Còn Thần Thú điện, ngày hành hương kết thúc, để lại hình tượng vô cùng rực rỡ trong lòng thú nhân, đáng tiếc chính là, Thần Thú điện có thần quyền chứ không có chính quyền, Mony cùng Caroline cũng không ham thích quyền lực. Cho nên, nếu Thái Đặc không có âm mưu nhằm vào bọn họ, thì bọn họ cũng hoàn toàn không nhằm vào Thái Đặc.
Ngày hành hương cuối cùng, trước mặt tất cả thú nhân hành hương, Mony liền tỏ vẻ, Thần tử Thần Thú điện sẽ đến nhân loại đế quốc lịch lãm, Thần Thú điện sẽ phái ra cao thủ bảo hộ, đương nhiên, Thần tử tuyệt đối đứng về phía thú nhân!
Đối với chuyện này, có lẽ là bọn họ đã có chuẩn bị tâm lý, trên cơ bản không ai phản đối, sau đó, Lục Vũ liền dùng thân phận Thần tử, mang theo Lâm Tái đi tìm sứ giả thành Kerr, cùng những người này khởi hành trở về thành Kerr.
Lúc đầu, Lâm Tái là một tên mập mạp khiến người ta chán ghét, sau đó lại chiếm được phượng hoàng, hắn liền trở thành một tên phế vật có vận khí rất tốt, mà hiện tại… Theo như những gì bọn họ được biết, Lục Vũ là Thần tử Thần Thú điện, bởi vậy, Lâm Tái là người quen của Thần tử, hắn liền trở thành một tên phế vật có vận khí siêu tốt.
Lâm Tái cùng Lục Vũ muốn trở về thành Kerr, Caroline đương nhiên cũng muốn đi theo, thậm chí ngay cả Mony cũng lén lút theo sau.
Thú nhân đế quốc chủ yếu sinh hoạt tại đại thảo nguyên Sarah, trên thảo nguyên mênh mông vô bờ, chắc chắn sẽ có đủ loại nguy hiểm, cho nên trời còn chưa tối, Đức Lôi Khắc ra lệnh sứ đoàn dừng lại, an bài mọi người nhóm lửa nấu cơm.
“Thần tử đại nhân, ngươi có muốn ăn gì không?” Sau khi dàn xếp xong, Đức Lôi Khắc dẫn đầu đi về phía Lục Vũ mà hỏi thăm.
Hắn đã đi theo Lâm Tái rất nhiều năm, lần này tiến đến thú nhân đế quốc, lúc đầu hắn rất sợ, sợ mình không thể mang Lâm Tái trở về thành Kerr… Hiện tại thì tốt rồi, hắn nhận được Lâm Tái cũng không nói, ngay cả Thần tử Thần Thú điện cũng nhận được!
Nói thật, đối với hắn mà nói, Thần tử Thần Thú điện cũng không tính là gì, dù sao thú nhân cũng là kẻ địch của nhân loại, nhưng thiếu gia nhà mình rất thích người nọ mà người nọ cũng thích thiếu gia nhà mình, tình huống liền khác. Cộng thêm vị thần tử trước mắt này lại tặng một con phượng hoàng cho Lâm Tái, hắn cũng sẽ hữu hảo với đối phương một chút.
“Không có.” Lục Vũ trả lời, trong sứ đoàn này, có người căm ghét thân phận thú nhân của hắn, cũng có người không nguyện ý phản ứng với hắn, nhưng Đức Lôi Khắc trước mắt, vẫn luôn ân cần với hắn, đương nhiên, người mà Đức Lôi Khắc ân cần nhất, vẫn là Lâm Tái.
Ở xa xa, Lục Vũ nhìn thấy Lâm Tái chiếm lấy một cái nồi để nấu cơm.
Lục Vũ thấy được, Đức Lôi Khắc đương nhiên cũng thấy được.
“Thần tử đại nhân, thiếu gia nhà ta hiện đang nấu cơm, ta nghĩ cơm do hắn làm, nhất định có thể hợp khẩu vị của ngươi.” Đức Lôi Khắc mở miệng lần nữa, tuy hắn có chút không thích ứng với biểu hiện của thiếu gia nhà mình, nhưng dưới sự nhắc nhở của Lâm Tái, hắn tuyệt đối cung kính với Lục Vũ.
