như vậy, cứ thế mà đem con của mình giao cho hắn! Cho dù có một núi vàng cũng không đủ cho nó ăn đi?

“Ác ác! A a!” Thôn Phệ thú dùng cặp mắt to tròn mà nhìn Lục Vũ, sau đó lại nhìn về phía phượng hoàng đứng trên vai Lâm Tái ở bên cạnh, nếu không phải bị Lục Vũ cầm trong tay, có lẽ nó đã sớm nhảy qua cắn phượng hoàng rồi!

Phượng hoàng lại không nhớ đến chuyện trước kia, dù sao hai lần đó nó được cứu trợ sớm, cho nên, cái đuôi cũng chỉ hơi đau đau dính chút nước miếng mà thôi. Cho nên lúc này, nhìn thấy Thôn Phệ thú vô cùng hoạt bát, nó lại tò mò đi lên, sau đó bay về phía Thôn Phệ thú.

Lâm Tái nhanh tay lẹ mắt muốn bắt lấy Tiểu Hồng nhà mình, nhưng trong một tháng này phượng hoàng cũng đã có thể bay một cách thuần thục, bởi vậy, nó bay đến trên đầu Thôn Phệ thú, sau đó xoay vòng vòng.

Lục Vũ vẫn không hiểu tại sao phượng hoàng lại thích con thôn phệ thú đen thui này như vậy, hơi ngây người, Thôn Phệ thú ú nu trên tay hắn nhảy dựng lên, sau đó đón gió mà phình lên, biến thành một quả cầu lớn, đồng thời nuốt toàn bộ phượng hoàng vào bụng…

Lục Vũ cùng Lâm Tái không kịp suy nghĩ, chỉ muốn giải cứu phượng hoàng trong bụng thôn phệ thú, nhưng bọn hắn vừa mới bắt lấy con thôn phệ thú đang bành trướng này, chợt nghe nó kêu thảm thiết một tiếng “A”, sau đó phun ra một cục lửa.

Thôn phệ thú càn rỡ muốn cắn nuốt phượng hoàng, nhưng thực lực hiện giờ của nó, cũng chỉ tương đương với ma thú cấp 6, nhưng phượng hoàng người ta… Vừa sinh ra chính là thánh cấp a!

Phượng hoàng giằng co trong bụng mẹ vài thập niên, lúc sinh ra cũng hấp thu lượng lớn năng lượng hỏa hệ, còn thôn phệ thú trong lúc sắp chết đói thì bị “Mẹ” mình tống đi…

Trước kia, Tiểu Hồng cảm thấy tiểu tử này quá yếu, khinh địch mới bị cắn, bởi vì đối phương quá yếu, nó lại có hảo cảm với đối phương, nên không kích phát ra ngọn lửa trên người mình… Nhưng tình huống hiện tại lại khác, bất ngờ bị nuốt vào trong bụng, sau khi kinh hãi qua đi, dĩ nhiên theo bản năng mà phản kháng! Bộc phát ra ngọn lửa trên người mình.

Vừa rồi mọi người còn lo lắng cho phượng hoàng, nhưng sau khi Tiểu Hồng được ngọn lửa bao bọc toàn thân bị thôn phệ thú nhổ ra, mọi người bắt đầu lo lắng cho thôn phệ thú Tiểu Hắc — dù sao phượng hoàng cũng rất cường đại, ngọn lửa như vậy, rất có thể sẽ thiêu cháy Tiểu Hắc, ngay cả cao cấp ma thú cũng có thể bị thiêu cháy nội tạng, chớ nói chi là Tiểu Hắc hiện giờ chỉ tương đương với trung cấp ma thú …

“Ác ác! Oa oa!” Tiểu Hắc nhảy vào trong ngực Lục Vũ, la to, sau đó dùng cặp mắt đẫm lệ nhìn Lục Vũ, làm ra động tác cầm tinh hạch ăn…

Cật hóa! Tuyệt đối là cật hóa cực mạnh trên thế giới! Thậm chí vì ăn, mà thân thể nho nhỏ của nó còn có thể bành trướng?

“Dạ dày của nó… Thật tốt.” Lâm Tái không biết nói gì nữa, Tiểu Hắc rốt cuộc là chủng loại gì vậy? Trong bụng bị thiêu đốt mà không hề hấn gì sao? Bây giờ nó còn có tâm tình ăn tinh hạch nữa… Tên này, đừng nói là ăn đến thánh cấp, sau đó thật sự ăn luôn Tiểu Hồng của mình sao?