“Lâm Tái thiếu gia cũng biết nấu cơm sao?” Một giọng nữ vang lên, Lục Vũ vừa ngẩng đầu, liền thấy được Elina, lúc này, nàng đang hiếu kỳ mà nhìn Lâm Tái đang nấu cơm ở xa xa.
Trong sứ đoàn này, Elina đã từng là một người có thân phận tôn quý nhất, nhưng hiện giờ, thân phận Thần tử của Lục Vũ là vô cùng cao quý.
Vốn dĩ Lục Vũ tưởng rằng Elina sẽ căm thù mình, nhưng không nghĩ tới, mấy ngày nay Elina thường thường tìm đến hắn nói chuyện, cũng không có chút địch ý nào, tương phản, Elina biểu hiện rất nhiều, giống như lúc trước hắn còn học trung học những nữ sinh có hảo cảm với hắn cũng biểu hiện như vậy… Đương nhiên, nhìn bộ dáng của Elina, cũng chỉ có hảo cảm mà thôi.
“Lâm Tái quả thật biết nấu cơm.” Lục Vũ gật gật đầu với đối phương, trả lời. Trước khi hắn cùng Lâm Tái lại đây, Mony đã đặc biệt dặn dò, những người khác trong sứ đoàn thì không tính là gì, nhưng cô bé trước mắt này nên đối đãi tốt một chút, dù sao thực lực hiện giờ của Ma sư pháp công hội cao hơn Thần Thú điện một chút, đối phương chỉ là con gái của phó hội trưởng, nhưng cũng không thể khinh thường.
Nếu không phải như vậy, hắn căn bản sẽ không phản ứng với đối phương.
Elina nhìn Lục Vũ, không thấy đối phương giống với lúc trước kim quang lòe lòe từ trên trời giáng xuống, không khỏi mà cảm thán một câu bộ tộc Nagas biến thân thật thần kỳ, lại nói: “Quả nhiên, cha ta nói không thể trông mặt mà bắt hình dong, Lâm Tái thiếu gia cũng có chỗ tốt a.” Chẳng lẽ Thần tử Thần Thú điện thích Lâm Tái là bởi vì đối phương biết nấu cơm sao?
Lục Vũ không muốn tám nhãm với đối phương, xa xa mà nhìn Lâm Tái bưng đồ ăn lại đây, lập tức mở miệng: “Ta muốn ăn cơm, Elina tiểu thư, cáo từ.”
“Tái kiến.” Elina mở miệng, nhìn Lục Vũ đi vào lều trại, liền khẽ cau mày trở về lều trại của mình.
“Elina tiểu thư…” Larry có chút lo lắng mà lên tiếng, Elina tựa hồ thích vị Thần tử kia rồi, điểm này nàng cũng phát hiện, nhưng Thần tử…
Lâm Tái và vị Thần tử kia cùng một chỗ, thượng tầng của Ma sư pháp công hội nhất định vui như mở cờ trong bụng, bởi vì Lâm Tái là nam nhân, còn là một phế vật không có thiên phú, nhưng Elina thì khác…
“Dì Larry, ngươi nói xem, Thần tử Thú nhân tộc tại sao lại thích Lâm Tái, còn đem phượng hoàng cho hắn nữa chứ?” Elina cau mày mở miệng, mấy ngày nay, con Tiểu Phượng hoàng kia bay tới bay lui trong đội ngũ cả ngày, thường thường còn đứng trên vai vị Thần tử kia, làm cho nàng thích muốn chết, nhưng nghĩ đến con phượng hoàng này thuộc về Lâm Tái, thậm chí Nagas uy phong lẫm lẫm lúc trước cũng thuộc về Lâm Tái, nàng cảm thấy không thoải mái trong lòng.
Thì ra là vì phượng hoàng sao? Larry thở phào một hơi: “Elina tiểu thư, ngươi không cần nhớ kỹ chuyện này, sau này, ngươi sẽ có ma thú còn mạnh hơn cả phượng hoàng.”
Hai người nói chuyện bên này, bên kia Lâm Tái đang cầm đồ ăn vào lều trại Lục Vũ, cũng lập tức liền chua chát mà mở miệng: “Lục Vũ, ngươi có biết hay không, Elina kia thích ngươi đó?” Tuy trước kia hắn chưa từng yêu, nhưng kiến thức không ít, tiểu tâm tư của một cô bé hắn đương nhiên nhìn thấy rất rõ ràng.
Lục Vũ liếc mắthắn một cái: “Lúc trước tại thành Kerr, nàng cũng đâu có cảm giác đặc biệt gì với ta đâu, cố tình lần này, vừa thấy mặt liền rất nhiệt tình… Ngươi còn nhớ chuyện lúc trước hái Cửu Tìm quả không?” Elina thích hắn? Đừng nói giỡn! Trước kia hắn vẫn luôn mặc áo choàng mang khăn che mặt, Elina thích hắn mới là lạ, chắc chắn là lúc trước nàng bị tên Nagas kia kim quang lòe lòe hấp dẫn đi?
Lâm Tái cũng không ngốc, tuy Lục Vũ không có nói rõ ràng, nhưng hắn cũng phản ứng rất nhanh, lập tức lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng: “Lục Vũ, ngươi đừng để ý, trong lòng ta chỉ có một mình ngươi mà thôi!”
“Ừ.” Lục Vũ gật gật đầu, tình ý của đối phương lại làm cho hắn có chút không được tự nhiên, “Ngươi luyện đan thế nào rồi?”
“Vẫn như cũ, Lục Vũ, vừa rồi chính là ta thổ lộ với ngươi đó, ngươi không muốn hỏi tại sao ta lại mất hứng sao?”
“Ta hỏi ngươi cái gì?” Lục Vũ mở miệng: “Nếu ngươi không thể bù đủ số đan dược bị tổn thất… Hừ hừ!”
“Ta sẽ cố gắng!” Lâm Tái lập tức mở miệng, vừa định tiếp tục biểu hiện trung tâm, bên ngoài đã có tiếng cảnh báo!
Một đám người chạy nhảy trên thảo nguyên, sao có thể không gặp các loại ma thú nguy hiểm được chứ? Lần này thủ vệ phát ra cảnh báo, chính là một đám Ma Lang cấp 4.
Ma Lang cấp 4, bản thân cũng không cường đại, nhưng chúng nó giỏi quần công… Bất quá, cho dù là một đám Ma Lang cấp 4, cũng không là gì, hiện giờ trong sứ đoàn có không ít cao cấp ma pháp sư, cho nên Lục Vũ cùng Lâm Tái nhìn nhìn động tĩnh bên ngoài, nhưng không có tiến lên.
Nhưng rất nhanh, bọn họ biết sự tình không có đơn giản như vậy!
“Thiếu gia! Thần tử đại nhân! Đám Ma Lang này được một con Ma Lang cao cấp chỉ huy! Chúng ta đã có người bị thương!” Giọng nói Đức Lôi Khắc vang lên ở bên ngoài, vô cùng lo lắng.
“Chúng ta đi nhìn xem.” Lục Vũ lập tức mở miệng, lần trước chúc phúc, hiện tại hắn đã đạt tới Trúc Cơ tầng 3, mấy món pháp khí kia cũng đã có thể thoải mái sử dụng, đáng tiếc chính là, hắn vẫn không có cơ hội tham gia chiến đấu!
Lâm Tái gật gật đầu, lại nói: “Muốn dùng mặt nạ hay không?”
“Không cần.” Lục Vũ mở miệng, chạy ra ngoài.
Bên ngoài doanh địa, vây quanh mấy trăm con sói, cũng có không ít xác chết, mà hiện tại, có một vài con còn đang tru lên, kêu gọi đồng bạn của mình!
Nếu chỉ có mấy con sói này, thì cũng không gây khó khăn cho cao thủ trong sứ đoàn, cố tình, trong bầy sói này, lại xen lẫn mấy con sói cao cấp!
Đúng vậy, là mấy con, không phải một con như lời của Đức Lôi Khắc, Lục Vũ nheo mắt lại, xuất ra phi kiếm trong tay mình, bấm một cái pháp quyết, liền chém về phía một con sói cao cấp!
Trúc Cơ tầng 3, không tính là lợi hại, nhưng thanh phi kiếm lão giả kia cho Lục Vũ lại dị thường sắc bén, một kiếm này của Lục Vũ, tựa như lưu quang mà bay đi, vừa lúc chém vào người con sói kia, lập tức thấy máu, khiến cho con sói kia thống khổ kêu rên!