Lâm Tái đột nhiên cảm thấy vô cùng áp lực.

“Hình như… Đúng vậy…” Lục Vũ vốn định cho Tiểu Hắc ăn viên Thần Thú đan mà mình đã tế luyện, nhưng nhìn thấy sức ăn hiện giờ của tên này, có lẽ sau này mỗi lần thăng cấp thì sức ăn càng lớn, Lục Vũ liền dập tắt ý tưởng này của mình, tạm thời, cứ để cho nó gặm gặm tinh hạch cấp 1 đi.

Buổi tối tiến vào Hệ thống vị diện giao dịch, Lục Vũ liên hệ với con thôn phệ thú thành niên kia.

“Tiểu huynh đệ, làm sao vậy? Có phải đứa nhỏ của ta có vấn đề gì hay không?” Con thôn phệ thú kia xuất hiện trên màn hình, lúc này, Lục Vũ mới phát hiện, hình dáng của Tiểu Hắc hoàn toàn khác xa với nhân loại, còn con thôn phệ thú cường đại này tuy rằng dữ tợn, nhưng hình dáng vẫn có một chút đặc thù của nhân loại.

“Không có… Nhưng đã xảy ra một chuyện.” Lục Vũ tỉ mỉ kỹ càng kể lại mọi chuyện sau khi Tiểu Hắc phá xác.

“Như vậy a, mấy chuyện này đều rất bình thường … Dạ dày của thôn phệ thú bọn ta, tuyệt đối là cường đại nhất trong vũ trụ! Thực lực của nó càng tăng lên thì số lượng đồ vật có thể cắn nuốt càng tăng, còn khi đói… Nếu ngươi cảm thấy cho nó ăn quá tốn kém, thì ngươi cứ cho nó ăn ít lại, dù sao nó cũng không bị đói chết, hơn nữa cái gì nó cũng có thể ăn.” Con thôn phệ thú kia không thèm để ý mà trả lời, nó sinh ra tại một tinh cầu cằn cỏi, nên lúc nó còn nhỏ, đều phải ăn đá tảng sống qua ngày!

Thôn phệ thú, nếu sau này gặp địch nhân, thì có thể nuốt vào bụng luôn hả?

Cáo biệt với thôn phệ thú, Lục Vũ lại gặp Khương Đào, sau đó lấy một lượng lớn gia vị từ hắn.

Đáng mừng chính là, ngoại trừ những gia vị đã chế biến sẵn, thì Khương Đào còn cho hắn rất nhiều hạt giống như ớt, tiêu, gừng… Hơn nữa, chúng đều rất tốt, hoàn toàn có thể gieo trồng.

“Ngươi thật sự mở một tửu lâu tại dị giới sao? Ngược lại cũng không tồi.” Khương Đào đem đồ vật giao dịch cho Lục Vũ, không biết nói gì nên tìm đề tài bàn luận.

“Không phải ngay từ đầu ngươi đã biết ý định này của ta sao? Nói đi, rốt cuộc ngươi có chuyện gì muốn hỏi.” Lục Vũ hỏi, rõ ràng gần đây Khương Đào có tâm sự.

“Ngươi là gay phải không?” Khương Đào mở miệng hỏi, thái độ của cha mẹ Lục Vũ đối với hắn, thấy thế nào cũng rất kỳ lạ, một tháng trước hắn mang theo Hughes đã gầy lại về nhà, bọn họ càng nhiệt tình với hắn… Ngay từ đầu hắn còn không suy nghĩ đến, sau đó lại phát hiện một chút tiểu tâm tư của mình, suy nghĩ một chút liền hoàn toàn sáng tỏ.

“Đúng vậy… Ngươi cảm thấy rất kỳ quái sao?” Lục Vũ thu dọn đồ đạc, hỏi.

“Không có, dù sao chuyện này cũng là vấn đề cá nhân… Ta còn muốn hỏi một chút, Hughes trong thế giới kia có gặp chuyện gì không? Đôi khi hắn luôn nhắc tới một người tên là Black.” Khương Đào lại nói.