Tốc độ Lục Vũ rất nhanh, trong mắt những người khác, vị Thần tử này vươn tay phát ra một đạo lưu quang đánh bị thương một con sói cao cấp!
Một kích này, tuy không biết là ma pháp gì, ma pháp sư trong doanh địa đều phấn chấn lên, nhưng ngay khi bọn họ muốn thừa thắng xông lên, xa xa truyền đến một ít thanh âm, sau đó bầy sói lại cúp đuôi rút lui! Ma pháp của ma pháp sư trong doanh địa ném ra, cũng chỉ có thể giết một ít Ma Lang cấp 4 tuột lại phía sau mà thôi!
“Bầy sói này là có người khống chế.” Lâm Tái nhíu mày, mở miệng.
“Mony cùng Caroline đâu rồi?” Lục Vũ nhẹ giọng hỏi, hai người này không phải nói muốn âm thầm đi theo bọn họ sao?
“Có thể các nàng đi trước rồi? Cho nên bầy sói này mới khẩn cấp mà đến công kích chúng ta?” Lâm Tái mở miệng, hiện tại trời còn chưa tối hoàn toàn, thật sự không phải thời cơ tiến công tốt nhất!
Bọn họ đang thu dọn tàn cuộc, cùng lúc đó, trong thành Kerr, có người đang thương lượng chuyện của bọn họ.
Kha Đức Nhạc mấy ngày nay có thể nói là ăn không ngon ngủ không yên, sợ vợ mình sẽ đi không về nữa, sợ thân phận của con trai mình bị người của Ma sư pháp công hội biết được sau đó giết người diệt khẩu, cũng sợ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn khác… Mọi chuyện tụ chung một chỗ, ngược lại khiến hắn có chút may mắn chính là lúc trước mình không có kiên trì cho Eno trở thành người phụ trách sứ đoàn, hiện tại Eno rõ ràng là có địch ý với Lâm Tái, có một em trai như vậy, sợ là chỉ biết kéo chân sau Lâm Tái đi?
Kha Đức Nhạc lại nghĩ đến, cho tới nay, tuy hắn yêu thương Lâm Tái nhiều một chút, nhưng Lâm Tái không thể tu luyện ma pháp cùng vũ kỹ, đối với Eno một chút uy hiếp cũng không có đi? Hơn nữa hắn vẫn luôn chỉ dạy cho Eno, chưa bao giờ bạc đãi nó, thậm chí khi nó chỉ có mười lăm mười sáu tuổi liền mang theo hắn xử lý chính vụ của thành Kerr, dưới tình huống như thế, tại sao bọn họ có địch ý với Lâm Tái như vậy chứ?
“Kha Đức Nhạc, ngươi đang suy nghĩ gì vậy?” Bizani bất mãn mà mở miệng, trừng mắt nhìn Kha Đức Nhạc, bọn họ ở trong này thương lượng chuyện thú nhân đế quốc, nhưng Kha Đức Nhạc lại thất thần?
“Bizani đại nhân, thật có lỗi.” Kha Đức Nhạc lập tức mở miệng nói xin lỗi, vào lúc này, viện lý do gì đều là dư thừa, hắn chỉ cần xin lỗi là được.
“Chúng ta tiếp tục đi, Thần tử của thú nhân đế quốc, chúng ta phải xử lý như thế nào mới được đây?” Bizani mở miệng, hắn không có hảo cảm với thú nhân, nhưng Thần Thú điện chưa bao giờ nhúng tay vào chiến tranh giữa thú nhân cùng nhân loại, cho nên hắn cũng không thể tùy ý giận chó đánh mèo.
Bất quá, tên Hughes kia có thể thành công thi triển “Hắc Ám thần chúc phúc”, thì ra bởi vì hắn là Thần tử của thú nhân đế quốc sao?
Người khác không biết, Kha Đức Nhạc lại biết, Lâm Tái là một Nagas, nhưng hắn không rõ chính là, tại sao Thần tử lại là Lục Vũ? “Ta cảm thấy, đối với Thần tử, chúng ta phải chiêu đãi thật tốt. Dù sao hắn cũng lớn lên tại nhân loại đế quốc, mà hắn cũng đã nói sẽ không nhúng tay vào chiến tranh giữa nhân loại cùng thú nhân rồi.”
“Ta cũng cảm thấy vậy.” Rammus mở miệng, Lâm Tái ở cùng một chỗ với vị Thần tử kia, rất hợp ý của hắn. (→.→ không ai giành Bizani nữa chứ giề?)
Bizani gật gật đầu: “Nhưng chuyện lần này, cũng không chỉ liên quan đến thành Kerr, đến lúc đó, chúng ta còn phải xem quyết định của Ma sư pháp công hội.”
“Ta sẽ đến hỏi quyết định của Ma sư pháp công hội.” Kha Đức Nhạc mở miệng, Bizani dù sao cũng là pháp thánh, mà phân hội trưởng của Ma sư pháp công hội ở đây cũng chỉ là cao cấp ma pháp sư mà thôi, có vấn đề gì, hắn đến hỏi thì thích hợp hơn.
“Cứ như vậy đi, ngươi đi hỏi bọn họ, còn có, sứ giả hai đế quốc kia, tạm thời cũng không cần để ý tới … Thần tử của Thú nhân đế quốc đã đến, nhất định sẽ khiến cho hai đế quốc kia phái ra sứ giả một lần nữa.” Bizani mở miệng, xem như tổng kết lại.
Sau khi Kha Đức Nhạc thương lượng với Bizani cùng Rammus, liền yên tâm, lại bắt đầu suy nghĩ đến chuyện của Lina.
Lúc trước hắn nói rõ mọi chuyện xong, Lina lại yên tĩnh được một đoạn thời gian, nhưng cũng không lâu lắm, nàng tiếp tục qua lại với tên hoàng tôn của Brass đế quốc, điều này cũng thôi đi, Bách Lệ còn muốn ủng hộ bọn họ!
Rammus đã mang theo Bizani thuấn di đi rồi, Kha Đức Nhạc rời khỏi thư phòng của phủ thành chủ, kết quả mới đi một nửa, liền có một thị nữ hành lễ trước mặt hắn: “Thành chủ đại nhân! Phu nhân mời ngài đi qua một chuyến, nói có chuyện muốn thương lượng với ngài.”
“Có chuyện gì?” Kha Đức Nhạc có chút bất mãn hỏi.
“Thành chủ đại nhân, ta không biết.” Thị nữ kia lập tức trả lời.
Kha Đức Nhạc cũng hiểu rõ, một thị nữ không thể biết điều này, lập tức không nhiều lời nữa, mà đi đến chỗ ở của Bách Lệ.
Bách Lệ rất đẹp, so với hình người của Caroline còn xinh đẹp hơn nhiều, nếu không phải như vậy, lúc trước anh trai hắn cũng không yêu thương đối phương sâu đậm, thậm chí cũng bởi vì đối phương mà chấp nhận quyết đấu với người khác, sau đó không cẩn thận bị thương rồi bị cừu gia giết chết.
Chính bởi vì chuyện này, hắn hoàn toàn không có một chút xíu hảo cảm nào với Bách Lệ, đáng tiếc chính là, cha hắn lại thích Bách Lệ mà không thích Caroline. (Càng lúc càng cảm thấy ông cha này bị ngu bẩm sinh, cũng may là chết mất đất rồi:v)
Bách Lệ ở trong một viện tử trồng đủ loại hoa tươi, Kha Đức Nhạc cũng không muốn thưởng thức cảnh đẹp nơi này, hắn đi vào phòng, liếc mắt một cái liền thấy được Bách Lệ đang ngồi cạnh bàn trà: “Ngươi tìm ta có chuyện gì?”
“Ta tìm ngươi, là vì chuyện của Lina.” Bách Lệ lên tiếng, nhìn về phía Kha Đức Nhạc.
“Ta đã nói rồi, Lina tuyệt đối không thể gả cho hoàng tôn của Brass đế quốc, bởi vì thành Kerr không thể đứng thành hàng.” Kha Đức Nhạc mở miệng.
Bách Lệ nhìn về phía chồng mình, nhíu mày: “Tại sao không thể, thành Kerr rõ ràng là có thể hợp tác với Brass đế quốc!”
“Đến bây giờ ngươi còn không hiểu sao? Thành Kerr có thể độc lập, chính là vì chúng ta không thân cận với bất kỳ một quốc gia nào!”
Bách Lệ nhìn thấy thái độ kiên quyết của Kha Đức Nhạc, liền xuống nước nhỏ: “Ta nhớ lúc trước ngươi có nói, nếu Lina buông tha thân phận con gái thành chủ thành Kerr, là có thể xuất giá?”
Kha Đức Nhạc vừa định gật đầu, lập tức cảnh giác lên: “Ngươi có âm mưu gì vậy?”
“Dù sao Lina cũng là cháu gái của ngươi, ngươi cũng nuôi nấng nàng nhiều năm như vậy, dùng một cọng lông phượng hoàng làm của hồi môn cũng không quá đáng đi? Ta biết tính cách của ngươi, nếu ngươi đã muốn dùng lông phượng hoàng giao dịch với hai đế quốc này, như vậy trong tay ngươi khẳng định không chỉ có hai cọng, một khi đã như vậy, lấy ra thêm một cọng thì có là gì? Chúng ta tuyệt đối sẽ không nói ra chuyện này, Brass đế quốc cũng sẽ xuất ra đầy đủ thành ý đổi với một cọng lông phượng hoàng của ngươi.” Bách Lệ giải thích, Lina không cam lòng xuất giá ở một nơi hẻo lánh như thành Kerr này, điểm này nàng cũng biết, mà con gái của mình, nàng không thể không giúp. (Quá nhiều cực phẩm >.<)
“Không được!” Kha Đức Nhạc lập tức lên tiếng, cự tuyệt như đinh đóng cột.
Trong tay hắn quả thật có lông phượng hoàng, nhưng phượng hoàng đã đạt tới thần cấp, đâu dễ rụng lông, ngẫu nhiên cũng chỉ một hai cọng mà thôi, cho nên lúc trước Caroline cho hắn tổng cộng chỉ có năm cọng.
Năm cọng lông chim này, một cọng giao cho người của Ma sư pháp công hội, hiện tại trong tay còn lại bốn cọng, nhìn tình huống trước mắt, đều phải cho mỗi đế quốc một cọng, nếu người của Liên Minh Tự Do tìm đến cũng không thể không cho, như vậy cuối cùng hắn cũng chỉ còn lại một cọng!
Nếu Caroline không trở lại, như vậy đồ vật mà đối phương để lại cho hắn, cũng chỉ còn lại một cọng lông chim này, dưới tình huống như thế, sao hắn có thể nguyện ý đem này cọng lông chim này giao cho người khác chứ?
“Ngươi nói không được chứ không phải không có, như vậy, trong tay ngươi thật sự có rất nhiều lông phượng hoàng? Ngươi lấy được ngôi vị thành chủ của anh trai, hiện tại, ngay cả một cọng lông phượng hoàng cũng không nguyện ý lấy ra sao?” Bách Lệ chất vấn. (chất cái qq)
Kha Đức Nhạc nghe đối phương nói như vậy, liền cười lạnh: “Ngươi có ý gì? Anh trai ta ra nông nỗi này, đều là vì ngươi đó. Về phần ngôi vị thành chủ này, ta cũng không hiếm lạ, cuối cùng nhất định sẽ giao cho Eno …” Nói tới đây, Kha Đức Nhạc đột nhiên nhận ra: “Ngươi âm mưu như vậy phải không? Hiện tại cho Lina đoạn tuyệt quan hệ với ta, sau này Eno lên làm thành chủ thành Kerr, thì hắn cùng Lina khôi phục quan hệ?”
Trên mặt Bách Lệ hiện lên một tia bối rối, lúc này phủ nhận: “Làm sao có thể!”
Tuy Bách Lệ phủ nhận, nhưng Kha Đức Nhạc lại biết rõ, đối phương thật sự âm mưu như vậy, hắn nhíu mày, nhìn nữ nhân trước mắt: “Hai đứa nhỏ này, rốt cuộc ngươi đã chỉ dạy bọn chúng như thế nào vậy? Nếu không phải ta không đánh nữ nhân…”
Hắn vừa dứt lời, Bách Lệ trước mắt đột nhiên bay ra ngoài, sau đó đầu đánh vào bức tường bên cạnh, hôn mê.
“Ngươi không đánh nữ nhân, ta giúp ngươi đánh!” Khi Kha Đức Nhạc toàn thân đề phòng, một nữ nhân mặc áo giáp kim sắc, khiêng một thanh kiếm kim sắc đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, sau khi nữ nhân này đánh giá hắn từ trên xuống dưới, mới ngẩng đầu mở miệng: “Caroline, ngươi xuống đây coi, mặc dù hắn có chút già, nhưng cũng có chút dễ nhìn.”
Bà vừa nói chuyện, vừa phát ra một đoàn kim quang về phía Bách Lệ, sau đó, mặt Bách Lệ liền vặn vẹo lên, nhưng vẫn không tỉnh lại.
“Anh ấy không thể so với người, nếu so với ta thì vẫn có trẻ lắm!” Giọng nói Caroline từ trên nóc nhà truyền đến: “Nhưng hình như chân của ta bị rút gân rồi, có chút cứng đơ.” Quả nhiên mang thai sẽ xuất hiện đủ loại sự tình, nàng lo tốc độ của sứ đoàn chậm chạp nên nhờ Mony đưa nàng đến thành Kerr trước, sau đó ghé vào trên nóc nhà dùng tư thế xem kịch vui mà quan sát mọi chuyện nãy giờ, nhưng tại sao lại rút gân rồi?
Nghe thấy giọng nói Caroline, Kha Đức Nhạc lập tức hưng phấn lên, hắn lập tức dùng ma pháp, đi tới bên người Caroline: “Tại sao em lại rút gân? Bị rút gân, tốt nhất là uống một chút canh hầm xương… Thân thể em tốt lắm, nhưng lại có chút thừa cân giống như lúc mang thai Lâm Tái…” Kha Đức Nhạc vừa nói, vừa đánh giá Caroline, quả nhiên thấy bụng Caroline lồi lên một chút.
“Khi em mang thai Lâm Tái bị thừa cân sao? Tại sao em không nhớ rõ?” Caroline mở miệng.
“Khi đó có một buổi tối, không phải em cũng bị rút gân sao? Còn đạp anh một cước…” Kha Đức Nhạc mở miệng, lần đó, hắn bị người vợ mà mình cho rằng mảnh mai đạp xuống giường…
Lúc này Caroline mới nhớ tới, khi mình mang thai hậu kỳ đối phương luôn cho mình uống canh xương hầm: “Trách không được khi đó anh vẫn luôn cho em ăn canh… Nhưng anh cho em ăn cơm quá ít, làm hại em còn thường thường ra ngoài ăn vụng!”
Kha Đức Nhạc bất đắc dĩ, Caroline lúc trước mang thai, đã ăn rất nhiều! Trên thực tế khi đó hắn đã có chút hoài nghi thân phận của Caroline, nhưng hiện tại nghe đối phương kể lể, khi đó nàng ăn nhiều như vậy mà vẫn không no? Đương nhiên, đây không phải là trọng điểm: “Em có thai sao?”
“Đúng vậy.” Caroline không chút để ý mà trả lời.
Kha Đức Nhạc vô cùng cao hứng, hắn lại sắp làm ba ba nữa rồi! Hắn mừng rỡ, liền nhào qua ôm lấy Caroline: “Em yêu…”
Một lúc lâu không gặp vợ, bây giờ vợ còn mang thai, đi lên ôm một cái thật sự là chuyện rất bình thường, đáng tiếc chính là, Kha Đức Nhạc đã quên, nơi này còn có những người khác!
Tuy Mony cũng đã có cháu ngoại rồi, nhưng vẫn xem con gái mình như một đứa con nít, hiện tại nhìn thấy con gái của mình bị người khác ôm ấp, nàng không chút nghĩ ngợi liền xông tới đem Kha Đức Nhạc xách lên, sau đó ném ra ngoài…
Kha Đức Nhạc không có lực phòng ngự cường đại như Lâm Tái, nhưng đáng mừng chính là, hắn là một cao cấp ma pháp sư, cho nên trước khi hắn té sấp mặt, liền có một bức tường khí xuất hiện trước mặt hắn, sau đó hắn liền thuận theo mặt tường này mà đứng vững trên mặt đất, lông tóc vô thương.
Tuy rằng không bị thương, nhưng trong lòng hắn cũng có chút khổ sở, lập tức trừng mắt về phía Mony.
Làm sao Mony nguyện ý bị người khác trừng chứ? Liền nhe răng về phía Kha Đức Nhạc.
“Mẹ ném con ta còn không nói, bây giờ còn ném ông xã ta nữa…” Caroline sâu kín mà mở miệng.
Mony có chút quẫn bách: “Cái kia, cái kia… Ta xách hắn về, các ngươi chậm rãi ôm?”
“…”