Khương Đào không nhắc, thì Lục Vũ cũng quên người tên Black kia rồi, bất quá Khương Đào vừa nói tới, hắn liền kể lại: “Trước kia Hughes cùng Black là thanh mai trúc mã, tên Black kia có cơ hội tỏa sáng, liền vứt bỏ Hughes, cũng chính vì vậy, tên Hughes ngu xuẩn kia mới phát động ‘Hắc Ám thần chúc phúc’.”

“Đệt!” Khương Đào không khống chế được mà mở miệng, hắn vốn cho rằng…

“Ta còn có việc, có chuyện gì thì nói sau.” Lục Vũ cắt đứt kết nối, hiện tại tên Hughes kia đang dùng vỏ của hắn nó! Chỉ cần tưởng tượng như vậy, hắn liền cảm thấy cả người không thoải mái.

Nhưng hắn không ngờ, lúc hắn cầm theo hạt giống đi ra, thì bắt gặp tên Lâm Tái vốn dĩ lúc này phải ở tửu lâu.

Lâm Tái cầm một ít hạt giống trong tay, còn ném mấy hạt vào trong miệng của mình nếm nếm, cố gắng phân biệt đó là gì.

Dù gì hắn cũng là dược sư có cấp bậc không thấp, theo lý thuyết thì phần lớn thực vật hắn đều biết, nhưng mấy thứ này của Lục Vũ, tại sao hắn hoàn toàn không biết gì cả?

Ở chung với Lục Vũ đã lâu, hắn cũng biết trên người đối phương có bí mật, có lẽ, đối phương dám giả mạo cao nhân, là bởi vì đối phương thật sự có một vị sư phụ cường đại như vậy sao?

Hai người vừa mới ra khỏi cửa Quán Ăn Ngon, liền có người đi theo bọn họ, trong những người này ngoại trừ hai thủ vệ bên ngoài phủ thành chủ, còn có người do Ma sư pháp công hội gần đây mới phái tới.

Trước kia thuê một người còn không nổi, hiện tại lại có thể mang theo một đám bảo tiêu trên đường … Lục Vũ thừa nhận, phương thức dạo phố như vậy, thật sự rất phong cách!

“Ngươi là… Hughes! Hughes, tại sao ngươi lại ở đây?” Đột nhiên, ven đường có người hô lên, Lục Vũ quay đầu, liền thấy được một ma pháp sư trẻ tuổi mặc trung cấp hỏa hệ ma pháp bào.

Nhưng, người kia là ai? Lục Vũ nhíu mày, một chút ấn tượng cũng không có, mà Lâm Tái lại trực tiếp mở miệng hỏi: “Ngươi là ai?”

Black nhìn Tạp Lỗ hầu tước bên cạnh mình, hiện giờ Kha Đức Nhạc kêu giá rất cao, bởi vì vậy, bọn họ tốn không ít công phu mới nghe được tin tức của Lâm Tái, dự định tình cờ gặp mặt đối phương, bởi vậy thân phận của Lâm Tái, hắn biết rất rõ ràng: “Lâm Tái các hạ, xin chào, ta là hỏa hệ trung cấp ma pháp sư Black của Norma đế quốc, vị này là Tạp Lỗ hầu tước của đế quốc chúng ta, một vị á long kỵ sĩ.”

Black thấy phía sau Lâm Tái cùng Hughes có không ít người, hơi hơi hé mắt, hắn không ngờ, Hughes được nhắc tới trong báo cáo lại là Hughes mà hắn quen biết!

Black? Tối hôm qua Khương Đào vừa nhắc tới tên này, bởi vậy Lục Vũ vừa nghe thấy liền kịp thời phản ứng.

Lục Vũ kịp phản ứng, thì Lâm Tái đã từng điều tra Lục Vũ, đương nhiên cũng kịp phản ứng!

Có lẽ ngay từ đầu nói thích Lục Vũ chính là nói đùa, nhưng trong khoảng thời gian này, hắn đã thiệt sự thích đối phương …

Nghĩ đến Lục Vũ không thích bị người đụng chạm, còn có biểu hiện âm dương quái khí của người nọ, trong báo cáo cũng có nhắc tới, đối phương ngoan ngoãn phục tùng giặt quần áo nấu cơm cho Black… Lâm Tái điều chỉnh biểu tình của mình một chút, lộ ra một nụ cười dữ tợn: “Thì ra ngươi chính là Black a…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK